
Tôi ở xa má và cậu con trai một tuổi rưỡi của mình. Mọi người vẫn hay hỏi, vậy có buồn lắm không? Tôi hay trả lời họ rằng, tất nhiên không vui bằng ở gần mỗi ngày nhưng cũng có những niềm vui riêng, không đến nỗi buồn!
Và tôi liệt kê những niềm vui mình nhận về, như mỗi ngày vẫn gọi video bằng Zalo hoặc Facebook để thấy mặt, nghe tiếng hai người thân thương.
Tôi cập nhật sức khỏe, hỏi những niềm vui mà má tôi cùng cậu con trai như cách tôi vẫn hỏi mỗi ngày với mình. Má tôi kể về việc thằng cháu nội đã biết đi và bi bô nói chuyện, với giọng bi bô đáng yêu thế nào. Tôi bảo con nói cho tôi nghe, gọi ba thử, nó gọi “ba ba” và cả nhà tôi cười vang qua điện thoại.
Tuy xa nhau nhưng chúng tôi vẫn kết nối. Thay vì nghĩ về việc xa cách và buồn, tôi nghĩ rằng mình và người thân mình còn khỏe mạnh để nói chuyện với nhau là một may mắn lớn. Thay vì xoáy sâu vào hoàn cảnh xa nhà, tôi và má mình nghĩ tới việc cùng nhau lo cho con tôi một cuộc sống bình yên dưới mái nhà của chúng tôi ở Quảng Nam.
Thằng con tôi cần được chăm sóc và nuôi dưỡng không chỉ những bình sữa má tôi pha mỗi ngày mà còn bằng sự tích cực, bình an từ chính tôi và nội của nó. Tôi sẽ tưới tắm hạt giống an vui cho tôi và người thân thương của mình bằng câu hỏi hôm nay có gì vui không để cùng hướng về năng lượng tích cực.
Tôi nghĩ thế nên tôi luôn đồng tình với má, dù ở xa nhau nhưng không có nghĩa mình không thể có những tiếng cười, không thể có những niềm vui.
Má tôi vẫn là người lạc quan như bà đã lạc quan khi một mình vượt cạn, nuôi dạy tôi suốt mấy chục năm qua. Xa nhau, má tôi dạy thêm cho tôi bài học bình tâm trước mọi thay đổi, biến cố trong đời. 'Tình thương phải được biểu hiện một cách đúng đắn, nếu không sẽ mang lại hệ lụy, khổ đau'. Câu nói này tôi học được từ Thiền sư Thích Nhất Hạnh, người vẫn thường gửi thông điệp 'hiểu và thương' trong những pháp thoại của mình trước Phật tử.
'Hạnh phúc là con đường chứ không phải là đích đến'. Đó cũng là lời nhắn nhủ của vị Thiền sư năm nay đã gần 95 tuổi, đang an dưỡng tại chùa Từ Hiếu (TP Huế). Tôi suy nghĩ nhiều về lời dạy đó. Để rồi, khi làm gì, tôi cũng luôn tự nhắc mình: làm việc này, mình phải có niềm vui ngay khi thực hiện chứ không phải đợi đến lúc đạt được hay thành công.
 |
Châu Văn Long - đầu bếp chọn về vườn - sống thuận tự nhiên - Ảnh: FB Long Chau |
Nhắc đến lý 'hạnh phúc là con đường' tôi còn nhớ Châu Văn Long - một đầu bếp sinh năm 1987 - là người đã thể hiện việc sống hạnh phúc như thế.
Tôi đã có duyên phỏng vấn cậu ấy cách đây vài năm. Trước đó, Long từng xuất hiện trong nhiều chương trình truyền hình như Quán quen món ruột, Người nội trợ hoàn hảo, Vui sống mỗi ngày, Ẩm thực Sài Gòn..., là bếp trưởng 8020Fit VN Body Transformation - chương trình ăn để giảm cân và tốt cho sức khỏe đến từ Mỹ, đồng thời là admin của một fanpage được đông đảo cộng đồng mạng theo dõi.
Đùng một cái, Long chọn về quê Đắk Lắk để làm nông dân, sống gần gũi với thiên nhiên và tự nhận 'điên điên' trên mạng xã hội. Tuy nhiên, với nhiều người, trong đó có tôi, khi dõi theo Long thì thấy, bạn đã truyền một cảm hứng tích cực qua những hình ảnh chân chất, những bài viết chia sẻ thẳng tính và thẳng thớm của mình, thực hiện ngay tại mảnh vườn, bờ rẫy nơi cậu sống.
Ví dụ như bài mới nhất trên Facebook cá nhân, Long viết: 'Long đã chuẩn bị cho sự khởi đầu này 3 năm trước rồi í! Làm tại nhà. Ăn uống địa phương. Ít tiếp xúc đám đông. Lên mạng se sua là chính. Không tiêu dùng công nghiệp. Không mua sắm, ưu tiên xài đồ cũ. Bớt xả rác. Trồng nhiều cây. Ít đi du lịch. Đã đi thì đi cho lâu luôn. Đi học hỏi là chính! Nuôi dưỡng miếng đất cắm dùi. Các bạn nào chưa chuẩn bị thì lo đi là vừa nha!;.
Nói đi đôi với làm, lúc nào người tiếp xúc cũng thấy Long luôn đầy năng lượng, vững chãi và có cái nhìn tích cực cho mọi tình huống của bản thân cũng như cuộc sống quanh mình. Viết Facebook truyền cảm hứng cũng là một việc lành, tôi nhận ra điều đó bên cạnh việc ý thức không lan truyền tin tức tiêu cực, tin giả - vốn là vấn nạn của thời nay. Đặc biệt là trong lúc dịch Covid-19 này, những kẻ tung tin giả càng hoạt động mạnh hơn.
Cách đây vài năm, tôi đọc cuốn sách của một nhà sư - thầy Viên Ngộ - tựa sách đã là một chìa khóa: Hạnh phúc tùy cách nhìn.
Xuyên suốt các bài viết trong sách gợi lên một suy nghĩ, là hạnh phúc không phải là những điều kiện thuộc về bên ngoài mỗi người. Không nhất thiết phải ở gần nhau mới vui, không cần phải mặc đẹp mới tự tin. Như Châu Văn Long, mặc đồ cũ và kể chuyện làm nông ở quê vẫn khiến người tiếp xúc thấy cậu ấy thật đẹp, thật đáng yêu, đáng ngưỡng mộ.
Trong hoàn cảnh bệnh dịch, nhiều người cùng trải qua một điều kiện như nhau, nhưng có người rối nùi, phiền lo tới nóc, nhưng những người khác đã bình yên đi qua, còn có nhiều chia sẻ giúp người bình tâm. Nhiều người khác còn xắn tay vận động, góp sức sẻ chia vì hiểu rõ, đây là phần việc của mình, chỉ có làm vậy mới giúp khó khăn qua mau, đại dịch và hạn mặn sớm cải thiện, có thay đổi tích cực.
Với những người truyền cảm hứng tích cực, khuôn diện họ lúc nào cũng mang một nguồn năng lượng mà tôi gọi tên đó là hạnh phúc.
Tôi nghĩ về họ và tự nhắc mình, rồi nói với má: 'Mình khổ nhưng có nhiều người khổ hơn mình nhiều đó má'. Má tôi bảo, nhìn vậy thì thấy mình không đến nỗi nào, tự nhiên thấy hạnh phúc hẳn lên.

Chàng trai miền Tây bỏ chu du thế giới, về quê giúp bà con kiếm tiền
Khi được hỏi mọi người nói gì khi No bỗng dưng từ một hướng dẫn viên du lịch chuyển sang sản xuất ống hút, cậu cười nói: ‘Gia đình hiểu mình, nhưng bạn bè nói mình bị điên’.
" alt="Nghĩ về nỗi khổ của người để thấy mình hạnh phúc"/>
Nghĩ về nỗi khổ của người để thấy mình hạnh phúc
Chị Hồng Minh, 28 tuổi, làm việc ở một bệnh viện tại TP.HCM. Chồng chị - anh Tuấn Anh, 32 tuổi, đang làm việc cho một cơ quan nhà nước.Sau khi yêu nhau gần hai năm, được gia đình chấp thuận, họ tổ chức đám cưới. Theo kế hoạch, tiệc cưới của anh chị diễn ra vào ngày 29/3 tại một nhà hàng ở quận Tân Bình.
Trước đó gần ba tháng, anh chị đến nhà hàng ký hợp đồng đặt tiệc. Họ đặt 49 bàn, giá gần 4 triệu đồng/bàn. Món ăn đãi khách là 6 món, gồm món khai vị, các món chính và món tráng miệng. Tổng số tiền là hơn 190 triệu đồng, anh chị đã trả trước 95 triệu đồng.
 |
Không gian tiệc cưới ở một nhà hàng. |
Mọi khâu chụp hình cưới, gửi thiệp mời… cũng đã chuẩn bị xong hết, chỉ chờ đến ngày là anh chị nắm tay nhau lên sân khấu cắt bánh, trao nhẫn cưới cho nhau và cảm ơn khách mời đã đến dự ngày vui của mình.
Tuy nhiên, anh chị đã quyết định ngưng tổ chức tiệc cưới vì dịch bệnh Covid-19 đang diễn biến phức tạp, đồng thời mong muốn phía nhà hàng hoàn trả lại số tiền đã trả trước.
Ban đầu, phía nhà hàng đưa ra hai điều kiện. Nếu đồng ý dời ngày tổ chức tiệc, anh chị sẽ được nhận lại toàn bộ tiền cọc. Còn nếu anh chị hủy tiệc, tức không tổ chức tiệc tại nhà hàng nữa thì phải chịu mất 50 triệu đồng tiền cọc. Phía nhà hàng cho biết, số tiền này là chi phí tổn thất của nhà hàng khi khách hủy hợp đồng và đã quy định trong hợp đồng.
‘Dịch bệnh đang phức tạp và không biết khi nào sẽ kết thúc, vì thế, chúng tôi quyết định hủy tiệc luôn’, chị Hồng Minh nói.
Nhà hàng thông báo chỉ trả lại 45 triệu đồng nếu anh chị không đồng ý dời tổ chức tiệc.
Tuy nhiên, khi có công văn yêu cầu đóng cửa các nhà hàng, quán karaoke, bar… của UBND Thành phố thì nhà hàng chấp nhận trả lại 80 triệu đồng, chỉ giữ lại 15 triệu đồng’, chị Hồng Mình nói.
Chị cho biết, số tiền 15 triệu nhà hàng giữ lại là hợp lý, vì trong thời gian dịch bệnh ai cũng khó khăn, thất thu về kinh tế.
Hiện, vợ chồng chị Hồng Minh đã tổ chức một bữa tiệc nhỏ tại nhà, giữa hai gia đình với nhau và đi đăng ký kết hôn để chính thức là vợ chồng. Chị cho biết, vì tình hình dịch bệnh đang phức tạp, anh chị chưa tính đến chuyện bao giờ tổ chức tiệc cưới lại.
Tại Đồng Nai, ông Phạm Bá Lợi, Chủ tịch UBND xã Phú Hòa, huyện Định Quán, cũng cho biết ngày 21/3 vừa qua, chính quyền địa phương đã đến nhà ông Phạm Hồng Phước để động viên và ghi nhận hành động đẹp của gia đình đã tự nguyện hủy đám cưới của con, dù mọi khâu chuẩn bị cho bữa tiệc đã xong hết.
Ông Lợi cho biết, theo dự kiến, vợ chồng ông Phước cùng nhà thông gia sẽ tổ chức đám cưới cho các con vào ngày 22/3. Thế nhưng, lo sợ cho sức khỏe của khách mời và hạn chế dịch bệnh lây lan, họ quyết định hủy tổ chức tiệc cưới vào phút chót.
Trong lúc gia đình đang đi xin lỗi hơn 330 khách mời vì quyết định hủy tiệc thì họ nghe những lời xì xào không hay. UBND xã Phú Hòa đã cử cán bộ đến nhà hai gia đình để động viên, ghi nhận hành động đẹp của họ.
Ông Lợi cũng cho biết, để chung tay cùng cộng đồng chống dịch Covid-19, thời gian qua, địa phương đã luôn kêu gọi người dân hạn chế đến nơi đông người, tổ chức tiệc tùng và làm theo những hướng dẫn của Bộ Y tế để bảo vệ sức khỏe, ngăn chặn dịch bệnh.

Bà chủ Bình Dương miễn tiền trọ 80 phòng, khách thuê bật khóc
Hiểu những khó khăn của người thuê trọ khi dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp, chị Dương quyết định giúp họ vượt qua thời gian khó khăn.
" alt="Cặp đôi Sài Gòn chịu mất tiền, hủy tiệc cưới để phòng dịch Covid"/>
Cặp đôi Sài Gòn chịu mất tiền, hủy tiệc cưới để phòng dịch Covid

1. 'Show' diễn trên ban công
Tối 13/3, đúng 18h (tức nửa đêm giờ Việt Nam), có một cuộc hẹn hò tập thể trên ban công và cửa sổ các căn hộ ở Italia, đất nước đang phong toả toàn bộ và người dân thì được khuyến cáo ở trong nhà.
Họ đã làm gì? Hàng triệu người ra đó hát, chơi các loại nhạc cụ hoặc thậm chí mang xoong nồi ra gõ. Đấy là một trong những cách mà người Ý đang làm lúc này để không chỉ làm cho mình bận rộn, mà còn động viên nhau, thể hiện sự lạc quan, hy vọng và yêu đời trong cảnh dịch Covid-19.
Tại sao lại vào lúc 18h? Bởi vì đó chính là thời điểm mà hàng ngày, Cơ quan Cứu hộ Italia công bố số liệu thống kê về tình hình dịch Covid-19 ở nước này, với con số ca dương tính đang tăng, số ca tử vong và số người được chữa khỏi cũng thế.
Thật là một câu trả lời tuyệt đẹp mang đúng tinh thần 'Cuộc sống tươi đẹp' như trong bộ phim cùng tên của đạo diễn Roberto Benigni.
Dịch bệnh ư? Chúng tôi có một câu trả lời cho nó. Tại sao phải sợ hãi, phải hoảng loạn và sống một cách tiêu cực, bi quan? Tại sao không thể cùng làm một điều gì đó cho mình và cho mọi người để cùng sống tốt lên?
Thế là cái ban công, nơi hẹn hò lãng mạn của Romeo và Juliet, trở thành một nơi hẹn hò tập thể của tinh thần 'cuộc sống tươi đẹp', trong hoàn cảnh các hoạt động văn hoá, nghệ thuật, thể thao đều bị ngừng lại.
Hàng triệu người, từ Bắc xuống Nam nước Ý đã hẹn hò như thế hôm qua, và chắc chắn cả những ngày tiếp theo nữa.
 |
|
Có những người thổi kèn trompet bài Quốc ca Italia, dù ông mới chỉ học thổi bài này cách đây mấy tháng, và hàng xóm cùng hát theo khi ông thổi. Có những cô gái chơi đàn armonica, người đánh guitar, thậm chí nhiều ca sĩ nổi tiếng như Fedez, Chiara và Sangiorgi (của ban nhạc nổi tiếng Negramaro) cũng ra ban công hát và bắt nhịp cho cả khu chung cư hát theo.
Fans của đội Roma thì lên gác thượng chung cư và hát vang bài 'Grazie Roma'. Rất nhiều người cùng làm như thế và họ hẹn nhau lúc 12h trưa ngày hôm nay (18h giờ Việt Nam), tất cả cùng ra ban công vỗ tay để động viên nhau, để ủng hộ các bác sĩ và cuộc chiến chống dịch của chính phủ.
Tất cả bắt đầu từ một lời kêu gọi của ban nhạc FanfaRoma ở thủ đô Roma. 'Mọi người ơi, hãy mở cửa sổ ra, hãy chụp ảnh và post video lên mạng xã hội... Như thế, đất nước chúng ta sẽ trở thành một ‘show âm nhạc miễn phí khổng lồ".
Thị trưởng Roma Virginia Raggi cũng vào Facebook của ban nhạc và ủng hộ ý tưởng: 'Chúng ta hãy hát cùng với nhau, hãy cho mọi người thấy, chúng ta là một cộng đồng mà không gì có thể làm tổn thương được'.
Ở nhiều nơi, họ hát những bài kinh điển như 'Volare' (hãy bay lên), 'Il cielo è sempre più blu' (Trời mãi xanh màu thiên thanh). Hôm qua, trước khi màn flashmob kết thúc, ở một khu chung cư ngoại ô Milano, tất cả đồng thanh 10 lần 'Milano sẽ trở lại'.
Nước Ý vẫn sống mạnh mẽ trên những ban công như thế. Khẩu hiệu được chia sẻ nhiều nhất, đầy lạc quan là 'Andrà tutto bene' (Rồi sẽ ổn cả thôi!).
2. Nói 'Không' với 'Fake News'
Mọi người yêu quý, trong thời gian qua, có một con virus kinh khủng đã lan tràn trong đời sống của chúng ta, vào tận giường ngủ của các vợ chồng, bữa cơm của các gia đình, cuộc nói chuyện của bạn bè... và gây ra sự căng thẳng, lo sợ, thậm chí hoảng loạn. Đó là ‘fake news’ (tin giả) mùa dịch bệnh.
Những tin tức theo kiểu 'nghe nói là', 'ở chỗ này căng lắm', 'toang rồi', 'ở chỗ này có người này như này, ở phố kia có người như thế kia'... được tung lên mà không có bất cứ sự kiểm chứng và nguồn chính thống nào xác nhận. Mục đích hoặc để câu view, hoặc để gieo rắc nỗi sợ hãi, thậm chí bán hàng online.
Nó trở thành một thứ virus có sức tàn phá ghê gớm đối với tinh thần của mỗi người chúng ta, biến chúng ta thành một dạng virus bi quan, chán nản, hoảng sợ lây lan sang thêm những người khác nữa.
Làm thế nào để chống lại nó, làm thế nào để chúng ta khoẻ mạnh về thể xác và tinh thần để sống tốt, mà như thế mới chống được cả ‘fake news’ lẫn virus corona lây lan?
Tất cả phụ thuộc vào mỗi người trong chúng ta. Tôi chụp tấm ảnh này và hy vọng mọi người, nếu quan tâm, nếu thấy có ích, có thể cùng tham gia để nâng cao ý thức của cộng đồng trong việc chống cả dịch virus corona lẫn dịch fake news, cùng với hashtag #noikhongvoifakenews.
Ai cũng có thể làm điều này, hoặc chụp ảnh như thế này, hoặc thể hiện theo cách khác là kêu gọi mọi người không cổ vũ cho việc chia sẻ lên không gian mạng các thông tin gây hoang mang dư luận.
Chúng ta chỉ chia sẻ các nguồn tin chính thống, như từ Bộ Y tế và các cơ quan thông tin có uy tín của Việt Nam. Hãy đọc kĩ, suy nghĩ thật kĩ trước khi bấm nút like hoặc share những thông tin không có nguồn gốc rõ ràng và không đáng tin cậy.
Tôi khẩn thiết kêu gọi cả những người có ảnh hưởng trong xã hội, các KOL, các diễn viên, nghệ sĩ, các cầu thủ nổi tiếng, các doanh nhân thành đạt hãy dành một chút thời gian cùng tham gia công tác chống dịch này. Hãy cùng thể hiện trách nhiệm của các bạn với cộng đồng, góp sức vào việc nâng cao sức khoẻ tinh thần của người Việt trên mạng xã hội. Và hãy cho hàng triệu fans, những người theo dõi các bạn trên Facebook hay fanpage của mình thấy bạn thực sự muốn nâng cao sức khoẻ cộng đồng.
 |
Nhà báo Trương Anh Ngọc kêu gọi cộng đồng chung tay chống Covid-19. |
3. Chúng ta sẽ làm gì nếu một ngày được đi cách ly?
Đó là chủ đề ‘chat’ sáng nay của mình với mấy ông bạn thân. Và một cách rất nghiêm túc, ông nào cũng nhìn nhận vấn đề theo cách tích cực, rằng chúng ta trước kia là nạn nhân dự bị của tai nạn giao thông thì nay đã là nạn nhân dự bị của virus corona rồi, vì ai biết chuyện gì có thể xảy ra.
Ông bạn bác sĩ: 'Được đi cách li không phải là đi tù, chỉ là một giải pháp tốt để đề phòng và kiểm soát dịch bệnh, nên không có gì phải lo, phải khóc, phải sợ hãi. Vào đó, tôi sẽ đánh đàn giải trí cả ngày'.
Ông bạn có một kho rượu vang ở nhà: 'Gì cũng được, nhưng ở đó tôi phải vác theo một thùng vang ngon để uống. Chưa kể, vào đó cũng tốt, vì trong hai tuần đỡ phải nhìn mặt lão sếp tôi ghét cay ghét đắng'.
Đứa em là ca sĩ: 'Em sẽ hát cho cả trại cách li nghe các anh ạ. Mình đi cách li nhưng mình không được phép buồn. Em sẽ tập mấy bài em định biểu diễn sắp tới. Hy vọng mọi người trong đó không cảm thấy ngứa tai quá mà đánh em. Còn anh Ngọc sẽ làm gì?'.
Mình: 'Anh sẽ ‘livestream’ bình luận tình hình bóng đá, rồi mô tả cuộc sống trong khu cách ly thế nào bằng cách chụp ảnh đời sống trong đó để mọi người thấy là vào đó chẳng buồn chán tí nào. Chưa kể, tôi sẽ có hai tuần để hoàn thiện một dự án sách. Bận rộn đấy chứ nhỉ?'.
Bọn mình còn ‘chat’ nhiều nữa, và ông nào cũng thật vui vẻ. Đời phải vậy chứ, trong mọi hoàn cảnh, mình vẫn cứ phải là mình, sống khoẻ, sống vui. Ai bảo đi cách li là buồn?

Hội chứng bệnh nhân thứ 17
Tôi nghĩ, các nhà nghiên cứu tâm lý Việt Nam nên đưa hiện tượng tâm lý này vào làm đối tượng nghiên cứu. Vì nó, hội chứng này, thực sự đã làm thay đổi cả Hà Nội trong suốt tuần qua…
" alt="Nếu được đi cách ly, tôi sẽ viết sách, đánh đàn giải trí cả ngày"/>
Nếu được đi cách ly, tôi sẽ viết sách, đánh đàn giải trí cả ngày