- Kỳ thi THPT quốc gia dự kiến sẽ được tổ chức vào các ngày 01,ángtổchứcthiTHPTquốthe thao 02, 03, 04 tháng 7 năm 2015.
Tháng 7/2015 tổ chức thi THPT quốc gia


相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Teuta vs Skenderbeu, 22h59 ngày 27/3: Giờ phút quyết định -
- Trên thiên đường có 10 thiên thần: 5 thiên thần đang chơi đùa, 4 thiên thần đang nói chuyện và 1 thiên thần đang đọc tin nhắn này. Chúc thiên thần của anh vui vẻ, hạnh phúc và ý nghĩa trong ngày 20/10 nhé! Lời chúc 20/10 ý nghĩa nhất dành cho người yêu- Hôm nay 20/10 anh nhờ bưu điện gửi tới tặng em một món quà. Đó là nỗi nhớ của anh dành cho em lúc này. Nhưng rất tiếc, họ từ chối. Họ nói rằng vì nó quá lớn. Anh phải làm sao đây?
Lời chúc 20/10 dành cho những cặp đôi đang yêu. - Nếu cần một người chia sẻ và ở bên em lúc buồn, hãy gọi cho anh. Đó là tổng đài chỉ dành riêng cho em đấy! Ngày 20/10 hạnh phúc em nhé!
- Mỗi ngày, khi Chúa mở cánh cửa thiên đường, Ngài nhìn anh và hỏi: 'Điều ước hôm nay của con là gì?'. Anh trả lời: 'Xin Người hãy bảo vệ người đang đọc tin nhắn này'.
- Nếu như nói trái đất may mắn vì có được mặt trời, những con thuyền may mắn vì có đại dương để vùng vẫy, cỏ cây có mặt đất để sinh tồn... thì phải nói anh là một người cực kì may mắn vì anh đã có được em trong cuộc đời. Chúc em ngày 20/10 hạnh phúc.
- Vì tất cả những lần em đem đến nụ cười và làm hửng sáng cuộc sống của anh. Vì tất cả những sẻ chia mọi vui buồn của em khiến gánh nặng trên vai anh như nhẹ bớt. Anh mong rằng những điều tuyệt vời này sẽ không bao giờ kết thúc. Chúc mừng ngày đặc biệt của em.
- Ngày Phụ nữ Việt Nam 20/10 là ngày đặc biệt dành cho em và em cũng xứng đáng đón nhận những điều tuyệt vời nhất vào tất cả những ngày còn lại. Chúc em một ngày 20/10 đầy ắp niềm vui và hạnh phúc.
- Vào ngày đặc biệt này, hãy tự thưởng cho mình sự nghỉ ngơi trong lịch trình bận rộn. Buông xoã mái tóc, tô một thỏi son và bước ra bên ngoài để đón nhận những niềm vui, làm những điều mình thích. Bởi hôm nay là dành cho em.
- Chúc honey của anh thật nhiều niềm vui và hạnh phúc, chúc cho em 1 ngày 20/10 tràn ngập tình yêu thương, mong cho em mọi điều tốt đẹp…
- Hôm nay có 3 người hỏi anh về em đó. Anh đã cho họ một chút thông tin về em, hy vọng họ sẽ tìm thấy em trong thời gian sớm nhất. Đó chính là 3 vị thần: Sức khỏe, May mắn và Tình yêu.
- Ngày Phụ nữ Việt Nam là ngày đặc biệt dành cho em và em cũng xứng đáng đón nhận những điều tuyệt vời nhất vào tất cả những ngày còn lại. Chúc em một ngày 20/10 đầy ắp niềm vui và hạnh phúc.
- Anh luôn nghĩ đến em từng ngày, từng giờ. Anh chúc em yêu của anh luôn luôn xinh đẹp, cố gắng học tốt và yêu thương anh hơn nữa em yêu nhé. Chúc cô gái đáng yêu của anh ngày 20/10 thật vui vẻ, hạnh phúc!
- Tặng em một món quà bé nhỏ tên là buổi sáng tốt lành, được gói bằng sự chân thành, buộc bằng sự quan tâm và dính keo bằng lời cầu nguyện của anh, để em được an bình và hạnh phúc cả ngày. Yêu em nhiều. Chúc em 20/10 vui vẻ!
Hi vọng những lời chúc 20/10 này sẽ gắn kết thêm tình cảm của các bạn!
Tuyệt chiêu chọn quà ngày 20/10 cho chị em
Dẫu biết được tặng quà trong ngày 20/10 là nhu cầu vô cùng chính đáng, nhưng các chị em cũng nên học cách ‘nhắc khéo” để việc tặng quà vừa có ý nghĩa, vừa không rơi vào tình huống khó xử…
"> -
Nữ hiệu phó bị cả gia đình quay lưng khi ngoại tình với bảo vệNhưng anh ấy bảo thích vẻ giản dị, chịu thương chịu khó của tôi. Anh ấy muốn một người lo hậu phương để anh ấy yên tâm công tác. Tôi đã choáng ngợp trong sung sướng, tự hào, mở mày mở mặt với bà con họ hàng và bạn bè cùng xã. Tôi tự nhủ sẽ mang cả cuộc đời ra bù đắp cho anh ấy đỡ "thiệt thòi".
Nhưng sau này, tôi mới hiểu gánh nặng "hậu phương" mà chồng tôi toàn tâm toàn ý để tôi lo. Chồng tôi chỉ về nhà mỗi năm 2 lần. Chỉ thi thoảng mới được "lườm mặt" chồng nhưng tôi cũng sòn sòn 5 năm sinh 3 con, hai gái, một trai. Đồng lương chồng gửi về chẳng được là bao, ngoài giờ lên lớp, tôi quần quật ngoài đồng, cày cấy, lo miếng ăn cho các con, phụng dưỡng cha mẹ chồng.
Các con tôi đều giống bố, xinh đẹp, khoẻ mạnh. Tôi nhìn con mà mát ruột, càng cảm kích chồng.
Khi tôi hơn 40 tuổi thì chồng tôi cũng bỏ việc về quê. Chồng tôi vẫn rất đẹp trai, trẻ trung, phong độ. Các cô gái làng mười tám, đôi mưõi vẫn len lén nhìn anh ấy và dúi mặt vào lưng nhau cười khúc khích. Còn tôi, sau hai chục năm lao động cật lực, tôi gày tong teo, tóc bạc, tay chân thô ráp.
Tôi không dám nhìn mình trong gương, càng không dám ngồi đối diện với chồng, không dám nhìn vào mắt anh ấy. Mà thực ra tôi cũng lo hão huyền. Chồng tôi chỉ ở nhà có hai ngày, còn lại anh ấy theo bạn bè, đi chơi, đi chơi bài, đi nhậu nhẹt từ sáng sớm đến tối.
Vợ chồng chẳng mấy khi giáp mặt nhau, nghe tiếng nhau. Ngay cả khi ngồi cùng mâm, anh ấy cũng chẳng nhìn tôi, chỉ quay sang hỏi chuyện các con và bố mẹ. Một lần, khi tôi lấy cho chồng chiếc khăn ấm, vô tình chạm tay vào mặt chồng, anh ấy nhăn mặt hất tay tôi ra, sỗ sàng: "Khiếp, tay gì mà như cái chổi sể".
Tôi ắng lặng đi, cười ngu ngơ hối lỗi. Lúc ngồi dưới bếp, tôi xoa thử tay lên ống chân, xấu hổ khi thấy chúng đúng là chẳng khác gì một cái chổi, lởm chởm vết chai, vết cắt.
Từ đó, tôi đứng cách xa chồng hơn. Chỉ dám đứng từ xa, len lén ngắm chồng và các con vui đùa với nhau. Các con gái tôi cũng đã thành thiếu nữ xinh đẹp. Một đứa học xong Cao đẳng Sư phạm, về dạy cùng trường với tôi, đã lấy chồng và chuẩn bị sinh con. Đứa kế cũng đang học ĐH Thương mại, cậu con trai học cấp III. Tôi tự hào về mọi thứ tôi có, trừ bản thân tôi.
Vì ngại giáp mặt chồng, tôi dành nhiều thời gian hơn ở trường. Tôi đã là hiệu phó, nhiều việc giấy tờ bề bộn. Cả nhà vắng tôi cũng chẳng hề hấn gì.
Từ ngày con trai về, mẹ chồng tôi rất thích nấu ăn, mọi người vui vẻ quây quần bên mâm cơm, trò chuyện rôm rả, câu chuyện sẽ khó khăn hơn khi có mặt tôi. Chính vì ở trường nhiều mà tôi giáp mặt Q. Anh ấy là bảo vệ của trường, cũng ngoài 50 tuổi. Anh ấy lúc nào cũng lừ lừ như tàu điện, cả ngày chẳng nở nụ cười nên tôi cũng ngại tiếp xúc.
Một lần, gần 7h tối, tôi đang định về thì bắt gặp Q. nằm lăn ở ngoài hiên, nồng nặc mùi rượu. Giận lắm, nhưng cũng sợ anh ta bị cảm nên tôi dìu anh ta vào phòng truyền thống, dấp cho anh ta cái khăn ấm, làm cho anh ta bát mì tôm. Anh ta ngồi ngắm bát mì rất lâu, rồi nhìn tôi, nở nụ cười hiền lành: "Thật tốt phúc khi lấy được người vợ như cô".
Gương mặt nhăn nhó, cáu kỉnh của anh ta giãn nở, trông hiền lành, dễ chịu. Tôi sững người, đánh đổ cả cốc nước vào người. Qua vài người trong trường, tôi biết thêm về Q., vợ anh ta buôn bán, nhiều tiền nhưng lại bỏ bê gia đình. Các con cũng theo phe mẹ, coi thường bố. Anh ấy vì thế mà buồn phiền, rầu rĩ.
Từ đó, chiều nào khi tôi làm muộn, anh ta pha cho tôi tách trà, rồi lôi chiếc xe đạp của tôi ra lau chùi, tra dầu mỡ. Còn tôi mang mấy quả trứng để nấu mì tôm cho cả hai cùng ăn. Vừa ăn, chúng tôi vừa trò chuyện, cười đùa. Anh ấy luôn nhìn thẳng vào tôi với ánh mắt trìu mến, ấm áp. Chúng tôi phải lòng nhau.
Trong xã, chẳng việc gì qua nổi những con mắt thọc mạch, tình cảm của chúng tôi nhanh chóng bị phát giác, rồi đến tai chồng con. Nhà tôi mở cuộc "đấu tố". Bố mẹ, anh chị chồng, chồng và các con tôi ngồi trên phản, tôi được chỉ định ngồi dưới nền nhà.
Mẹ chồng tôi nổ phát súng đầu tiên: "Tôi không ngờ cô bạc tóc mà còn chưa chót đời. Cô thử soi gương xem đã đẹp mặt chưa. Đồ lăng loàn, mất nết". Chị chồng tôi bảo: "Xinh đẹp, trẻ trung lắm mà còn ngoại tình. Phúc nhà cô to bằng cái đình thì cô mới cưới được em tôi. Vứt ra đường chẳng ai nhặt còn bày đặt ngoại tình. Cô cho thằng đó bao nhiêu tiền để nó ngủ với cô".
Chồng tôi mặt đỏ găng, nghiến chặt răng nhưng nói lại từ tốn: "Tôi tưởng cưới kẻ xấu xí như cô thì nhà cửa sẽ êm đẹp, cô an phận chăm lo gia đình, ai ngờ đến già lại đổ đốn".
Con gái tôi gào khóc: "Mẹ sỉ nhục bố, làm hại con. Sao mẹ có thể cặp bồ với một người không ra gì, một người bị vợ con khinh bỉ, sỉ nhục".
Còn rất nhiều lời khó nghe nữa. Nhưng tóm lại, có mấy lý do khiến gia đình tôi bị hạ nhục và không thể hiểu nổi: Việc tôi vừa già, vừa xấu, có chồng đẹp trai, tốt nết, thế mà còn ngoại tình với một kẻ khố rách áo ôm là không thể chấp nhận được, là sự bại hoại nhân cách, làm tủi hổ chồng con, họ hàng.
Cuối cùng thì mọi người đưa ra kết luận: Dù tôi đã sai lầm, trót dại nhưng vì sự êm đẹp của gia đình nên mọi người đều bỏ qua cho tôi. Tôi nên biết điều mà sống cho trót tuổi già, để uy tín gia đình không bị ảnh hưởng.
Sau khi mọi chuyện vỡ lở, Q. cũng đã xin thôi việc đi biệt tích. Hình như anh ấy vào Nam tìm đồng đội cũ. Còn tôi xin ly hôn, bất chấp sự kinh ngạc của bố mẹ, chồng con, anh em, bè bạn. Mọi người không hiểu sao tôi không biết ăn năn, hối lỗi, quay về với gia đình, sao tôi lại mặt trơ, sao tôi lại không biết ơn sự tha thứ của mọi người.
Tôi vừa xấu vừa già, vừa lăng loàn, có chồng đẹp trai mà còn không biết hối cải. Các con tôi cũng xúm vào bảo mẹ "bị thần kinh", "không đáng là mẹ", "chạy theo trai".
Tôi không giải thích. Tôi ly hôn không phải vì Q. Tôi chỉ muốn giữ chút lòng tự trọng trong chút thời gian còn lại của cuộc đời mình. Chút tự trọng cho chính giá trị bản thân tôi chứ không phải chút bố thí, ban ơn của bất kỳ ai.
Nỗi chán chường của người đàn bà có chồng nhưng đêm lén lút gặp nhân tình
Lấy người chồng hơn 30 tuổi vì bị 'ép duyên'. Khi gặp lại bạn trai cũ, tôi lao vào vòng tay anh không chút đắn đo. Thế nhưng, chưa lúc nào tôi cảm thấy vui vẻ.
"> -
Trưởng thành là học cách đi qua những ngày chông chênhAi rồi cũng phải bước vào thế giới của người lớn… (Ảnh minh họa: Giáp Thương)
Cuộc đời luôn có cách vận hành riêng, bản thân mỗi người rồi cũng phải trưởng thành. Chúng ta trưởng thành từ những dông gió, từ nỗi cô đơn sâu thẳm và cũng từ những hạnh phúc bình dị nhất.
Chẳng ai có thể đưa ra định nghĩa trọn vẹn rằng thế nào là trưởng thành, chỉ biết rằng, giữ lại nụ cười tươi trên môi sau chặng đường khúc khuỷu, gập ghềnh đã hạnh phúc rồi.
Mỗi người có những câu chuyện riêng, guồng quay cuộc sống cứ cuốn tôi đi mãi, đi mãi, và rồi đến một lúc nào tôi lại mon men tìm bình yên bằng cách bám víu vào dĩ vãng, mà quá khứ sau lưng, làm gì có ai níu nổi?
Ngày còn bé, nghe cụm từ “người lớn” bỗng thấy ước ao lạ thường, cho đến khi lớn lên lại mong ngóng có tấm vé quay ngược thời gian. Cô đơn của một đứa trẻ là khi không có ai kề cạnh, nhưng cô đơn của người lớn lại là cảm giác đi giữa phố đông đúc vẫn thấy chơi vơi, lạc lõng.
Giã từ những non nớt thiếu thời, chúng ta trưởng thành đi qua dông gió. (Ảnh minh họa: Giáp Thương)
Thời gian cứ đằng đẵng chảy trôi, chúng ta chạm dần đến “miền đất hứa” của thế giới người lớn, mà thâm tâm lại không hề biết rằng, để trưởng thành phải trả giá, thậm chí cái giá ấy thật đắt. Chúng ta đánh đổi những hồn nhiên non nớt, buông rơi mất nụ cười vô tư, ánh mắt ngô nghê để nhận lấy bài học trưởng thành.
Đã bao giờ bạn cảm thấy cô đơn? Đã bao giờ bạn ngồi thừ trước gương hàng giờ đồng hồ chỉ để tự vấn, rốt cuộc mình là ai và từng là ai? Đã bao giờ bạn muốn trút bỏ những vướng bận, giã từ ồn ã về ôm lấy vạt áo sờn vai mẹ? Và đã bao giờ bạn trả lời được, để trưởng thành thì tim ta phải trải qua bao vết xước hay chưa?
Có đôi lúc chúng ta hoài nghi về những sự lựa chọn của chính mình nhưng chẳng còn cách nào khác ngoài việc bước tiếp. Nỗi buồn của trẻ con là khi mất món đồ chơi yêu thích, còn nỗi buồn của người trưởng thành là có những thứ của mình vẫn buộc lòng phải tự tay nhường cho người khác.
Chúng ta không biết mình trưởng thành như thế nào, cho đến một ngày nhận ra đôi mắt mình ít ồn ào hơn trước, nụ cười cũng chẳng còn trong veo một màu.
Chúng ta đón đợi chuyến tàu trưởng thành cũng giống như việc đến lúc phải gửi lời tạm biệt một người bạn hồn nhiên, để làm quen với một bà cô già nua, hay cằn nhằn và cộc tính. Đi qua những ngày chông chênh, trưởng thành hơn, và mỗi chúng ta đều phải học cách để lớn lên, dù muốn hay không…
Cô gái lai hóa quý cô công sở đẹp quyến rũ ngày gió mùa
Sở hữu vẻ đẹp lai Tây cuốn hút thừa hưởng từ bố là người Pháp và mẹ là người Việt, Paris Noémie Bảo Nhi được khen ngợi hết lời trong bộ sưu tập thời trang mới.
">