ậnđịnhsoikèoRigasFutbolavớgiá vang 9999 Pha lê - 12/04/2024 10:48 giá vang 9999giá vang 9999、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Siêu máy tính dự đoán Aston Villa vs Club Brugge, 3h00 ngày 13/3
2025-03-13 19:25
-
Valentine: Khoa học chứng minh cưới vào ngày 14/2 dễ dẫn đến ly hôn
2025-03-13 19:22
-
- Năm nay, mới từ đầu tháng Chạp, vợ tôi đã lại rục rịch bảo bà giúp việc về quê sớm. Bà giúp việc vui mừng ra mặt, nhưng tôi thì chạnh lòng. Tôi thừa biết rằng, người thế chỗ bà ấy chẳng phải ai khác chính là người mẹ lam lũ, tảo tần của tôi.
Tôi là một chàng trai trưởng thành trên mảnh đất miền Trung khô cháy, trong một gia đình thuần nông nghèo nàn. Cha tôi mất sớm, một mình mẹ tôi bươn chải nuôi 3 anh em tôi khôn lớn.
Thuở thiếu thời, mẹ tôi đẹp nổi tiếng một vùng, từ ngày cha tôi mất đi, rất nhiều người đến ngỏ ý muốn đi bước nữa với mẹ nhưng mẹ đều từ chối, bởi thương anh em chúng tôi. Mẹ sợ người ta không cưu mang chúng tôi, không đối xử tốt với chúng tôi nên nhất mực chối từ. Mẹ ở vậy đến tận bây giờ.
Là con trai trưởng trong gia đình, tôi biết trách nhiệm của mình với mẹ và các em là rất lớn. Bởi vậy, tôi đã cố gắng học hành, đỗ đạt và lập nghiệp ở Hà Nội. Cũng chính ở nơi này, tôi đã yêu và cưới vợ tôi - cô tiểu thư Hà thành, nhà có điều kiện.
Gia đình vợ tôi giàu có nên từ bé cô ấy đã được bảo bọc trong nhung lụa, chưa bao giờ biết thế nào là nghèo đói, khổ sở. Bởi vậy, nên từ ngày cưới nhau đến giờ, vợ tôi chưa bao giờ về quê chồng.
Cô ấy không chịu nổi cái nắng nóng gay gắt của miền Trung quê tôi, lại càng không chịu được cảnh sống đạm bạc ở quê.
Ảnh: Lifehack
Từ ngày cưới vợ, tôi chưa một lần được hưởng hương vị Tết quê nhà. Có lẽ mẹ tôi cũng thấu hiểu nỗi lòng con trai, nên năm nào bà cũng lặn lội vài trăm cây số ra Hà Nội thăm con, để nấu cho tôi những món Tết quê mùa mà tôi lúc nào cũng đau đáu nhớ thương. Tôi xót xa cho mẹ, nên năm nào cũng đặt cho bà chuyến xe tốt nhất để hành trình của bà đỡ vất vả.
Thế nhưng cuộc hành trình ấy cũng chẳng thấm vào đâu so với những gì đang đón đợi mẹ ở Hà Nội. Tôi những tưởng vài ngày Tết ngắn ngủi ở với con trai, mẹ tôi sẽ được hưởng thụ những gì hay nhất, tiện nghi nhất.
Đó sẽ là những ngày nghỉ ngơi an nhàn, vui vầy bên con cháu, nào ngờ... Mỗi dịp ra Hà Nội, mẹ tôi lại tất bật từ mờ sáng đến tận khuya. Lúc nào bà cũng luôn chân luôn tay, khi thì dọn dẹp, lúc lại bếp núc, cơm nước... Mọi việc trong nhà đều đổ dồn lên mẹ. Tôi ái ngại thì mẹ nói: “Ngồi một chỗ mẹ buồn chân, buồn tay”.
Tôi cứ nghĩ mọi chuyện đơn giản chỉ có vậy, nhưng gần đây, trong một lần tình cờ đi làm về sớm, tôi đã nghe được câu chuyện của vợ mình và bà giúp việc. Câu chuyện đã khiến tôi quá đỗi sửng sốt vì sự ích kỉ và tàn nhẫn của vợ mình.
Vợ tôi thú thực với bà giúp việc là cô ấy không ưa gì mẹ chồng bởi bà quá quê mùa. Mỗi lần mẹ chồng lên ăn Tết, vợ tôi đều thấy rất khó chịu, cô ấy chỉ muốn mau chóng “tống khứ” bà nên đã nghĩ ra đủ chiêu trò.
Những lúc vắng mặt tôi, vợ tôi lại cạnh khóe mẹ chồng rằng bà ở quê nên bẩn thỉu, bừa bộn... Đáp lại những lời mát mẻ của con dâu, mẹ tôi chỉ biết nhẫn nhịn, cố gắng làm nhiều việc hơn nữa để cô ta vừa lòng.
Những món quà quê mẹ tôi mang lên chỉ có tôi là nâng niu, trân trọng còn vợ tôi thì coi khinh ra mặt. Thế mà mẹ tôi vẫn im lặng, bà không hề kể lại với tôi.
Gần đây, cô ấy lại nghĩ ra một cách khác để “tận dụng” mẹ chồng. Đó là để bà thế chỗ người giúp người việc trong nhà. Như vậy, vừa tiết kiệm được tiền trả cho người giúp việc, lại vừa “có việc” cho mẹ chồng làm trong những ngày Tết. Vợ tôi cho người giúp việc về nghỉ Tết sớm, nhà cửa, bếp núc, quần áo... tất thảy đều để đó chờ mẹ chồng lên dọn.
Từ hôm biết chuyện vợ đối xử không ra gì với mẹ chồng, tôi cảm thấy rất đau khổ, buồn bực và thất vọng về con người cô ta. Song tôi lại chẳng biết phải làm gì, bởi nhà cửa, công việc của tôi đều do gia đình nhà vợ giúp đỡ mà có được.
Mẹ tôi đã già yếu còn hai em tôi thì đang học đại học, cũng một tay tôi cưu mang cả. Tôi thực sự chẳng biết phải làm sao!
Bỏ tiền triệu 'thuê' chồng về nhà ngoại ăn Tết
Năm nay, anh ta đã “ra giá” 5 triệu đồng cho 2 ngày về ngoại ăn Tết. Vì thể diện của gia đình và sức khỏe của ba mẹ, tôi vẫn cắn răng chi tiền, nhưng không biết tình cảnh khốn khổ này có thể kéo dài bao lâu nữa!
" width="175" height="115" alt="Mẹ chồng lên ăn Tết, con dâu cho giúp việc nghỉ sớm" />Mẹ chồng lên ăn Tết, con dâu cho giúp việc nghỉ sớm
2025-03-13 18:52
-
Khách Tây mê món bún đặc biệt ở Ninh Bình, gọi thêm để ăn ‘cho bõ thèm’
2025-03-13 17:59



Từ một thanh niên quê mùa ở Càng Long (Trà Vinh), ông Nguyễn Văn Hảo lên Sài Gòn, làm việc với người anh khác mẹ ở một tiệm sửa xe hơi và bán phụ tùng trên đường Nguyễn An Ninh. Từ đó, cuộc đời ông bước sang trang mới.
Người vợ "đồng cam cộng khổ" phía sau tỷ phú ô tô
Làm với anh trai một thời gian, tích lũy được chút vốn liếng, ông xin phép ra làm riêng. Ông thuê căn nhà số 21- 23 đường Trần Hưng Đạo rồi đưa vợ con lên cùng sinh sống.
Tiệm bán phụ tùng và cây xăng ông giao cho vợ phụ trách. Nhờ vốn tiếng Pháp, ông chỉ chuyên lo về giao dịch, mua bán hàng. Vợ ông tuy là một phụ nữ ở nông thôn nhưng rất tháo vát. Bà không nề hà bất cứ việc gì miễn phục vụ tốt cho công việc làm ăn của chồng và gia đình.
![]() |
Logo NG.V.HAO trên tường biệt thự 4 mặt tiền |
Những khách hàng là tài xế đến mua hàng thường được bà hỏi thăm, rằng mua cho chủ hay mua cho chính mình. Bà luôn dành một khoản tiền nho nhỏ để gọi là phụ vào tiền xe, tiền uống nước cho những anh tài xế mua phụ tùng về cho chủ.
Nhờ vậy mà tiếng đồn lan dần. Sức bán tăng cao và dĩ nhiên lợi nhuận cũng tăng theo. Bà Hảo không nề hà giờ giấc dù là nửa đêm. Bà cũng không ham lãi nhiều mà chỉ vừa đủ lấy công làm lời. Theo quan điểm của bà, lãi ít mà bán được nhiều còn hơn lãi nhiều mà không có người mua.
Công cuộc làm ăn của ông bà Hảo ngày càng phát đạt. Ông cho mở thêm một cửa hàng tại Trà Vinh. Lợi nhuận cũng từ đó tăng dần biến ông trở thành một tỉ phú lúc nào không hay.
Mặc dù đã quá giàu nhưng ông Hảo không hề xao nhãng chuyện bán buôn. Những nhân viên ông thuê đều phải thuộc nằm lòng những điều ông căn dặn. Ông nói, phải xem khách hàng là người đã nuôi sống mình và phải biết ơn họ để có cách đối xử cho phải đạo.
Ông bà Hảo đều xuất thân từ vùng quê. Cả hai ông bà đều không qua một trường lớp đào tạo kinh doanh nào. Nhưng, từ việc tặng cho khách chút tiền xe tiền nước, đến những cử chỉ nhiệt tình, thái độ ân cần cho thấy ông bà có tầm nhìn rất xa trong kinh doanh. Dường như những cung cách làm ăn như thế đến nay vẫn chưa lỗi thời mà đã có nhiều doanh nghiệp phát huy rất tốt để có lợi nhuận cao.
Bẽ mặt nhà buôn Pháp
Ông Hảo tiếp tục phát triển việc kinh doanh. Ông xây tòa nhà với 4 mặt tiền. Tại đây, ông dùng phía sau nơi tiếp giáp với đường Lê Thị Hồng Gấm làm garage buôn bán xe hơi.
![]() |
Mặt sau của tòa nhà trên đường Lê Thị Hồng Gấm là Garage buôn bán xe hơi của ông Hảo. |
Một buổi sáng nọ, có một người khách quê mùa bước vào. Anh nhân viên bước ra hỏi, "Bác cần mua gì?". Ông ta bình thản trả lời, "Tôi mua xe".
Anh nhân viên đi từ ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Ông mà mua nổi chiếc xe hơi sao? Nhìn ông mặc áo dài đen đội khăn đóng. Tất cả đã cũ kỹ. Chân ông mang đôi dép đã sờn, thế mà đòi mua xe.
Anh nhân viên không muốn mời vào nhưng ở góc phòng ông Hảo đang ngồi làm việc. Đôi mắt ông theo dõi mọi việc nên anh không dám có một thái độ nào làm mất lòng khách.
Anh dẫn ông đi khắp garage. Cuối cùng ông chỉ vào chiếc xe du lịch 4 chỗ ngồi rồi nói: "Anh lên đề tôi xem thử". Bất đắc dĩ anh leo lên và nổ máy. Tiếng máy nổ giòn. Ông hài lòng rồi leo lên xe ngồi. Nhún vài cái, ông nói: "thêm mỡ bò vào nhíp nhé. Còn kêu lắm. Bao nhiều tiền chiếc xe này ?". Dạ 3000đ (tiền lúc đó 1đ = 17 Franc Pháp).
Ông ngồi bệt xuống đất rút từ phía sau lưng chiếc mo cau và mở bạch ra. Anh nhân viên tái mặt. Trong mo cau là một đống tiền. Ông đếm đủ và giao cho anh ta ...
Ông Hảo từ xa bước tới bắt tay và cám ơn ông. Hỏi thăm, thì ra ông là bạn với ông hội đồng Trạch (hội đồng Trạch là cha của công tử Bạc Liêu). Ông Hảo ngỏ ý muốn tặng ông một bình xăng đầy để chạy về nhưng ông khoát tay từ chối. Ông chỉ xin 5 lít để đến một nơi cần đến.
Ông lên xe chay một mạch tới garage Scama trên đường Bonard (Lê Lợi bây giờ). Tại đây cũng có một cây xăng. Ông vào đổ xăng và nói với ông chủ người Pháp bằng tiếng Pháp: "Lúc nãy tôi vào garage của anh để mua chiếc xe Ford tôi thích nhưng bị các anh đuổi. Các anh nhìn bề ngoài chê tôi nghèo hèn. Tôi qua garage ông Hảo mua chiếc xe Nash này. Tôi được đối xử rất tốt".
Ông chủ người Pháp trơ mặt không nói nên lời. Ngay sau đó, ông cho ngay viên quản lý và anh bán hàng nghỉ việc. Trong khi đó, ở cơ sở của ông Hảo, bán được chiếc xe Nash vợ chồng ông lãi được 600đ, một số tiền không nhỏ.
Không mưu mô xảo quyệt, cách kinh doanh của ông Hảo rất lành mạnh và trong sáng. Ông không nhìn người bằng hình thức bên ngoài và cho dù có mua hay không với ông điều đó không quan trọng. Quan trọng là gây được ấn tượng để mọi người luôn nhớ đến rồi cũng sẽ có ngày họ tìm đến ông.
Đúng là tầm nhìn của một người kinh doanh chuyên nghiệp.