当前位置:首页 > Giải trí > Nhận định, soi kèo Bilje vs Ilirija Ljubljana, 21h00 ngày 23/3: Khách tự tin 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo Moldova vs Na Uy, 00h00 ngày 23/3: Ca khúc khải hoàn
Cuộc đời biến động của mỹ nhân phim "mì ăn liền"Mộng Vân
Công khai 31 trang giải trình của Huyền ChipNăm con tôi được 4 tuổi thì bỗng dưng chồng trở chứng mèo mả gà đồng. Tôi nói đến sùi bọt mép mà anh vẫn chứng nào tật đó (Ảnh minh họa)
Tôi âm thầm truy ra số nhà, cơ quan và tất tật các số liên lạc của bồ của chồng. Tôi sẵn sàng đến gặp trực tiếp mà đập bàn quát vào mặt nó. Nhưng làm thế chẳng khác nào tự đóng vai ác một cách lộ liễu để bọn họ yêu thương nhau hơn. Tôi đau đớn tâm can thì con bé đó phải sống dở chết dở cho đáng đời tội giật chồng.
Tôi đến bưu điện đăng ký dịch vụ gửi quà với tên giả. Thế là hàng ngày mỗi bông hoa hồng đỏ thắm được gửi đến địa chỉ của con bé đó và kí tên là đàn ông. Thỉnh thoảng hứng chí lên tôi còn đính vào đó vài cái card mùi mẫn “Cảm ơn em vì tối hôm qua”, “hạnh phúc khi có em”...
Mục đích của tôi là để chồng ghen tuông và lầm tưởng con bé đấy lăng nhăng. Có lần tôi còn gửi đến một hộp quà to, trong đó bỏ một sextoy kèm lời dặn “dùng tạm đợi anh về nhé”. Tuy không chứng kiến được nhưng tôi đoán bồ của chồng đã phải xanh mặt và bị xì xầm bán tán như thế nào tại cơ quan.
Tôi có quen một chị bạn làm cùng chỗ với bồ của chồng. Chị ấy không biết chồng tôi và nó cặp nhau. Tôi dựng một câu chuyện giả vờ là có người này ở công ty kia bắt gặp con bé ấy chơi bời trác táng, ra vào nhà nghỉ và bệnh viện phụ sản như đi chợ. Là phụ nữ tôi còn lạ gì chuyện tam sao thất bản và nói xấu người khác. Tiếng xấu về bồ của chồng cứ thế mà râm ran.
Vô tình cô bạn bảo hôm ấy cả cơ quan đi tăng 2 ở bar. Thế là tôi vội vàng phi đến sắp xếp. Lát sau bồ của chồng vừa ngồi xuống thì một tiếp viên cầm chai rượu chạy ra bảo: “Lâu nay sao không thấy chị đến? Anh hai bảo biếu chị và các bạn để thưởng thức. Xong việc anh đợi chị ở tầng trên”, rồi giả vờ đưa vào tay con bé ấy mấy cái bao cao su.
Tất nhiên tôi là người đứng sau trả tiền chai rượu đấy. Tốn tiền nhưng kết quả rất xứng đáng. Nghe bạn tôi kể là tối ấy con bé xanh mặt chối đây đẩy là anh tiếp viên đã nhầm người. Nhưng sau khi nghe anh ta đọc ra tên tuổi vanh vách thì bắt đầu khóc lóc thanh minh.
Nhưng chắc chắn không ai tin những lời bồ của chồng tôi nói nữa. Tôi nói thật, cảm giác bị hiểu nhầm nhân phẩm như con bé ấy đang chịu đựng chẳng là gì so với nỗi đau bị người đàn ông của tôi phản bội. Nó bị thế là xứng đáng.
Còn về phần chồng, tôi cũng không để anh yên thân. Có những chiều đi làm về chưa kịp cơm nướ, tôi thấy anh đã vội vàng lao vào nhà tắm sửa soạn “đi tiếp khách công ty”. Tôi biết thừa là viện cớ để đi nhà nghỉ với con bé đó. Giận run người nhưng tôi vẫn bình tĩnh đi chuẩn bị áo quần cho chồng. Tôi lén rắc vào đáy quần lót một ít ớt bột.
Do đang vội nên chồng tôi mặc vào chưa có cảm giác. Tối về nhà thấy anh buồn và nhấp nhổm không yên. Rồi chồng còn vờ hỏi hình như áo quần em giặt không sạch, anh thấy xon xót. Tôi giả nai bảo mẹ con em chả thấy gì.
Lúc tôi đòi quan hệ vợ chồng thì anh giật mình từ chối. Rồi chồng thú nhận rằng, chẳng làm gì mà sao vùng tam giác mật tự dưng sưng phù. Tôi hả hê không thương xót vì đằng nào cái ấy cũng không còn thuộc về tôi nữa.
Tôi làm thế vài lần cũng chẳng bị chồng nghi ngờ và phát hiện. Nhưng dẫu có phát hiện đi nữa thì tôi cũng chẳng sợ. Thử hỏi, ai là người có lỗi trước?
Những lúc chồng hẹn bồ đi chơi tôi đều theo dõi. Họ vào quán cà phê là tôi giả vờ lảng vảng đứng ngoài lựa cơ hội lúc thì đâm thủng lốp xe, lúc thì bẻ gương. Hôm nào đi rình rập bọn họ tôi cũng có trò vui để xem. Thích nhất là bộ mặt hớt hải và vẻ ủ rũ của con bé kia vì hẹn hò không suôn sẻ.
Tôi cứ phá bĩnh 2 người như vậy cho đến khi chồng tôi và con bé ấy kéo dài được 7 tháng thì tan. Lý do vì trong khoảng thời gian hẹn hò, họ thường gặp chuyện xui xẻo không ngờ. Còn chồng lại không bị tôi cấm đoán nên chơi một thời gian thì cảm thấy chán.
Không tự kiêu nhưng tôi tự nhận mình là cao thủ khi đánh ghen tới mức như thế mà chồng không hề hay biết. Mỗi biểu hiện tôi thể hiện ra bên ngoài rất thận trọng. Có nói thẳng chắc anh cũng không tin tôi đã hạ nhục cô bồ nhỏ của anh như thế nào.
Vì thế, các phụ nữ có chồng ngoại tình đừng phải lép vế chồng và bồ của chồng. Có thù cứ trả, đừng lăn tăn mệt lòng. Cũng đừng áy náy gì hết. Đó đều là cái giá phải trả cho kẻ phản bội, chị em ta chỉ thay trời hành đạo thôi.
(Theo PLXH)
" alt="Tôi hả hê vì những chiêu trả thù thâm độc của mình"/>Trong gia đình, tôi không bao giờ có những niềm vui và tiếng cười, luôn cảm thấy nghẹt thở, chán nản, tuyệt vọng vì sự lựa chọn sai lầm của mình, sai lầm khi tôi không yêu mà vẫn cưới. Mặc dù tôi đã cố gắng để sống giả tạo, nụ cười gượng gạo trước mặt con cái nhưng trong thâm tâm những điều đó đều là vỏ bọc bên ngoài.
Tôi suy nghĩ rất nhiều nhưng không biết mình phải bắt đầu từ đâu nữa. Trong cuộc sống gia đình tôi không phải không có trách nhiệm với gia đình, các bạn đã sai lầm khi chỉ hiểu cốt truyện về một phần nào đó, có ai hiểu hơn khi chính bạn chưa vướng mắc vào hoàn cảnh tồi tệ này thì chưa thể nói lên hai từ “Thông cảm”.
Đọc bài “Vợ tôi không bình thường”, tôi thấy hoàn cảnh nhân vật rất giống mình, đúng là không ai có thể chịu đựng khi sống với một người vợ như vậy. Tôi rất cố gắng vì gia đình, vì con và lo cho con ăn học đầy đủ. Vì từ lúc được sinh ra tôi đã không có cuộc sống trọn vẹn bên ông bà hay bố mẹ, tôi biết và hứa sẽ cố gắng để con cái có được một cuộc sống đầy đủ. Tôi không có sự giúp đỡ nào từ người thân, tự mình vươn lên trong cuộc sống. Tôi bị vấp ngã trong kinh doanh nhưng với sự cố gắng không ngừng đã gây dựng cho riêng mình một cửa hàng, không phải hoành tráng nhưng cũng có thể gọi tạm ổn.
Vợ kém tôi một tuổi, không có bằng cấp gì nên không có việc làm ổn định. Mọi sinh hoạt trong gia đình đều do tôi cáng đáng hết. Tôi chấp nhận sai lầm vì sự lựa chọn của mình, chưa tìm hiểu kỹ nhưng vẫn cưới. Tôi cứ nghĩ do vợ ở quê nên rất thật thà và dần dần sẽ giúp vợ hòa nhập được với cuộc sống thành phố. Nhưng thật đáng tiếc và khó cho tôi là không có tình yêu nên dù sự cố gắng đến đâu cũng không thể tiến triển hơn được.
![]() |
Ảnh minh họa |
Tôi không thể có cảm xúc hay dành tình yêu thương cho vợ. Đã đôi lúc trong bóng tối tôi muốn nhắm mắt để cố tỏ vẻ và quên đi những hành động, những câu chửi bới mất dạy vợ dành cho mình nhưng không thể quên được. Đúng là người ta thường nói “Giang sơn khó đổi, bản tính khó dời”, vì không cố gắng hơn được nữa nên hàng ngày những xung đột tiếp diễn, tôi không thể cảm nhận được những điều tốt đẹp gì trong con người vợ mình.
Tôi muốn cố gắng sống giả vờ để tạo niềm tin nhưng không làm được. Chúng tôi luôn để ý những cử chỉ và hành động của nhau, trong bản thân mỗi người cũng không còn gì để tôn trọng nhau nữa. Vợ tôi không đẹp, thậm chí già hơn tuổi rất nhiều, tôi không có ý so sánh về điều đó, chỉ muốn vợ sống hiền lành, trung thực, nhưng cô ấy hoàn toàn ngược lại với những gì tôi mong đợi.
Góp ý vợ hàng ngày và mong thay đổi để chính tôi cũng có thể thay đổi cách nhìn về vợ và dành tình yêu cho cô ấy nhưng đành thất vọng. Rồi cô ấy xin đi làm tạp vụ ở một công ty lớn trong thành phố, hy vọng ra ngoài tiếp xúc sẽ học hỏi được nhiều để có thể thay đổi bản thân nhưng quá thất vọng. Càng ngày càng quá đáng, những cái tốt không học mà học những cái xấu, bắt đầu ăn diện và đua đòi.
Lúc đầu chỉ là những bộ quần áo bình thường, sau đó là những bộ đồ hàng hiệu, mỹ phẩm đắt tiền, có xe máy rồi nhưng còn đua ađòi muốn được bằng bạn bè trong công ty nên phải vay mượn bằng được tiền để mua một chiếc xe hoành tráng nữa. Đã không giúp gì được cho gia đình vậy mà... Thật thất vọng và càng ngày tôi càng chán nản hơn.
Vợ tôi không cần biết hàng ngày tôi phải cố gắng kiếm tiền vất vả như thế nào, luôn đi ngược với tạo hóa, mỗi lần không vừa ý chuyện gì là sẵn sàng ăn nói mất dậy và dở những lời văn vô văn hóa ngay. Giờ canh giữ tôi còn hơn cả cảnh sát canh giữ tội phạm, tôi đi đâu hay làm gì đều giám sát. Đập phá đồ đạc trong nhà là niềm vui, giải tỏa stress của vợ tôi. Thật đáng kinh sợ, vậy liệu có một người đàn ông nào chấp nhận được vợ như vậy không?
Tôi không thể nào sống giả tạo mãi với chính mình và các con. Tôi rất muốn giải thoát, nhưng cô ấy không thể hiểu rằng không hợp nhau và không thể tiếp tục sống với nhau được nữa thì phải chia tay. Lúc nào vợ cũng lấy hai đứa con ra để làm tấm bình phong, đe dọa tính mạng các con. Hai đứa con vẫn nhỏ để có thể hiểu hết được tính chất nghiêm trọng của sự việc. Tôi phải chịu đựng sự đau khổ này đến lúc nào đây? Chẳng lẽ cứ mãi thế này sao? Tôi không biết phải làm sao để có thể giải thoát mà các con vẫn được an toàn bên mình.
(Sức khỏe đời sống)
" alt="Tôi đã cố nhiều nhưng không thể yêu vợ"/>Chi tiết nào khiến bạn nhìn đầu tiên và bị thu hút nhiều nhất khi ngắm bức tranh? (Ảnh: New York Post).
Những bài trắc nghiệm tính cách dựa trên quan sát thị giác chỉ mất vài giây thực hiện, nhưng những bài trắc nghiệm kiểu này được cho là giúp một người hiểu rõ hơn về chính bản thân mình. Trắc nghiệm tính cách dạng này dựa vào sự quan sát của thị giác để qua đó có những nhận định về cách quan sát của một con người, rồi từ đó tìm hiểu về những điều sâu kín trong con người họ.
Trong bức tranh này, bạn có thể sẽ nhìn thấy người phụ nữ, con sông, cây cầu, hay con thuyền. Chi tiết nào khiến bạn bị thu hút nhiều nhất khi nhìn ngắm bức tranh sẽ "mách" nét tính cách... tệ nhất ở bạn.
Nếu bạn nhìn thấy người phụ nữ đầu tiên, điểm yếu tính cách mà có lẽ bạn cần phải tìm cách khắc phục, đó là bạn thường quá đặt nặng vấn đề ngoại hình, diện mạo. Thực ra, nét tâm lý này cũng là thường thấy. Việc đề cao chuyện diện mạo không có gì xấu. Ngoại hình, phong thái thực tế cũng là yếu tố rất quan trọng trong đời sống.
Nhưng ở những thời điểm mà tâm lý của bạn trở nên nhạy cảm, hoặc bạn cảm thấy mệt mỏi, lạc lõng, có phải khi ấy bạn thường quay ra săm soi diện mạo, phong cách của chính mình hay không? Bạn có hay so sánh ngoại hình, phong cách của mình với những người xung quanh không?
Việc bạn nhìn thấy người phụ nữ đầu tiên trong bức tranh trên cho thấy rằng ở những thời điểm bất an nhất, bạn dễ rơi vào cảnh không ngừng so sánh mình với người khác, và thường bạn hay xoáy sâu vào những thứ thuộc về vẻ bề ngoài.
Nếu bạn nhìn thấy con sông đầu tiên, nét tính cách có phần tiêu cực ở bạn chính là quá quan trọng chuyện vị thế xã hội. Bạn có thể rất trân trọng những mối quan hệ gắn bó mật thiết trong cuộc sống của mình, nhưng bạn cũng luôn cảm thấy khó khăn trong việc xoay chuyển sự tập trung của bản thân ra ngoài công việc.
Dường như ưu tiên số một của bạn trong phần lớn thời gian là để theo đuổi những mục tiêu trong công việc. Có phải đã không ít lần, bạn đặt những người mà bạn yêu thương xuống vị trí thấp hơn so với công việc không?
Vì bạn quan trọng chuyện vị thế xã hội của bản thân, nên việc người khác có vị trí như thế nào cũng rất có ý nghĩa đối với bạn. Nhiều khi, bạn đánh giá một con người chủ yếu dựa trên vị trí, thành tựu mà họ có, thay vì quan sát cách họ đối xử với chính bạn và những người xung quanh.
Nếu bạn chú ý tới cây cầu trước tiên, có thể bạn hơi thiếu sự cảm thông. Thiếu sự cảm thông không có nghĩa là bạn lạnh lùng hay không có cảm xúc, nhưng nhiều khi trong các tình huống, bạn không biết cách cân nhắc tới suy nghĩ, cảm nhận của người khác.
Nếu bạn chú ý tới con thuyền trước tiên, có lẽ bạn khá đề cao bản thân. Bạn có thể là người tài giỏi và ấn tượng thực sự, nhưng bạn không cần phải khiến cho cuộc sống của bản thân có thêm những khó khăn, áp lực bằng cách thể hiện rằng mình là một người rất giỏi giang, "cái gì cũng biết, cái gì cũng hay".
Đôi khi điều quan trọng là phải biết cách ghìm cái Tôi của mình xuống và để những người khác thể hiện năng lực của họ.
Theo Dân trí
" alt="Điều đầu tiên bạn thấy trong tranh tiết lộ nét tính cách... tệ nhất ở bạn"/>Điều đầu tiên bạn thấy trong tranh tiết lộ nét tính cách... tệ nhất ở bạn