
- Tối 25/9 Bộ GD- ĐT đã có văn bản về giải quyết tốt nghiệp cho sinh viên ĐH Hùng Vương. |
Trường ĐH Hùng Vương |
Theo đó, Bộ GD - ĐT đồng ý với đề nghị của UBND TP.HCM về việc chuyển sinh viên năm cuối trường ĐH Hùng Vương sang trường khác trên địa bàn để tổ chức thi, bảo vệ tốt nghiệp và cấp bằng tốt nghiệp.
Đồng thời, đề nghị UBND TPHCM chỉ đạo các sở, ban ngành tạo điều kiện giúp đỡ trường ĐH Hùng Vương liên hệ với các trường có ngành đào tạo phù hợp với ngành học của sinh viên năm cuối của trường để tiếp nhận tổ chức thi, bảo vệ khóa luận và cấp bằng tốt nghiệp theo quy định.
Bộ GD - ĐT cũng giao cho cơ quan đại diện Bộ tại TPHCM, Vụ GD Đại học, Thanh tra Bộ phối hợp với các đơn vị liên quan của TPHCM chỉ đạo trường ĐH Hùng Vương và các trường tiếp nhận sinh viên xây dựng kế hoạch, tiếp nhận hồ sơ và triển khai thi, bảo vệ khóa luận và cấp bằng tốt nghiệp cho sinh viên
Ở một diễn biến khác, chiều 25/9 UBND TPHCM đã có văn bản gửi Tòa án nhân dân thành phố (TAND.TP) về các vấn đề liên quan đến việc khởi kiện của ông Lê Văn Lý và ý kiến của UBND.TPHCM
UBND TPHCM bày tỏ quan điểm, việc bãi miễn chức vụ Hiệu trưởng đối với ông Lê Văn Lý là phù hợp, đúng mức đối với các hành vi vi phạm của ông Lê Văn Lý và là biện pháp cần thiết để chấn chỉnh tình hình bất ổn tại trường nên UBND.TP đã ban hành quyết định số 3163/QĐ-UBND ngày 14/6/2013 về không công nhận Hiệu trưởng trường Đại học Hùng Vương đối với ông Lê Văn Lý.
UBND.TP cung cấp hồ sơ có liên quan đến việc không công nhận Hiệu trưởng trường Đại học Hùng Vương đối với ông Lê Văn Lý để TAND.TP xem xét, giải quyết theo thẩm quyền.
Theo UBND TPHCM, trường Đại học Hùng Vương được chuyển đổi sang loại hình tư thục, từ trường Đại học dân lập Hùng Vương theo Quyết định số 703/QĐ-TTG ngày 19/5/2010 của Thủ tướng Chính phủ; Chủ tịch Hội đồng quản trị trường là ông Đặng Thành Tâm. Hiệu trưởng là ông Lê Văn Lý.
Hội đồng quản trị trường đã có những mâu thuẫn nội bộ sâu sắc, kéo dài, ảnh hưởng tiêu cực đến uy tín của trường, dẫn đến quyền lợi của sinh viên, học sinh không được đảm bảo. UBND.TP đã phối hợp với các sở, ngành liên quan tiến hành thanh tra và có nhiều biện pháp xử lý nhưng chưa giải quyết dứt điểm được vụ việc.
Căn cứ đề xuất của Hội đồng quản trị về việc bãi miễn chức vụ Hiệu trưởng đối với ông Lê Văn Lý; sau khi xin ý kiến Bộ Giáo dục và Đào tạo và Thành ủy TPHCM; UBND.TP đã ban hành Quyết định số 3163/QĐ-UBND ngày 14/6/2013 về không công nhận Hiệu trưởng trường Đại học Hùng Vương TPHCM đối với ông Lê Văn Lý.
Sau khi nhận Quyết định số 3163/QĐ-UBND của UBND.TP ông Lê Văn Lý không chấp hành việc giao con dấu và nhiệm vụ Hiệu trưởng cho Hội đồng quản trị hiện hành, mà cùng với cộng sự tiếp tục có nhiều hành vi chống đối lại Quyết định của UBND.TP làm tình hình bất ổn tại trường càng trầm trọng. Ngoài ra, ông Lý còn gửi đơn khởi kiện đến TAND.TP cầu hủy Quyết định số 3163/QĐ-UBND ngày 14 tháng 6 năm 2013 của Ủy ban nhân dân thành phố.
Lê Huyền
" alt="Sinh viên ĐH Hùng Vương được thi tốt nghiệp ở trường khác"/>
Sinh viên ĐH Hùng Vương được thi tốt nghiệp ở trường khác
- Huyền Chip – cô bé đã quá nổi tiếng sau khi cho ra mắt quyển Xáchba-lô lên và đi, cũng là một người rẽ ngang trên con đường học vấn. Vàđến nay, với những thành công mà cô bạn này đạt được, chẳng có ai nhớđến việc Huyền chưa từng qua trường lớp đại học.Lời tòa soạn:“Gap year” (năm ngắt quãng) là tên gọi của việc các bạn trẻ vừa tốt nghiệp trung học hoặc đại học dành một khoảng thời gian trống để tích lũy kinh nghiệm sống và định hình cuộc sống sau này. Ở Việt Nam, học sinh và đặc biệt là phụ huynh khó có thể tưởng tượng sau khi tốt nghiệp THPT, con mình ở nhà, “đi chơi” cả năm trời, trừ trường hợp bất đắc dĩ là vì… trượt đại học. Dù chưa thành phong trào rầm rộ, nhưng hiện nay số lượng bạn trẻ Việt Nam lựa chọn trải nghiệm gap year ngày càng tăng. Điều này cho thấy bên cạnh việc lĩnh hội tri thức, giới trẻ Việt cũng không để mình tụt hậu trong việc tiếp cận các xu thế sống lành mạnh, hữu ích của thế giới. VietNamNet đã tìm gặp một số bạn trong số đó. Ở bài viết đầu tiên của chuyên đề, mời bạn đọc gặp gỡ Huyền Chip.
 |
Trên núi Andes |
Một người bạn của chị đã kể rằng một lần bay từ Philippines về đến Nội Bài, thấy một bạn gái mở vali ra và trong đó có quyển “Xách ba lô…”. Em tự đánh giá tầm ảnh hưởng của em với các bạn trẻ hiện nay như thế nào?
Huyền Chip:Câu hỏi tự đánh giá về bản thân luôn là một câu hỏi khó, đánh giá mình thấp quá thì nghe như giả tạo, còn đánh giá mình cao quá thì lại là tự kiêu. Thôi em chọn cách an toàn. Em nghĩ là em có tầm ảnh hưởng vừa đủ: vừa đủ cho bản thân em để cảm thấy mình có giá trị gì đó, và vừa đủ cho các bạn trẻ để không phải chịu ảnh hưởng xấu từ em.
Cuộc đi ban đầu của em là hoàn toàn ngẫu hứng, không có kế hoạch. Nếu cho em làm lại, em có lên kế hoạch cho mình không?
- Cũng không hẳn là em không có kế hoạch, mà đơn giản là chẳng có gì diễn ra theo kế hoạch đó cả. Nếu em có làm lại thì em vẫn lên kế hoạch thôi. Lo xa là bản tính con người mà. Nhưng em biết sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra theo ý mình định đâu.
Em học được rằng thay vì tập trung thời gian vào lập ra một kế hoạch chi tiết và mong mọi chuyện diễn ra theo nó, mình chuẩn bị tinh thần và kỹ năng sẵn sàng đối phó với bất kỳ chuyện gì xảy ra.
Bây giờ nhiều bạn trẻ lên đường với mục đích khám phá bản thân. Em có đặt ra mục tiêu này không? “Bản thân” và “thế giới”, với em điều gì quan trọng hơn?
- Hừm, khi bắt đầu đi thì mong muốn đơn giản của em là được nhìn và hiểu thế giới. Nhưng rồi sau đó khi bắt đầu đi rồi, em nhận ra rằng càng đi em càng hiểu về chính bản thân mình hơn.
Bản thân và thế giới với em là hai khái niệm không thể tách rời. Bản thân chúng ta là một phần của thế giới, nhưng thế giới lại là sự phản chiếu của chính bản thân chúng ta. Đó là lý do tại sao những lúc mình vui thì thế giới tự nhiên thấy đẹp hơn, những lúc mình buồn thì tự nhiên cái gì cũng ảm đạm.
Nếu mình thật thà thì tự nhiên thấy ai cũng đáng tin. Nếu mình hơi gian một chút thì tự nhiên lại chẳng dám tin ai.
Khi ta hiểu về thế giới thì tự nhiên chúng ta lại hiểu về bản thân hơn và ngược lại, khi chúng ta hiểu về bản thân hơn thì cách nhìn của chúng ta về thế giới cũng sẽ khác. Vậy nên mới có câu nói: “Nếu không thể thay đổi thế giới, thì hãy thử thay đổi chính bản thân mình.”
 |
Leo núi Zambia
|
Con đường học hành đang “ngon lành”, như nhiều người thì sẽ từ trường chuyên – đại học – học bổng du học – thạc sĩ – tiến sĩ. Tại sao em dừng giữa chừng?
- Em có dừng giữa chừng đâu chị, chỉ là em thấy có con đường khác phù hợp với mình hơn thì em rẽ ngang thôi.
Gia đình có vai trò như thế nào trong những quyết định của em? Một người cha từng cổ vũ hết mình cho con học trường chuyên có thất vọng khi còn không học lên cao nữa?
- Thông thường, gia đình là yếu tố để em cân nhắc, không phải là yếu tố quyết định. Khi em làm một điều gì đó, em cố gắng để điều đó không ảnh hưởng đến gia đình em.
Nói thật, phần lớn những quyết định của em từ trước đến giờ, bao gồm của việc em không học lên cao, đều là những điều mà gia đình em không bằng lòng. Nhưng sự không bằng lòng đó chỉ là do cách suy nghĩ khác, quan điểm khác chứ không phải là do ai đúng, ai sai.
Nhưng gần đây có lẽ gia đình em đã dần dần chấp nhận cách nghĩ “không giống ai” và tin tưởng rằng em biết phân biệt phải trái nên không còn quá câu nệ chuyện em làm gì nữa.
Em đã từng nhắc tới câu nói của bố em, "Chip này, có thể con sẽ không trở thành đứa con gái ai cũng muốn con trở thành, nhưng con sẽ trở thành đứa con gái khiến tất cả chúng ta tự hào". Là dân vùng đồng bằng Bắc Bộ, nhưng theo em, do đâu mà bố em lại có tư tưởng phóng khóang đến thế?
- Cái này em nghĩ là bố em có nó từ trong máu, và em có nó từ bố em.
Hơn 10 năm “trường học” và vài năm “trường đời”, em có thể so sánh hai loại trường này?
- Eh, sao chị toàn hỏi câu khó vậy?
Em nghĩ trường học cũng chỉ là một phần của trường đời, hay chính xác hơn, trường học là để chuẩn bị cho trường đời.
Một người không thể chỉ đến trường học để rồi mà tách mình hoàn toàn ra khỏi thế giới bên ngoài được. Ngay cả trong trường học, ta cũng học được rất nhiều về “đời”, về mối quan hệ giữa người với người, những tích cực, tiêu cực.
Ta chọn loại trường nào phù hợp với từng giai đoạn phát triển của chính chúng ta.
Em có một người bạn học xong thạc sĩ lại học lên tiến sĩ, không phải vì người đó thích học, mà đơn giản đó là một biện pháp câu giờ. “Ra trường bây giờ anh chịu không biết làm gì. Thôi cứ học thêm vài năm nữa đã rồi tính,” người đó đã bảo em như thế.
Có 2 điều khiến bạn trẻ VN sợ mà không dám trở nên khác biệt, đó là gia đình và dư luận. Em vượt qua những cửa ải này như thế nào?
- Thời gian và niềm tin chị ạ. Có nhiều người nói: cứ phớt đời đi mà sống. Nhưng phớt đời đi khó lắm, nhất là khi “đời” ở đây lại những người thân yêu như gia đình mình, hay những người gần gũi mà mình phải gặp gỡ hàng ngày như hàng xóm, quen biết, đồng nghiệp.
Cái mình cần ở đây là niềm tin: tin rằng con đường mình chọn là con đường đúng đắn; và tin rằng một ngày nào đó, khi mình có những thành quả nhất định, mọi người cũng sẽ nhận ra điều này và chấp nhận con đường của mình.
Gia đình em một thời gian dài cũng phản đối gay gắt chuyện em đi như thế này, và mẹ em cũng rất khổ tâm chuyện hàng xóm láng giềng suốt ngày bàn tán rằng nhà em có đứa con không học đại học. Nhưng từ khi em ra sách thì mọi chuyện khác hẳn. Bố mẹ em đọc sách và hiểu em hơn, hàng xóm có vẻ cũng rất thích thú khi ở quê lại có một người ra sách.
 |
Đăng bức ảnh trên Facebook với dòng tâm trạng: "Bao giờ mới có người yêu để đi dạo cùng trên con đường này nhỉ?".Chụp gần hồ Cunco, miền Nam Chile. |
Không học lên đại học, hay là tự “đi chơi” – những việc này đều do em chủ động. Nhưng đối với những bạn không thể học tiếp vì nhiều lý do, trong đó có lý do thi trượt, em có chia sẻ gì?
- Mình không thể chủ động được điều gì xảy đến với mình, nhưng mình có thể chủ động được cách mình đối phó với nó như thế nào.
Thực ra, một trong những lý do khiến em đi như thế này là khi em bị từ chối vào trường đại học mơ ước của em ở Mỹ.