"A...t..tớ không sao" Nhục Mĩ mím chặt môi cố nén những tiếng rên dâm đãng sắp sửa tuôn ra khỏi miệng. Đáng ghét, cái lổ lồn nhỏ tối qua bị baba trừu cắm cả đêm, sáng nay lại nhét một con cặc giả vào lổ đít của cô, đã thế còn bắt cô mặc một chiếc quần lót chữ T mỏng dính chỉ đủ che hai mép lồn, báo hai cô khi đến trường cứ phải đi khép nép vì sợ con cặc giả trong hậu huyệt rơi ra.

"Mĩ Mĩ à, nếu có gì thì phải xuống phòng y tế đó, đừng để bị bệnh" Cố Hân lo lắng, khuyên nhủ. Nhục Mĩ là cô bạn thân nhất của nó ở trường đã thế lại xinh đẹp học giỏi, ai mà không yêu mến cơ chứ.

Bây giờ phía dưới của Nhục Mĩ rất khó chịu, cái lỗ lồn nhỏ đã chảy không biết bao nhiêu dâm dịch. Giờ cô không quan tám gì hết chỉ muốn mau mau tan trường để về nhét con cặc bự của ba ba vào huyệt dâm. Cái lỗ lồn nhỏ vì khao khát côn thịt mà không ngừng đóng mở phun nước ồ ạt. Việc giữ cho tiếng rên rĩ dâm đãng của bản thân không bật ra trong lớp đã là cực hạn đối với Nhục Mĩ.

Reng...reng...

" />

Truyện Nhục Mĩ

Kinh doanh 2025-02-26 15:28:36 18662
Nhục Mĩ - một cô nữ sinh trung học và là hoa khôi của trường,ệnNhụcMĩxem kết quả bóng đá ngoại hạng anh học giỏi được thầy cô yêu mến, bạn bè yêu quý. Bề ngoài mọi người đều nghĩ cô là một cô gái xinh đẹp dễ thương, trong sáng. Đối với các chàng trai thì Cố Hân là nữ thần không chút tì vết trong tim họ.

Đằng sau vẻ ngoài đó thì Nhục Mĩ là mình cô ả hết sức dâm đảng, thích nhất là được liếm mút dương vật đủ loại, nhưng cô cũng có tiêu chuẩn cao nha không phải cây thịt nào cô cũng chơi, cô chỉ chơi những con cặc bự có thể thỏa mãn 3 cái lỗ dâm đảng thôi.

Nếu bạn là dân thích ăn thịt thì hãy cùng Mĩ Mĩ đi thưởng thức mỹ vị nhân gian nào ~~~

Trong tiết Văn, lớp xyz.

" Mĩ Mĩ cậu bị sao vậy?" Cô bạn thân của Nhục Mĩ là Cố Hân lên tiếng hỏi thăm, không hiểu sao từ buổi sáng nó đã thấy Mĩ Mĩ có gì đó khác thường, không biết cô bạn của mình có bị bệnh gì không.

"A...t..tớ không sao" Nhục Mĩ mím chặt môi cố nén những tiếng rên dâm đãng sắp sửa tuôn ra khỏi miệng. Đáng ghét, cái lổ lồn nhỏ tối qua bị baba trừu cắm cả đêm, sáng nay lại nhét một con cặc giả vào lổ đít của cô, đã thế còn bắt cô mặc một chiếc quần lót chữ T mỏng dính chỉ đủ che hai mép lồn, báo hai cô khi đến trường cứ phải đi khép nép vì sợ con cặc giả trong hậu huyệt rơi ra.

"Mĩ Mĩ à, nếu có gì thì phải xuống phòng y tế đó, đừng để bị bệnh" Cố Hân lo lắng, khuyên nhủ. Nhục Mĩ là cô bạn thân nhất của nó ở trường đã thế lại xinh đẹp học giỏi, ai mà không yêu mến cơ chứ.

Bây giờ phía dưới của Nhục Mĩ rất khó chịu, cái lỗ lồn nhỏ đã chảy không biết bao nhiêu dâm dịch. Giờ cô không quan tám gì hết chỉ muốn mau mau tan trường để về nhét con cặc bự của ba ba vào huyệt dâm. Cái lỗ lồn nhỏ vì khao khát côn thịt mà không ngừng đóng mở phun nước ồ ạt. Việc giữ cho tiếng rên rĩ dâm đãng của bản thân không bật ra trong lớp đã là cực hạn đối với Nhục Mĩ.

Reng...reng...

本文地址:http://casino.tour-time.com/news/607e499331.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Bournemouth vs Wolverhampton, 22h00 ngày 22/2: Trái ngược hoàn toàn


Gia đình sắp liên hôn không phải là gia đình địa phương ở Kinh Đô, mà là nhà họ Tôn làm thợ rèn ở Sùng Châu và Lưu phủ thuộc dòng dõi thư hương thế gia. Hai nhà này bất kể là thân phận địa vị, hay là gia cảnh bên trong đều cách nhau rất xa, có thể trở thành thông gia vốn là một chuyện kỳ lạ. Điều càng làm cho người ta khó hiểu chính là, "Tự Viên" cũng không phải là dinh thự của Tôn gia, cũng không phải gia sản của Lưu gia, vì sao chuyện vui của hai nhà Tôn Lưu lại phải tổ chức linh đình tại Kinh Đô cách xa nhà của bọn họ như vậy?

Nhưng mà, sinh ra nghi ngờ trong lòng phần lớn là người ở ngoài đến, chứ người Đông Lăng từ lâu đã không còn lấy làm lạ đối với chuyện này nữa.

Lưu Chuẩn là quản sự có thâm niên nhất Lưu phủ, chuyện của Lưu phủ, bất kể lớn nhỏ, đều do ông ta tự tay chuẩn bị. Bởi vì hôm nay có khách quý đến cửa, Lưu Chuẩn tạm thời buông bỏ công tác chuẩn bị đại hôn, hiện tại đang vừa pha trà, vừa giới thiệu với quý khách: "Đây là phong tục độc đáo của Đông Lăng, ngày mười lăm hàng tháng, Tự Viên ở Kinh Đô đều sẽ tổ chức một hôn sự, làm như vậy để cảm tạ đại ân đại đức của Quốc sư đại nhân che chở cho Đông Lăng."

Khách quý nghe vậy, làm như có hứng thú: "Chuyện thế nào?"

Vị khách quý này sinh ra đã có dung mạo đẹp đẽ hiếm có trên thế gian, một bộ áo khoácrộng eo màu bạch quả, trong lời nói cử chỉ lộ ra vẻ kiêu xa sang trọng.

Mấy ngày trước, Lưu phu nhân đi đến ngôi chùa ở ngoài thành thắp hương cầu phúc, trên đường bị sơn tặc theo dõi, suýt mất hết tài sản, may mắn khách quý ra tay cứu giúp, mới thoát khỏi một kiếp nạn. Để bày tỏ lòng biết ơn, Lưu phủ mời ân nhân đến ở lại phủ, cũng do Lưu Chuẩn tự mình tiếp đãi hầu hạ.

Có thể nói chuyện phiếm vài câu với vị công tử thiếu niên bất phàm này, Lưu Chuẩn cũng cảm thấy mặt mình sáng láng hơn.

"Ân nhân chắc không biết, Quốc sư Đông Lăng của chúng tôi, có một sở thích kỳ quái, đó chính là......" Lưu Chuẩn thở dài, "Làm mối cho người ta."

Trên mặt khách quý lộ ra vài phần kinh ngạc: "Còn có loại chuyện này à."

Sở thích của quốc sư Đông Lăng nói dễ nghe là làm mối cho người ta, nói thật ra chính là ghép đôi có chút bừa bãi. Mỗi tháng, Quốc sư đều tùy ý chọn ra hai người, tự tay buộc "tơ hồng" cho bọn họ.

Quốc sư Đông Lăng giỏi luyện cổ dùng độc, "tơ hồng" chính là tác phẩm đắc ý của ông ta. "Tơ hồng" được luyện chế từ Thư h ùng song cổ (hai con sâu độc đực cái), trên cổ tay người trúng cổ sẽ xuất hiện một đường chỉ màu đỏ thật mảnh, cho nên được đặt tên như vậy.

Thư Hùng song cổ là một đôi, tách ra sẽ chết, người trúng cổ phải gia.o hoan viên phòng với một người trúng cổ khác vào đêm trăng tròn hàng tháng, nếu không sẽ phát độc mà chết.

Bởi vậy, hai người được Quốc sư lựa chọn, bất kể là nam hay nữ, tuổi tác bao nhiêu, kết hôn hay chưa, chỉ cần không muốn chết, đều phải lấy người kia, hơn nữa địa điểm thành hôn phải là ở Tự Viên của Kinh Đô.

Không ai biết được ý nghĩa của hành động này của Quốc sư, ông ta giống như chỉ là dựa vào tâm tình tuỳ ý chọn ra hai người để tổ chức một bữa tiệc cưới tại Tự Viên. Giống như thần linh ở trên cao, quan sát trần gian, tùy ý khống chế số mệnh nhân duyên của người phàm.

Tháng này, người được chọn chính là con trai gia đình thợ rèn và tiểu thư Lưu phủ.

"Đáng thương cho tiểu thư nhà ta, nhan sắc như hoa, cầm kỳ thi họa đều tinh thông, vốn nên gả cho quan to quyền quý, hưởng vinh hoa phú quý cả đời, lại bị Quốc sư chỉ định cho một gia đình nghèo khổ nhiều đời làm thợ rèn. Cả trăm người trong Lưu phủ đều không muốn, phu nhân và tiểu thư suốt ngày dùng nước mắt rửa mặt, nhưng ở Đông Lăng này, ai dám cãi lại mệnh lệnh của Quốc sư chứ......" Lưu Chuẩn nói xong, không khỏi đỏ hốc mắt.

Sau khi nghe xong nguồn gốc sự tình, khách quý có lòng tốt trấn an Lưu Chuẩn vài câu. Lưu Chuẩn tự cảm thấy thất thố, khàn giọng nói: "Khiến ân nhân chê cười rồi."

"Không sao, có thể hiểu được." Khách quý chờ Lưu Chuẩn lau nước mắt xong, lại hỏi, "Ngày đại hôn, Quốc sư có đến không."

Lưu Chuẩn gật gật đầu: "Ngày mười lăm mỗi tháng, Quốc sư đều sẽ đích thân đến Tự Viên xem lễ."

Khách quý tựa như đã hỏi được điều mình muốn biết, khách khí nói: "Đại hôn của Lưu phủ sắp tới, Lưu quản sự hẳn là còn có nhiều chuyện quan trọng phải làm."

Lưu Chuẩn tất nhiên có thể nghe hiểu lệnh đuổi khách của khách quý, "Vậy tiểu nhân lui ra trước, ân nhân nếu còn có yêu cầu khác, dặn dò hạ nhân là được."

Lưu Chuẩn cung kính lui ra ngoài. Ông ta không biết là, cánh cửa vừa đóng lại, khách quý của ông —— nụ cười hoà nhã bên môi Triệu Miên lập tức biến mất sạch sẽ.

"Đông Lăng một quốc gia bé xíu, trái lại chơi đùa loè loẹt phô trương nhỉ." Triệu Miên lạnh nhạt nói, "Thích làm bà mối như vậy, còn làm quốc sư của một nước cái gì, Vạn Hoa Mộng không bằng trực tiếp mở cửa hàng, cả đời làm bà mối luôn cho xong."

Vạn Hoa Mộng chính là tên của Quốc sư Đông Lăng. Ở Đông Lăng, người dám gọi thẳng tên chỉ sợ có một mình Thái hậu đương triều.

"Nhưng Điện hạ, thần nghe nói Vạn Hoa Mộng kia là một nhân vật âm độc không hề có nhân tính á, chỉ cần hắn muốn, hắn có thể lặng yên không một tiếng động hạ độc bất kỳ kẻ nào, ai cũng không phát hiện ra được." Người nói chuyện là thư đồng từ nhỏ của Triệu Miên, Chu Hoài Nhượng. "Ngài thật sự tính toán cứ như thế gặp hắn ở Tự Viên một lần à? Với thân phận của Điện hạ, thật sự không nên lấy thân mạo hiểm."

Triệu Miên không quan tâm, lạnh nhạt nói: "Đây là ý của phụ hoàng."

Sau khi Tây Hạ mất nước, thiên hạ chia làm ba như hiện nay, ba nước Nam Tĩnh, Bắc Uyên, Đông Lăng hình thành thế kiềng ba chân, từng cặp từng cặp đối đầu, đạt đến một sự cân bằng vi diệu nào đó.

Triệu Miên, chính là thái tử đương triều của Nam Tĩnh.

Nửa năm trước, Triệu Miên vừa qua sinh nhật mười tám tuổi, phụ hoàng liền nói với hắn: "Miên Miên, hôm nay ngươi mười tám tuổi, là một người lớn, ta cũng có thể thu dọn một chút, chuẩn bị thoái vị nhường ngôi. Nhưng mà, đến khi ngươi làm hoàng đế, chỉ sợ sẽ có rất ít cơ hội rời khỏi kinh thành, thậm chí là rời khỏi hoàng cung. Cho nên, nhân lúc hiện giờ ngươi còn là Thái tử, nên đi ra ngoài một chút, nhìn ngắm những phong cảnh khác nhau, quen biết những con người khác nhau."

Triệu Miên đáp: "Đừng gọi nhi thần là "Miên Miên" nữa, phụ hoàng."

Vì thế, Triệu Miên liền mang theo vài người thân tín, xuất phát từ Thượng Kinh ở Nam Tĩnh, một đường đi về phía đông, vượt qua biên giới Nam Tĩnh và Đông Lăng, bước vào lãnh thổ Đông Lăng.

Sau khi đến Đông Lăng, Triệu Miên quyết định gặp vị Quốc sư Đông Lăng "vang danh thiên hạ" kia, để lấy một vài thứ có ích cho Nam Tĩnh từ trên người gã. Sở thích kỳ quái của Vạn Hoa Mộng mà Lưu Chuẩn kể, Triệu Miên sớm đã điều tra rõ ràng, cũng chính vì thế, Lưu phu nhân mới có thể gặp nạn khi ra khỏi thành.

"Sơn tặc" là hắn, "ân nhân" cũng là hắn, nếu không thì hắn làm sao có thể được Lưu phủ tôn làm khách quý, đương nhiên được mời đến Tự Viên xem lễ.

Vào lúc này, cánh cửa được gõ từ bên ngoài, ngay sau đó là một giọng nam trầm thấp: "Là ta."

Người tới một thân trang phục mạnh mẽ màu đen, bên hông đeo bội kiếm, bước chân trầm ổn, mặt mày đoan chính tuấn lãng ─ là hộ vệ của Đông Cung, Thẩm Bất Từ.

Thẩm Bất Từ mắt không nhìn ngang liếc dọc đi tới trước mặt Triệu Miên: "Điện hạ, Lưu cô nương đã treo cổ tự tử."

Triệu Miên khẽ nhíu mày: "Chuyện khi nào."

Thẩm Bất Từ nói: "Vừa mới đây."

Triệu Miên đứng lên: "Đi xem thử."

Tiểu thư Lưu gia biết mình sắp gả cho một người thợ rèn, không ăn không uống, hoàn toàn tuyệt vọng. Hôm nay nàng thừa dịp vú già bên cạnh không chú ý, treo cổ trên xà nhà trong một gian phòng chứa củi bỏ hoang.

Lúc Triệu Miên đến, người trong Lưu phủ đã khóc lóc thành một đoàn, Lưu Chuẩn nước mắt ràn rụa, Lưu phu nhân càng là khóc ngất, tiếng kêu to "tiểu thư" "phu nhân" xen lẫn với tiếng khóc không dứt. Trong đó người khóc dữ dội nhất chính là một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, nhìn cách ăn mặc hẳn là nha hoàn bên người của Lưu cô nương. Thiếu nữ quỳ trên mặt đất, ôm hai chân đang lơ lửng của Lưu cô nương, tiếng khóc lóc vượt hẳn tất cả những người khác.

Đám người Triệu Miên là người ngoài, không tiện đi vào, chỉ có thể đứng ở bên ngoài xem.

Thiếu nữ khóc quá thê thảm, Chu Hoài Nhượng không khỏi động lòng nói: "Vạn Hoa Mộng tạo nghiệt như vậy, Hoàng đế và Thái hậu thế mà lại mặc kệ!"

Giữa đám đông hỗn loạn, không biết ai hét lên một tiếng: "Thánh nữ đến!"



Thánh nữ hiển nhiên chính là người của Vạn Hoa Mộng. Ả ta hẳn là biết được cái chết của Lưu cô nương, đến xem xét tình hình.

Chỉ thấy một nữ tử mặc áo đỏ xuyên qua đám đông, đi về phía di thể của Lưu cô nương. Mọi người nhìn thấy ả ta, nhao nhao ngừng khóc, tự giác nhường ra một con đường, vẻ mặt hoặc là kính sợ, hoặc là cảnh giác, hoặc là oán hận, nhưng không ai dám hé răng một tiếng.

Thánh nữ tựa như chỉ đến xác định tin tức về cái chết của Lưu cô nương, qua loa liếc nhìn thi thể một cái, rồi xoay người, trách mắng: "Tại sao lại để cho nàng ta chết."

Thiếu nữ khóc lóc nói: "Tiểu thư nhà chúng ta thà chết không chịu gả, các ngươi còn muốn thế nào nữa! Còn muốn thế nào nữa!"

Phụ nhân ở một bên bụm miệng thiếu nữ, thấp giọng quát: "Câm miệng, ngươi muốn chết cũng đừng liên lụy đến Lưu phủ!"

Thiếu nữ phát ra tiếng khóc hu hu nức nở, trong mắt tràn đầy nước mắt. Thánh nữ mặt không chút thay đổi nhìn lướt qua nàng ấy một cái, không truy cứu quá nhiều, chỉ nói: "Chết rồi tất nhiên là không thể gả. Quốc sư đại nhân sẽ chọn lại người mới thành hôn vào tháng sau. Sáng sớm ngày mai, trên cổ tay ai xuất hiện đường chỉ màu đỏ, người đó chính là người do Quốc sư lựa chọn, nhất định phải đi Tự Viên ở Kinh Đô hoàn thành nghi thức đại hôn vào ngày mười lăm tháng sau."

"Chọn lại?!" Thần sắc Chu Hoài Nhượng từ bi phẫn trở nên lo lắng, "Bọn họ chọn như thế nào? Thực sự là chọn tuỳ ý sao?"

Đám cưới biến thành đám tang, lụa đỏ đổi thành vải trắng, tình hình Lưu phủ đã là binh hoang mã loạn. Lưu Chuẩn lập tức giống như già đi mười tuổi, ở trước mặt khách quý ngay cả cố tỏ ra tươi cười vui vẻ cũng không làm được: "Tiểu thư sao nàng ấy lại ngốc như vậy chứ, nàng ấy đi rồi, phu nhân làm sao sống nổi......"

Triệu Miên hỏi: "Sau này các ngươi có dự định gì?"

">

Truyện Hai Hoàng Đế Yêu Nhau Thế Nào?

Play">

Ô tô húc tung rào chắn cầu vượt bay xuống đất

Nhận định, soi kèo Borussia Dortmund vs Union Berlin, 0h30 ngày 23/2: Phong độ sa sút

Nếu nói về khí metan, có thể bạn chỉ nhớ mang máng về kiến thức hóa học khi còn học phổ thông, nhưng đối với các nhà khoa học, đó có thể là bằng chứng cho thấy trên sao Hỏa từng có sự sống.

Lần đầu tiên, các nhà khoa học đã có thể xác nhận có khí metan trên Sao Hỏa. Theo bài bào đăng tải trên tạp chí Nature Geoscience mới đây, các nhà khoa học đã phát hiện thấy khí metan ở gần miệng núi lửa Gale trên bề mặt Sao Hỏa vào ngày 16/6/2013 bằng vệ tinh thăm dò Mars Express.

Khí metan từng nhiều lần được phát hiện trên khí quyển và cả trên bề mặt hành tinh này khi tàu Viking tiến hành lấy mẫu đất Sao Hỏa vào những năm 1970. Thí nghiệm "Labeled Release" của tàu Viking không chỉ tìm thấy sự có mặt của khí metan mà còn là lời gợi mở về khả năng tồn tại vi sinh vật sống trên hành tinh này.

Tuy nhiên, rất khó để xác thực một nghiên cứu phát hiện khí metan trên Sao Hỏa bằng một công cụ độc lập khác. Điều này dẫn tới những tranh luận dai dẳng về việc thực sự có tồn tại sự sống hay vi sinh vật, nguyên nhân chủ yếu tạo ra khí metan hay không.

Tác giả nghiên cứu viết:"Kết quả trình bày trong bài báo này không chỉ chứng thực các phát hiện trước đây của tàu Curiosity mà ở góc nhìn rộng hơn, nó có thể thay đổi quan điểm của chúng ta về sự xuất hiện của metan trên Sao Hỏa. Dữ liệu của chúng tôi cho thấy, sự hiện diện của khí metan trên Sao Hỏa có thể là đặc trưng của những sự kiện ở quy mô nhỏ và thời gian phát thải ngắn".

Nghiên cứu dù không đề cập chính xác khí metan trên Sao Hỏa đến từ đâu nhưng dường như nó đã xác nhận Sao Hỏa thực sự đang "xì hơi".

Kết quả từ nghiên cứu sẽ giúp các nhà khoa học có thể tập trung tìm hiểu sâu hơn về các nguồn phát thải khí metan tiềm năng trên bề mặt Sao Hỏa, từ đó khai phá ra được những cơ hội tồn tại sự sống trên hành tinh đỏ.

">

Khoa học chứng minh: Sao Hỏa cũng biết 'xì hơi'

友情链接