
Tài tử 41 tuổivốn 'vô duyên' với Oscar đang đứng trước cơ hội giành tượng vàng Oscar đầu tiêntrong đời ở lần thứ 5 được đề cử. |
Leonardo DiCaprio trong vòng vây người hâm mộ ở London. |
Leonardo DiCaprio cùng đoàn làm phim TheRevenant (Người về từ cõi chết) đang là tâm điểm trên khắp các trang báoquốc tế trong tuần này khi liên tiếp giành 3 giải Quả vàng và kế đến làdẫn đầu đường đua Oscar năm nay với 12 đề cử. Đúng vào thời điểm công bố đềcử Oscar, đoàn làm phim The Revenant đang ở London ra mắt phim.
 |
Xuất hiện nổi bật trong bộ vest sang trọng và lịch lãm từ thương hiệu thời trang nổi tiếng thế giới, nam diễn viên Leonarrdo Dicaprio đã thu hút mọi sự chú ý. |
The Revenantlà thử thách đầy khắc nghiệtdành cho nam Leonardo DiCaprio. Anh đã'lột xác' một cách ngoạn mục, thoát khỏi hình ảnh quen thuộc trong hai tácphẩm kinh điển Titaniccũng như bộ phim The Wolf Of Wall Street trước đây.

|
Leo chưa từng có cơ hội chạm vào tượng vàng Oscar trong hơn 20 năm đóng phim. |
Leonardo DiCaprio đã rất thành công trong việclột tả hành trình sống lại từ cõi chết của Hugh Class. Các nhà phê bình trên thếgiới còn đang đánh cược liệu Leonardo DiCaprio còn tiếp tục đại thắng trong Giảithưởng điện ảnh danh giá Oscar sắp tới khi đã 4 lần 'trượt vỏ chuối'.
 |
Tom Hardy cũng 'đốn tim hàng ngàn fan bằng sự thân thiện và nam tính của mình.
|
Còn Tom Hardy cũng đang đứng trước cơ hội giànhtượng vàng. Anh vừa được đề cử ở hạng mục Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất vớiphim The Revenant,vừa là diễn viên của 'Mad Max: Fury Road' (Max điên:Con đường tử thần), bộ phim giành tới 10 đề cử Oscar năm nay.
The Revenant sẽ ra rạp Việt từ 5/2 trongkhi lễ trao giải Oscar sẽ diễn ra tại Mỹ vào tối 28/12.
Thu An
'Cô gái Đan Mạch' giành 4 đề cử Oscar" alt="Leonardo DiCaprio trước cơ hội giành Oscar"/>
Leonardo DiCaprio trước cơ hội giành Oscar
Tôi thèm được anh ta ôm ấp, vuốt ve, thèm được hít hà "mùi đàn ông" rất đặc biệt của anh ta, nhưng rồi tôi lại thấy ghê tởm chính bản thân mình. Tại sao tôi có thể làm chuyện ấy với người mà tôi không còn tình yêu?Vợ chồng tôi đã kết hôn được 5 năm và có một cậu con trai kháu khỉnh, cả hai đều có công việc ổn định và thu nhập khá tốt, nhà cửa lại đàng hoàng. Ai cũng nghĩ chúng tôi là một gia đình tuyệt vời, và dĩ nhiên, một người phụ nữ như tôi đây trong con mắt bạn bè, đồng nghiệp là người vô cùng hạnh phúc.
Tôi yêu chồng và quyết định lấy anh không phải vì những điều kiện bên ngoài như nhà cửa hay tiền bạc, mà bởi vì anh là người rất hiền lành, thật thà, lại chịu khó. Tôi thích sự chân thật đến hơi khô cứng của người yêu mình. Và chúng tôi lấy nhau, đám cưới là kết quả cho một tình yêu đẹp mà cả hai bên họ hàng đều mong ngóng.
Nhưng "ở trong chăn mới biết chăn có rận", có ở chung với nhau mới hiểu hết từng "chân tơ kẽ tóc" của nhau.
 |
Ảnh minh họa |
Sau khi cưới và sống cùng một thời gian, càng ngày tôi càng cảm thấy sự khác biệt rất lớn giữa tôi và chồng. Anh thật thà, nhưng lại quá khô cứng và không tình cảm.
Khi yêu, những ngày lễ, ngày sinh nhật tôi anh không bao giờ tặng hoa. Tôi đã từng hỏi tại sao anh không tặng hoa như nhiều người con trai khác thì anh bảo rằng, tặng hoa rất phù phiếm và không thực tế. Tôi đồng ý và cho rằng không phải vì anh không chiều chuộng và quan tâm tôi mà vì người yêu tôi là một người thực tế, không yêu theo kiểu ủy mị.
Sau khi kết hôn, mức độ lãng mạn, quan tâm của anh trở về với con số không. Sự vô tâm của anh nhiều lúc khiến tôi thấy tủi thân vô cùng. Anh còn hay áp đặt, gia trưởng và thích ra lệnh cho tôi - điều mà trước giờ tôi không bao giờ chấp nhận ở một người đàn ông. Nhưng đã cưới nhau và lại đang mang bầu nên tôi đành nín nhịn, tự nghĩ âu cũng là duyên trời định, có tránh cũng không được.
Cuộc sống hàng ngày vẫn cứ tiếp diễn, và dường như sự nhẫn nhịn của tôi đối với chồng đã biến tôi thành người đàn bà vô cảm và bị "dở hơi" trong con mắt của nhiều người. Hiện tại, tôi tiếp tục sống có lẽ chỉ vì con. Hàng ngày, tôi như một cái máy chỉ biết lao vào dọn dẹp, cơm nước, rồi đi làm mà chẳng mấy khi nói chuyện với chồng. Anh ta cũng vậy, cả ngày ở công ty, chiều về ăn cơm, xem tivi và chơi game, tuyệt nhiên không hỏi quan tâm, đỡ đần tôi việc nhà. Chỉ có duy nhất một việc mà khiến cả hai chúng tôi cùng vui vẻ làm, đó là sex.
Mỗi lần "nhập cuộc", anh ta luôn biết cách làm hài lòng và thỏa mãn tôi. Anh ta luôn miệng xin lỗi vợ và hứa sẽ thay đổi, sẽ trân trọng và yêu thương tôi như trước. Tôi tin lời anh ta và luôn tìm cách "chiều" chồng. Đáp lại, anh ta cũng không bao giờ khiến tôi phải thất vọng.
Nhưng rồi đến sáng hôm sau, chuyện lại đâu vào đó, anh ta vẫn không hề thay đổi, vẫn lầm lũi đi làm, về nhà, chơi game và vô trách nhiệm với vợ con.
Nhiều lần mang chuyện này tâm sự với bạn bè, chúng "mắt tròn mắt dẹt" ngạc nhiên với trường hợp của vợ chồng tôi. Chúng thắc mắc tại sao chán nhau, ghét nhau là thế mà vẫn có thể "lên giường" cùng nhau. Thực ra, đến bản thôi tôi cũng không thể lý giải nổi tại sao tôi lại có thể cảm thấy tràn ngập cảm xúc, đê mê và mãnh liệt, thậm chí còn thăng hoa như lần đầu tiên mỗi khi làm "chuyện ấy" cùng chồng - người mà ban ngày tôi ghét cay ghét đắng.
Những đêm anh ta đi công tác, nằm một mình tôi đã suy nghĩ rất nhiều. Tôi thèm được anh ta ôm ấp, vuốt ve, thèm được hít hà "mùi đàn ông" rất đặc biệt của anh ta, nhưng rồi tôi lại thấy ghê tởm chính bản thân mình. Tại sao tôi có thể làm chuyện ấy với người mà tôi không còn tình yêu? Đó không phải là tình yêu, có lẽ đó chỉ là thói ham vui, thèm được thỏa mãn nhu cầu của bản thân mà thôi.
Cách đây một tuần, sau chuyến công tác dài ngày, anh ta trở về nhà vào giữa đêm với mùi rượu bốc lên nồng nặc, còn kiếm cới gây sự và tát tôi một cái đau điếng.
Không những tát, anh ta còn túm tóc tôi lôi xềnh xệch ra cửa và xô ngã tôi. Anh ta còn lớn tiếng cho rằng, tôi là kẻ ăn bám, là đứa vô tích sự, chỉ "nằm ngửa" là nhanh.
Tôi cảm thấy bị xúc phạm ghê gớm, những ngày sau đó, tôi bế con trai về nhà ngoại ở. Tôi đã hạ quyết tâm viết đơn ly hôn, cắt đứt quan hệ với kẻ bạc bội này. Tôi sẽ gửi đơn ra tòa mà không xé đi như nhiều lần trước nữa. Tôi cần phải tìm cho mình hạnh phúc mới, cần một người chồng thực sự để mình có thể dựa vào chứ không phải cần một thằng đàn ông chỉ để thỏa mãn nhu cầu bản thân nữa.
Nói vậy thôi, nhưng lúc này chính tôi cũng vẫn thấy hoang mang. Tôi phải làm sao đây?
(Theo Dân Việt)
" alt="Ghét cay ghét đắng chồng, vẫn thèm làm 'chuyện ấy' mỗi tối"/>
Ghét cay ghét đắng chồng, vẫn thèm làm 'chuyện ấy' mỗi tối
Món quà mà con rể tôi mang từ Hàn Quốc về để tặng cho bố mẹ vợ khiến tôi không khỏi ngỡ ngàng.Vợ chồng tôi chỉ có 1 cô con gái. Vì vậy, khi con gái lấy chồng, chúng tôi coi con rể như con trai. Những gì tốt đẹp, quý giá nhất chúng tôi đều dành hết cho con. Nhưng cách cư xử của con rể khiến tôi không khỏi chạnh lòng suy nghĩ.
Tính đến nay, con gái tôi đã kết hôn được gần 6 năm. Trong khoảng thời gian ấy, vợ chồng tôi luôn bên cạnh hỗ trợ các con về cả vật chất lẫn tinh thần. Vợ chồng tôi đã rút toàn bộ tiền tiết kiệm cho con mua nhà riêng. Bất cứ khi nào con cần, chúng tôi đều có mặt.
Khi các con mới lấy nhau, kinh tế còn khó khăn, tôi nghĩ chúng chưa có điều kiện quan tâm tới bố mẹ. Nhưng bây giờ, kinh tế gia đình con tôi đã vững vàng, con rể tôi cũng chẳng bao giờ biếu bố mẹ vợ bất cứ một thứ gì, dù chỉ là đồng quà tấm bánh.
Những dịp cuối tuần, cả nhà đi chơi hay đi ăn tiệm, người thanh toán luôn là vợ chồng tôi. Thậm chí, có lần đi siêu thị, tôi chẳng mua gì cho riêng mình, chỉ mua lon sữa và ít bánh kẹo cho cháu ngoại, con rể tôi đi bên cạnh vẫn tỉnh bơ nhìn mẹ vợ rút tiền thanh toán mà không hề tỏ vẻ ngại ngần gì.
Lúc chồng tôi ốm phải nằm viện, con rể ghé vào thăm cũng chỉ đi tay không. Đúng lúc ấy, bác sĩ yêu cầu con rể tôi ra ngoài mua thuốc cho bố vợ. Lọ thuốc con rể tôi mua giá có 100.000 đồng. Vậy mà khi chồng tôi trả tiền, con rể tôi vẫn lấy.
 |
Ảnh minh họa |
Tháng 8 vừa qua, con rể tôi được công ty cử sang Hàn Quốc công tác. Khi con rể đi, vợ chồng tôi còn ra tận sân bay tiễn. Mấy bà hàng xóm cũng biết chuyện, có bà bảo tôi: “Chuyến này con rể về, ông bà nhớ chia quà cho chúng tôi nhé. Thế nào bà cũng được bộ mỹ phẩm xịn. Ai sang Hàn Quốc cũng mua mỹ phẩm. Đồ bên ấy rẻ mà dùng thích lắm cơ”.
Một bà khác chen vào: “Chắc gì nó đã mua mỹ phẩm, khéo lại linh chi với nhân sâm”. Biết tính con rể nhưng tôi vẫn khấp khởi vì trước khi đi con rể tôi có nói: “Con sẽ mua quà cho bố mẹ”.
Ngày con rể từ Hàn Quốc về, tôi làm cơm thịnh soạn để tiếp đón, trong lòng hồi hộp, không biết món quà đầu tiên được con rể tặng là gì. Giây phút mong chờ cũng tới, con rể tôi đưa cho vợ chồng tôi 1 cái túi nhỏ rồi nói: “Quà Hàn Quốc của bố mẹ đây ạ”. Tôi vội vã mở ra và không khỏi sốc khi thấy trong túi duy chỉ có... 2 cái bàn chải đánh răng. Đúng là món quà đặc biệt thật.
Nhiều việc tích tụ lại khiến tôi cảm thấy không vui với cách hành xử của con rể. Tuy nhiên, tôi vẫn phải vui vẻ vì sợ con rể phật lòng sẽ ảnh hưởng đến hòa khí gia đình. Khi ấy, con gái tôi lại càng thêm khổ.
Tôi phải kể thêm rằng, 6 năm nay, chưa bao giờ con rể tôi đưa tiền cho vợ. Con gái tôi phải tự xoay xở để lo tiền sinh hoạt gia đình. Con rể tôi tiết kiệm được bao nhiêu không nói với vợ nhưng lại rất hay tra khảo vợ chuyện chi tiêu. Thương con gái, thi thoảng tôi vẫn phải cho tiền để con tôi không phải sống tằn tiện quá.
Càng nghĩ, tôi lại càng buồn. Tôi không biết rồi tương lai của vợ chồng tôi và con gái sẽ ra sao khi trông chờ vào người con rể “vắt cổ chày ra nước”. Không biết có ai rơi vào tình cảnh như chúng tôi không? Tôi có nên thay đổi cách cư xử với chàng “rể quý”?
(Theo Dân Việt)
" alt="Sốc với món quà nước ngoài của chàng rể quý"/>
Sốc với món quà nước ngoài của chàng rể quý