Truyện Nghịch Lân
[Thể thao] 时间:2025-03-31 17:36:13 来源:NEWS 作者:Nhận định 点击:55次
“Yoochun,ệnNghịchLâgiá vàng sjc hôm nay bao nhiêu cảm ơn anh.”
Lời cảm ơn phá vỡ sự yên lặng khiến cho Yoochun dừng động tác rót nước lại, nhìn Junsu tĩnh dưỡng trên giường bệnh, không hỏi cậu vì sao, chỉ bưng nước ra cho cậu.
“Anh không hy vọng Jaejoong bị thương, nhưng anh thực sự không ngăn được cậu ấy, huống chi, là Jung Yunho kéo cậu ấy vào vũng bùn này.” Thay Junsu nâng đầu giường lên, thần sắc Yoochun lạnh nhạt mà đau thương.
Như hiểu rõ, có một vài việc dù có làm thế nào cũng không thay đổi được.
“Dù vậy, em vẫn muốn cảm ơn anh, cảm ơn anh đã để Yunho tiếp cận Jaejoong…” Bưng cốc nước, trong ánh mắt Junsu ngập tràn cô đơn.
Là dạng cảm xúc gì, cậu cũng không nói rõ ràng được.
Chỉ biết, trước sự nhượng bộ của Yoochun, cậu vừa sợ hãi lại vừa chờ mong, cậu hiểu được, Yoochun sẽ không vì vậy mà ngừng yêu Jaejoong, càng không động tâm với cậu, nhưng ít ra, Yoochun bây giờ đang ở cạnh cậu.
Cậu còn có thể yêu cầu gì nữa đây?
Tuy rằng cậu đang lợi dụng vết thương của mình để Yoochun đáp ứng cậu không ngăn cản Yunho nữa…
Tiến lên, vò rối tóc Junsu, Yoochun trầm mặc đứng bên cạnh, nhìn y tá giúp Junsu thay băng, ánh mắt bay ra ngoài cửa sổ phòng bệnh, thẳng hướng trường học mà nhìn…
Mạnh mẽ kéo Yunho ra ngoài lớp, sắc mặt Jaejoong khó nhìn tới cực điểm, ngược lại, Yunho đi phía sau cậu cả đường đều mỉm cười, hoàn toàn không bị Jaejoong ảnh hưởng.
Ngay lúc Jaejoong kéo Yunho chuẩn bị xuống cầu thang, Yunho bật ra tiếng kêu đau đớn, Jaejoong vội dừng bước, quay đầu, khuôn mặt không giấu được khẩn trương nhìn Yunho.
“Này, anh không sao chứ?” Buông lỏng tay, Jaejoong vội vàng kiểm tra Yunho. “Tôi mạnh tay quá à?”
Nhìn Jaejoong bất giác thể hiện sự lo lắng, nụ cười của Yunho càng đậm, vươn tay chạm vào mặt cậu, lại gần Jaejoong, đến cự ly hai người gần như dán sát vào nhau, Yunho nhìn thẳng vào mắt của cậu.
“Cậu đang quan tâm tôi sao, Jaejoong?”
Nghe Yunho dùng giọng điệu thân mật gọi cậu, Jaejoong nhíu mày, định dùng tay đẩy hắn ra, nửa chừng lại nhớ Yunho vẫn đang bị thương, đành phải lui về phía sau mấy bước để kéo giãn cự ly giữa hai người.
“Anh nghĩ nhiều quá, Jung Yunho, tôi chỉ là muốn hỏi anh đã xin phép nghỉ rồi sao còn chạy tới trường làm gì?”
“Nghĩa vụ của học sinh không phải là đến trường sao?” Yunho nhẹ nhàng đáp lại vấn đề của Jaejoong.
Trừng mắt nhìn Yunho, nếu không phải hiện tại Yunho còn bị thương, Jaejoong thật sự rất muốn tặng hắn mấy đấm, xem có thể làm vỡ cái khuôn mặt tươi cười chết tiệt kia không.
“Nếu tôi nhớ không lầm thì bác sĩ bảo anh phải tĩnh dưỡng mà? Anh đừng nói với tôi, một súng kia không có chút ảnh hưởng nào với anh?”
Nhún nhún vui, Yunho khẽ cong bờ môi có chút tái nhợt, cười.
“Tôi không nói như vậy, miệng vết thương vẫn rất đau, nhất là vừa rồi có người nào đó động tác thô lỗ như vậy, hiện tại hình như bị vỡ rồi…” Là diễn kịch hay nói thật, cậu hoàn toàn không phân biệt được khi nhìn vào biểu cảm trên mặt Yunho.
Bị chỉ trích đầy tính ám chỉ của Yunho làm cho xấu hổ một hồi, tự biết mình đuối lý, Jaejoong chỉ có thể mềm giọng.
“Tôi không cố ý, chỉ có điều, đã bị thương thì anh nên ở nhà nghỉ ngơi, nghỉ một ngày học anh cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào, lúc trước không phải vẫn trốn đầy đó sao?” Jaejoong vẫn chưa quên chuyện hắn dẫn cậu đi “Nghỉ phép”.
Lời cảm ơn phá vỡ sự yên lặng khiến cho Yoochun dừng động tác rót nước lại, nhìn Junsu tĩnh dưỡng trên giường bệnh, không hỏi cậu vì sao, chỉ bưng nước ra cho cậu.
“Anh không hy vọng Jaejoong bị thương, nhưng anh thực sự không ngăn được cậu ấy, huống chi, là Jung Yunho kéo cậu ấy vào vũng bùn này.” Thay Junsu nâng đầu giường lên, thần sắc Yoochun lạnh nhạt mà đau thương.
Như hiểu rõ, có một vài việc dù có làm thế nào cũng không thay đổi được.
“Dù vậy, em vẫn muốn cảm ơn anh, cảm ơn anh đã để Yunho tiếp cận Jaejoong…” Bưng cốc nước, trong ánh mắt Junsu ngập tràn cô đơn.
Là dạng cảm xúc gì, cậu cũng không nói rõ ràng được.
Chỉ biết, trước sự nhượng bộ của Yoochun, cậu vừa sợ hãi lại vừa chờ mong, cậu hiểu được, Yoochun sẽ không vì vậy mà ngừng yêu Jaejoong, càng không động tâm với cậu, nhưng ít ra, Yoochun bây giờ đang ở cạnh cậu.
Cậu còn có thể yêu cầu gì nữa đây?
Tuy rằng cậu đang lợi dụng vết thương của mình để Yoochun đáp ứng cậu không ngăn cản Yunho nữa…
Tiến lên, vò rối tóc Junsu, Yoochun trầm mặc đứng bên cạnh, nhìn y tá giúp Junsu thay băng, ánh mắt bay ra ngoài cửa sổ phòng bệnh, thẳng hướng trường học mà nhìn…
Mạnh mẽ kéo Yunho ra ngoài lớp, sắc mặt Jaejoong khó nhìn tới cực điểm, ngược lại, Yunho đi phía sau cậu cả đường đều mỉm cười, hoàn toàn không bị Jaejoong ảnh hưởng.
Ngay lúc Jaejoong kéo Yunho chuẩn bị xuống cầu thang, Yunho bật ra tiếng kêu đau đớn, Jaejoong vội dừng bước, quay đầu, khuôn mặt không giấu được khẩn trương nhìn Yunho.
“Này, anh không sao chứ?” Buông lỏng tay, Jaejoong vội vàng kiểm tra Yunho. “Tôi mạnh tay quá à?”
Nhìn Jaejoong bất giác thể hiện sự lo lắng, nụ cười của Yunho càng đậm, vươn tay chạm vào mặt cậu, lại gần Jaejoong, đến cự ly hai người gần như dán sát vào nhau, Yunho nhìn thẳng vào mắt của cậu.
“Cậu đang quan tâm tôi sao, Jaejoong?”
Nghe Yunho dùng giọng điệu thân mật gọi cậu, Jaejoong nhíu mày, định dùng tay đẩy hắn ra, nửa chừng lại nhớ Yunho vẫn đang bị thương, đành phải lui về phía sau mấy bước để kéo giãn cự ly giữa hai người.
“Anh nghĩ nhiều quá, Jung Yunho, tôi chỉ là muốn hỏi anh đã xin phép nghỉ rồi sao còn chạy tới trường làm gì?”
“Nghĩa vụ của học sinh không phải là đến trường sao?” Yunho nhẹ nhàng đáp lại vấn đề của Jaejoong.
Trừng mắt nhìn Yunho, nếu không phải hiện tại Yunho còn bị thương, Jaejoong thật sự rất muốn tặng hắn mấy đấm, xem có thể làm vỡ cái khuôn mặt tươi cười chết tiệt kia không.
“Nếu tôi nhớ không lầm thì bác sĩ bảo anh phải tĩnh dưỡng mà? Anh đừng nói với tôi, một súng kia không có chút ảnh hưởng nào với anh?”
Nhún nhún vui, Yunho khẽ cong bờ môi có chút tái nhợt, cười.
“Tôi không nói như vậy, miệng vết thương vẫn rất đau, nhất là vừa rồi có người nào đó động tác thô lỗ như vậy, hiện tại hình như bị vỡ rồi…” Là diễn kịch hay nói thật, cậu hoàn toàn không phân biệt được khi nhìn vào biểu cảm trên mặt Yunho.
Bị chỉ trích đầy tính ám chỉ của Yunho làm cho xấu hổ một hồi, tự biết mình đuối lý, Jaejoong chỉ có thể mềm giọng.
“Tôi không cố ý, chỉ có điều, đã bị thương thì anh nên ở nhà nghỉ ngơi, nghỉ một ngày học anh cũng sẽ không mất đi miếng thịt nào, lúc trước không phải vẫn trốn đầy đó sao?” Jaejoong vẫn chưa quên chuyện hắn dẫn cậu đi “Nghỉ phép”.
(责任编辑:Thể thao)
Nhận định, soi kèo Bayern Munich vs St. Pauli, 21h30 ngày 29/3: Tin vào cửa dướiNhận định, soi kèo Unirea Slobozia vs Petrolul Ploiesti, 22h30 ngày 28/3: Khách tự tin
相关内容
- Nhận định, soi kèo Antalyaspor vs Alanyaspor, 20h00 ngày 28/3: Khủng hoảng kéo dài
- MV mới của BigDaddy gây tranh luận vì ca từ nhạy cảm
- Nhạc sĩ Nguyễn Đức Cường cùng Ngũ Cung ra mắt 'Yêu'
- Nhận định, soi kèo PSIS Semarang với Persik Kediri, 19h00 ngày 3/3: Điểm tựa sân nhà
- Nhận định, soi kèo Erzeni Shijak vs Korabi Peshkopi, 20h00 ngày 27/3: Nỗi lo xa nhà
- Nhận định, soi kèo Duhok vs Al Kahrabaa, 21h00 ngày 5/3: Top 3 vẫn gọi Duhok
- Nhận định, soi kèo Jeonbuk Motors với Ulsan FC, 17h00 ngày 5/3: Điểm tựa sân nhà
- Lăng LD cùng Khoa ra mắt MV Ngộ, truyền cảm hứng sống tới người trẻ
- Nhận định, soi kèo Barkchi vs Pandjsher Rumi, 18h00 ngày 28/3: Khách gây thất vọng
- Nghệ sĩ Trung Vinh cuối đời: Vợ chịu đựng chăm sóc, con bỏ mặc
- MV mới của Vũ Cát Tường đậm chất nghệ thuật Indie
- Nhận định, soi kèo Muaither SC vs Al
- Nhận định, soi kèo Unirea Slobozia vs Petrolul Ploiesti, 22h30 ngày 28/3: Khách tự tin
- Nhận định, soi kèo Al Masry vs Smouha SC, 00h00 ngày 6/3: Tiếp đà thắng hoa
精彩推荐
- Nhận định, soi kèo Turan Tovuz vs Qarabag, 22h30 ngày 28/3: Củng cố ngôi đầu
- Rộ nghi vấn quen đàn ông ngoại quốc lớn tuổi, Chi Pu nói gì?
- Nhận định, soi kèo Apollon Limassol với Nea Salamis, 0h00 ngày 5/3: Bệ phóng sân nhà
- Nhận định, soi kèo Baghdad vs Al Minaa Basra, 18h30 ngày 5/3: Hat
- Nhận định, soi kèo Fatih Vatanspor Nữ vs Galatasaray SK Nữ, 19h00 ngày 27/3: Phá dớp đối đầu
- Nhận định, soi kèo Watford với Swansea City, 2h45 ngày 7/3: Tiếp đà sa sút
热门点击