Cúng giao thừa thế nào cho đúng cách?
Cúng giao thừa là nghi lễ quan trọng của người Việt Nam trước khi Tết Nguyên Đán chính thức bắt đầu. GS Lương Ngọc Huỳnh đã đưa ra gợi ý về cách thức cúng giao thừa sao cho trịnh trọng.
当前位置:首页 > Bóng đá > Cúng giao thừa thế nào cho đúng cách? 正文
Cúng giao thừa là nghi lễ quan trọng của người Việt Nam trước khi Tết Nguyên Đán chính thức bắt đầu. GS Lương Ngọc Huỳnh đã đưa ra gợi ý về cách thức cúng giao thừa sao cho trịnh trọng.
标签:
责任编辑:Thời sự
Nhưng mọi hi vọng dập tắt khi bác sĩ kết luận Cừ bị di chứng chất độc da cam từ bố - một người lính trở về từ chiến trường Quảng Trị.
‘Chúng tôi sốc và buồn nhưng vẫn phải chấp nhận. Con bị như vậy mình càng thương con hơn’, bà nói.
Đỗ Hà Cừ chỉ có thể nằm một chỗ, chân tay anh co quắp không thể cử động. Mọi việc ăn uống, tắm rửa, đi vệ sinh… anh đều phải nhờ đến đôi tay mẹ.
Con không thể đến trường, bà Hà vừa là mẹ vừa là cô giáo của anh. Hàng ngày, trước khi đi làm, bà lại viết chữ trên tấm bảng con. Cậu bé Đỗ Hà Cừ ở nhà tập đọc. Khi mẹ đi làm về, có gì không hiểu anh lại nhờ mẹ giảng dạy.
Là người yêu thích và thuộc nhiều thơ lục bát, những lúc có thời gian rảnh bà đều dạy con đọc thơ, nâng cao vốn từ ngữ.
Ngày bé, con hay ốm là khoảng thời gian vất vả nhất của người phụ nữ Thái Bình. ‘Tôi nhớ nhất năm con 13 tuổi thường xuyên bị co giật. Cơ thể và cổ họng Cừ co cứng, không thể ăn uống được, chúng tôi phải mời bác sĩ đến nhà để chữa trị.
Tôi xin nghỉ 7 tháng không lương để chăm sóc con. Vợ nhiều đêm thức trắng, chồng thì làm ngày làm đêm để lo kinh tế cho cả gia đình’, bà nhớ lại.
‘Khó khăn nhất là việc tắm cho Cừ. Ngày con bé, tôi có thể bế con vào nhà tắm nhưng nay mỗi lần tắm cho con, cả hai vợ chồng hợp sức mới có thể’.
![]() |
Phía sau chiếc xe lăn của anh luôn có bóng dáng của mẹ - bà Nguyễn Thị Kim Sơn |
Nhà tắm của gia đình cũng được thiết kế riêng để tiện việc tắm rửa cho Cừ. Trải một tấm nilon dưới sàn, 2 vợ chồng đưa con vào đặt lên nilon. Lúc này, người mẹ mới từ từ dội nước, gội đầu cho chàng trai nay đã 36 tuổi.
‘Chân tay, cơ thể con co cứng nên việc cởi và mặc quần áo rất khó khăn. Có những việc chỉ có tôi mới có thể làm cho con. Vì vậy, tôi rất ít khi xa con…’, bà nói.
Bà Sơn cũng nhớ lại về lần bà lên Hà Nội để thăm người con trai thứ 2 đang học đại học. Ở nhà, suốt một ngày, anh Cừ không thể đi vệ sinh dù có sự hỗ trợ của bố và người thân. Cuối cùng, người mẹ phải trở về để giúp đỡ anh.
Thương mẹ nên có thời gian Đỗ Hà Cừ nhịn ăn, cố gắng giảm cân để mẹ đỡ vất vả khi bế anh. Tuy nhiên thấy con gầy gò, bà Sơn lại ép anh ăn uống trở lại.
‘Người ta từng nói tôi lo việc bao đồng’
Ý tưởng thành lập thư viện miễn phí mang tên ‘Không gian đọc’ vào tháng 7/2015 của Đỗ Hà Cừ được mẹ anh rất ủng hộ.
Ban đầu, vợ chồng bà Sơn dùng tiền của gia đình để đóng tủ, mua sách… để giúp con xây dựng thư viện miễn phí. Sau này, những nhà hảo tâm đã tài trợ để giúp thư viện lớn mạnh hơn.
Hiện, thư viện của anh có hơn 4.000 đầu sách với hơn 900 độc giả. Đồng thời, anh phát triển thêm 9 tủ sách do người khuyết tật quản lý tại các tỉnh, mỗi tủ từ 700 - 2.500 cuốn sách. Trong năm 2020, anh mong muốn thành lập thêm 14 tủ sách nữa cho người khuyết tật.
![]() |
Đỗ Hà Cừ bên cạnh bố mẹ tại thư viện miễn phí |
‘Khi đồng ý cho con thành lập thư viện miễn phí, tôi nhận được nhiều lời ngăn cản. Họ nói tôi ‘đã nuôi con tàn tật còn lo chuyện bao đồng’ nhưng tôi vẫn ủng hộ con’.
Trước đây, thư viện mở cửa tất cả các ngày nhưng do lượng học sinh đến quá đông (có ngày đón hơn 40 người), Cừ và bà Sơn đã phải xây dựng lại nội quy thư viện.
Theo đó, thư viện chỉ mở cửa vào chiều thứ Bảy và Chủ nhật, vào mùa hè sẽ mở cửa tất cả các ngày.
‘Có những trưa đang ngủ, những đêm tối muộn hay chúng tôi đang bận việc cũng phải bỏ dở để mở cửa đón các bạn nhỏ bấm chuông. Tôi thường xuyên phải quét dọn nhà cửa, nấu nước… vì hàng chục người đến nhà mỗi ngày.
Tuy vất vả nhưng khi con vui, tôi cũng vui lây. Bên cạnh đó, trước những bạn nhỏ ngoan ngoãn, yêu sách, chúng tôi không nỡ chối từ’, bà Sơn nói.
Để chăm sóc con, chồng của bà Sơn phải chuyển công tác từ Hà Nội về Thái Bình để hỗ trợ vợ. Em trai của Đỗ Hà Cừ cũng xin công tác gần nhà để cùng bố mẹ đồng hành với anh trai.
‘Chồng tôi bị tiểu đường nhiều năm nay nên sức khỏe yếu, tôi cũng mắt mờ, thường xuyên đau chân nhưng hai vợ chồng vẫn cố gắng để chăm sóc con trai. Chúng tôi chỉ mong có sức khỏe để có thể giúp đỡ con trong các hoạt động vì cộng đồng’, bà Sơn nói.
Năm 2018, Đỗ Hà Cừ là một trong 20 thủ lĩnh có thành tích xuất sắc trong hoạt động tình nguyện được nhận bằng khen của Trung ương Hội Liên hiệp thanh niên Việt Nam. Năm 2019, anh nhận bằng khen của Bộ Văn hóa - thể thao và du lịch trao tặng cho ‘Không gian đọc hi vọng’ đạt Giải thưởng văn hóa đọc 2019. Năm 2020, Đỗ Hà Cừ là một trong 10 gương mặt tiêu biểu nhận giải thưởng Tình nguyện quốc gia năm 2019. Phía sau tất cả những thành tích của mình, Đỗ Hà Cừ nói: ‘Không có mẹ, tôi sẽ không thể làm được gì’. |
Hà Minh Khôi là một trong 30 gương mặt dưới 30 tuổi nổi bật nhất của Việt Nam năm 2020 do tạp chí Forbes Việt Nam bình chọn.
" alt="Hành trình nuôi con thành ‘thủ lĩnh’ của bà mẹ Thái Bình"/>Bà Mã, ông Triệu do cao tuổi không có kế hoạch sinh con chung nên bà Mã coi Tiểu Chiêu như con ruột.
China Courtđưa tin, năm 2013, bà Mã ký hợp đồng với Tiểu Chiêu, chuyển nhượng một căn nhà riêng của mình cho Tiểu Chiêu nhưng không lấy tiền, coi như món quà. Vài năm sau, ông Triệu qua đời, bà Mã phải nằm liệt giường vì bệnh tim nặng, ngay cả việc ăn uống cũng trở thành vấn đề. Vợ chồng Tiểu Chiêu chăm sóc bà một thời gian rồi bắt đầu không trả lời các cuộc gọi của bà.
Tiểu Chiêu cũng từ chối trả lại chứng minh nhân dân, thẻ ngân hàng và thẻ bảo hiểm y tế cho bà Mã. Để được khám bệnh kịp thời, bà Mã phải gọi điện nhờ cảnh sát, cuối cùng lực lượng công an và nhân viên ủy ban khu phố đã đến tận nhà để phối hợp giải quyết sự việc.
Bà Mã kiện ra tòa án, đề nghị thu hồi quà tặng cho Tiểu Chiêu và yêu cầu trả lại căn nhà. Tiểu Chiêu cho rằng không có nghĩa vụ hỗ trợ mẹ kế, hơn nữa hợp đồng không quy định anh ta có nghĩa vụ chăm sóc bà Mã nên không đồng tình với quan điểm của nguyên đơn.
Tòa án nhân dân quận Triều Dương của Bắc Kinh xét xử sơ thẩm và ra phán quyết thu hồi hợp đồng tặng cho giữa bà Mã và Tiểu Chiêu, liên quan đến ngôi nhà. Bị đơn không hài lòng với bản án sơ thẩm nên kháng cáo.
Tuần trước, Tòa án nhân dân trung cấp số 3 Bắc Kinh đã xét xử vụ án theo trình tự phúc thẩm.
HĐXX cho rằng bà Mã thực tế đã làm hợp đồng tặng cho Tiểu Chiêu, có tính đến tâm lý mong đợi và lẽ thường của người dân Trung Quốc là cho nhà cửa để sau này con cái chăm sóc phụng dưỡng đỡ đần.
Việc vợ chồng Tiểu Chiêu cầm và quản lý các giấy tờ tùy thân, sổ tiết kiệm và thẻ ngân hàng của bà Mã từ lâu, cũng cho thấy đi kèm với việc nhận quà tặng, vợ chồng Tiểu Chiêu cũng đã xác định nghĩa vụ của con cái với cha mẹ, chăm sóc đến khi qua đời, tòa nêu.
Nguyên đơn hiện hơn 70 tuổi, bệnh nặng nằm liệt giường, cần sự chăm sóc chu đáo cả đời sống hằng ngày lẫn y tế. Song thực tế, sự chăm sóc của vợ chồng Tiểu Chiêu dành cho mẹ "khó có thể xác định là chu toàn" và không tương xứng với tài sản được bà Mã tặng.
Do đó, bà Mã có quyền thu hồi hợp đồng tặng cho và yêu cầu Tiểu Chiêu trả lại căn nhà và sang tên lại cho bà. Tòa phúc thẩm phán quyết giữ y án sơ thẩm.
Thẩm phán đánh giá, theo quy định có liên quan của Bộ luật Dân sự, đối với hợp đồng tặng cho, nếu bên nhận tài sản tặng cho không thực hiện nghĩa vụ quy định trong hợp đồng thì bên tặng cho có quyền thu hồi việc tặng cho.
Trong vụ án này, giữa dì Mã và Tiểu Chiêu không có quan hệ huyết thống và nghĩa vụ của Tiểu Chiêu cũng không được quy định trong hợp đồng nhưng tòa án căn cứ vào lẽ thường trong cuộc sống và tâm lý của người dân bình thường, xác định Tiểu Chiêu phải đảm nhận nghĩa vụ chăm sóc bà Mã.
Tòa đánh giá, các vụ án tương tự cần đưa phán quyết nhân văn, bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của người cao tuổi.
" alt="Bị buộc trả nhà được tặng vì bất hiếu"/>Những người leo núi sử dụng dây để leo lên Bắc Col của Everest.
Để lên đến đỉnh, họ phải đi bộ khoảng 1km trên băng.
Nơi tổ chức bữa tiệc rất gần với đỉnh núi Everst (điểm khoanh tròn bên phải).
Có bàn ghế ăn, đĩa ăn bằng sứ, nến, và cả hoa như một bàn tiệc tại nhà hàng sang trọng.
Rượu cocktail được mang lên từ một quán bar ở London.
Đồ ăn được đầu bếp 2 sao Michelin Sat Bains chuẩn bị tại nhà hàng của ông ở Nottingham trước khi cấp đông và đưa đến đây.
Đoàn thám hiểm thực hiện bữa tiệc tối cao nhất thế giới nhằm gây quỹ cho tổ chức từ thiện leo núi vì Cộng đồng Hành động Nepal.
Đây được coi là thị trấn giàu có nhất nước Mỹ.
" alt="Kỷ lục Guinnes dành cho bữa tiệc sang trọng cao nhất thế giới"/>Kỷ lục Guinnes dành cho bữa tiệc sang trọng cao nhất thế giới
Các bệnh viện tuyến đầu đang là những đơn vị tập trung tiếp nhận, chữa trị những bệnh nhân mắc virus Sars-Covi-2. Tính đến thời điểm hiện nay, vẫn còn hàng ngàn người đang phải cách ly và chữa trị. Những món quà NutiFood trao tặng trong đợt này góp phần tiếp thêm năng lượng cho các y bác sĩ trong cuộc chiến chống lại dịch Covid-19 và giúp các bệnh nhân thêm khỏe mạnh, gia tăng sức đề kháng để mau hồi phục.
![]() |
Sáng nay, ngày 7/4/2020, đại diện NutiFood đã trao quà cho Lãnh đạo Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới Trung Ương |
Bà Trần Thị Lệ, Tổng Giám đốc Công ty NutiFood cho biết: “Trong tình hình dịch bệnh căng thẳng, tập thể y bác sĩ cùng các lực lượng phòng chống dịch đã chịu nhiều vất vả, đối mặt với hiểm nguy để chữa trị cho các bệnh nhân, ngăn chặn sự lây lan của dịch bệnh. Chúng tôi thật sự rất cảm kích sự hy sinh thầm lặng đó của các “chiến sỹ trong thời bình” và mong muốn được đóng góp phần nào để tri ân cũng như chung tay đẩy lùi dịch bệnh ”.
“Chúng tôi trân trọng cảm ơn tấm lòng của công ty NutiFood cũng như nhiều đơn vị khác đã chung tay cùng chúng tôi trên mặt trận chống dịch. Đây là nguồn động viên rất lớn cho các nhân viên y tế. Chưa bao giờ chúng tôi cảm nhận được nhiều tình cảm yêu thương và sự quan tâm chăm sóc của mọi người như ở thời điểm này. Nhiều người vẫn nói các nhân viên y tế đang chiến đấu thầm lặng nhưng thực sự chúng tôi không thầm lặng. Cả hệ thống các cơ quan ban ngành, các công ty xí nghiệp và người dân vẫn luôn đồng hành, động viên và dõi theo hành trình chống dịch của chúng tôi. Đội ngũ nhân viên y tế của bệnh viện vẫn luôn giữ vững tinh thần xung phong, nỗ lực hết sức mình để chữa trị, bảo vệ an toàn tính mạng cho từng bệnh nhân”, bác sỹ Chuyên khoa 2 Huỳnh Thị Loan, Phó Giám đốc Bệnh viện Bệnh Nhiệt đới (TPHCM) chia sẻ.
![]() |
Bệnh nhân đang điều trị tại Bênh viện Y Dược TP.HCM vui mừng khi nhận được sữa từ đại diện của NutiFood trao tặng |
Song song đó, từ tháng 2/2020, ngay khi dịch bệnh bùng phát, NutiFood cũng đã trao tặng hàng nghìn chai sữa EnPlus Diamond cho các bệnh nhân lớn tuổi, các bác sĩ, y tá tại nhiều bệnh viện ở TP.HCM. Với dược liệu quý đông trùng hạ thảo, vitamin K2 hỗ trợ bệnh lý tim mạch và các protein, chất béo, sắt, kẽm, magiê,.., sữa EnPlus Diamond được đặc chế cho người cao tuổi, người bệnh cần hồi phục sẽ góp phần tích cực trong việc bổ sung đầy đủ dinh dưỡng, tăng cường sức đề kháng, giúp các bệnh nhân và y bác sỹ vững vàng vượt qua mùa dịch.
Riêng các bệnh nhân trẻ em sẽ được tặng sữa Riso Opti Gold Colostrum, được kết hợp giữa 2-FL HMO giúp hỗ trợ hệ tiêu hóa khỏe mạnh và Sữa Non Colostrum nhập khẩu từ Mỹ tăng cường sức đề kháng cùng nhiều vitamin, khoáng chất thiết yếu.
Chương trình tặng sữa sẽ tiếp tục được NutiFood triển khai đến hơn 20 bệnh viện khác tại các tỉnh miền Đông, miền Tây Nam bộ và khu vực miền Bắc.
Tấn Tài
" alt="NutiFood tặng hơn 5 tỷ đồng cho các bệnh viện tuyến đầu chống dịch Covid"/>NutiFood tặng hơn 5 tỷ đồng cho các bệnh viện tuyến đầu chống dịch Covid
Chính vì thế, như một thói quen, tôi và các em tôi đều học cảm thông, chấp nhận và nhìn ra điểm tốt ở những người xung quanh. Sau này, làm nghệ thuật, tiếp xúc với muôn hình vạn trạng phong cách, tôi luôn nhìn thấy cái tài giỏi, cái đẹp, cái đam mê trong mỗi con người. Có thể là cái duyên thầm, cái tốt bụng, cái hào phóng, cởi mở… Cuộc sống vì thế mà tràn đầy.
Gần đây những “lời bình xấu xí” về chàng ca sĩ phẫu thuật thẩm mỹ để có ngoại hình hot boy, cô người mẫu gầy gò da bọc xương, những hoa hậu ganh đua biệt hiệu “đẹp không tì vết”, “đẹp như tiên giáng trần”… khiến tôi thầm nghĩ: “Chao ôi, sao con người ta lại chất chứa trong lòng mình lắm ghét bỏ hận thù đến thế?”; “Ai đã làm gì tồi tệ để họ phải trút cơn thịnh nộ lên bàn phím?”.
Là người của công chúng, giới giải trí chúng tôi đã quen với việc được khen đẹp. Chưa đẹp, bị chê cũng tạm chấp nhận, nhưng đôi khi tôi đọc thấy những bình luận miệt thị, thậm chí những lời chửi rủa, chỉ vì họ thấy người trong hình không đẹp theo cách họ muốn thì chúng tôi khó mà lý giải. Cô gái trẻ gầy gò đó, nhan sắc người đẹp kia, chàng ca sĩ thay đổi ngoại hình… họ cũng chỉ là những người trẻ cố gắng kiếm cho mình một công việc yêu thích, có thu nhập như tất cả chúng ta. Vậy nếu không đồng tình, bạn có thể bày tỏ quan điểm, đóng góp lịch sự, có thể gợi ý giúp đỡ họ. Cần thiết gì phải ném ra những lời tàn nhẫn?
Chẳng phải, chúng ta đang đánh giá nhiều thứ chỉ qua những cái lướt nhìn bề ngoài?
Chẳng phải, cuộc sống, con người trong con mắt những người ném đá không nương tay thật khủng khiếp?
Đến bao giờ người ta mới thoát khỏi những định hình đóng khuôn, là cô ấy phải cao bao nhiêu, mũi cao, mắt to, da trắng thế nào. Chưa hết, mặt còn phải phúc hậu, nụ cười phải e ấp…
Những quan niệm đó đẩy nhiều phụ nữ sống trong sợ hãi, ra ngoài bịt kín mít từ đầu đến chân, phải trốn trong nhà đến khi trời sập tối... vì sợ đen da. Khái niệm tận hưởng cuộc sống hồn nhiên trở thành xa xỉ.
Những quan niệm đó khiến bao cô gái muốn bước chân vào showbiz phải dành dụm, vay mượn, thậm chí đánh đổi các giá trị khác để có tiền phẫu thuật thẩm mỹ cho cái sống mũi thật cao, phải cắt mí cho đôi mắt to hơn, nâng chỗ này độn chỗ khác. Có bao nhiêu cô gái “cắt gọt” thành công và trở nên nổi tiếng vì tài năng của họ? Còn bao nhiêu người dù có phấn đấu nỗ lực hay tài năng thế nào, nhưng không có cái “vẻ đẹp đạt chuẩn” thì chẳng bao giờ được nếm mùi vị của thành công?
Adele hay Ed Sheeran may mắn không sinh ra ở Việt Nam. Bởi nếu họ ở đây thì cả thế giới chẳng được biết đến giọng ca tuyệt vời của họ. Ngoại hình họ chẳng đủ “hot”. Một ca sĩ phải có một giọng ca tốt, một âm vực truyền cảm xúc. Nhưng buồn cười là một ca sĩ thành công ở Việt Nam, ngoại hình có khi lại quan trọng hơn cả. “Chỉ cần ngoại hình tốt, vũ đạo tốt. Giọng không tốt có thể xử lý trong phòng thu. Khi biểu diễn hát nhép lên”, một đồng nghiệp từng nói với tôi, “Vậy là đủ để phục vụ số đông”.
Và các bạn có biết vì sao các người đẹp, siêu mẫu ở Việt Nam chưa có cơ hội toả sáng ở đấu trường quốc tế? Bởi chúng ta mải chạy theo những tiêu chí đẹp không thực tế, không khớp với cấu trúc cơ thể, khí hậu nơi người Việt sinh ra. Phụ nữ Việt Nam sinh ra không có mũi cao như người châu Âu, không có hốc mắt sâu như người Tây Âu. Đất nước chúng ta là đất nước nhiệt đới, nhiều vùng miền nóng quanh năm. Vẻ đẹp Việt là sự pha trộn của 54 dân tộc Việt, Mường, Tày, Thái, Mon Khmer, Mông, Dao… Đây là điều tuyệt vời nhất người Việt Nam thừa kế. Đó là vẻ đẹp khoẻ mạnh, năng động, tự tin chứ không phải vì sống mũi chúng ta chưa đủ cao, mắt chúng ta chưa đủ to, da còn đen quá. Tại sao phải làm khổ mình với việc đóng khung về cái đẹp để rồi tự thấy mình, thấy người kia đều xấu?
Nhìn thấy người đẹp ai cũng thích, có thể ngưỡng mộ, thậm chí say mê. Nhưng bị ám ảnh tới mức sẵn sàng tung hô những con người có hình thức, đặt cho họ đủ mỹ từ, không cần biết họ có phải là người tử tế, tài năng chỉ vì lý luận “họ đẹp họ có quyền” thì buồn cười quá. Với tôi, mọi trạng thái cực đoan của một quan điểm dù là yêu hay ghét vẻ bề ngoài đều không nhân văn.
Không đẹp, đâu phải cái tội để chúng ta trừng phạt?
Tôi rất thích câu nói: “Nếu như không có điều gì tốt đẹp để nói với nhau, thì tốt nhất không nên nói gì cả”. Bởi cuộc sống của chúng ta đủ vất vả, đủ chuyện buồn vui để cần cổ vũ, tặng cho nhau năng lượng tích cực thay vì những chê bai.
Hà Anh
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn" alt="Ám ảnh hình thức"/>Ngày 8/3 vừa qua, cô chia sẻ hình ảnh bạn trai và chuyện tình của mình trên một diễn đàn bằng lời văn hạnh phúc, biết ơn: ‘Mình có một anh người yêu, là trai Nhật, lớn hơn mình 15 tuổi nên mình thường hay gọi đùa là chú. Cách đây hơn hai tháng, sau một đêm bị ho ra máu, sức khoẻ mình yếu hẳn, đi khám, kết quả mình bị ung thư phổi.
![]() |
Minh Anh cho biết, anh Matsushita Motosuke luôn đeo khẩu trang. Ảnh: Minh Anh. |
Ở cái tuổi 26 với nhiều dự định trước mắt, và là một đứa con gái đang sống xa gia đình, mình chỉ còn biết dựa vào chú. Từ khi bị bệnh, mình phải đi lại bệnh viện thường xuyên và chú là người đi cùng.
Sau khi vào hóa chất, vì tác dụng phụ của thuốc, mình chỉ ăn được những món nước như cháo, mì, phở... và không ăn được nhiều. Mình không thể tự nấu ăn, chú đã tra trên mạng để nấu cháo cho mình ăn. Trước đó, chú cũng tự đăng ký một khóa học nấu ăn để có thể tự nấu ăn cho mình, nhưng vì công việc bận, chú chưa thể thực hành được nhiều.
Chữa bệnh ung thư ở Nhật thì các bạn biết rồi đó, đắt nhất hành tinh. Từ khi bị bệnh, mình phải nghỉ làm nên không có thu nhập. Mình muốn về Việt Nam để chữa bệnh cho chi phí rẻ hơn và có bố mẹ, các anh chị chăm sóc, nhưng chú nhất định không cho. Cũng vì chuyện này, hai đứa mình cãi nhau liên tục.
![]() |
Đến nay, hai người họ đã có hơn hai năm yêu nhau. Ảnh: Minh Anh. |
Có lần, mình đang nằm trong phòng, chú chạy vào, hai chân quỳ xuống, tay nắm chặt tay mình rồi khóc và nói: ‘Anh muốn nấu những món ngon bổ dưỡng để em nhanh chóng khoẻ lại nhưng nồi cháo anh nấu dở quá, anh phải làm sao đây?’.
Không biết căn bệnh này xuất hiện có phải để thử thách tình yêu của hai đứa không, nhưng mình tin đã không chọn nhầm người’.
Ngày 16/3, sau đợt hóa trị lần hai, sức khỏe Minh Anh đỡ hơn, ăn ngon miệng hơn. Trò chuyện với VietNamNet qua điện thoại, cô luôn cười, lạc quan. Nhắc đến chuyện tình của mình với ông chú người Nhật, cô cười nói: ‘Chú hơn 15 tuổi nên mình hay gọi đùa là chú. So với tuổi, chú rất trẻ và đẹp trai’.
6 năm trước, Minh Anh 20 tuổi, đang học đại học ở Đà Nẵng thì bỏ ngang, để thực hiện giấc mơ đi Nhật Bản. ‘Không biết vì sao khi đó tôi lại quyết tâm đi nước ngoài bằng được. Hiện, tôi sống ở Nhật được gần 6 năm rồi. Nhưng khi nhớ nhà, nhớ bố mẹ, tôi ngồi khóc ngon lành’, Minh Anh tâm sự.
![]() |
Theo Minh Anh, bạn trai cô rất trẻ và đẹp trai. Ảnh: Minh Anh. |
Đầu năm 2017, cô đi làm thêm ở một siêu thị. Khi đó, anh Matsushita Motosuke, 41 tuổi đang làm quản lý ở siêu thị này. Hai người làm ở hai bộ phận khác nhau nên không gặp mặt.
‘Lúc đầu, nhìn chú đeo khẩu trang đứng trên sân khấu trao đổi công việc với mọi người, tôi ghét lắm. Suốt mấy tháng, tôi chỉ nhìn thấy mắt chú ấy’, cô gái quê Đà Nẵng nhớ về ấn tượng với bạn trai khi mới gặp.
Mùa thu năm đó, Minh Anh nhận được quyết định đến bộ phận của anh Matsushita làm việc, mỗi ngày một giờ. Dù vui vẻ thực hiện quyết định, nhưng nhìn thấy người sếp suốt ngày đeo khẩu trang, cô lên kế hoạch, phá cho bõ ghét. ‘Tôi chỉ làm nửa giờ, còn lại trốn đi chơi hoặc làm đủ trò để chú ấy bực tức’, cô gái sinh năm 1994 kể.
Ngược lại, anh Matsushita lại thích cô gái Việt có khuôn mặt dễ thương, mái tóc dài, luôn hài hước và thường tìm đủ lý do để trốn việc. Anh thường lấy cớ đến nói chuyện, có khi vờ mang chai nước, ly trà sữa cho Minh Anh để được hỏi chuyện vu vơ. Dần dần, Minh Anh bị hớp hồn bởi giọng nói, đôi mắt to tròn của chú sếp luôn đeo khẩu trang. ‘Đeo khẩu trang nhưng chú ấy nói chuyện rất lôi cuốn, giải quyết công việc rất khoa học, nhanh chóng’, Minh Anh nói về bạn trai.
Sau hai tháng nói chuyện qua lại, họ hẹn nhau đi ăn trưa. Lúc này, Minh Anh mới được nhìn toàn bộ khuôn mặt đẹp, sống mũi cao, làn da mịn của sếp. ‘Anh đẹp vậy mà sao cứ đeo khẩu trang chi vậy’, cô hỏi bạn trai và được trả lời: ‘Thói quen của anh đó’.
![]() |
Cô gái Việt cho biết, trước đây, bố mẹ cô phản đối vì biết con gái yêu người hơn 15 tuổi. Nhưng hiện giờ, nhìn thấy sự chăm sóc của Matsushita Motosuke dành cho con gái, cả nhà cô ai cũng cảm động, luôn gọi qua cám ơn anh. Ảnh: Minh Anh. |
Vào ngày mồng 2 tết Nguyên đán vừa qua, theo kế hoạch, Minh Anh sẽ về quê đón giao thừa cùng gia đình. Tối mồng 1 Tết, cô liên tục ho ra máu nên đến bệnh viện khám. Ban đầu, bác sĩ kết luận cô bị lao phổi, nhưng khuyên nên đi làm các xét nghiệm, chụp chiếu cho chắc chắn. Kết quả sinh thiết ở lần khám thứ hai cho thấy, Minh Anh bị ung thư phổi giai đoạn 4.
‘Nhận kết quả, tôi khá bình tĩnh, không buồn cũng không vui. Sau đó, tôi có khóc là do ấm ức vì phải nhập viện điều trị mà không được về ăn Tết’, Minh Anh nhớ lại.
Còn Matsushita khóc nức nở khi nghe bác sĩ thông báo về tình hình bệnh của bạn gái. ‘Lúc đó, tôi đang ở với chung với mấy cô bạn người Việt, anh ấy bắt về ở cùng để anh chăm sóc. Rồi anh cứ nắm tay mình thủ thỉ: ‘Chúng ta cùng chiến đấu em nhé. Anh sẽ luôn đồng hành cùng em’.
Sau khi vào hóa chất, sức khỏe Minh Anh yếu hơn, tóc cũng rụng dần, Matsushita nhẹ nhàng gỡ từng cọng tóc rơi trên áo, vai, mặt cho bạn gái. ‘Giờ, cái đầu tôi trọc lóc, nhưng anh vẫn luôn khen đẹp’, Minh Anh hạnh phúc nói.
Hiện, Minh Anh đang cùng bạn trai làm giấy tờ để bảo lãnh bố mẹ cô sang chăm sóc cho con gái. ‘Tình hình dịch bệnh ở hai nước đang phức tạp, nên việc bảo lãnh hơi khó một chút’, Minh Anh nói. Cô cũng cho biết, hiện cô đã có thể tự chăm sóc bản thân, đọc sách, xem phim. Tối, bạn trai đi làm về, cả hai cũng nấu ăn, rồi cùng thưởng thức những món ăn, đĩa trái cây do cả hai cùng nhau làm.
Bảo mất chân trái, còn Thu mất chân phải. Họ như 2 mảnh ghép hoàn hảo, sinh ra để dành cho nhau.
" alt="Chuyện tình xúc động của 'ông chú' Nhật và cô gái Việt bị ung thư"/>Chuyện tình xúc động của 'ông chú' Nhật và cô gái Việt bị ung thư