Nhận định, soi kèo Lazio vs Viktoria Plzen, 0h45 ngày 14/3: Chủ nhà sáng giá
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Machida Zelvia vs Albirex Niigata, 12h00 ngày 15/3: 3 điểm nhọc nhằn -
Chồng càng ngày càng 'xoắn' ô sinTôi có cảm giác chồng mình và ô sin có tình ý với nhau (Ảnh minh họa)
Tôi thừa nhận rằng người giúp việc nhà tôi rất biết việc. Từ cơm nước, dọn dẹp, chăm sóc trẻ con chị ấy đều có kinh nghiệm. Mẹ chồng tôi quý chị ấy như đứa cháu ở quê. Mà tôi lấy làm lạ là mặc dù chỉ là giúp việc nhưng chị ấy trẻ hơn nhiều so với tuổi. Nhìn tôi với chị ấy chẳng có gì khác biệt là mấy. Tôi thực sự thấy lo lắng trong lòng khi mà ngoại hình chị ấy hấp dẫn đến như vậy.
Càng ngày tôi càng thấy chồng mình quấn quít với người giúp việc. Chồng tôi làm nhà nước, công việc nhàn hạ nên hay về sớm. Nhiều hôm tôi đi làm về, mẹ chồng thì đi tập thể dục chiều với mấy bà hàng xóm, trong nhà chỉ thấy chồng với người giúp việc cười rung rúc trong bếp. Tôi tỏ vẻ khó chịu thì chồng tôi nói tôi ghen tuông vớ vẩn, bảo tôi tính xấu. Nhưng nhìn cảnh nửa đêm chồng về nhà, người giúp việc lao vội ra đỡ chồng lên phòng thì thử hỏi có người vợ nào chịu đựng được.
Có hôm, tôi đi làm về, thấy người giúp việc ngồi khâu lại cái quần đùi cho chồng tôi trong khi đó chồng tôi ngồi ở ghế đối diện xem ti vi. Nhìn họ giống như một đôi vợ chồng hạnh phúc còn tôi thì là kẻ thừa vậy. Con tôi lại quấn người giúp việc, nhiều hôm thấy chồng đi làm về, người giúp việc bế con mình ra cửa đón rồi hôn bố tôi cứ ngỡ chị ta mới là vợ của chồng tôi chứ không phải tôi.
Tôi lo lắng lắm. Tôi phải làm sao với chuyện người giúp việc đang có dấu hiệu quyến rũ chồng tôi đây? Có phải tôi đã quá đa nghi không? (Ảnh minh họa)
Tôi đã góp ý nhiều lần với chồng là nên giữ khoảng cách nhưng chồng tôi nói tôi nghĩ ngợi vớ vẩn. Tôi cũng tính tới chuyện cho chị ta nghỉ nhưng mẹ chồng tôi lại không chịu vì nói rằng tôi đã không giúp được bà giờ mà người giúp việc cho nghỉ thì bà không kham nổi. Hơn nữa chị ta lại làm rất được việc. Nhưng tôi lo lắng nhất là chồng tôi cũng khăng khăng đòi giữ chị ta lại. Tôi thì không thể nào bỏ việc vì đó là nguồn sống của cả nhà tôi. Nhiều lúc tôi nghĩ cực thân quá. Vì gia đình tôi mới phải đi làm vất vả như vậy, thế mà mẹ chồng và chồng tôi cứ làm như tôi lười biếng rồi quý người giúp việc hơn. Nếu chồng tôi đi làm mà đủ lo cho gia đình thì tôi cũng yên tâm mà nghỉ việc, tìm việc nào rảnh rang hơn để làm việc nhà. Nhưng chồng tôi có lo được cho gia đình đâu.
Tôi lo lắng lắm. Tôi phải làm sao với chuyện người giúp việc đang có dấu hiệu quyến rũ chồng tôi đây? Có phải tôi đã quá đa nghi không?
(Theo Khampha.vn)
"> -
Dày công thuyết phục ba mẹ Cuộc gọi ám ảnh hai chị em ruột: 'Cô, chú ấy mất rồi'Trong căn phòng trọ cộng đồng, Phan Ánh Tuyết (26 tuổi, ngụ TP.Thủ Đức, TP.HCM) tranh thủ ít phút nhàn rỗi hiếm hoi để xếp cho gọn lại mấy trái dừa tươi vừa được người dân gửi tặng. Phía góc phòng, cô em gái của Tuyết chăm chú học online.
Tuyết cho biết, gần một tháng nay, hai chị em “trốn” gia đình lên quận Tân Phú (TP.HCM) để làm tình nguyện viên chống dịch. Và, đó là cả một quá trình cả hai dày công thuyết phục ba mẹ.
Tuyết nói, giữa tháng 5, khi dịch bệnh bùng phát tại TP.HCM, chị và cô em gái ruột Phan Tuyết Hương (19 tuổi) cùng nhau đăng ký làm tình nguyện viên hỗ trợ chống dịch. Thời điểm này, hai chị em làm công việc nhập liệu thông tin lấy mẫu xét nghiệm tại quận Tân Bình và Quận 7.
Hai chị em Ánh Tuyết, Tuyết Hương cùng nhau thuyết phục cha mẹ để được đi làm tình nguyện viên chống dịch. Khoảng giữa tháng 6, cả hai muốn chuyển sang hỗ trợ điểm tiêm vắc xin ở Quận 7. Cha mẹ Tuyết lo hai con gái vất vả, gặp nguy hiểm vì dịch bệnh đang hết sức phức tạp.
“Mỗi tối, khi cả nhà ăn cơm, gia đình tôi thường bật tivi để xem tin tức. Tôi đợi đến đoạn tivi phát tin tức về sự vất vả trong công tác chống dịch để nói: “Mẹ thấy đó, phải chi có thêm 2 chị em con đi nữa sẽ giúp được cho biết bao nhiêu người”.
Cả hai thực hiện nhiều công việc trong đó có hoạt động hỗ trợ lấy mẫu xét nghiệm. Sau đó, Tuyết và Hương lên kế hoạch thuyết phục mẹ bằng cách cho bà tiếp cận nhiều hơn với công việc ý nghĩa của các tình nguyện viên. Cả hai sử dụng tài khoản mạng xã hội của mẹ tham gia vào nhóm tình nguyện viên mà hai chị em đang hoạt động.
Hương nói, trên những nhóm này, các tình nguyện viên chia sẻ rất nhiều kỷ niệm vui, buồn, công việc nhân văn, xúc động trong quá trình tham gia hỗ trợ tuyến đầu chống dịch. Cả hai cố gắng sử dụng tài khoản cá nhân của mẹ để thích, tương tác với những bài viết cảm động.
Ánh Tuyết chia sẻ, mục đích của việc này là để các câu chuyện cảm động hiện lên trang cá nhân của mẹ. Khi bà đọc được sẽ thay đổi cách suy nghĩ, có thể sẽ đồng ý cho hai chị em Tuyết tiếp tục làm tình nguyện viên chống dịch.
Cả hai đã làm tình nguyện viên từ tháng 5 và chưa biết khi nào sẽ trở về nhà... “Sáng hôm sau, tôi thấy mẹ có vẻ khác lạ. Bà không còn quá gay gắt với ý định cho tôi đi tham gia chống dịch nữa. Thấy vậy, chúng tôi lập tức trấn an ba mẹ: “Không sao đâu. Con cũng đi rồi và đến bây giờ vẫn bình an. Chúng con được tập huấn hết rồi. Sau đó, tôi xuống bếp nấu cơm rồi sau đó lấy xe, ba lô quần áo đi luôn”, Tuyết kể.
Những cuộc gọi ám ảnh
Lần đi này của Tuyết rơi vào thời điểm dịch bệnh tại TP.HCM đang bùng phát dữ dội nên cô quyết định không trở về nhà. Tuyết ở trọ rồi được hỗ trợ vào ở trong phòng trọ cộng đồng khang trang, thoải mái.
Lúc này, ở nhà, Hương cũng bắt đầu nhớ những ngày cùng chị hỗ trợ tiêm vắc xin, lấy mẫu xét nghiệm… Cô sinh viên năm nhất quyết định rời nhà, đến ở với chị để tham gia chống dịch. Tuy nhiên, nhà chỉ có chị em, Ánh Tuyết đã “bỏ nhà” đi chống dịch, ba mẹ Hương không muốn cô cũng theo chân chị.
Ánh Tuyết cho biết, cô bị ám ảnh khi thực hiện những cuộc gọi mà ở đầu dây bên kia vang lên câu trả lời: “Cô, chú ấy mất rồi”. “Tôi phải thuyết phục rồi đợi lúc mẹ đi vắng, xin phép ba để mang sách vở, quần áo lên ở với chị. Hơn một tháng nay, tôi vừa học online, vừa làm tình nguyện viên chống dịch”, Hương chia sẻ.
Biết ba mẹ lo lắng, mỗi ngày, hai chị em đều gọi điện, quay video gửi về gia đình. Cả hai cố gắng cho ba mẹ thấy hai chị em vẫn khỏe, được chăm lo chu đáo, an toàn. Tuy vậy, họ không bao giờ cho ba mẹ thấy hình ảnh mình tham gia lấy mẫu xét nghiệm cộng đồng.
Tuyết nói: “Tôi sợ ba mẹ lo lắng rồi gọi cả hai về. So với những công việc khác, việc lấy mẫu xét nghiệm ban đầu khiến chúng tôi khá lo lắng. Bởi, nhiều lúc chúng tôi phải lấy mẫu cho các F0 nên nguy cơ lây nhiễm rất cao”.
Trong khi đó, Tuyết Hương phải tự cân bằng giữa việc học đại học và việc tham gia chống dịch. “Tuy vậy, từ những ngày đầu, khi đi làm tình nguyện viên, chúng tôi đã xác định sẽ gặp những trường hợp như vậy nên không nao núng. Điều khiến chúng tôi sợ và ám ảnh hơn cả là khi thực hiện những cuộc gọi mà ở đầu dây bên kia vang lên câu trả lời: “Cô, chú ấy mất rồi”, Tuyết nói thêm.
Tuyết kể, đó là khi cô thực hiện các cuộc gọi mời người cao tuổi đi tiêm vắc xin. Cầm danh sách trên tay, Tuyết lần lượt bấm máy gọi. Đầu dây bên kia vang lên tiếng nhạc chờ hoặc những tiếng “tút tút” kéo dài.
Hiện, hai chị em đang được hỗ trợ vào lưu trú trong nhà trọ cộng đồng để yên tâm chống dịch. Sau vài giây, Tuyết nhận được câu trả lời: “Cô, chú ấy mất rồi” khiến cô sửng sốt, xót xa. Tuyết nói: “Đó là sự khốc liệt của đại dịch. Có lần, tôi gọi một loạt số điện thoại trong danh sách và đều lần lượt nhận những câu trả lời là người tôi gọi đã qua đời vì dịch bệnh”.
“Sau những cuộc gọi nặng nề ấy, mỗi khi cầm danh sách số điện thoại trên tay, tôi lại sợ. Tôi sợ những câu trả lời ấy và những tiếng “tút” kéo dài không ai trả lời. Đến bây giờ, khi nhắc lại, tôi vẫn cảm thấy rất xót xa”, cô gái nói thêm.
Nguyễn Sơn
Ảnh: Nhân vật cung cấp
Phía sau quyết định chuyển nhà trong đêm của hai cô gái trẻ
"Di chuyển ngay trong đêm, dưới cơn mưa tầm tã và nỗi lo qua chốt có lẽ là cảm giác mà chúng tôi không thể nào quên được”, Trang kể.
"> -
Vợ chồng chị Linh ở Đan Phượng, Hà Nội cùng làm nhân viên văn phòng. Anh chị có 2 con và đã có nhà riêng. Giảm nửa chi tiêu vẫn có mâm cơm ngon mùa dịchDịch bệnh căng thẳng nhưng may mắn công việc của hai vợ chồng không bị ảnh hưởng. Cả hai vẫn nhận đủ lương nên tài chính gia đình vẫn được đảm bảo.
Chị Ngọc Linh là nhân viên văn phòng đang sinh sống, làm việc tại Hà Nội. “May mắn công việc của vợ chồng mình không bị ảnh hưởng, thu nhập vẫn ổn. Hơn nữa, vợ chồng mình cũng có tài chính dự phòng nên dịch tới, hai vợ chồng không quá bị động. Tuy nhiên, tình hình dịch không biết còn kéo dài tới khi nào nên mình phải chỉnh lại kế hoạch chi tiêu cho thích ứng với hoàn cảnh chung cũng như còn ứng phó lâu dài với covid-19”.
Chị Linh kể, trước kia mỗi khi đi mua sắm thực phẩm, chị mua theo nhu cầu, thuận là mua hoặc thích là sắm. Trung bình một tháng, khoản tiền ăn tiêu tốn của anh chị khoảng 7 triệu. Song từ ngày dịch bùng phát, thành phố thực hiện giãn cách xã hội, mọi khoản chi tiêu trong gia đình chị đều được chia cụ thể, rõ ràng. Riêng tiền ăn, chị Linh giảm xuống chỉ bằng một nửa so với trước khi có dịch.
Từ khi có dịch, các con nghỉ học ở nhà, để bảo bảo sức khỏe cho cả gia đình cũng là thực hiện chi tiêu tiết kiệm, cả 3 bữa mình đều tự tay vào bếp. Mỗi bữa mình chi trong khoảng trên dưới 100.000 đồng, cùng lắm là 150.000 đồng. Cộng 3 bữa lại, một tháng mình vẫn chi hết 7 triệu đồng nhưng tính ra là giảm quá nửa so với thời điểm chưa có dịch”.“Ngày trước nhà mình chỉ ăn bữa tối ở nhà nhưng cũng tốn 7 triệu/tháng. Trung bình mỗi bữa mình chi khoảng 250.000 đến 300.000 đồng cho nhà 4 thành viên.Theo chị Linh, trong giai đoạn dịch bệnh, điều quan trọng nhất là tập trung chăm sóc sức khỏe, đảm bảo đầy đủ những nhu cầu thiết yếu. Các khoản chi tiêu không quá quan trọng, chị đều tạm thời lược bỏ. Chẳng hạn, chị vốn là người yêu hoa, trước dịch, mỗi tháng chị đều chi 400.000 đồng để mua hoa tươi cắm. Trong nhà chị chưa bao giờ thiếu vẻ rực rỡ của những loài hoa. Nhưng hiện tại chị Linh đã cắt khoản chi tiêu này.
Chị Linh rất thích cắm hoa tươi trong nhà, trước dịch mỗi tháng chị chi 400.000 đồng để mua hoa tươi trang trí, nhưng hiện tại chị đắt cắt giảm khoản này. Chị Linh cũng chia sẻ, tuy thực hiện giảm bớt chi tiêu nhưng chị luôn cố gắng căn chỉnh thật khéo để mỗi bữa cơm vẫn đủ dinh dưỡng đảm bảo sức khỏe cho các thành viên trong gia đình.
Mâm cơm của chị Linh thường gồm 1- 2 món mặn, 1 bát canh nấu, rau xanh. Vì khoản chi cho bữa ăn đã giảm bớt đi 1 nửa nên thời gian này, chị hạn chế mua những thực phẩm đắt đỏ, chỉ mua những thực phẩm bình dân. Chị nói, điều quan trọng là trong quá trình chế biến đồ ăn, chị liên tục đổi món, tránh trùng lặp thực đơn giữa các bữa để chồng và 2 con không có cảm giác ngán thức ăn.
“Ngày trước hầu như ngày nào đi làm về mình cũng rẽ vào chợ hoặc siêu thị mua đồ, nhiều khi chi tiêu theo cảm hứng. Thời gian này mỗi tuần mình đi chợ 1 lần. Buổi tối trước khi đi chợ mình lấy giấy liệt kê những thứ cần mua. Phần thực phẩm, mình hình dung ước tính từng ngày, làm những món gì, mua tầm bao nhiêu thì đủ. Như thế đi chợ sẽ vừa nhanh mà không bị tình trạng thứ cần mua thì không mua, thứ mua về lại không dùng tới”, chị Linh cho hay.
Cũng theo chia sẻ của chị Linh, khi mua thực phẩm về, chị sẽ làm sạch, chia thực phẩm thành từng phần nhỏ ứng với mỗi bữa ăn. Món nào cần sơ chế qua thì chị sơ chế rồi cất gọn để tới bữa chỉ việc mang ra dùng, như vậy thực phẩm vừa đảm bảo tươi ngon mà lúc nào cũng nhanh hơn.
Thu Giang
Ảnh: Nhân vật cung cấp
Vợ xin thêm tiền chi tiêu, chồng định mắng thì nghẹn ngào khi nhìn xuống chân cô
Nhìn chân vợ như thế, Hùng nghẹn lời không thể thốt ra được câu nào thêm.
">