Truyện Đông Chu Liệt Quốc
- Bao giờ ngón tay trỏ của tôi rung động thì thế nào ngày ấy tôi cũng được ăn một món gì lạ.Ngày trước tôi đi sứ nước Tấn, được ăn thạch hoa ngư (cá),sau sang sứ nước Sở, được ăn thiên nga(ngỗng),một lần được ăn hợp hoan quất (quýt),ngón tay trỏ đều báo trước,mà lần nào cũngnghiệm cả.Chưa biết ngày hôm nay được ăn món gì đây !
Khi công tử Tống và công Quy Sinh vào đến triều môn,thấy nộithị phụng mệnh đi gọi đồ tể gấp lắm...Công tử Tống hỏi nội thị rằng:
- Nhà ngươi gọi đồ tể có việc gì?
Nội thị nói:
- Có người ở Hán Giang về,mua được một con giải to lắm,nặng hơnhai trăm cân đem dâng cho chúa công.Chúa công nhận mà thưởng cho ngườiấy,bây giờ buộc con giải ở dưới thềm,sai tôi đi gọi người vào làm thịt,để định bày tiệc thết các quan đại phu.
Công tử Tống nói:
- Ðó tức là một món ăn quý lạ,ngón tay trỏ của ta rung động quả là có nghiệm.
Khi vào đến trong triều,trong thấy ở chân cột dưới thềm có buộc một con giải thật to,hai người cứ nhìn nhau mà cười. Ðến lúc yết kiếnTrịnh Linh Công,nét mặt hai người vẫn còn hớn hở.Trịng Linh Công hỏi:
- Hai người hôm nay có sự gì mà vui mừng như vậy?
Công tử Quy Sinh nói:
- Lúc công tử Tống cùng với tôi sắp vào triều thì ngón trỏ rungđộng,công tử Tống có nói:hễ ngón tay trỏ rung động thì bao giờ cũng được ăn món gì quý lạ.Nay trông thấy dưới thềm có buộc con giải to,chắc làthế nào chúa công ngự tiệc,cũng có gia ân đến chúng tôi,vậy nên chúngtôi buồn cười.
TRịnh Linh Công nói đùa rằng:
- Nghiệm hay không,việc ấy còn tùy ở ta.
Khi tan triều về,công tử Quy Sinh bảo công tử Tống rằng:
- Miếng ngon dẫu có,nhưng nếu chúa công triệu nhà ngươi thì làm thế nào?
Công tử Tống nói:
- Ðã bày tiệc để thết các quan,có lẽ nào lại quên ta được!
Ðến lúc ngự tiệc,nội thị đi triệu khắp cả các quan đạiphu.Công tử Tống hớn hở vào triều trông thấy công tử Quy Sinh.Liền cườimà bảo rằng:
- Tôi vẫn chắc rằng chúa công thế nào cũng triệu tôi.
Ðược một lúc,các quan đều đến cả.Trịnh Linh Công mời ngồi,rồi bảo các quan rằng:
- Thịt giải là một món ăn quý lạ,ta không dám ăn một mình,xin cùng với các ngươi cùng uống rượu.
Các quan cùng nói:
- Chúa công có của ngon vật lạ gì,cũng nhớ đến chúng tôi,chúng tôi biết lấy gì mà báo đền cho được.
Nhà bếp đem món thịt giải dâng lên Trịnh Linh Công trước.TrịnhLinh Công nếm mà khen ngon,rồi sai người ban cho các quan mỗi người một bát thịt giải và một đôi đủa ngà,mà đưa từ bàn dưới lên đến bàntrên.Khi đưa đến bàn nhất,bàn nhì thì chỉ có một bát thịt giải,nhà bếpbèn tâu với Linh Công rằng:
- Thịt giải hết cả rồi,chỉ còn một bát,chúa công dạy đưa cho ai?
Trịnh Linh Công nói:
-Ðưa cho Tử Gia (tức là công tử Quy Sinh).
Nhà bếp đêm bát thịt giải đưa đến trước mặt công tử Quy Sinh.Linh Công cười rầm lên mà bảo rằng:
- Ta định ban khắp cho các ngươi mà lại thiếu một mìnhTử-công(tức là công tử Tống).Thế là số Tử Công không được ăn thịtgiải.Ngón tay trỏ sao gọi là nghiệm được.
Nguyên Linh công cố ý truyền cho nhà bếp nấu thiếu đi một bátthịt giải đế chứng tỏ rằng ngón tay trỏ của công tử Tống khôngnghiệm,cốt ý gây nên một câu chuyện cười.Ai ngờ công tử Tống đã trót nói khoát với công tử Quy Sinh,ngày nay thấy các quan đều được ăn cả,màmình không đưọc ăn,thẹn quá hóa giận,mới chạy thẳng đến trước mặt Linhcông,thò ngay tay vào bát thịt giải của Linh Công,vớt lấy một miếng cầmăn,vừa ăn vừa nói:
- tôi đã được ăn rồi,có phải ngón tay trỏ của tôi không nghiệm đâu!
Nói xong,tức khắc lui ra.Trịnh Linh công nổi giận,ném đũa xuống mà rằng:
- Công tử Tống vô lễ,dám khinh ta như vậy,hay là cho nước Trịnh không có lưỡi gươm sắc chém được đầu hắn chăng!
Bọn công tử Quy Sinh đều sụp lạy mà tâu rằng:
- Công tử cậy tình thân thuộc,muốn được thừa huệ chúa công,có phải dám vô lễ đâu,xin chúa công tha lỗi cho.
- Linh công hầm hầm tức giận.Các quan đều mất vui mà tan về cả.Công tử Quy Sinh tức khắc đến nhà công tử Tống mà bảo rằng:
- Ngày hôm nay chúa công tức giận lắm,sáng mai công tử nên vào triều xin lỗi.
Công tử Tống nói:
- Hễ mình khinh người thì người ta cũng khinh mình dẫu ai cũng vậy,nay chúa công khinh tôi trước,lại còn trách nổi gì!
Công tử Quy Sinh nói:
- Ðã đành rằng thế,nhưng theo lễ vua tôi thì công tử nên tạ mới phải.
Ngày hôm sau,hai người lại cùng vào triều.Công tử Tống cũng đứng trong bạn mình mà làm lễ,nhưng không tỏ ra hối hận sợ hải chút nào, đến nổi công tử Quy Sinh không an tâm mới tâu với Linh công rằng:
- Công tử Tống sợ chúa công quở trách,nay đến tạ tội nhưng sợ quá không nói nên lời,xin chúa công khoan dung cho.
Trịnh Linh công nói:
- Ta sợ có lỗi với Tử Cống chứ Tử Cống có sợ có lỗi với ta đâu!
Nói xong,tức thì vùng vằng đứng dậy.Khi tan triều trở về,công tử Tống mời công tử Quy Sinh đến hà mà bảo rằng:
- Chúa công giận ta lắm,thế nào cũng trị tội ta,chi bằng ta nổi loạn mà giết ngay chúa công đi,thì mới khỏi chết được.
Công tử Quy Sinh lấy tay bịt tai mà bảo công tử Tống rằng:
- Chết nổi! Giống vật mình nuôi lâu ngày,mình còn chẳng nở giết,huống chi là vua một nước,sao công tử lại nói hồ đồ như vậy !
Công tử Tống nói:
- Ta nói bỡn đó thôi,xin chớ tiết lộ cho người khác biết.
Công tử Quy Sinh cáo từ trở về.Công tử Tống dò biết công tử Quy Sinh cùng với em Trịnh Linh công là công tử Khứ Tật chơi bời thân thiết lắm,mới đặt điều nói ngay giữa triều đường rằng:
- Tử Gia (tên tự công tử Quy Sinh) cùng với Tử Lương (tên tựcông tử Khứ Tật ) hai người ngày đêm bàn nhau,không biết định làm việcgì ! E rằng việc ấy rất nguy hiểm cho nước Trịnh ta !
Công tử Quy Sinh vội vàng nắm lấy tay công tử Tống dắt đến chỗ vắng người mà bảo rằng:
-Sao công tử lại nói như vậy?
Công tử Tống nói:
- Nhà ngươi không đồng mưu với ta,thế nào ta cũng khiến nhà ngươi chết trước ta một ngày !
Công tử Quy Sinh vốn người nhu nhược,không dám quyết đoán,nghe lời công tử Tống nói,sợ hãi mà hỏi rằng:
- Nhà ngươi định làm thế nào?
Công tử Tống nói
-Chúa công vô đạo,xem một việc chia thịt giải này thì đủbiết.Nếu làm xong đại sự,thì ta cùng nhà ngươi lập công tử Tử Lương (tức là công tử Khứ Tật ) lên làm vua,rồi cầu thân với Tấn mà giữ lấy nướcnhà.
Công tử Quy Sinh nghĩ ngợi hồi lâu rồi đáp lại rằng:
- Thôi,mặc công tử muốn làm gì thì làm,ta cũng không tiết lộ cho ai biết cả.
Công tử Tống liền tụ hợp trong nhà,nhân khi Linh công đi làm lễ thu tế,bèn đem nhiều tiền bạc đút lót cho thị vệ,nửa đêm lẻn vào chỗvua ngủ ở trai cung,lấy cái bị đất đè lên mình mà giết đi rồi nói dối là Linh công bị bệnh trúng áp.Công tử Quy Sinh biết việc ấy mà không dámnói ra.Ngày hôm sau,công tử Quy Sinh và công tử Tống bàn nhau lập côngtử Khứ Tật lên làm vua.Công tử Khứ Tật kinh sợ,từ chối rằng:
- Tiên quân ta có tám người con.Nếu định lập người hiền,thì tôikhông có tài đức gì cả,mà định lập người nhiều tuổi thì đã có công tửKiên.Tôi dầu chết thì thôi,chứ không dám quá phận như vậy!
Bấy giờ công tử Quy Sinh và công tử Tống mới lập công tử Kiênlên làm vua,tức là Trịnh Tướng công.Nguyên Trịnh Mục Công thuở xưa,cảthảy có mười ba người con.Trịnh Linh công bị giết,Trịnh Tướng công nốingôi làm vua.Còn mười một người con nữa là: 1.Công tử KHứ Tật,tên tự làTử Lương;2.Công tử Hỷ,tên tự là Tử Hán;3.Công tử Phi,tên tự là TửTứ;4.Công tử Phát,tên tự là Tử Quốc;5.Công tử Gia,tên tự là TửKhổng;6.Công tử Yến,tên tự là công tử Du;7.Công tử Phú,tên tự là TửẤn;8.Côn gtử Phong;9.Công tử Vũ;10.Công tử Nhiên;11.Công tử Chí.
Trịnh Linh công ghét các em hay bè phái,chỉ sợ ngày sau sinhbiến,mới bàn riêng với công tử Khứ Tật, định để một mình Khứ Tật ởnhà,còn thì đuổi hết các em đi sang các nước khác.Công tử Khứ Tật nói:
- Tiên quân ta thuở xưa,lúc mới sinh ra,có ứng vào cái mộng cành lan, đó là điềm họ ta sẽ được hưng thịnh.Anh em trong một nhà cũng vínhư cái cây có cành,có lá,nếu đem cắt bỏ cành lá đi mà để cho gốc rễ trơ trọi thì chắc cái cây ấy chẳng bao lâu cũng đến khô héo.Nay chúa côngbao dung được các em thì thôi,nhược bằng không bao dung được mà phảiđuổi đi thì tôi cũng xin đi,chớ nỡ đâu một mình ở lại,mai sau còn mặtmũi nào trông thấy tiên quân ở dưới suối vàng nữa.
相关文章
Nhận định, soi kèo Petrolul vs Botosani, 22h00 ngày 27/1: Khó tin cửa dưới
Hư Vân - 27/01/2025 04:35 Nhận định bóng đá g2025-01-30Khám phá hành trình sáng tạo chữ Quốc ngữ
"Chị Thuý là người khắt khe như chồng. Tôi còn nhớ sau khi tham gia chương trình Sao mai Điểm hẹn,tôi được mời hát trong đêm nhạc Lênh đênhcủa nhạc sĩ Hồng Đăng. Tôi có bài song ca với ca sĩ Hồng Nhung, đó là bài Ký ức đêm- bài hát rất nội tâm. Ngày đó tôi còn trẻ, cũng đi diễn nhiều nên lúc ghép nhạc tôi lại chưa thuộc lời của chú. Lúc đó chú Hồng Đăng và chị Thuý phê bình tôi: Tại sao Dương chưa thuộc bài, hát thế không được, chưa có trách nhiệm với bài hát. Chính sự phê bình như thế khiến tôi đã khắt khe hơn với mình. Ngay đêm đó tôi đã học bài hát thuộc làu và hôm sau chạy chương trình, chú Đăng - chị Thuý đã ôm chầm lấy tôi và nói: Đấy! Thế này mới là hát chứ", Tùng Dương chia sẻ.
Ca sĩ hát ''Biển hát chiều nay'' của nhạc sĩ Hồng Đăng:
Ca sĩ Tùng Dương cũng cho biết, anh rất yêu thích bài hát Biển hát chiều naycủa nhạc sĩ Hồng Đăng. Mới hôm qua, 20/3, anh cũng hát bài này tại Quảng Ninh. Thế nên sáng 21/3 khi nghe tin nhạc sĩ qua đời, Tùng Dương bảo anh rất buồn. "Biết là quy luật cuộc đời nhưng tôi vẫn nhớ tới một người nhạc sĩ rất hiền hậu, có trái tim nhân từ, yêu quê hương đất nước trong từ con chữ, từng nốt nhạc mà ông viết lên. Giờ phút này, trong ký ức của tôi đang ngân lên những câu hát : "Trưa nay qua đường phố quen, gặp những tiếng ve đầu tiên, chợt nghe tâm hồn xao xuyến, điệp khúc tiếng ve triền miên". Đó là bài hát gắn bó với tuổi thơ của tôi", Tùng Dương chia sẻ.
Ca sĩ Tùng Dương Một tuần qua chúng ta mất đi hai nhạc sĩ ở hai thế hệ khác nhau nhưng đều rất tài năng - nhạc sĩ Hồng Đăng và nhạc sĩ Ngọc Châu. Tùng Dương cho rằng, đó thực sự là sự mất mát cho nền âm nhạc Việt Nam nhưng sự ra đi của họ không uổng phí. Họ luôn luôn nhắc chúng ta về trách nhiệm với cuộc đời với âm nhạc. "Chúng ta phải sống như thế hệ của họ. Tôi đã được truyền cảm hứng từ cuộc đời sống và cống hiến cho âm nhạc của họ rất nhiều. Trong bài Hoa sữacủa nhạc sĩ Hồng Đăng có câu: Có lẽ nào em lại quên anh? Chắc chắn chúng ta sẽ không bao giờ quên nhạc sĩ tài hoa này", Tùng Dương nói.
Mùa hoa sữa về, nhớ người nhạc sĩ tài hoa
Ca sĩ Thanh Lam đang chuẩn bị ra sân bay để đi diễn thì hay tin nhạc sĩ Hồng Đăng mất. Nữ ca sĩ cho biết, chị không cầm được nước mắt khi ký ức về nhạc sĩ ùa về trong khoảnh khắc này. "Chúng ta không thể nào tránh được quy luật của sinh - lão - bệnh - tử cả. Chú Hồng Đăng cũng vậy. Chúng ta đã dần mất đi những nhạc sĩ thân yêu, tài hoa. Chú Hồng Đăng là người rất có duyên, có tài xem nhân tướng học. Khi đi diễn cùng nhau, chú Đăng hay xem cho tôi. Chú là người sâu sắc và uyên thâm. Chú cũng là người rất khắt khe với nghề nhưng khi giao bài hát cho tôi, chú vô cùng yên tâm bởi biết sự sáng tạo của nghệ sĩ và vô biên.
Thanh Lam Chú đã ra đi nhưng để lại gia tài bài hát còn mãi trong trái tim của những người Việt Nam. "Mùa hoa sữa về, thơm từng con phố". Mùa hoa sữa về, sẽ nhớ mãi một người nhạc sĩ tài hoa. Tôi cầu nguyện cho chú đi về cõi lành. Chú đã hoàn thành kiếp sống trần gian đầy vinh quang", ca sĩ Thanh Lam chia sẻ.
Nhạc sĩ, nhà báo Trần Lệ Chiến - thành viên trẻ nhất của hội Nhạc sĩ Việt Nam từ năm 1995 cho biết từ chị khi chập chững vào nghề, nhạc sĩ Hồng Đăng là người đã ân cần, nhẹ nhàng, thấu hiểu và cảm thông chia sẻ với những người viết trẻ. "Tôi sẽ nhớ mãi một nhạc sĩ đáng kính, mẫu mực, khiêm cung, thâm trầm, nhưng cũng thật lãng tử. Cầu mong chú an yên ở cõi về", nhạc sĩ Trần Lệ Chiến chia sẻ.
Thanh Lam hát 'Hoa sữa' của nhạc sĩ Hồng Đăng
Tình Lê
Nhạc sĩ Hồng Đăng - tác giả ca khúc 'Hoa sữa' qua đời
Anh Nguyên Vũ - một người bạn của vợ chồng nhạc sĩ Hồng Đăng cho VietNamNet biết tin tác giả của ca khúc ''Hoa sữa'' nổi tiếng vừa qua đời lúc 5h57p sáng 21/3 tại Bệnh viện Hữu Nghị, hưởng thọ 86 tuổi.
'/>Nhận định, soi kèo Guadalajara vs Tigres UANL, 08h05 ngày 26/1: Duy trì mạch thắng và dẫn đầu
Linh Lê - 24/01/2025 22:24 Mexico2025-01-30
最新评论