Thiếu niên mặc đồng phục hoảng loạn hét lên, mái tóc đen bị gió thổi loạn cũng không ngăn được khí chất quá mức hoạt bát, đôi mắt của hắn dường như còn sáng hơn mấy phần so với những thiếu niên cùng tuổi.

Trong căn phòng sâu trong góc trên lầu hai, ánh đèn mờ ảo, rèm cửa dày nặng làm hết phận sự đem ánh nắng mặt trời toàn bộ phong kín.

Tiếng vải cọ xát sột soạt sột soạt.

"Ào ào ào ----------"

Ròng rọc cọ vào thanh cửa sổ, tạo ra một loạt âm thanh khó chịu.

Ánh mặt trời như được giải thoát khỏi trói buộc, nhảy lên bành trướng khắp căn phòng.

Trước gương, thiếu niên thân hình cao gầy mảnh khảnh hai mắt đen nhánh, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vài phần lạnh lùng cùng u ám.

Cố Chi Hành chạm vào mớ tóc lộn xộn trên đầu, bóng dáng trong gương cũng thực hiện động tác tương tự.

Cô lấy tấm vải bọc ngực ra, quấn từ từ, độ cong trước ngực dần dần phẳng xuống.

Khi Cố Chi Hành làm ra những động tác này, biểu tình vẫn như cũ lạnh nhạt, dù sao cũng đã làm từ nhỏ đến giờ, đã thành thói quen.

Ngoài phòng, tiếng đập cửa thình thịch đinh tai nhức óc, Chu Như Diệu càng lúc càng ồn ào.

"A Hành đã xong chưa vậy, nhanh lên a, hôm nay còn phải kéo cờ!"

"Xong rồi đây, đừng kêu nữa."

Cố Chi Hành cài cúc áo sơ mi, cầm lấy áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài.

"Răng rắc----------"

Cửa vừa mở ra, thúc giục không để yên – Chu Như Diệu, cùng Cố Chi Hành hai mặt vừa vặn đối diện nhau.

Chu Như Diệu tươi cười xán lạn, một tay đeo cặp sách, một tay xách đôi giày, nhếch nhếch miệng, " Nhanh đi giày vào, chúng ta đến trường."

Cố Chi Hành lạnh mặt nhìn hắn vài giây, một tay đoạt đôi giày từ trong tay hắn, ngồi xuống bắt đầu đi giày.

Chu Như Diệu nhìn quanh phòng cô, thu thập vài cuốn sách giáo khoa, nhét vào cặp sách trên tay. Hắn chờ đến lúc Cố Chi Hành đi giày xong, lập tức nhét cặp sách trong tay cho Cố Chi Hành, xông thẳng xuống lầu.

" />

Truyện Quản Quản Xuyên Thư, Cứu Cứu Nam Chủ!

Giải trí 2025-02-06 01:38:08 23177
Edit: Linhmun1505

Đám mây mờ ảo phiêu diêu,ệnQuảnQuảnXuyênThưCứuCứuNamChủtrực tiêp bóng đá gió nhẹ vén tấm lụa rèm, khiến bầu trời xanh lại càng xanh trong.

Mùa hè ngày rất dài, ánh nắng chói chang chiếu vào trong căn phòng chung cư nhỏ, tiếng chuông xe đạp đinh linh đinh linh từ xa đến gần. Sau một khoảng lặng ngắn ngủi, khoá cửa kêu răng rắc, một tiếng hét sôi nổi lại có phần ồn ào vang lên.

"A Hành nhanh xuống nhanh xuống! Tôi dậy muộn! 8 giờ rồi! Đến muộn rồi đến muộn rồi!!"

Thiếu niên mặc đồng phục hoảng loạn hét lên, mái tóc đen bị gió thổi loạn cũng không ngăn được khí chất quá mức hoạt bát, đôi mắt của hắn dường như còn sáng hơn mấy phần so với những thiếu niên cùng tuổi.

Trong căn phòng sâu trong góc trên lầu hai, ánh đèn mờ ảo, rèm cửa dày nặng làm hết phận sự đem ánh nắng mặt trời toàn bộ phong kín.

Tiếng vải cọ xát sột soạt sột soạt.

"Ào ào ào ----------"

Ròng rọc cọ vào thanh cửa sổ, tạo ra một loạt âm thanh khó chịu.

Ánh mặt trời như được giải thoát khỏi trói buộc, nhảy lên bành trướng khắp căn phòng.

Trước gương, thiếu niên thân hình cao gầy mảnh khảnh hai mắt đen nhánh, khuôn mặt xinh đẹp lộ ra vài phần lạnh lùng cùng u ám.

Cố Chi Hành chạm vào mớ tóc lộn xộn trên đầu, bóng dáng trong gương cũng thực hiện động tác tương tự.

Cô lấy tấm vải bọc ngực ra, quấn từ từ, độ cong trước ngực dần dần phẳng xuống.

Khi Cố Chi Hành làm ra những động tác này, biểu tình vẫn như cũ lạnh nhạt, dù sao cũng đã làm từ nhỏ đến giờ, đã thành thói quen.

Ngoài phòng, tiếng đập cửa thình thịch đinh tai nhức óc, Chu Như Diệu càng lúc càng ồn ào.

"A Hành đã xong chưa vậy, nhanh lên a, hôm nay còn phải kéo cờ!"

"Xong rồi đây, đừng kêu nữa."

Cố Chi Hành cài cúc áo sơ mi, cầm lấy áo khoác chuẩn bị đi ra ngoài.

"Răng rắc----------"

Cửa vừa mở ra, thúc giục không để yên – Chu Như Diệu, cùng Cố Chi Hành hai mặt vừa vặn đối diện nhau.

Chu Như Diệu tươi cười xán lạn, một tay đeo cặp sách, một tay xách đôi giày, nhếch nhếch miệng, " Nhanh đi giày vào, chúng ta đến trường."

Cố Chi Hành lạnh mặt nhìn hắn vài giây, một tay đoạt đôi giày từ trong tay hắn, ngồi xuống bắt đầu đi giày.

Chu Như Diệu nhìn quanh phòng cô, thu thập vài cuốn sách giáo khoa, nhét vào cặp sách trên tay. Hắn chờ đến lúc Cố Chi Hành đi giày xong, lập tức nhét cặp sách trong tay cho Cố Chi Hành, xông thẳng xuống lầu.

本文地址:http://casino.tour-time.com/news/022e699962.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Deportivo Pereira vs Petrolera, 06h30 ngày 4/2: Ám ảnh xa nhà

Kèo vàng bóng đá Chelsea vs Wolves, 03h00 ngày 21/1: Trở lại Top 4

Siêu máy tính dự đoán Arsenal vs Dinamo Zagreb, 3h00 ngày 23/1

Soi kèo phạt góc Chelsea vs Wolves, 3h00 ngày 21/1

Nhận định, soi kèo Bangkok United FC vs Nakhon Ratchasima, 18h00 ngày 2/2: Chiến thắng nhọc nhằn

Nhận định, soi kèo Sukhothai vs Port FC, 18h00 ngày 20/1: Cửa dưới ‘ghi điểm’

Nhận định, soi kèo Villarreal vs Mallorca, 3h00 ngày 21/1: Khách tự tin

Nhận định, soi kèo Shakhtar Donetsk vs Brest, 00h45 ngày 23/01: Khó cho chủ nhà

友情链接