当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Nhận định, soi kèo PSBS Biak vs Borneo FC, 20h30 ngày 6/3: Out trình 正文
标签:
责任编辑:Thế giới
Khi chúng tôi cưới nhau, mọi người xôn xao bàn tán chồng tôi đến với tôi chỉ vì mối quan hệ và điều kiện tốt của nhà vợ. Bác ruột tôi là thủ trưởng ở cơ quan chồng, còn bố mẹ tôi kinh doanh gỗ rất khá giả.
Tôi không quan tâm nhiều đến mồm miệng thiên hạ, thấy rất mãn nguyện khi cưới được anh chồng vừa cao to đẹp trai, lại có chí tiến thủ. Chưa đầy 30 tuổi anh đã tậu được đất ở Hà Nội và có chiếc xe ô tô cũ.
Chỉ có một điều duy nhất tôi không hài lòng ở đằng trai là bố mẹ anh ở quê, khá lạc hậu, chậm chạp, sống nhờ vào mảnh vườn và tiền con cái cho. Lúc ấy tôi ác cảm với ông bà, lòng thầm mong họ không thường xuyên lên Hà Nội thăm con.
Với sự hỗ trợ tài chính của bố mẹ tôi, vừa cưới xong, chúng tôi đã xây được căn nhà ba tầng khang trang trên đất của chồng và đổi ô tô đời mới. Công việc anh cũng thuận lợi hơn nhờ có sự hậu thuẫn của bác tôi.
Cuộc sống cứ ngỡ trong mơ nào ngờ chúng tôi vẫn thường xuyên cãi vã vì mối quan hệ của tôi với bố mẹ chồng. Anh bảo rằng rất buồn khi tôi coi bố mẹ anh không ra gì. Với người dưng nước lã tôi còn lễ phép hơn.
Tôi chưa từng nấu được một bữa ăn đàng hoàng cho bố mẹ chồng. Tôi cũng không bao giờ chủ động gọi điện hỏi thăm xem tình hình ở quê như thế nào. Nhưng vì tôi là người con trai họ đã chọn, họ vẫn nói chuyện nhẹ nhàng với tôi, vẫn gửi những món bổ từ quê lên cho nhà tôi.
Tiền anh tự kiếm ra, muốn cho bố mẹ anh cũng phải được sự đồng ý của tôi. Trong khi đó, tôi đối xử với nhà ngoại thì vô cùng long trọng. Tôi mua đồ quý cho bố mẹ và các bác tôi rồi bảo chồng mang qua biếu. Tôi cũng muốn anh phải thường xuyên quan tâm, gọi điện cho người thân nhà tôi.
Cưới nhau hai năm, tôi về quê chồng được đúng 3 lần dù chỉ cách 200km. Lần nào cũng mặt nặng mày nhẹ, tôi viện cớ mẹ chồng hay nhắc chuyện sinh cháu nên không muốn tiếp xúc. Đồ ăn ở quê nấu không vừa miệng nên không vui.
Đến một ngày chồng tôi buồn bã trở về nhà sau một cơn say, bảo rằng muốn ly hôn. Tôi tuy có giận dữ và hốt hoảng nhưng lòng thầm trấn an chắc anh ấy say quá nói nhảm. Nhưng sáng hôm sau anh ấy dậy rất sớm, đưa cho tôi tờ đơn ly hôn không biết đã chuẩn bị từ bao giờ. Lý do anh đưa ra là không chấp nhận được người vợ mỉa mai, coi thường bố mẹ anh.
Tôi lúc ấy còn ấu trĩ đe doạ rằng nếu bỏ tôi, anh ấy sẽ mất tất cả, phải trả lại xe hơi và tiền xây nhà cùng bao nhiêu nội thất sang trọng. Chưa kể công việc của anh sẽ khốn đốn dưới sự tác động của bác tôi. Anh nói bởi vì cách cư xử của tôi, anh càng chắc chắn với quyết định của mình.
Anh bán nhà để trả tiền lại cho bố mẹ tôi thật. Anh vẫn đi làm bình thường, bảo sẵn sàng chấp nhận mọi sự gây khó dễ. Nhưng bác tôi là người hiểu chuyện, bác không làm gì anh cả.
Chúng tôi đã chính thức đường ai nấy đi được một thời gian. Trải qua đổ vỡ, cô đơn, giờ tôi mới thấm thía sai lầm của mình. Một người đàn ông dù có yêu tôi đến mấy mà tôi lại không quý trọng đấng sinh thành ra họ thì tình yêu rồi cũng lụi tàn. Ước gì tôi đã sớm nhận ra điều ấy trước khi đánh mất cuộc hôn nhân tốt đẹp.
Bình thường ở nhà, mọi chuyện từ mớ rau đến chai nước mắm đều do mẹ chồng em quyết định. Không ngờ, đến chuyện chăn gối của vợ chồng em, bà cũng muốn kiểm soát.
" alt="Hôn nhân tan vỡ vì khinh thường bố mẹ chồng"/>Theo một khảo sát của Viện Nghiên cứu giáo dục TP.HCM (Trường ĐH Sư phạm TP.HCM) đưa ra trong hội thảo đổi mới nội dung và phương pháp giáo dục đạo lý dân tộc và ý thức công dân cho học sinh (HS) THPT TP.HCM diễn ra cuối năm 2015, thì một trong những kết quả đáng chú ý là học sinh đang sống vô cảm, thiếu nhân ái.
![]() |
Hành xử ra sao khi thấy người bị nạn? |
Nhận định, soi kèo Dewa United vs Semen Padang, 20h30 ngày 5/3: Out trình
Hầm chui Thanh Xuân nằm tại nút giao 4 tầng đầu tiên tại Thủ đô đang được gấp rút hoàn thành và chuẩn bị đưa vào hoạt động.
Hầm chui Thanh Xuân (quận Thanh Xuân, TP Hà Nội) nằm tại nút giao thông 4 tầng tại ngã tư Nguyễn Trãi - Khuất Duy Tiến.
Với chiều dài 980 m, được khởi công từ tháng 6/2014. Hầm có tổng mức đầu tư 500 tỷ đồng, sử dụng vốn ODA Nhật Bản.
Mỗi bên hầm có bốn làn xe chạy, mỗi làn 3,5m, đây là tầng dưới cùng của nút giao 4 tầng đầu tiên của Hà Nội.
Trong đó, chiều dài của phần hầm kín là 109 m, mặt cắt ngang 14 m, bốn làn xe chạy.
Đến thời điểm này, đơn vị thi công hầm chui Thanh Xuân đã cơ bản hoàn thành các hạng mục. Ngoài ra, một số hạng mục cơ bản như rào chắn, thảm cỏ, sơn phản quang,... cũng đang được gấp rút hoàn thành.
Khi đưa hầm chui Thanh Xuân vào hoạt động thì người đi bộ và xe đạp sẽ không được phép lưu thông xuống hầm.
Các công nhân đang gấp rút hoàn thành công việc sơn tại dải phân cách giữa hai làn đường.
Thảm cỏ cũng cơ bản được hoàn thành.
Dây điện dọc theo hầm được bó gọn.
Hệ thống thoát nước cũng đã được hoàn thiện.
Tuy nhiên, phía bên ngoài hầm chui một số đoạn đường vẫn chưa thi công xong.
Việc đưa hầm chui Thanh Xuân vào hoạt động làm giảm mật độ giao thông tại ngã tư Nguyễn Trãi - Khuất Duy Tiến thường xuyên xảy ra tắc đường vào giờ cao điểm.
Tại nút giao Trung Hoà (quận Cầu Giấy, TP Hà Nội) một hầm chui cũng được xây dựng và chuẩn bị đưa vào hoạt động.
Hầm được khởi công vào đầu năm 2015, với chiều dài gần 700 m, nối Đại lộ Thăng Long với đường Trần Duy Hưng và ngược lại với tổng mức đầu tư khoảng 700 tỷ đồng.
Hầm chui được thiết kế 3 làn xe cơ giới rộng 3,5 mét 1 làn.
Đến thời điểm này, nhiều hạng mục thi công của hầm chui được hoàn thiện.
Đây cũng là nút giao 3 tầng ở Thủ đô.
Các biển báo được lắp đặt.
Phần hầm qua gầm cầu cạn sẽ được nối tiếp với đoạn hầm hở của dự án đường Đại lộ Thăng Long.
Việc đưa hầm chui này vào hoạt động sẽ giảm tải các phương tiện tại ngã tư trên.
Lưu lượng các phương tiện di chuyển theo hướng Khuất Duy Tiến đi Phạm Hùng và ngược lại tăng cao vào giờ cao điểm.
Chỉ còn ít ngày nữa là hầm chui này đưa vào hoạt động. Các hạng mục cơ bản như vạch kẻ đường, sơn phản quang, rào chắn,... được hoàn thiện.
Phần hầm chìm dưới.
Rào chắn được lắp đặt xong.
Thảm cỏ, hoa,... được trang trí.
Các công nhân đang gấp rút hoàn thiện công việc.
Hầm chui được đưa vào hoạt động sẽ giảm ùn tắc giao thông tại ngã tư trên.
TheoTiền phong
Được biết, khối tài sản của Châu Hải My gồm có 1 biệt thự rộng 10.000m2 ở trung tâm thành phố Bắc Kinh (Trung Quốc). Giá trị của căn biệt thự khoảng 325 tỷ đồng. Ngoài ra, Châu Hải My còn sở hữu nhiều bất động sản có giá trị khác. Theo Sina, tổng giá trị khối tài sản của minh tinh họ Châu lên tới 70 triệu USD (khoảng 1.600 tỷ đồng).
Theo Sina, mẹ Châu Hải My vô cùng đau buồn trước sự ra đi của con gái. Tuy nhiên, bà buộc phải giữ bình tĩnh để lo liệu hậu sự cho con gái mình. Theo nhiều nguồn tin, nhiều năm qua, Châu Hải My phải chiến đấu với căn bệnh Lupus ban đỏ mãn tính song luôn che giấu người nhà về tình hình sức khỏe. Trên trang cá nhân, mẹ Châu Hải My nhắn nhủ tới con gái: "Hải My thân mến, mẹ mong con tiếp tục hạnh phúc, vui vẻ dù ở một thế giới khác. Gia đình sẽ luôn tự hào về con".
Nhiều nghệ sĩ thân thiết từng hợp tác với Châu Hải My như Lý Nhược Đồng, Phạm Băng Băng, Hàn Gia Đồng, Trương Quân Ninh… đã bày tỏ sự tiếc thương trước sự ra đi đột ngột của Châu Hải My. Diễn viên Phạm Băng Băng viết trên weibo: “Ký ức làm việc với chị Hải My 10 năm trước vẫn còn trong tâm trí tôi. Khoảnh khắc xem tin tức, tôi đã vô cùng bất ngờ trước sự ra đi đột ngột của chị ấy. Chị Hải My, chúc chị có một hành trình tốt đẹp!".
Lữ Lương Vỹ, chồng cũ của Châu Hải My cũng bày tỏ sự đau buồn trước sự ra đi của cô. Song, không ít khán giả phẫn nộ cho rằng Lữ Lương Vỹ không tôn trọng người quá cố bởi anh đã gọi sai tên của Châu Hải My trong bài đăng. Hiện mọi thông tin xung quanh cái chết của nữ diễn viên vẫn khiến người hâm mộ xôn xao và đạt lượng tương tác khủng trên các nền tảng mạng xã hội.
Châu Hải My sinh ngày 6/12/1966 tại Hong Kong (Trung Quốc). Năm 1985, cô tham gia cuộc thi Hoa hậu Hong Kong song không đoạt giải. Sau đó, Châu Hải My bắt đầu sự nghiệp diễn xuất bằng vai Dương Cửu Muội trongDương Gia Tướng. Trong suốt sự nghiệp, tài năng của Châu Hải My được nhiều khán giả công nhận qua hàng loạt tác phẩm ăn khách như: Nghĩa bất dung tình, Thiên địa hào hùng, Mạt đại hoàng tôn, Tứ hải tung hoành, Ỷ thiên đồ long ký...
Châu Hải My được mệnh danh là Chu Chỉ Nhược đẹp nhất lịch sử:
Thảo Nguyên
Mẹ Hà nói Tom là một cậu bé dũng cảm. Tom không sợ ung thư vì con không biết kẻ thù của mình mạnh đến cỡ nào. (Ảnh: Kim Bánh Trôi Nước & SCI)
5 năm trên hành trình giành lại sự sống, Tom thực sự là một chiến binh dũng cảm. Chị Hà, mẹ của Tôm đã kể lại cho chúng tôi nghe về hành trình cùng con trong suốt 5 năm đã qua ấy. Chị luôn nói rằng mình đã yêu con bình thường như tất cả những người mẹ khác, bởi với mỗi người phụ nữ, yêu con luôn là một bản năng không điều kiện.
“Ngày biết có Tom là ngày mẹ hạnh phúc nhất”
Mình vẫn nhớ như in ngày 8/3 của 5 năm về trước. Cả đêm trước mình bị thao thức và chỉ mong trời nhanh sáng. Tình yêu lớn trong đời cuối cùng cũng đã đến.
30 tuổi. Mình không bao giờ quên cảm xúc khi biết bản thân sắp được làm mẹ. Đi xe máy trên đường, mình cũng bất giác tủm tỉm cười, cảm thấy “tự phục mình quá”.
Mùa xuân năm ấy sao ngọt thế! “Chồi non của mẹ, rất hân hạnh đón chào con đến với thế giới này!”.
Có con, mình cũng trở thành một thân cây đang ấp ủ mầm xanh. Mình hay thì thầm nói chuyện với con và gọi con bằng cái tên tạm đặt: Xuân Minh, tức ánh sáng của mùa xuân.
Khi Tom ra đời, con khỏe mạnh, thậm chí không bao giờ cảm sốt. Con tỏ ra là một cậu bé nhanh nhẹn và cứng cáp.
33 tháng tuổi, con được phát hiện ra khối u phía sau gáy, trên cùng cột tủy sống. Đó là khối u ác tính, ở vị trí nguy hiểm nhất.
“Không thể nào”. Mình thực sự sốc.
Tom cần nhập viện gấp. Mình đắn đo. Người quyết định vẫn là mình, nhưng người phải chịu đựng lại là Tom. (Ảnh: Kim Bánh Trôi Nước & SCI)
Như một cơn ác mộng, mình chỉ biết đặt câu hỏi “Tại sao?”. “Tại sao lại rơi vào Tom? Cả Tom, cả mình, cả gia đình sẽ phải đối diện ra sao với chuyện này?”. Hàng nghìn câu hỏi bủa vây trong đầu khiến mình không dám nghĩ nữa.
Tom cần nhập viện gấp. Mình đắn đo. Người quyết định vẫn là mình, nhưng người phải chịu đựng lại là Tom. Rồi mình vẫn quyết định đưa Tom vào viện. May mắn ca phẫu thuật đầu tiên của Tom thuận lợi.
Nhưng con tiếp tục phải phẫu thuật khối u. Không còn đường lùi, mình chấp nhận đi tiếp. Mình nhớ ánh mắt dè dặt của con khi bước vào khu phẫu thuật.
“Mẹ con mình cùng đi chơi nhé”, mình nói dối Tom. Nhưng rất nhanh sau đó, Tom chợt nhận ra và sợ sệt: “Con không chơi nữa đâu. Mẹ cho con về nhà đi”. Rồi Tom ôm chặt lấy mẹ. (Ảnh: Kim Bánh Trôi Nước & SCI)
“Mẹ còn mình cùng đi chơi nhé”, mình nói dối Tom. Nhưng rất nhanh sau đó, Tom chợt nhận ra và sợ sệt: “Con không chơi nữa đâu. Mẹ cho con về nhà đi”. Rồi Tom ôm chặt lấy mẹ.
Có lẽ cả đời này mình sẽ ám ảnh mãi ánh mắt ấy của con. Tom đã bước vào “trận chiến” như thế…
8 tiếng chờ phẫu thuật, mình không dám nghĩ bất cứ điều gì. Nếu có chuyện gì xảy ra với con, có lẽ mình là người hối hận nhất. Chính mình là người bế con vào dù rằng con không muốn.
Nhưng rồi phép màu lại đến với Tom. Chưa đầy 24 giờ phẫu thuật, con có thể tỉnh lại. Mình thấy bản thân quá may mắn vì sau những điều trị và phẫu thuật, con vẫn còn nhớ đủ mọi điều. Trong vô thức, khi mê man, tay con vẫn tìm mẹ. Con cứ thế tỉnh rồi mơ gần tháng trời.
Kết thúc hai cuộc phẫu thuật lớn trong đời, con bắt đầu bước vào phác đồ hóa trị.
16 lần. Đến người lớn còn không chịu được, còn con khi ấy mới chỉ lên 3. Nhưng con cứ thế mạnh mẽ và can trường bước qua từng “cuộc chiến”.
Con thực sự rất cố gắng, hết lần này đến lần khác. Sau này, nếu gặp điều gì khó khăn trong cuộc sống, có lẽ mình sẽ nghĩ đến sự mạnh mẽ của con để vượt qua.
“Nếu đã đến với bố mẹ, hãy vì duyên mà ở lại thật lâu”
Sinh con ra không lành lặn khỏe mạnh, với mình là một niềm day dứt. Cho nên, mình càng không thể dừng lại cuộc chiến giành sự sống cho con.
Hôm nay Tom thích gì, muốn ăn gì, muốn đi chơi đâu… đều được cả. Vì ngày mai là điều mình không còn nghĩ đến nữa.
Hôm nay Tom thích gì, muốn ăn gì, muốn đi chơi đâu… đều được cả. Vì ngày mai là điều mình không còn nghĩ đến nữa. (Ảnh: Kim Bánh Trôi Nước & SCI)
Mình vẫn nhớ dịp 8/3 năm ngoái, Tom vẫn đang ở “khách sạn”. Mình luôn gọi bệnh viện là “khách sạn” để con cảm thấy thích thú và gần gũi. Ở đây vốn không có khái niệm về những ngày lễ Tết. Cũng không quan trọng, với mẹ con mình hay tất cả các bạn khác ở đây, chúng ta chỉ quan tâm đến một khái niệm duy nhất là “ngày bên nhau” hay “ngày được bên nhau”.
Với bất cứ bà mẹ nào có con đang điều trị ung thư, dù đang ở “khách sạn” hay ở nhà, chỉ cần có con, đó đều là những ngày tươi đẹp nhất. Và bất cứ ai cũng muốn kéo dài những ngày tươi đẹp ấy.
“Cô mẹ San, cô mẹ Tâm, cô mẹ Tít, cô mẹ Thôi…..cũng như mẹ, ai cũng chỉ cần có các con. Và trong ngày 8/3, 14/2, Noel, thậm chí đến cả ngày Lễ Tết không mấy ai để ý, con vẫn là món quà tuyệt vời nhất của mẹ, đầy đủ nhất với mẹ rồi".
Với bất cứ bà mẹ nào có con đang điều trị ung thư, dù đang ở “khách sạn” hay ở nhà, chỉ cần có con, đó đều là những ngày tươi đẹp nhất. (Ảnh: Kim Bánh Trôi Nước & SCI)
Ngày 8/3 luôn rơi vào giữa mùa xuân. Mùa xuân mang cho mọi người cảm giác mạnh mẽ, mới mẻ và nhiều sức sống. Ở Hà Nội những ngày này có thể dừng xe chờ đèn đỏ, bất chợt ngắm hoa sưa trắng muốt ở góc đường.
Những bông hoa sưa trắng như bông tuyết, chỉ hiện ra đúng một tuần đã rụng. Hình ảnh hoa sưa giống như những cánh hoa anh đào rơi bay theo gió của triết lý Mono no aware (Nhật Bản). Mẹ con mình đều biết, “không quan trọng ngắn dài, không quan trọng được bắt đầu hay phải kết thúc. Chỉ cần rực rỡ, sẽ là mãi mãi”.
Một ngày 8/3 nữa lại đến. Chàng trai của mẹ luôn là món quà ấm áp và tuyệt vời nhất. Con là em bé của Trời, vì phạm lỗi nên chịu phạt xuống trần gian. Nhưng lỗi rất bé nên chỉ chịu phạt 3, 4, 5 ngày… xuống trần thành 3, 4, 5 năm… rồi sẽ về lại trên đấy. Nhưng mẹ vẫn luôn mong, những ngày tươi đẹp bên con sẽ kéo dài mãi".
Thúy Nga
-Minh viết những chương truyện này giống như cậu đang tự vẽ cho mình mầm xanh hy vọng về những chiếc lá không bao giờ là cuối cùng.
" alt="8/3: Món quà của mẹ là Tom"/>