Thể thao

Bị phát hiện ngoại tình, chồng đưa vợ tập tiền kèm theo đề nghị sốc

字号+ 作者:NEWS 来源:Công nghệ 2025-01-17 00:11:45 我要评论(0)

Nghe từng lời anh nói,ịpháthiệnngoạitìnhchồngđưavợtậptiềnkèmtheođềnghịsốdt viet nam tôi suy sụp hoàndt viet namdt viet nam、、

Nghe từng lời anh nói,ịpháthiệnngoạitìnhchồngđưavợtậptiềnkèmtheođềnghịsốdt viet nam tôi suy sụp hoàn toàn. Hóa ra, anh cho tiền tôi đi làm đẹp chẳng phải quan tâm gì, chỉ là để anh bớt cảm thấy mình có lỗi mà thôi.

Vợ chồng chúng tôi đã chung sống với nhau được 10 năm nay và có 3 đứa con. Chồng tôi là người đàn ông mẫu mực, anh không chỉ giỏi kinh doanh mà còn luôn yêu thương, chăm sóc gia đình. Tôi thấy tự hào và may mắn khi có được người bạn đời như vậy. Chừng ấy năm bên nhau, chưa khi nào anh khiến tôi phiền lòng.

Nhiều người thường hay đùa tôi rằng lo mà giữ chồng, vì đàn ông như anh các cô gái trẻ săn đón lắm. Nhưng tôi một mực tin rằng, dù có nhiều gái đẹp vây quanh, anh vẫn một lòng vì gia đình, tuyệt đối không làm tổn thương tôi và các con.

{ keywords}
 

Cách đây nửa năm, vào một tối, anh trở về với tâm trạng mệt mỏi. Sau bữa tối, lúc ngồi uống trà, anh tâm sự với tôi doanh số của công ty ngày càng giảm, thị trường miền Bắc đã bão hòa và muốn mở rộng vào các tỉnh miền Tây.

“Hòa này, có lẽ anh sẽ đi công tác trong một thời gian dài. Anh vào Cần Thơ trước, nếu thấy tiến triển sẽ lập luôn một chi nhánh trong đó. Anh sẽ nói chuyện với mẹ để mẹ lên trông coi nhà cửa và ở cùng với 4 mẹ con. Em thay anh chăm sóc cho cả nhà nhé, anh sẽ về thăm nhà thường xuyên”.

Tôi nhìn anh với ánh mắt an ủi: “Em sẽ chăm sóc tốt cho gia đình. Không có em bên cạnh anh nhớ lo cho bản thân mình là em yên tâm rồi”.

Thời gian đầu khi vào Cần Thơ, tối nào chồng tôi cũng trò chuyện video với gia đình. Thế nhưng, các cuộc gọi ít dần bởi anh luôn bận công chuyện hoặc phải đi nhậu với đối tác. Sau khi anh đi được 4 tháng, tôi nhớ và lo cho chồng quá nên muốn vào Cần Thơ thăm anh. Tiện thể, tôi cũng chưa được đi miền Tây lần nào.

Anh thuê một căn nhà khá rộng, ở dưới làm văn phòng. Ngủ nghỉ, sinh hoạt ở bên trên tầng 4. Sáng hôm sau, chồng tôi đi công chuyện từ sớm và hẹn tới chiều sẽ đi mẹ con tôi đi chơi. Tôi ở nhà cũng buồn chán nên dắt con gái út đi ăn sáng, tiện thể dạo quanh phố phường.

Tôi nhỏ nhẹ: “Cháu là vợ của anh Hùng. Cháu mới vào chơi”.Vừa ghé xuống quán ăn bên cạnh căn nhà mà chồng thuê, tôi gọi bát hủ tiếu mì. Trong lúc chờ đợi, bà chủ hàng bắt chuyện. Bà hỏi tôi ở ngoài Bắc mới vào chơi à, rồi hỏi tôi có quan hệ gì với anh.

Bà chủ tỏ ra ngạc nhiên: “Ủa vậy hả? Sao kỳ vậy, tôi tưởng cô Hoa là vợ chú Hùng chứ? Cô chú ấy hay ăn sáng ở hàng tôi lắm mà. Cái cô Hoa...”.

Nói đến đây tự dưng bà im bặt rồi cười xòa: “À chắc tôi nhầm, hàng tôi đông khách lắm nên tôi nhớ lộn, cô thông cảm”.

Thái độ của bà chủ quán hủ tiếu khiến tôi băn khoăn mãi. Hàng trăm câu hỏi cứ thế lướt qua trong đầu. Có lẽ nào chồng tôi đã có nhân tình? Bà chủ quán hủ tiếu hẳn rõ chồng tôi hơn ai hết bởi anh là người Bắc vào đây, chưa kể quán của bà lại nằm ngay cạnh căn nhà mà anh thuê nữa.

Ăn xong, thay vì đi dạo phố, tôi dẫn con gái lên nhà. Bật youtube lên cho con xem, tôi sang phòng làm việc của chồng thăm dò. Căn phòng đối diện với phòng ngủ bừa bộn giấy tờ. Tìm một hồi quanh bàn làm việc chẳng có gì đáng nghi, tôi lục các ngăn tủ. Bất ngờ, tôi thấy một vali màu hồng được nhét sâu trong chiếc tủ lớn. Đây không phải vali của chồng tôi. Tôi tò mò nên kéo khóa.

Một loạt váy ngủ, quần áo lót của phụ nữ bị vứt lộn xộn khiến tôi choáng váng. Bên trong còn có thêm mấy bao cao su vứt chỏng chơ và ít mỹ phẩm. Tôi bưng mặt khóc nức nở.

Tôi cứ để nguyên chiếc vali bị lục tung và đóng cửa phòng làm việc lại. Tôi biết với tính cách của anh, khi đã bị phát giác sự thật, anh sẽ chẳng quanh co, nói dối tôi làm gì.

Chiều muộn chồng tôi mới trở về, anh hồ hởi: “Em chuẩn bị đi, anh đưa 2 mẹ con đi ăn mấy món đặc sản ở đây. Đợi anh cất cái máy tính đã”.

Tôi gật đầu, không vui cũng chẳng buồn. Anh mở cửa phòng bên cạnh và chết sững một lát trước đống đồ tôi bày ra ban sáng. Anh bình tĩnh nói: “Em sang đây, vợ chồng mình nói chuyện”.

Tôi rưng rưng nước mắt ngồi đối diện với chồng. Anh bảo: “Em biết hết rồi phải không? Anh cũng không muốn giấu, nhưng Hoa là đối tác cũ của anh ở Sài Gòn. Vào đây lạ nước, lạ cái, Hoa cũng giúp đỡ anh nhiều. Anh... anh xin lỗi. Anh sẽ không bỏ mẹ con em đâu”.

Tôi đứng bật dậy: “Anh đừng nói nữa, em hiểu rồi. Anh đi ăn một mình đi, em cần yên tĩnh chút”.

Sáng hôm sau, tôi mua vé máy bay về sớm hơn dự định. Trong lòng tôi như có trăm ngàn mũi dao sắc nhọn cứa vào tim đau nhói. Anh đã phản bội lại tình yêu thương và sự tin tưởng của mẹ con tôi.

Tôi không liên lạc với chồng suốt 1 tháng sau đó. Anh chỉ có thể hỏi tình hình các con thông qua mẹ chồng tôi. Tháng trước, anh về thăm nhà. Sau khi cả gia đình đã đi ngủ, anh gọi tôi dậy nói chuyện. Anh lấy cặp, dúi vào tay tôi một tập tiền rồi nói: “Em đã hy sinh nhiều cho gia đình, em cũng nên để ý đến bản thân mình một chút, đừng xuề xòa quá. Hãy dành thời gian chăm sóc cho bản thân và mua những bộ váy thật đẹp”.

Tôi đặt tập tiền xuống bàn rồi nói: “Anh làm chuyện có lỗi rồi đưa tiền cho vợ là xong à? Đẹp thì cũng có nghĩa lý gì lúc này, khi tâm trí anh chẳng còn hướng về gia đình nữa”.

“Anh biết anh sai, nhưng Hoa rất yêu anh. Khi anh đề nghị chia tay, cô ấy đã uống thuốc ngủ tự tử. Anh... anh chẳng biết phải làm thế nào cả”, chồng tôi phân bua.

“Vậy nên anh định bắt cá 2 tay luôn đúng không? Anh thật khiến tôi ghê tởm”, tôi gằn giọng.

Chồng tôi im lặng, lát sau anh ngập ngừng: “Nếu em thấy thiệt thòi, em có thể tìm một người làm bầu bạn. Anh sẽ chẳng cấm đoán em, lỗi là ở anh trước”.

Nghe xong câu nói, tôi sốc hoàn toàn. Tôi không nghĩ người đàn ông ngồi trước mặt tôi có thể thốt ra lời lẽ ấy. Anh thà để vợ đi cặp kè với người đàn ông khác chứ nhất định không chịu chia tay nhân tình. Tôi khóc nấc lên, tôi biết phải làm sao trong hoàn cảnh này? Nếu ly hôn, chồng tôi nhất định không đồng ý, hơn nữa, còn các con, tôi chẳng muốn 3 đứa nhỏ phải chịu cảnh chia ly.

Vợ về thăm nhà gặp cảnh đau lòng trong phòng ngủ

Vợ về thăm nhà gặp cảnh đau lòng trong phòng ngủ

Sau thời gian làm giúp việc trên thành phố, tôi trở về thăm con, chẳng ngờ chứng kiến cảnh tượng nhói lòng trong buồng ngủ của hai vợ chồng.  

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
HP-Folio-13.jpg

>> Chọn mua MacBook Air hay Ultrabook?

>> Ultrabook đã tới đâu rồi?

>> 10 điểm tăng sức hấp dẫn cho Ultrabook năm 2012

>> Sony ra mắt Ultrabook 11 và 13 inch

1. “Siêu ultrabook” LG Z330 và Z430

 

LGZ330.jpg
LG Z330

Theo quảng cáo của LG, Z330 và Z430 được mệnh danh là “siêu ultrabook” nhờ sở hữu cấu hình khủng, vượt quá chuẩn ultrabook của Intel.

Z330 có màn hình 13,3 inch độ phân giải 1366x768 pixel, dày 14,7 mm, khá mỏng so với độ dày phổ biến của ultrabook hiện nay là 17-18 mm, nặng 1,21 kg. Máy chỉ mất 10 giây để khởi động. Z330 có một cổng USB 3.0, cồng HDMI, jack cắm tai nghe 3,5 mm và khe cắm thẻ MicroSD.

LG Z430 sở hữu màn hình 14 inch cùng độ phân giải với Z330, Máy dày 19,9 mm, nặng 1,5 kg, vi xử lý Core i7, hỗ trợ công nghệ chia sẻ màn hình (giữa máy tính và TV) không dây WiDi của Intel. LG Z430 nổi bật là có cả ổ cứng truyền thống và ổ SSD, với tổng dung lượng lưu trữ là 500 GB. LG Z430 chỉ mất 12 giây để khởi động.

2. Asus Zenbook UX31

 

Asus-Zenbook-UX31.jpg
Asus Zenbook UX31

Zenbook UX31 dễ dàng thu hút người dùng ngay từ cái nhìn đầu tiên. Đây là một trong những laptop Windows mỏng nhất từ trước tới nay, khi gập lại, Zenbook UX31 chỉ có “số đo” 17mm ở điểm dày nhất, và 3mm ở điểm mỏng nhất.

Mặc dù chỉ nặng 1,3 kg, chiếc ultrabook này đem lại cảm giác chắc chắn với khung máy và bàn phìm bằng kim loại.

Zenbook UX31 có màn hình 13,3 inch độ phân giải 1600 x 900, vi xử lý Core i5 thế hệ 2 tốc độ 1.7GHz, RAM 4GB bus 1333, ổ cứng SSD 128GB, 2 cổng kết nối USB, 1 cổng microUSB, micro HDMI, giắc cắm âm thanh 3.5mm và giác cắm nguồn. Ngoài ra, Asus còn tặng kèm 2 cổng chuyển đổi qua Ethernet và VGA đi theo máy.

3. Samsung Series 5 Ultra

 

Samsung-Series-5-Ultra.jpg
Samsung Series 5 Ultra 14 inch

Samsung Series 5 Ultra bao gồm hai mẫu 13 inch và 14 inch. Phiên bản 13 inch chỉ dày khoảng 17.6 mm (điểm mỏng nhất: 14.9mm) và nặng 1.45kg.

 Hai mẫu có chung cách thông số kỹ thuật như: Vi xử lý Core i5 2467M, ổ đĩa cứng 500GB hoặc SSD 128GB/256GB, và 16Gb bộ nhớ ExpressCache dành cho người dùng muốn có dung lượng lưu trữ lớn, các cổng kết nối gồm HDMI cùng USB 3.0, khe cắm thẻ nhớ 4 trong 1.

Tuy nhiên, phiên bản 14 inch có cầu hình cao hơn với ổ đĩa quang và card đồ họa AMD Radeon HD 7550M 1GB, 2 cổng USB 3.0 trong khi bản 13 inch chỉ có 1 cổng.

4. Samsung Series 9 2012

Samsung-Series-9.jpg

Samsung Series 9 phiên bản 2012 có cấu hình ẩn tượng hơn hẳn phiên bản cũ với màn hình 13 inch độ phân giải 1.600 x 900 pixel, vi xử lý Intel Core i7-2637M, RAM 4GB, SSD 256 GB.

Máy có thiết kế thời trang nhờ vỏ nhôm liền khối (unibody) và các cạnh bo tròn thanh lịch, mỏng 12,9mm, nặng 1,16 kg (MacBook Air bản 13 inch dày 17mm, nặng 1,34 kg).

Các cổng hỗ trợ: USB 2.0, USB 3.0 , micro HDMI, đầu đọc thẻ nhớ 4 trong 1, cổng LAN và VGA.

5. HP Folio 13

HP-Folio-13.jpg

Đây là mẫu ultrabook đầu tiên của HP. Folio 13 có độ mỏng 18 mm và cân nặng 1,49 kg, màn hình 13,3 inch độ phân giải 1.366 x 768 pixel, vi xử lý Intel Core i5-2467M 1,6 GHz, bộ nhớ RAM 4GB và ổ cứng SSD 128 GB, thời gian sử dụng pin 9,5 tiếng liên tục. Máy được trang bị khá đầy đủ cổng kết nối như HDMI, LAN.

6. Lenovo IdeaPad U300S

" alt="12 Ultrabook đáng chú ý nhất năm 2012" width="90" height="59"/>

12 Ultrabook đáng chú ý nhất năm 2012


Một tuần, hai tuần, rồi nửa tháng trôi qua, Trình Dục không dám gọi điện quá nhiều vì sợ Chu Hoành Viễn thấy được sẽ nổi giận, nhưng mà anh cũng không ngăn được nỗi lo lắng và nhớ nhung trong lòng. Đó là đứa trẻ mà anh đã nuôi nấng suốt bảy năm ròng bằng cả tâm huyết, là người mà anh dành trọn tình yêu thương và sự quan tâm, là thân nhân duy nhất của anh trên thế giới lạnh lẽo này. Chưa bao giờ anh mong chờ Chu Hoành Viễn sẽ báo đáp mình, càng không đặt nặng việc hắn phải thành danh. Điều duy nhất anh mong muốn chỉ là đứa cháu của mình được khoẻ mạnh, bình an và hạnh phúc.

Một tháng, hai tháng, ba tháng đã trôi qua, Trình Dục như ngồi trên đống lửa, mỗi phút giây đều là sự dày vò. Anh đã tự tìm đủ mọi lý do biện hộ cho Chu Hoành Viễn, để rồi sau đó không ngừng phủ nhận những lý lẽ ấy trong đầu. Anh không muốn trở thành một phụ huynh phiền phức, điều duy nhất anh có thể làm là liên tục chuyển tiền vào tài khoản cho Chu Hoành Viễn. Vậy mà thuê bao của Chu Hoành Viễn từ trạng thái "tắt máy" chuyển sang "nợ cước", rồi sau cùng trở thành "khoá số", đến khi anh nghe thấy giọng nói lạnh tanh tàn nhẫn thông báo "Thuê bao quý khách vừa gọi đang tạm ngừng liên lạc" thì Trình Dục không nhịn nổi nữa, anh xin nghỉ phép ở ngân hàng rồi một mình lên đường tới Bắc Kinh.

Tháng Mười ở Bắc Kinh, tiết trời chợt trở lạnh mà hanh khô, Trình Dục chỉ mới ra khỏi ga đã toát hết mồ hôi, áo sơ mi ướt sũng, dính chặt vào lưng rất khó chịu. Nhưng anh chẳng hơi đâu bận tâm đến điều đó, chỉ muốn nhanh chóng đi gặp cháu trai mình thôi. Anh không muốn lãng phí thêm một phút giây nào, bèn vẫy một chiếc taxi với hy vọng sẽ mau đến nơi. Vậy mà không ngờ lại gặp đúng giờ cao điểm buổi tối, kẹt xe cứng ngắc tới chín giờ tối, bấy giờ chiếc taxi mới chậm rãi ngừng bánh trước cổng trường Đại học Bắc Kinh.

Trình Dục đã đứng suốt một buổi trên xe lửa, sau đó lại ngồi tiếp thêm mấy tiếng đồng hồ nữa, lúc này vừa mệt mỏi vừa sốt ruột. Môi anh nứt nẻ, thấm vài giọt máu, còn đôi chân thì run rẩy không vững khi bước xuống xe.

Trình Dục có trí nhớ tốt, anh dựa theo hướng lần trước đi cùng với Chu Hoành Viễn, nhanh chóng tìm đến khu ký túc xá của hắn. Trước khi lên lầu, anh bỗng khựng lại. Anh lấy điện thoại ra, dùng camera trước để soi mặt, chỉ thấy người trong điện thoại chau mày, mím môi, nhìn y như một người nông dân dãi dầu mưa nắng trong mấy vở kịch xưa. Trình Dục chợt thấy lo sợ, sợ phải đối diện với Chu Hoành Viễn và bạn cùng phòng hắn trong diện mạo thế này. Anh đưa tay xoa nhẹ mi tâm, cố gắng nở một nụ cười gượng gạo, sau đó chỉnh trang lại đầu tóc rối bời và cổ áo xộc xệch, hít một hơi thật sâu rồi cất bước lên lầu.

Nhìn Trình Dục trẻ trung, nên khi xuất hiện trong ký túc xá đại học cũng khong có vẻ kỳ quặc. Anh lần theo trí nhớ, tìm đến trước cửa phòng lý túc xá Chu Hoành Viễn rồi gõ nhẹ, "Cốc cốc cốc..."

Bên trong vang lên giọng nói có phần mất kiên nhẫn, hơi the thé, pha chút giọng Ngô, "Ai đó?"

Cánh cửa mở ra, một cậu thanh niên tóc vàng cao ráo, ngũ quan đẹp đẽ xuất hiện, Trình Dục nhận ra ngay đó là Triệu Tĩnh. Nhưng với Triệu Tĩnh, kẻ đã gặp đủ loại người và chẳng để tâm đến ai, thì đã quẳng Chu Hoành Viễn và "ông chú chân dài" của hắn lên chín tầng mây từ lâu rồi. Vậy nên bây giờ khi thấy Trình Dục, hắn không nhận ra anh là ai, chỉ nhếch mép, dùng lời lẽ quen thuộc để đối phó với mấy người đi tiếp thị trong ký túc xá, "Không thi CET-4/ 6[1] không thi IELTS TOEFL không học lái xe không đi hội thảo. Cản đường thì đừng trách tôi thô lỗ!" Nói xong muốn đóng sập cửa lại nhưng Trình Dục đã nhanh tay giữ lấy tay nắm cửa, "Bạn ơi, cho hỏi đây có phải ký túc xá của Chu Hoành Viễn không?"

" alt="Truyện Tiểu Thúc Thúc (Chú Nhỏ)" width="90" height="59"/>

Truyện Tiểu Thúc Thúc (Chú Nhỏ)