Kèo vàng bóng đá Real Betis vs Valladolid, 02h30 ngày 25/4: Tạm biệt La Liga

Giải trí 2025-04-28 11:57:48 443
èovàngbóngđáRealBetisvsValladolidhngàyTạmbiệliịch âm 2024   Hư Vân - 24/04/2025 11:55  Kèo vàng bóng đá
本文地址:http://casino.tour-time.com/html/75c792285.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Independiente Del Valle vs River Plate, 07h30 ngày 24/4: Chặn dòng Sông bạc

Xin hỏi tôi nên chọn xe nào phù hợp?

">

Nên mua Honda City RS và Hyundai Accent?

Bạn tôi tên Diệp. Diệp có đến hai người mẹ. 

Một người mẹ đã mất vì tai biến. Năm đó Diệp đang học lớp sáu và em gái học lớp bốn. Buổi chiều định mệnh đó trời mưa như trút nước, hai chị em đi học về thấy nhà xôn xao khác thường. Mẹ đột nhiên ngất, mấy người hàng xóm phát hiện kịp thời, xoa dầu, cạo gió một lúc mà chưa tỉnh. Ở cái vùng quê hẻo lánh này, chờ đợi một chiếc xe ra phố huyện khám thật khó. Mẹ nằm trên giường, lịm dần, lịm dần rồi ra đi trong tiếng khóc ai oán của hai đứa trẻ ăn chưa no lo chưa tới. Bố Diệp còn trong quân ngũ chưa về kịp. 

Hai vành khăn tang quấn trên đầu hai đứa trẻ nheo nhóc bắt đầu biết cảm nhận nỗi đau mất mẹ. Đến tận bây giờ Diệp vẫn mãi xót xa, giá như ngày ấy, mẹ được đi viện kịp thời thì biết đâu…

Khi “bánh đúc có xương”… - 1

Ảnh minh họa

Một người mẹ nữa trong đời Diệp là mẹ Chi, cô giáo tiểu học ở phố thị. Ngày mẹ Chi quen ba Diệp, nhà ngoại phản đối kịch liệt vì con gái còn son lấy chồng góa vợ lại ôm đồm thêm hai đứa con gái nheo nhóc, bé tí teo. Hai chị em Diệp vốn đã nhỏ người lại thiếu vắng bàn tay chăm sóc của mẹ nên gầy đét, trông thật thảm thương. Rồi mẹ Chi cũng về được với bố Diệp và chị em Diệp bắt đầu có thêm một người mẹ thứ hai.

“Mấy đời bánh đúc có xương. Mấy đời mẹ ghẻ mà thương con chồng!”. Mấy cậu ruột của Diệp vẫn thường nhắc cháu phải sống thật khuôn phép, nhẫn nhịn và muôn vàn điều cần phải làm để yên ổn trong ngôi nhà to lớn do chính mẹ Chi và bên ngoại xây nên. Diệp và em chuyển về phố thị, để lại nắm mồ mẹ ở quê xa, mỗi năm về một lần vào ngày giỗ.

Bố thường vắng nhà. Mẹ Chi rất nghiêm khắc, ngay từ nhỏ chị em Diệp đã tập tính tự lập, đảm đang trong mọi việc nhà. Áo quần hai chị em phần lớn là đồ cũ mặc lại của người ta. Hiếm khi nào được cầm đồng tiền mua thứ này thứ nọ. Rồi hai đứa em trai lần lượt ra đời như hai quí tử bao bọc trong nhung gấm. Nhiều lúc tủi thân, em khóc. Diệp ôm em vào lòng vỗ về như bàn tay mẹ xoa đầu Diệp trong những giấc mơ.

Chị em Diệp lớn lên như thế đấy. Nỗi buồn đọng lại trên mắt. Mỗi lần Diệp cất lên tiếng hát, lũ bạn thân soi vào đôi mắt buồn thăm thẳm ấy và lòng rưng rưng, nghèn nghẹn. Diệp thường nói với chính mình và em gái: “Mẹ Chi cho chị em mình ăn học đến nơi đến chốn. Chị em mình phải biết ơn mẹ nhiều, nhiều lắm!”.

Rồi Diệp tốt nghiệp ra trường và nhận nhiệm sở tại một làng quê cách nhà mấy chục cây số. Ngày nhận quyết định, cả nhà bàn luận mãi cùng không biết nên đi hay không. Đến ngày, Diệp xếp mọi thứ vào va li và xuất phát cùng chuyến xe khách vắng người. 

Được nửa đường, Diệp nhận được điện thoại của mẹ Chi: “Xa xôi quá Diệp à. Mẹ nghĩ là con nên ở nhà rồi từ từ xin việc chỗ gần hơn…”. Giọng mẹ nhỏ dần và nước mắt Diệp rơi. Nếu mẹ không thương, có lẽ mẹ đã muốn tống khứ Diệp đi thật xa…

Diệp xin được việc ở phố, mua xe và bắt đầu làm việc để kiếm tiền trả mẹ khoản xin việc, góp xe và giúp em học xong đại học, xin việc làm. Tuổi xuân trôi qua, ba mươi rồi vẫn chưa có ai ngấp nghé. Mẹ Chi suốt ngày thở ngắn than dài, lo hai đứa con gái ế, ra sức mai mối người này người nọ. Duyên chưa tới, Diệp vẫn lẻ bóng.

Ba mươi tư tuổi, Diệp gặp anh. Hiểu hoàn cảnh của Diệp, anh thương Diệp hơn. Nhưng anh không được lòng mẹ Chi vì tính anh hay huyên thuyên, mẹ nói anh không thật bụng. Thuyết phục gia đình một thời gian, đám cưới diễn ra. Mẹ Chi đứng cạnh bố, khuôn mặt nghiêm trang đại diện họ nhà gái. Giây phút rót rượu mời bố mẹ, Diệp run run đưa ly rượu vang sóng sánh đến tay mẹ. “Con cảm ơn mẹ!”. Câu nói bật ra và nước mắt lăn dài trên má Diệp. Mắt mẹ cũng đong đầy nước…

Khi Diệp đang lâng lâng niềm hạnh phúc chuẩn bị làm mẹ thì nỗi lo trong lòng cũng lớn dần. “Nhà mình không có phòng đẻ!”. Câu nói bâng quơ của mẹ Chi cản bước chân Diệp. Nằm ở cữ ở đâu? Nhà nội quá xa xôi. Phòng trọ hai vợ chồng đang sống bé bằng nắm tay, chủ trọ ý tứ dặn dò việc không thể sinh nở ở đây… 

Thế rồi căn phòng cho khách thuê được dọn dẹp đón Diệp về. Vượt cạn, ở cữ rồi nuôi con lớn, chăm con ốm, may mắn là Diệp vẫn có mẹ Chi bên cạnh. Lặng lẽ mà đầy yêu thương, trách nhiệm!

Mẹ kế của Diệp đó, ánh mắt không trìu mến, lời lẽ chẳng ngọt ngào. Vậy mà cõi lòng vẫn đủ ấm để bảo bọc hai đứa con chồng. Thì ra, khi “bánh đúc” có “xương”, người dưng bỗng hóa người thương đến lạ lùng…

Mỗi lần mẹ chồng đến thăm vợ chồng lại lục đục

Mỗi lần mẹ chồng đến thăm vợ chồng lại lục đục

Vợ chồng tôi kết hôn đã hơn một năm nhưng mối quan hệ của tôi với mẹ chồng không những không cải thiện mà còn xấu đi theo thời gian.

">

Khi 'bánh đúc có xương'…

Dù muốn, dù không thì chuyện cũ vẫn mãi nằm lại phía sau. (Ảnh: Han)

Người yêu cũ là định nghĩa về đoạn tình cảm không kết quả, là người từng trò chuyện thâu đêm suốt sáng, là người mà bây giờ đến câu chào hỏi cũng thật gượng gạo. Tất cả những ký ức về người yêu cũ bạn đừng đau đáu mang theo nữa, buông đi cho nhẹ lòng.

Tất nhiên, khi nhắc đến một mối tình hóa dĩ vãng, có một chút gì đó thật xót xa. Bởi, chúng ta đã bên nhau lâu như vậy, thế nhưng đến cuối cùng điều đọng lại có chăng chỉ là oán hận, là hối tiếc?

Bạn tôi kể, ngày này năm ấy, chỉ cần bạn than thở một chút là người ấy lo lắng, vội vã đến bên. Kỷ niệm như một thước phim tua chậm, dù cố cách nào thì từng mảng ký ức vẫn kéo về mỗi bận yếu lòng.

Bạn cũng buồn nhiều, khóc nhiều, oán hận, trách móc có đủ cả. Nhưng rồi, bạn không đủ sức để níu giữ tình yêu vỡ tan trong một chiều tưởng chừng yên ả.

Bạn nói, điều mà bạn không mong nhất lại xảy đến một cách bất ngờ. Trái tim đang hạnh phúc lại “sốc” đến độ không dám mở lòng yêu thêm một ai.

Nhắc đến người yêu cũ, bạn không biết dùng câu từ gì để diễn tả được đúng nhất. Người từng thương nay hóa người dưng, người từng hết lòng yêu nay lại ngược đường với nhau.

Chia tay rồi, mình tha thứ cho nhau được không? - 2

Khép lại một đoạn đường, biết đâu lại mở ra một chặng hạnh phúc mới. (Ảnh: Han)

Tôi khuyên bạn, tận cùng của nỗi buồn biết đâu lại là khởi đầu của một hạnh phúc mới. Chúng ta đang sống với hiện tại chứ không phải loay hoay ngược dòng về phía xưa cũ. Vết thương nào rồi cũng đến khi liền sẹo, không thể cứ mãi cố chấp bấu víu vào nỗi đau từ quá khứ nữa.

Cuộc đời này sẽ không vì bạn là con gái mà nâng niu nhẹ nhàng, nhưng rồi sẽ có một người, bởi vì thương bạn mà chở che và bảo vệ. Người ấy rồi sẽ xuất hiện, vào một thời điểm thích hợp nào đó mà thôi.

Tôi cũng từng có một tình yêu, một phần thanh xuân còn sót lại sau những năm tháng dài chai sạn yêu thương. Nhưng đáng tiếc, người ấy chỉ là người dưng để thương, mà lỡ thương rồi chỉ đành giấu kín một góc trong trái tim.

Mỗi người đều giữ cho riêng mình những câu chuyện, cảm xúc không giống nhau. Có người chọn cách đi qua tan vỡ trong lặng im, nhưng vết thương dằng dặc ấy lại có sức dày vò thật sâu.

Một số khác lại ngày ngày nói với cả thế giới rằng “tôi đang thất tình, tôi oán hận người yêu cũ”. Sự lặng thinh hay ồn ào sau chia tay ắt hẳn đều có lý do riêng của nó.

Đừng mãi nhắc tên một người đã không còn liên quan đến cuộc sống riêng của mình nữa. Người ấy từng là một câu chuyện ngọt ngào, nhưng đó là chuyện của ngày hôm qua, bây giờ đơn thuần còn lại một cái tên.

Thế nên, sau chia tay, đừng oán hờn, đừng trách cứ nhau nữa. Chúng ta sống cuộc đời của riêng mình đi thôi!

Tôi muốn chia tay người yêu khi mẹ anh ấy nói điều này

Tôi muốn chia tay người yêu khi mẹ anh ấy nói điều này

Mẹ bạn trai nói, tôi nên sớm dừng lại để đỡ rắc rối về sau, con trai bà không thể lấy một người như tôi.

">

Chia tay rồi, mình tha thứ cho nhau được không?

Nhận định, soi kèo Bilbao vs Las Palmas, 0h00 ngày 24/4: Nỗ lực vươn lên

Cha mẹ già như chuối chín cây, thời gian còn lại được bao lâu nên phải cố chăm sóc và báo hiếu công sanh thành cũng như dưỡng dục. Đấy chính là suy nghĩ của tôi cách đây 5 năm, khi quyết định bỏ lại gia đình nhỏ, bỏ nhà cửa trên Sài Gòn để về quê làm tròn chữ hiếu. Tôi cũng tưởng tượng ra việc mình sẽ làm tất cả những gì có thể để đền đáp lại công ơn của cha mẹ trước khi họ nhắm mắt xuôi tay.

Tôi còn nhớ rất rõ câu hỏi của chồng trước ngày tôi bỏ mọi thứ để về quê: "Người ta bán nhà bán đất ở quê để mua cho được cái nhà Sài Gòn. Người ta cả đời làm lụng vất vả cũng chỉ mong đủ tiền mua nhà thành phố. Còn em đã có tất cả: nhà riêng, cuộc sống tự do, có người chồng yêu thương em hết mực. Anh chưa từng để em vất vả, khi con ốm cũng một tay anh chăm sóc, em ốm cũng anh chăm. Vậy anh làm gì sai để phải sống cuộc sống cô đơn một mình?".

Lúc đó, tôi giải thích với chồng rằng bản thân không thể đón cha mẹ lên Sài Gòn vì mọi người đã quen ở quê, không hợp với cuộc sống đô thành. Tôi cũng cũng không thể bắt anh phải bỏ hết công việc, nhà cửa để về quê ở rể cho tôi tiện chăm sóc cha mẹ già. Thế nên, cách hợp lý nhất là tôi một mình về quê làm tròn chữ "hiếu".

>> Vào viện dưỡng lão để cởi trói chữ hiếu

Thế rồi đã 5 năm trôi qua kể từ ngày đó, nhưng chưa một lần tôi được chính những người thân của mình tôn trọng. Tôi làm từ những việc nhỏ nhặt nhất đến những thứ nặng nhọc, từ việc to đến việc lớn trong nhà... tất cả chỉ để phụng dưỡng bậc sinh thành. Thế nhưng, chỉ cần một sai phạm nhỏ là tôi bị họ mắng chửi rất thậm tệ. Nhiều lúc tôi đổ bệnh, ốm đau, chỉ mong được người thân của mình hỏi han hoặc quan tâm một câu thôi nhưng tôi cũng chưa từng có.

Từ ngày về ở chung, tôi buồn nhiều hơn vui. Người này nói ra, người kia nói vào nên bố mẹ tôi cũng dần dần thay đổi thái độ với tôi, người ngoài nói gì là tôi lập tức bị mắng. Có lẽ họ sợ tôi dòm ngó đến tài sản của ông bà để lại. Tôi cũng luôn phải tỏ ra vui vẻ, niềm nở, hớn hở khi bị mắng, bị chửi, bị khinh rẻ. Có lẽ vì tuổi thơ thiếu tình thương trong chính gia đình của mình, có lẽ vì mỗi ngày đều phải bị mắng chửi từ gia đình ruột thịt nên lâu dần tôi cũng không còn trách hờn ai nữa

">

Kết cục nghiệt ngã sau 5 năm về quê làm tròn chữ hiếu

 

Arinda Storm Weaver rất hiếm khi cắt móng chân và kết quả là cô có bộ móng siêu dài. Nó dài đến mức cô không thể đi giày hay đi nhanh.

Khi nhìn thấy bộ móng này của Arinda, nhiều người bị sốc nhưng nhiều người khác lại thích thú và họ sẵn sàng trả tiền để được xem các clip về bộ móng của cô.

Người phụ nữ 58 tuổi sống ở Columbus (bang Ohio, Mỹ) đã tính phí 15 đô la Mỹ (350 ngàn đồng) cho 1 clip 10 phút về móng chân của cô và kiếm nhiều tiền từ các video này đến mức cô đã bỏ nghề kế toán.

Trước đó, năm 2006, trong quá trình phục hồi sau phẫu thuật cắt bỏ 2 bầu ngực, Arinda đã đăng tải những tấm ảnh về các móng tay siêu dài của mình lên mạng xã hội. Chúng nhanh chóng thu hút được sự chú ý và cô nhận ra mình có thể kiếm tiền từ đây, đặc biệt là móng chân. Cô hiện được coi là một “hoa hậu” móng dài.

"Tôi bắt đầu nuôi móng chân vì phát hiện ra rằng có thể kiếm tiền từ chúng”, Adrian nói

Mặc dù kiếm được nhiều tiền từ bộ móng siêu dài nhưng kèm theo đó, cô cũng gặp phải những phiền toái.

“Tôi không thể đi giày thể thao hay giày cao gót. Móng chân quá dài cũng làm việc đi lại của tôi chậm chạp hơn và tất nhiên là tôi chẳng thể chạy”, Adrian cho biết.

Cô dâu lên tiếng vụ hủy hôn: Chồng ôm cô gái khác chỉ là 'giọt nước tràn ly'

Cô dâu lên tiếng vụ hủy hôn: Chồng ôm cô gái khác chỉ là 'giọt nước tràn ly'

Chia sẻ về vụ hủy hôn sát ngày cưới đang xôn xao trên MXH, cô dâu Phú Thọ đã đưa ra nhiều lý do và cho rằng việc chú rể ôm cô gái khác chỉ là giọt nước tràn ly.

">

Kiếm bộn tiền nhờ nuôi móng chân siêu dài

{keywords} 

Tôi làm giám đốc điều hành ở một công ty dịch vụ. Chồng tôi làm việc ở một viện nghiên cứu.

Công việc của tôi bận rộn, không thể làm hết việc gia đình, chăm con cái và mẹ chồng bị tai biến. Vì thế, sau một thời gian tuyển chọn, cân nhắc, tôi quyết định thuê một người giúp việc.

Người này kém tôi 5 tuổi, từng là giáo viên mầm non, biết cách chăm sóc người già, trẻ em, tính tình lại thật thà, chất phác nên tôi rất quý.

Biết cô ấy đang khó khăn về tài chính vì chồng bị bạo bệnh, mới qua đời, hai con đang ăn học tốn kém, tôi đã trả cô ấy công rất cao, gấp đôi các osin khác. Cô ấy cảm động lắm nên ra sức làm việc.

Biểu hiện của cô ấy tốt đến mức, cả nhà tôi đều coi cô ấy như người thân. Các con cô ấy nghỉ hè, tôi cho đón đến nhà tôi ở 2 tuần, cùng đưa đi chơi, ăn uống…

Vậy mà, sau 3 năm ở nhà tôi, mới đây, cô ấy khiến tôi nhận ra, lòng người thật khó lường và cho dù tôi có là người quản lý giỏi đến đâu, cũng không thể nhìn rõ tâm can hết mọi người.

Ấy là khi tôi phát hiện chồng tôi đưa cô ấy đi khách sạn. Hôm đó, tôi như phát điên. Tôi tát cô ta mấy cái rồi tuyên bố đuổi cô ta đi. Tôi cũng nói, sẽ làm thủ tục ly hôn với chồng. Thế nhưng, cả cô ta và chồng tôi đều xin lỗi và cầu xin tôi tha thứ.  

Khi thấy tôi cương quyết, cô ta lập tức thay đổi thái độ, đề nghị vợ chồng tôi ngồi xuống đàm phán các thỏa thuận.

Cô ta nói, cô ta đang nắm giữ những hình ảnh ngoại tình của chồng tôi. Nếu chúng tôi đồng ý cho cô ấy 500 triệu, cô ấy sẽ hủy các hình ảnh đó và đưa các con đến vùng kinh tế mới, không bao giờ làm phiền chúng tôi nữa. Còn không, cô ta sẽ khiến hình ảnh mà chồng tôi và gia đình tôi gây dựng bao nhiêu năm rơi xuống sông xuống biển.

Nghe lời đề nghị của nhân tình, chồng tôi như tỉnh ra. Về phòng, anh van xin tôi tha thứ. Anh nói, đây sẽ là sai lầm duy nhất trong cuộc đời anh, không bao giờ lặp lại sai lầm đó nữa. Nếu tôi cứu anh, sau này, anh sẽ là người đảm nhiệm việc nhà, chăm sóc con và nếu cần thì chỉ thuê thêm giúp việc theo giờ…

Thật tình, tôi chưa biết có thể tha thứ cho chồng hay không, nhưng tôi cũng không muốn hình ảnh của bản thân và gia đình bị xấu đi vì sai lầm của chồng. Vì thế, tôi không muốn làm lớn chuyện.

Với kinh tế hiện tại, tôi có thể cho cô ta 500 triệu để cô ta rời khỏi thành phố. Nhưng tôi chỉ sợ, nếu tôi không giải quyết dứt điểm, khi khó khăn, cô ta sẽ lại tìm chúng tôi để làm phiền.

Bây giờ, tôi nên thế nào?

Sự việc đến quá bất ngờ và ngoài sức tưởng tượng của tôi khiến đầu óc tôi rối như tơ vò. Tôi gần như không còn đủ minh mẫn để nghĩ bất cứ việc gì nữa. Mong mọi người hãy tư vấn giúp tôi.

Tôi xin cảm ơn.

Chồng vô tâm, tôi lỡ đi quá giới hạn

Chồng vô tâm, tôi lỡ đi quá giới hạn

Tôi rất hoang mang, lo sợ hạnh phúc gia đình tan vỡ nhưng tôi cũng không thể dừng lại.

">

Nữ giám đốc bàng hoàng nghe lời đề nghị của osin khi nghỉ việc

友情链接