当前位置:首页 > Bóng đá > Siêu máy tính dự đoán Inter Milan vs Feyenoord, 03h00 ngày 12/3 正文
标签:
责任编辑:Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Corinthians vs Barcelona SC, 7h30 ngày 13/3: Gian nan ngược dòng
Mất cha từ khi còn chập chững biết đi, vì thế, Audrey luôn có những trải nghiệm và suy nghĩ “già dặn” trước tuổi. Cô bé tâm sự với mẹ mình rằng bản thân sẽ chẳng thể quên đại dịch Covid-19 vừa qua và sẽ không bao giờ coi thường việc quan tâm bạn bè, gia đình hay những cái ôm thắm thiết với ông bà, cha mẹ nữa.
Bà Julia Cho, mẹ của Audrey tâm sự: “Những trải nghiệm qua thời gian đại dịch này khiến tôi và con nhận ra nhiều điều. Covid 19 đến, mọi lí trí dường như đã mất đi khi người thân ra đi một cách quá đột ngột, hay khi mọi người bị mất việc,… Đó là lý do tại sao tôi khuyến khích con viết ra những cảm xúc của mình”.
“Ngày hôm sau, tôi nhìn thấy bức thư này trên bàn của con. Tôi đã cảm thấy vô cùng bất ngờ. Bức thư khiến chính bản thân tôi cũng phải tự đặt ra câu hỏi và nhớ về những điều quan trọng nhất trong cuộc sống này”, cô nói thêm.
Người mẹ này sau đó đã đăng tải bức thư của con với hy vọng sẽ truyền cảm hứng cho những người khác. Dưới đây là nội dung bức thư của cô bé 12 tuổi viết cho chính mình.
Audrey, một cô bé 12 tuổi ở Mỹ, mới gần đây đã viết một bức thư dành cho bản thân về những bài học mà cô bé rút ra được sau một năm đầy biến động.
Audrey thân mến,
Bây giờ bạn đã lớn hơn và trưởng thành hơn rất nhiều. Có thể bạn cũng đã quên về tôi.
Tôi, 12 tuổi, đang phải vật lộn với những lo lắng, chán ghét việc học online trong đại dịch ác mộng này. Nhưng tôi vẫn đang phải tiếp tục những điều đó.
Dù sao thì, có thể cỗ máy thời gian sẽ tồn tại ở thời điểm bạn đang ở, nhưng chúng không có ở đây. Vì vậy, tôi đang làm điều tốt nhất có thể là viết cho bạn một bức thư. Tôi mong bạn sẽ đọc nó hàng năm, vào mỗi ngày đầu năm mới hoặc lúc giao thừa.
Tôi đến từ năm 2020 để nhắc bạn đừng quên rằng, tôi đang phải trải qua quãng thời gian ác mộng với những chiếc khẩu trang màu xanh nhạt lúc nào cũng phải đem theo bên mình. Tôi đã phát ngán vì nó.
Tôi cầu xin bạn hãy nhớ, tôi đã không được trải qua lễ Tạ ơn với ông bà yêu quý của mình. Tôi đã phải chờ đợi rất lâu để vui đùa với họ. Bây giờ, tôi cũng không thể trải qua đêm Giáng sinh hay chào đón năm mới với họ.
Ở Mỹ nơi tôi sống, số lượng người mắc Covid-19 đang tăng cao hơn bao giờ hết. Tôi sẽ cầu nguyện cho một phép lạ, nhưng có một thực tế rằng đã không có một phép màu nào xảy ra trong lễ Phục sinh mà tôi từng hy vọng.
Tôi đang đấu tranh và sẽ làm bất cứ điều gì để thoát khỏi năm 2020 và đại dịch này. Tôi muốn gặp lại bạn bè và gia đình theo một cách bình thường. Bạn có thể làm những điều đó. Bạn đang có những gì tôi muốn. Vì vậy, tôi mong bạn hãy biết tận hưởng cuộc sống này, với bạn bè, người thân yêu cùng những trải nghiệm tuyệt vời mà bạn có được.
Và, hãy luôn nhớ rằng, mọi thứ đều có thể thay thế, nhưng con người là điều duy nhất thực sự quan trọng trong thế giới này.
Tôi rất mơ ước cuộc sống của bạn và hy vọng nó sẽ tràn ngập niềm vui trong năm nay.
Thân mến,
Audrey, 12 tuổi, năm 2020 - năm đại dịch.
Thời Vũ(Theo The New York Times)
Theo Marina Mellia, một vị giáo sư tâm lý học nổi tiếng và cũng là tác giả của những cuốn sách bán chạy về nuôi dạy con có ý thức, đã chỉ ra những sai lầm mà phụ huynh thường mắc phải khi nuôi dạy con.
" alt="Cô bé 12 tuổi viết thư cho bản thân sau một năm biến động"/>![]() |
Nguyễn Hoàng Duy Phương đại diện cho các học sinh có điểm GPA cao nhất kì trong toàn trường (4.0/4.0) lên phát biểu. Phương đã tốt nghiệp cử nhân ngành quản trị kinh doanh của ĐH Ritsumeikan Châu Á Thái Bình Dường (APU), Nhật Bản. Ảnh: NVCC |
Duy Phương kể, đầu năm cấp 3, em bị mất căn bản tiếng Anh nghiêm trọng. Mặc dù khá chịu khó nói tiếng Anh nhưng kỹ năng đọc và viết của em rất tệ. “Vì học chuyên khối A nên đa phần em chỉ học theo kiểu đối phó và cũng không đi học thêm ở đâu” – Phương nhớ lại.
Đến đầu năm lớp 11, em có đi học tiếng Anh giao tiếp do một số người Ấn Độ dạy. Vì lần đầu tiên được học với người nước ngoài, cũng như cách học rất tương tác, tập trung vào kỹ năng nghe nói nên em không cảm thấy nhàm chán, mà thấy rất vui. “Lúc đấy em nói tiếng Anh theo kiểu tiếng bồi, không tập trung vào ngữ pháp mà chỉ cố phát âm đúng, học những từ vựng đơn gian. Sau khoảng 3 tháng thì em rất thích vì mình phản xạ tiếng Anh với người nước ngoài tốt hơn”.
Sau đó, Phương quyết tâm học nói tiếng Anh bài bản hơn nên tìm đến một cô giáo người Việt chuyên dạy IELTS ở Đà Nẵng. Lúc này, em được học lại ngữ pháp cơ bản. Những bài đọc của IELTS có nhiều từ khó, khiến Phương luôn cảm thấy nản chí. Kỹ năng viết cũng khiến em gặp nhiều khó khăn vì phải bấm giờ để viết theo đúng “format”. “Thật ra lúc đấy em đã nộp tiền đăng ký thi vào đầu năm lớp 12 nên trong suốt khoảng thời gian hè em tập trung làm nhiều đề đọc và nghe nhất có thể. Mỗi tuần cũng đặt mục tiêu viết 2 đề thi IELTS để cô sửa”.
Phương luyện kỹ năng nói bằng cách xem các kênh tiếng Anh trên YouTube, rồi bắt chước và tự tập nói một mình. Ban đầu, cậu chỉ đặt mục tiêu 5.5 IELTS là mức tối thiểu để có thể nhập học chương trình cử nhân ở Nhật Bản, nhưng kết quả em đạt 6.0.
Nhận thấy với trình độ 6.0 IELTS khó có thể đạt điểm cao trong các bài luận hoặc thi viết nên trước khi sang Nhật học đại học, em học thêm một khóa viết chuyên sâu dài 2 tháng với một cô giáo người Việt.
![]() |
Duy Phương được trao giải thưởng danh dự Ando Momofuku, người phát minh ra mì tôm và là người sáng lập tập đoàn thực phẩm Nissin Nhật Bản. Ảnh: NVCC |
Trong quá trình luyện thi IELTS, đọc là kỹ năng khó nhất với em. “Vì rất dễ bị ngợp và chán nản khi phải đọc 3 bài khá dài trong khi có quá nhiều từ mình không hiểu. Lúc đó em cũng tham khảo nhiều mẹo để làm bài tốt như “skim”, “scan” hay đoán nghĩa của từ dựa vào văn cảnh, nhưng tới bây giờ em đảm bảo rằng những kĩ năng đó thường chỉ dành cho những người vốn đã có nền tảng từ vựng tốt và thường xuyên đọc tài liệu bằng tiếng Anh. Với những bạn ở mức 5.0 – 6.0, em nghĩ những mẹo này không thực sự giúp cải thiện quá nhiều điểm số. Chỉ có thể dựa vào vốn từ vựng cũng như luyện đọc nhiều để không bị chán nản, mất kiên nhẫn mới có thể cải thiện được kĩ năng này” – Phương chia sẻ.
Yếu tố quan trọng nhất để sau khi hoàn thành chương trình cử nhân, IELTS của Phương từ 6.0 lên 8.0, là nhờ môi trường giao tiếp có sự tương tác với mọi người xung quanh. Trường đại học ở Nhật mà Phương theo học là trường quốc tế nên có nhiều cơ hội giao tiếp tiếng Anh trong và ngoài giờ học. “Năm đầu còn có những môn về viết và đọc học thuật nên em tập trung vào những môn này. Sang năm 2 thì may mắn em được làm trợ giảng tiếng Anh và dạy tiếng Anh trong trung tâm ngôn ngữ của trường nên các kỹ năng của em tốt lên rất nhanh”.
Đến năm 4 phải thi IELTS để nộp cho chương trình Thạc sĩ thì việc ôn luyện lúc này không quá khó với Phương. Để đạt được điểm cao vào thời điểm này, em tập trung làm nhiều đề thi thử để nâng cao tính chính xác trong câu trả lời. Các mẹo trong cách đọc, cách làm bài cũng được Phương áp dụng để tiết kiệm thời gian làm bài. “Khi làm sai và dò đáp án thì mình cũng dễ dàng biết được tại sao mình lại làm sai chứ không khó hiểu và chán nản như trước đó 4 năm” – Phương nói.
Hiện tại đang theo học chương trình Thạc sĩ 2 văn bằng ở ĐH Copenhagen (Đan Mạch), Phương hầu như không còn gặp bất cứ rào cản ngôn ngữ nào. Chàng trai Đà Nẵng cho rằng, học tiếng anh là một quá trình dài và phải được áp dụng vào cuộc sống của mình thì tiếng Anh sẽ không còn là một ngôn ngữ quá khó.
Hai yếu tố mà Phương đề cao là sự kiên trì và môi trường tương tác. “Môi trường tương tác ở đây không nhất thiết là phải tới trung tâm ngoại ngữ đắt tiền, có giáo viên nước ngoài, mà chỉ cần bạn chăm xem các clip tiếng Anh trên YouTube chẳng hạn rồi bắt chước theo, hay tham gia các hoạt động tình nguyện với người nước ngoài ở Việt Nam, tới các quán cà phê tiếng Anh… để mình được áp dụng những kiến thức đã học vào sử dụng thực tế”.
Chàng trai chuyên toán 8.0 IELTS: ‘Không nhất thiết phải đến trung tâm đắt tiền’
Kết quả điều tra cho thấy, trong 2 tuần gần đây, xã Quảng Thịnh xuất hiện rải rác 20 trường hợp rối loạn tiêu hóa (tiêu chảy cấp), đau bụng, sốt.
Các ca bệnh xuất hiện ở các thôn, các nhóm tuổi khác nhau trước khi có 9 học sinh mầm non nói trên nhập viện.
Đồng thời, kết quả kiểm tra của Chi cục An toàn vệ sinh thực phẩm tỉnh Quảng Ninh cho thấy Trường Mầm non Quảng Thịnh cơ bản thực hiện đầy đủ các điều kiện về bảo đảm an toàn thực phẩm.
Điều kiện cơ sở vật chất, trang thiết bị, dụng cụ và con người đáp ứng được các yêu cầu về an toàn thực phẩm.
Hiện, sức khỏe các trẻ đã ổn định, 4/9 cháu được xuất viện, số còn lại đang được tiếp tục điều trị, đã hết sốt, dừng tiêu chảy.
" alt="9 trẻ mầm non ở Quảng Ninh nhập viện do sốt, tiêu chảy"/>Nhận định, soi kèo Espanyol vs Girona, 03h00 ngày 11/3: Khách rơi tự do
Trong đoạn clip, các nam sinh đã cùng nhau thể hiện những động tác nhảy vô cùng uyển chuyển, đều răm rắp và cũng đáng yêu, gợi cảm không khác gì những nữ vũ công chuyên nghiệp.
Tiết mục nhận được những tráng pháo tay ủng hộ và những tiếng hò reo thích thú của những người xem.
Đoạn clip sau khi được đăng tải đã nhận được hàng trăm nghìn lượt xem, chia sẻ và bình luận. Dễ thương, đáng yêu,… là những lời khen có cánh liên tiếp trong các bình luận cho tiết mục nhảy ấn tượng của các nam sinh.
Thậm chí nhiều học sinh bày tỏ sự thích thú với hoạt động dễ thương và thú vị của “trường người ta”.
“Đúng là trường người ta, các bạn nam chịu chơi quá, món quà thật đáng yêu và đáng nhớ”, một nữ sinh bình luận.
Chia sẻ với VietNamNet, em Đào Trần Ngọc Ngân (học sinh lớp 10A12) cho biết đây tiết mục do các bạn nam trong câu lạc bộ văn nghệ của trường chuẩn bị để dành tặng cho các bạn nữ nhân dịp 20/10 năm nay. Vì trường không học vào thứ 7 nên tiết mục được trình diễn vào hôm nay, 15/10 trong giờ sinh hoạt chào cờ đầu tuần
Tiết mục độc đáo này thực sự khiến mọi người bất ngờ.
“Chúng em cảm thấy rất bất ngờ, vui với những phút giây cười hết nấc. Những tiết mục như thế này đem lại cảm giác phấn khích và thú vị hơn. Thay vì thường những ngày này mọi người chỉ chú ý tặng quà cho cô và các bạn nữ thì những tiết mục này là rất ấn tượng”, Ngân chia sẻ.
Trong tiết mục, có bài thì các nam sinh nhảy theo động tác sẵn, bài thì lấy ngay những động tác của bài thể dục nhịp điệu quen thuộc để để đem lại cảm giác gần gũi và thú vị. “Đó cũng là điểm nhấn thú vị nhất trong tiết mục”, Ngân nói.
Được biết, các nam sinh của Trường THPT Phước Long đã lên ý tưởng rồi cùng nhau tập luyện trong suốt 2 tuần để có được món quà 20/10 đặc biệt này phái nữ.
Thanh Hùng
Nhóm nam sinh đã không ngần ngại mặc váy ngắn thực hiện những động tác nhảy vừa điệu đà vừa bốc lửa khiến không khí lễ tổng kết năm học trở nên sôi động.
" alt="Nhóm nam sinh nhảy “gợi cảm” làm quà tặng cho nữ sinh ngày 20/10"/>Nhóm nam sinh nhảy “gợi cảm” làm quà tặng cho nữ sinh ngày 20/10
Đây là điều chị Đỗ Thị Hoài San (Quế Võ, Bắc Ninh), mẹ của Thuận, chưa bao giờ dám mơ. Niềm mong ước của người mẹ trong suốt 17 năm qua là Thuận luôn sống thật vui vẻ và khỏe mạnh.
Những giấc ngủ chỉ được tính bằng giây
Chị San sinh Thuận trong một ca sinh khó, kéo dài suốt 4,5 tiếng. Khi tỉnh lại, người mẹ vội giở tã cuốn con ra thì thấy bàn tay của con quặp xuống, tím đen bất thường. Suốt hai ngày sau, con không chịu khóc. Chị San bèn gọi bác sĩ tới. Nhưng khi đã khóc được rồi, Thuận lại khóc to suốt cả đêm.
Ròng rã 4 tháng đưa con đi khắp các viện từ tuyến huyện đến tuyến trung ương, chị San như gục ngã khi nghe bác sĩ kết luận, con mắc bệnh bại não thể co cứng.
Đưa con về nhà, đêm nào con cũng ngằn ngặt khóc, người mềm như cọng bún. Nhìn con, chị San cũng ứa nước mắt theo. “Những giấc ngủ có lẽ chỉ tính bằng giây, chứ không phải bằng phút, bằng giờ”, chị San nhớ lại.
3 năm sau đó, Thuận vẫn dẻo như cái lạt, đầu nghẹo xuống, không thể lẫy. Người mẹ không bế được thì chỉ có thể vác con lên vai suốt cả đêm.
Thuận và mẹ - chị Đỗ Thị Hoài San
Con lên 4 tuổi, bắt đầu biết nói, nhưng ngọng nghịu và chỉ có mẹ mới hiểu được, chị San vẫn quyết tâm phải cho con được đi học.
Chỉ có điều, khi con đi học, mẹ cũng phải đến trường. Lúc nào, mẹ cũng ngồi sát bên Thuận, tay đỡ đằng sau con, bởi chỉ cần cô giáo nói to một chút, Thuận cũng có thể sẽ giật mình mà ngã ngửa ra đằng sau.
Mặc dù đi học khó khăn, nhưng Thuận lại được thầy cô đánh giá có nhận thức tốt hơn hẳn so với các bạn trong lớp.
Thậm chí, chị San nhớ lại, từ khi lên 4, Thuận đã có thể đọc hết dãy số điện thoại dài 10 – 11 chữ số dù mới chỉ được nghe một vài lần. Đến khi đi học mẫu giáo, Thuận đã biết cộng, trừ và nhớ hết mặt chữ dù không được ai dạy cho.
Đồng hành cùng con tới tận năm lớp 3, chị San mới không phải đi học cùng con nữa. Thuận được các thầy cô ưu ái làm riêng cho một chiếc ghế tựa để cậu có thể tự ngồi học mà không cần đến mẹ.
Tranh thủ những lúc con tới trường, chị San lại đi làm thuê, ai thuê gì làm nấy. Chồng chị vốn là bộ đội xa nhà. Hàng tháng, hai vợ chồng thường gom góp, dành tiền cho con chữa bệnh. Dồn hết tiền vào việc mua thuốc, nên anh vẫn thường bị mọi người trong cơ quan trêu: “Sỹ quan nghèo nhất tỉnh Bắc Ninh”.
Thuận cùng các bạn học
Suốt những năm tháng chăm con vất vả, chồng đi công tác xa nhà, con lớn lại đi học nội trú trên trường chuyên tỉnh, chị San vừa tủi thân, vừa thấy thương con.
“Thuận rất khó ngủ nên hay trằn trọc cả đêm. Đến giờ con vẫn vậy, cứ vật vã miết nên mẹ cũng mất ngủ theo. Hiện con cũng chưa thể tự đứng lên ngồi xuống hay đi lại được. Ở nhà, Thuận chỉ bò, nhưng không phải bò bình thường mà nhảy lên như con ếch. Con như vậy nên tôi cũng không cho phép bản thân mình được ốm, bởi kể cả ốm cũng vẫn phải gượng dậy chăm con”.
Trái ngọt của những nỗ lực không ngừng
Suốt 17 năm chăm con khiến sức khỏe của chị San giảm sút đi rất nhiều, cũng chỉ nặng vỏn vẹn 40kg. Nhưng điều khiến chị quên đi tất thảy những khó nhọc ấy, là Thuận luôn hiếu thảo và rất biết thương mẹ. 12 năm đi học, Thuận luôn nỗ lực không ngừng và năm nào cậu cũng đứng đầu lớp.
Đến năm 2019, khi còn đang là học sinh lớp 11 của Trường THPT Quế Võ, Thuận đã giành giải Ba môn Tin học trong kỳ thi học sinh giỏi quốc gia. Cũng nhờ thành tích ấy, Thuận được nhận vào học tại Trường THPT Chuyên Bắc Ninh.
Đến kỳ thi học sinh giỏi vừa qua, Thuận tiếp tục đạt giải Nhì. Cậu cũng ẵm luôn giải Nhất Hội thi Tin học trẻ Toàn quốc.
Việc di chuyển của Thuận vẫn cần sự giúp đỡ của mẹ
Để có được kết quả cổ tích như ngày hôm nay, mẹ con Thuận đều không quên những người đã giúp đỡ mình trong suốt chặng đường ấy. Chị San cho rằng, ân tình mà các thầy cô giáo dành cho Thuận chính là những may mắn mà Thuận nhận được trong cuộc đời.
“Con đã gặp được quá nhiều thầy cô, bè bạn tốt”, chị San xúc động nói.
Đó là thầy giáo dạy Thuận ở Trường THPT Chuyên Bắc Ninh - người sẵn sàng một tuần 7 buổi dạy kèm miễn phí môn Tin cho Thuận.
Đó là các thầy ở Trường THPT Chuyên Khoa học Tự nhiên đã đón Thuận lên Hà Nội, tạo mọi điều kiện để cậu được học tập cùng các bạn trong đội tuyển Tin quốc gia của trường.
Năm lớp 2, Thuận cũng nhận được sự giúp đỡ của cô giáo chủ nhiệm. Cô không có điều kiện, nhưng khi biết gia đình muốn đưa Thuận đi mổ chân, cô cũng sẵn sàng đi vay tiền hộ và trả lãi thay để gia đình yên tâm chữa trị cho con. Đến bây giờ, cô vẫn thường xuyên gọi điện, nhắn tin hỏi thăm: “Sức khoẻ con dạo này vẫn ổn chứ?”.
Có quá nhiều người tốt nên Thuận nói, em thấy mình cần phải cố gắng nhiều hơn để xứng đáng với tất cả những hy sinh ấy.
“Em cũng từng rất buồn, thậm chí đã bật khóc khi bị ai đó trêu đùa hay kỳ thị. Nhưng rồi, lại có những người quá tốt xung quanh em xuất hiện. Đó chính là điểm tựa giúp em vượt qua được những trở ngại”.
Chị San nói, đã từng có lúc chị cảm thấy tuyệt vọng khi nhìn về tương lai, nhưng giờ đây chị lại được con “truyền ngược” niềm tin, hy vọng và sự lạc quan.
“Thuận bản lĩnh, ít khi ca thán hay cáu gắt. Chính tôi cũng phải học từ con rất nhiều”.
Ước mơ của Thuận là trở thành sinh viên của Trường ĐH Công nghệ, ĐH Quốc gia Hà Nội, làm một lập trình viên trong tương lai.
“Em rất muốn trở thành một người có ích cho xã hội chứ không phải là một gánh nặng. Em sẽ cố gắng để chăm lo được cho gia đình, nhất là cho mẹ. Những năm tháng qua mẹ đã vất vả và hy sinh cũng nhiều rồi”.
Thúy Nga
Nhìn những nét chữ đẹp đẽ, ngay ngắn trên những trang vở sạch sẽ, thỉnh thoảng lại có dòng bút đỏ “Cô khen”, ít ai có thể tưởng tượng được, chúng được viết ra từ đôi chân của cô bé khuyết tật Linh Thị Hồng.
" alt="Kỳ tích của cậu học trò bại não trở thành học sinh giỏi quốc gia"/>Kỳ tích của cậu học trò bại não trở thành học sinh giỏi quốc gia
Trao đổi về vấn đề này, nguồn tin từ Sở Xây dựng Hà Nội cho biết, đây là dự án nhà tái định cư được triển khai từ năm 2001-2006 do HANCO3 làm chủ đầu tư dùng để tái định cư tại chỗ khi thực hiện dự án giải phóng mặt bằng mở rộng tuyến phố Sài Đồng nằm trong khu đô thị Sài Đồng. Do xảy ra tình trạng khiếu kiện, người dân không nhận nhà nên toàn bộ quỹ nhà này đã bị bỏ hoang từ khi xây dựng đến nay.
Mới đây, HANCO3 – chủ đầu tư dự án đã có văn bản đề nghị thành phố cho phép phá dỡ toàn bộ dự án để xây dựng nhà thương mại phục vụ tái định cư theo đặt hàng của thành phố đáp ứng nhu cầu mới của người dân hiện nay.
Theo nguồn tin từ Sở Xây dựng Hà Nội, vừa qua Sở đã họp với chủ đầu tư về vấn đề này. Trong đó yêu cầu công ty báo cáo lại về tình hình giải phóng mặt bằng dự án. Đây là dự án do chủ đầu tư bỏ tiền ra thực hiện giải phóng cho chính dự án của công ty. Thứ hai là đề nghị chủ đầu tư thuê đơn vị tư vấn lập phương án so sánh giữa một là sử dụng quỹ nhà đó để làm quỹ nhà làm nhà ở xã hội, phương án 2 là phá dỡ đi xây dựng lại. Trên cơ sở đó liên ngành sẽ xem xét, báo cáo thành phố.
“Đây là khu nhà trước đây được xây 6 tầng không có thang máy. Bây giờ nếu sử dụng thì phải có phương án như nào cho thích hợp. Thứ hai, nếu phá dỡ đi thì phải kiểm định để làm báo cáo cụ thể” – phía Sở Xây dựng Hà Nội cho biết.
Thông tin cho hay, đến nay phía chủ đầu tư HANCO3 vẫn chưa có văn bản báo cáo giải trình.
Theo TS Phạm Sỹ Liêm – Phó chủ tịch Tổng hội Xây dựng Việt Nam, Nguyên Thứ trưởng Bộ Xây dựng, đây là một điển hình về việc đầu tư xây dựng duy ý chí cũng cho thấy sự bất hợp lý trong chính sách tái định cư.
“Ở đây cần xác định đâu là chủ sở hữu để giải quyết. Nhưng điều này cũng đặt ra nhiều vấn đề không chỉ ở khu tái định cư này mà hiện nay Hà Nội còn nhiều căn hộ tái định cư vẫn bỏ hoang rất lãng phí. Những vấn đề này cần phải xem xét làm rõ và nêu cụ thể trách nhiệm” – ông Liêm nói.
Hồng Khanh
Dự án nhà ở thấp tầng và khu nhà ở tái định cư kết hợp thương mại được xây dựng trên khu đất hơn 64.500m2 tại khu đô thị mới Tây Nam Linh Đàm (Hoàng Mai – Hà Nội).
" alt="nhà tái định cư bỏ hoang cả thập kỷ rồi xin phá bỏ"/>