CEO Apple hé lộ ngày mở bán tai nghe không dây AirPod
![]() |
Đã 75 ngày kể từ khi Apple lần đầu giới thiệu về chiếc iPhone 7. Và cũng đã 75 ngày trôi qua kể từ khi khách hàng được nghe lời hứa hẹn về một giải pháp dành cho chiếc iPhone không có khe cắm audio jack. 75 ngày vừa rồi là 75 ngày người sở hữu iPhone 7 buộc phải mua các sản phẩm của bên thứ 3 hoặc sử dụng các loại adapter để kết nối chiếc tai nghe cũ của mình vào siêu phẩm mới của "táo khuyết".
Gần 11 tuần qua,élộngàymởbántainghekhôngdâhôm nay bao nhiêu âm lịch mọi hy vọng về sự xuất hiện của AirPod trong năm nay đã tắt bởi nhiều tin đồn rộ lên rằng AirPod sẽ không kịp lên kệ trong năm 2016 mà phải đợi tới năm 2017.
Thế nhưng cuối cùng, chúng ta cũng đã biết AirPod sẽ được mở bán vào thời điểm nào.
(责任编辑:Thế giới)
下一篇:Nhận định, soi kèo Liberia vs Sao Tome và Principe, 23h00 ngày 24/3: Cơn ác mộng kéo dài
Sự tấn công từ những bản clone của Flappy Bird
Rất nhanh sau khi Đông “khai tử” Flappy Bird, một loạt những ứng dụng bắt chước xuất hiện trên App Store và Play Store. Những ý kiến công kích dữ dội khiên cả Apple và Google bắt đầu phải loại bỏ dần những clone này. Nhưng sự mỉa mai lớn nhất với tôi lại là ở Châu Á, đặc biệt là Việt Nam, người ta cứ lặp đi lặp lại chính Flappy Bird là kẻ ăn cắp ý tưởng. Người Việt Nam thường sợ ý tưởng kinh doanh của mình bị bắt chước. Thế nhưng cộng đồng công nghệ Việt Nam lại đang ngồi đó, chứng kiến phần còn lại của thế giới đi copy một trò chơi Việt.
Còn bây giờ, Việt Nam có tiếp tục cuộc cách mạng game của mình ?
Bằng rất nhiều cách, các startup Việt Nam nói riêng và cộng đồng công nghệ nói chung, đặc biệt là với những người tiêu dùng, đang bị dẫn dắt bởi ngành công nghiệp game. VNG, một trong những doanh nghiệp thành công nhất tại Việt Nam, về cơ bản là một công ty game. Và những ngôi sao mới nổi trong cộng đồng startup Việt Nam như mWork, Appota, ME Corp, Divmob cũng đều hoạt động trong mảng này. Đó chính là hệ sinh thái game Việt Nam. Flappy Bird giờ đã trở thành huyền thoại ở Việt Nam. Thật khó để có thể theo chân nó, nhưng những trò chơi thú vị vẫn không ngừng được ra mắt tại đây. Nó bao gồm cả những ứng dụng đơn giản như School Cheater, đòi hỏi người chơi phải tránh được ánh mắt của giáo viên, đến cả những thiết kế thanh lịch như 1Path, ứng dụng yêu cầu người chơi nghiêng điện thoại của mình để kết nối các điểm.
" alt="Việt Nam đang dạy thế giới cách làm game di động ?" />
(**) Bài thơ "Thục Tướng" của Đỗ Phủ.
Nguyên văn tiếng Hán
丞相祠堂何處尋,
錦官城外柏森森。
映階碧草自春色,
隔葉黃鸝空好音。
三顧頻煩天下計,
兩朝開濟老臣心。
出師未捷身先死,
長使英雄淚滿襟。
Bản dịch của dịch giả Trần Trọng San
Hướng phía từ đường dạo gót qua,
Trắc tươi thành Cẩm cảnh bao la.
Rọi thềm, cỏ biếc ngời xuân thắm,
Cách lá, oanh vàng rộn tiếng ca.
Ba lượt đón bàn mời kế nước,
Hai triều giúp rập hết lòng già.
Ra quân chưa thắng thân đà thác,
Mãi khiến anh hùng lệ xót xa.
Tổ phụ Tiêu Thu Thủy là Tiêu Tê Ngô, cũng là sư tổ khai sơn Hoán Hoa kiếm phái
Lịch sử của Hoán Hoa kiếm phái tuyệt đối không thể so bì được với Thiên Sơnkiếm phái, Hoa Sơn kiếm phái, Thanh Thành kiếm phái, Hải Nam kiếm phái,Chung Nam kiếm phái, nhưng Tiêu Tê Ngô là đại sư kiếm thuật đương thời,với tu vi kiếm thuật của cá nhân ông, thật sự không thua kém bất kỳchưởng môn một phái nào ở trên. Phóng mắt khắp thiên hạ, cũng chỉ cóThiết Y kiếm phái, Thương Lãng kiếm phái là có thể khiến Tiêu Tê Ngô engại ba phần
Chỗ dựa của Thiết Y kiếm phái và Thương Lãng kiếm phái chính là Quyền Lực bang. Quyền Lực bang là thiên hạ đệ nhất đại bang.
Hoán Hóa kiếm phái thì lại không có chỗ dựa nào cả.
Tiêu Tê Ngô danh chấn thiên hạ, đến lúc tuổi già cũng chỉ có một đứa con trai, đó là Tiêu Tây Lâu.
Tiêu Tây Lâu mười chín tuổi đã đánh bại kiếm khách trứ danh đương thời, “Trường không kiếm” Trác Thanh Thiên.
Tiêu Tê Ngô rất yêu thương đứa con độc nhất này, tuy vậy, Tiêu Tây Lâu lạikhông thể chấp nhận yêu cầu của cha, từ bỏ người mình yêu, lấy một côgái chưa từng gặp mặt, nhưng môn đăng hộ đối làm vợ, cuối cùng bỏ nhàtrốn đi, tới Quế Lâm, lập nên ngoại Hoán Hoa kiếm phái. Do đó, khi ấy có hai phân chi Hoán Hoa kiếm phái nội, ngoại.
Nhưng không được vài năm, Tiêu Tê Ngô tỷ võ với người khác, thảm bại thụ thương, đau đớnthành tật, cuối cùng rút tay khỏi trần thế. Kẻ địch thừa cơ xâm nhập,toàn bộ nội Hoán Hoa kiếm phái chỉ trong vòng ba tháng đã gần như bịngươi ta làm tan rã.
Tiêu Tây Lâu nghe được tin dữ, vội dẫn người quay về Xuyên Trung, một kiếm vào thành, cuối cùng cũng ổn định bêntrong Hoán Hoa kiếm môn, hai nhánh Hoán Hoa kiếm phái nhờ đó mà hợpthành một mạch.
Nhà họ Tiêu Hoán Hoa rất có tiếng tăm tại XuyênTrung, uy tín cực cao, gia sản dồi dào, đủ để muốn gió được gió, muốnmưa được mưa, Tiêu Tây Lâu tuổi cao lại càng chăm chỉ tu luyện kiếm phá, có tiến cảnh rất lớn.
Có người nói, Hoán Hoa kiếm môn không chỉ là một bang phái, mà là cả một thế gia.
Lại có người nói, Hoán Hoa kiếm môn sở dĩ thịnh vượng, đương nhiên là nhờTiêu Tây Lâu tinh tế, lão luyện, nhưng cũng do có hai người con traigiỏi và một người con gái tốt.
Kiếm thuật của Tiêu Dịch Nhân nghe đồn đã không còn dưới cha mình, hơn nữa trong Xuyên Trung cũng rất được kỳ vọng.
Tiêu Khai Nhạn trung tâm kiên định, chịu khổ chịu cực, là một thanh niên tốt, trung hậu, giản dị.
Tiêu Tuyết Ngư là một cô gái vừa xinh đẹp vừa thông minh. Nghe kể năm cômười ba tuổi ở bên dòng suối vừa ca hát vừa thêu một bức “ngư hí thủy”(cá giỡn nước), kết quả thật sự có một con cá sống nhảy lên trên bờ, rơi vào bức tranh thêu của cô, cũng không biết là vì tiếng ca quá hay, haylà vì nét thêu quá giống.
Khi đó Tiêu Thu Thủy vẫn còn chưa trưởng thành.
Tiêu Thu Thủy từ bé đã lớn lên dưới sự chăm sóc bảo bọc kỹ lưỡng như vậy.
Tiêu Thu thủy từ bé đã thông minh hơn người, đọc sách qua mắt là không quên, giỏi thơ khéo vẽ, võ công học từ Tiêu Dịch Nhân chứ không phải Tiêu Tây Lâu, nhưng không ngờ mới mười bảy tuổi đã tự thành đường riêng.
Tiêu Tây Lâu trong lòng đương nhiên là rất yêu thích đứa con này, nhưng ôngcũng không hề thích cái tính ưa náo nhiệt, ưa lo chuyện bao đồng, ưangao du lang bạt, ưa kết giao bằng hữu, dễ giận dễ mừng, làm trước nóisau của Tiêu Thu Thủy.
Tiêu Tây Lâu cho rằng con cháu danh mônthế giá không nên như vậy, hẳn là nên trang trọng một chút, cần kiệm một chút, giống như đại ca Tiêu Dịch Nhân, nhị ca Tiêu Khai Nhạn vậy.
Thế nhưng Tiêu Thu Thủy vẫn là Tiêu Thu Thủy.
Tiêu Thu Thủy muốn tới đồi Ngọa Long ở Long Trung, nhưng lại từ Trường Giang Tây Lăng hiệp ngược dòng đi lên, tới Tỷ Quy. Tỷ Quy là nơi đại thi nhân Khuất Nguyên sinh ra, lúc đó lại đúng ngày 5 tháng 5, tiết Thi Nhân của Trung Quốc(*).
Tiêu Thu Thủy cùng ba người bạn là các thanh niên yêu thích mạo hiểm.
Trương Giang tam hiệp bao gồm Đường hiệp, Vu hiệp, Tây Lăng hiệp, nằm ở thượng du Trường Giang, nằm giữa hai đất Tứ Xuyên, Hồ Bắc, tiếp nối lẫn nhau,dàu bảy trăm dặm, là hiểm địa khi đi thuyền.
Tỷ Quy lưng dựa núicao, mặt hướng Trường Giang, cảnh sắc tráng lệ. Nơi đây là quê cũ củaKhuất Nguyên, cho nên cứ đến ngày mồng 5 tháng 5 lại càng náo nhiệt,thuyền rồng chạy chật sông.
Đó là một buổi sáng sớm, gió lànhnắng ấm, Tiêu Thu Thủy tới Tỷ Quy liền cùng mấy vị bằng hữu lên bờ,trong lòng nghĩ: “Dù sao cũng không vội vã” vì thế liền quyết định đixem cuộc đua thuyền rồng mới mẻ này rồi mới đẩy thuyền tới Long Trung.
Mỗi lần Tiêu Thu Thủy ra khỏi nhà, Tiêu Tây Lâu chắc chắn sẽ nhắc nhở hắn vài chuyện:
Không được kết giao bạn bè lung tung.
Không được dính dáng đến phụ nữ xa lạ.
Ngàn vạn lần, tuyệt đối không được trêu chọc đến người của Quyền Lực bang.
Chuyện đầu tiên Tiêu Thu Thủy hiểu được. Do nhà họ Tiêu Hoán Hoa ở Thành Đô là danh môn thế giá, tự nhiên sẽ có người tới làm thân kết giao, nhưngdanh dự của nhà họ Tiêu, nếu kết giao bạn xấu phải tự chịu ảnh hưởng,đắc tội với bằng hữu, cũng tương đương tự chui đầu vào rọ. Thị phi trêngian hồ, có nhiều khi còn sắc hơn cả đao trong tay.
Chuyện thứhai Tiêu Thu Thủy rõ ràng. Do bản thân hắn trải đời chưa lâu, mà cha hắn lại vì phụ nữ mà suýt nữa bị trục xuất ra khỏi nhà họ Tiêu. Tiêu ThuThủy mặc dù hiểu rõ nhưng không có nghĩa là hắn đồng ý, thứ nhất là vìTiêu Thu Thủy vốn thích quảng giao bạn bè, thứ hai là vì Tiêu Thu Thủycó máu phong lưu.
Nhưng chuyện thứ ba thì Tiêu Thu Thủy vừa không hiểu được lại vừa không rõ ràng.
Hắn từng hỏi vô số lần, hỏi không ít người:
- Quyền lực bang, rút cuộc là thế nào.
Những người đó mặc dù cách trả lời không giống nhau, nhưng ý nghĩa lại hoàn toàn nhất trí.
...Quyền Lực bang là Quyền Lực bang, khai bang lập phái là vì quyền lực, cho nên trực tiếp gọi tên là Quyền Lực bang. Đây là một cái tên thực sự cầuthị, người đưa ra cái tên này đương nhiên là bang chủ Quyền Lực bang, Lý Trầm Chu.
...Lý Trầm Chu ngoại hiệu là “Quân lâm thiên hạ”, võcông cao cường đến mức nào không ai biết, hắn có một người vợ tốt, tênlà Triệu Sư Dung, có một “túi khôn”(**) giỏi, tên là Liễu Tùy Phong. Cho tới bây giờ vẫn chưa nghe tới có ai có thể thắng được Triệu Sư Dung,Liễu Tùy Phong.
...Muốn đạt được quyền lực, nhất định phải có ba thứ: tiền bạc, địa vị, người ủng hộ.
...Cả ba thứ này, Lý Trầm Chu đều có.
...Nhưng kẻ bá quyền chân chính điều khiển Quyền Lực bang lại là mười chín người chấp hành, “Cửu thiên thập địa, Thập cửu nhân ma”, giang hồ nghe danhmà phải biến sắc.
...Mười chín nhân ma, không những võ công caotuyệt mà còn có vây cánh trải rộng khắp thiên hạ, không thiếu cao thủdanh gia. Ngoài ra nghe nói còn có tám nhân vật đáng sợ.
...Thủ đoạn giết người và hành hạ của bọn chúng có thể khiến ngươi căm hận mẹ mình tại sao lại sinh ngươi ra.
...Vì thế đụng đến Quyền Lực bang, không bằng tự sát cho xong!
....Không thể trêu chọc đến Quyền Lực bang được.
Những lời trên, Tiêu Thu Thủy đều hiểu cả.
Chuyện hắn không hiểu chỉ có một, đó là câu kết luận.
Trong cảm nhận của hắn, đây mới là đối tượng tốt nhất, nên trêu chọc nhất, tại sao, vì cái gì mà lại không thể trêu chọc?
- Ngàn vạn lần không được trêu chọc Quyền Lực bang, nếu không ta đánh gãy chân con.
Tiêu Thu Thủy không biết đã nghe qua câu này bao nhiêu lần rồi, chuyến này ra khỏi nhà lại bị nhắc lại lần nữa.
Nhưng câu nói sau đó không phải Tiêu Tây Lâu nói, mà là do mẹ của Tiêu Thu Thủy, Tôn Tuệ San thêm vào.
Tôn Tuệ San lúc trẻ đã rất nổi tiếng trên giang hồ, là con gái độc nhất của chưởng môn Thập tự Tuệ kiếm Tôn Thiên đình.
Nhưng nếu câu sau đó là do Tiêu Tây Lâu nói thì trong cảm nhận của Tiêu ThuThủy sẽ hoàn toàn khác hẳn, bởi vì Tiêu Tây Lâu đã nói là làm.
Tôn Tuệ San là một người mẹ hiền, rất thương yêu Tôn Thu Thủy. Mẹ hiền thường sẽ không phải là một người mẹ nghiêm khắc.
Cho nên Tiêu Thu Thủy nghe qua cũng bỏ ngoài tai.
Tỷ Quy Hồ Bắc là thành cổ trong khe núi, lưng dựa dãy núi hùng vĩ, mặt nhìn Trường Giang cuồn cuộn, cảnh sắc tráng lệ.
Tiêu Thu Thủy đến Tỷ Quy lúc sáng sớm, nhìn thấy trên bờ neo đầy thuyền lớnthuyền nhỏ, mấy chục chiếc thuyền rồng giăng cờ kết hoa rực rỡ. Đây lànơi Khuất Nguyên sinh ra, ngày mồng 5 tháng 5 hằng năm đương nhiên làcàng thêm náo nhiệt, cũng coi như sự tưởng nhớ đến vị đại thi hào yêunước.
Do vẫn còn sáng sớm, thuyền bè đều neo lại bên bờ, phần lớn là thuyền rồng, cùng với một số thuyền cá trang trí đẹp đẽ để đón tiếp, trong đó còn có lẫn vài chiếc thuyền buôn và một chiếc “họaphương”(***) cực kỳ hoa lệ.
Có vẻ là một gia đình giàu có nào đó từ xa tới đây xem đua thuyền rồng.
Tiêu Thu Thủy lớn lên bên dòng Hoán Hoa Khê, kiểu “họa phương” này cũng cómột hai chiếc, có điều ở địa phương này cũng có loại “họa phương” nhưthế, Tiêu Thu Thủy không khỏi liếc nhìn thêm một cái.
Vốn hắnnhìn qua một cái là biết đây là người giàu tới tìm cuộc vui, chỉ là mộtcái nhìn này lại khiến hắn thấy được một chuyện không tầm thường!
Vì thế hắn lập tức dùng bước!
Bạn bè hắn cũng dừng lại theo.
Do còn sáng sớm, người trên bờ cũng không đông lắm.
Nếu đổi lại ngày thường thì trên bờ đê này sẽ chẳng có bóng người.
Trên họa phương có một tên gia đinh đang đứng ở đầu thuyền vươn vai ngápdài, một thị nữ đang đổ rác rưởi trong ống nhổ xuống sông.
Ở trên bờ có mười một mười hai người đi tới.
Toàn những đại hán cao lớn.
Chuyện này cũng không có gì lạ lùng lắm, nhưng đập vào mắt người ta là bên eo, trên lưng mười một mười hai người này đều đeo binh khí.
Giữa ban ngày ban mặt, nhóm người này lại dám to gan lớn mật mang đao mang kiếmđi cùng một chút, không khỏi có chút không tầm thường.
Càng không tầm thường hơn là, mười hai người này đều đột ngọt vút vũ khí, nhảy vọt lên thuyền.
Người đi đầu dùng một đôi búa sắt, nhảy lên đầu thuyền, dọa tên gia đinh sợchết khiếp. Hắn đang muốn kêu cứu mạng thì đã bị đại hán cầm búa kề sátcổ, đẩy vào trong khoang thuyền.
Thị nữ hét lên một tiếng chóitai, một đại hán cầm trường thương lập tức tung cước đẩy cô ta rơi xuống sông. Thị nữ ở giữa sông vùng vẫy hô cứu mạng.
Những người còn lại lập tức kéo nhau vào khoang thuyền, chỉ còn hai người dùng đơn đao thủ ở hai bên mép thuyền.
Chỉ một loáng đã kinh động đến xung quanh, mười mấy người quây lại đứngxem, hai đại hán cầm đơn đao lập tức vung đao lên vù vù mấy phát, quátlớn:
- Chúng tôi là người của “Trường Giang thủy đạo thiên vương” Chu đại thiên vương, hiện tại đang có một vụ làm ăn, mong các vị khôngnhúng tay vào, nếu không giết không cần hỏi.
Mọi người xôn xao một chặp, nhưng không ai dám bước lên.
Ba người bạn của Tiêu Thu thủy đưa mắt nhìn nhau, trong lòng cùng nghĩ tới một chuyện, đó là “Ăn cướp!”
Chuyện này còn phải nghĩ nữa sao?
Loại chuyện thế này, trừ phi Tiêu Thu Thủy không biết, một khi đã biết là nhất định phải quản.
Tiêu Thu Thủy thân hình vừa động, một người bạn vóc người cao dài bên cạnh lập tức kéo hắn lại. Tiêu Thu Thủy nôn nóng hỏi:
- Có gì thì nói mau.
Người bạn cao kia nói:
- Cậu biết Chu đại thiên vương là ai không?
Tiêu Thu thủy đáp:
- Trư bát giới?
Người bạn cao, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Đại minh chủ của Trường Giang tam hiệp thập nhị liên hoàn ổ, Chu lão thái gia.
Tiêu Thu Thủy nói:
- À, cái này thì có nghe nói.
Người bạn vóc dáng cao cao lắc đầu thở dài:
- Cậu biết người dùng hai búa cùng người dùng trường thương là ai không?
Tiêu Thu Thủy bực bội giậm chân nói:
- Cậu bớt rào trước đón sau đi được không?
Người bạn cao đáp:
- Người dùng hai búa gọi là “Tử kim phủ” Tiết Kim Anh, dùng trường thương là “Thương đáo nhân vong” Chiến Kỳ Lực. Hai người này võ công không tệ, là thủ hạ đắc lực của Chu đại thiên vương.
Rồi lại thở dài nói:
- Cậu muốn đi đối phó với bọn chúng, có nên cân nhắc một chút không?
Tiêu Thu Thủy ngoảnh đầu lại hai người kia, cười hỏi:
- Các cậu thì sao?
Hai người bạn cười đáp:
- Cần cân nhắc.
Tiêu Thu Thủy nói:
- Ồ?
Người bạn trông bạch diện thư sinh đáp:
- Vốn muốn dạy cho bọn chúng một trận.
Người bạn kia mang giọng như con gái, tiếp lời:
- Bây giờ thì đang tính giết bọn chúng.
Tiêu Thu Thủy bật cười, quay lại phía người bạn cao kia, hỏi:
- Thế nào?
Người bạn cao khẽ thở dài một tiếng đáp:
- Tôi là muốn các cậu tới giết người, không phải dạy dỗ gì hết, vậy thôi.
Tiêu Thu Thủy cười đáp:
- Các cậu?
Người bạn cao cười khục lên:
- Không, chúng ta.
Đây chính là bạn bè của Tiêu Thu Thủy, ba vị bằng hữu của hắn.
Đúng lúc đó, trong họa phương chợt vang lên một tiếng kêu thảm, một người bộ dạng như công tử thò đầu ra ngoài rèm hô to cứu mạng, mới kêu được nửachữ đã đột ngột tắc lại, ngã gục bên song cửa, rèm che sau lung nhuốmđỏ.
Mấy người Tiêu Thu Thủy thấy vậy sao có thể chần chừ nữa.
Hai đại hán cầm đao chỉ thấy trước mắt hoa lên, trên thuyền đã có thêm bốn người ăn mặc như công tử.
Hai gã đại hán đâu để họ vào mắt, chỉ vào Tiêu Thu Thủy quát:
- Mau lăn xuống!
Sở dĩ bọn họ chỉ vào Tiêu Thu Thủy là bởi vì trong bất cứ trường hợp nào,Tiêu Thu Thủy xuất hiện cùng bất kỳ ai, người khác đều sẽ trước tiên để ý tới Tiêu Thu Thủy, thậm chí trong mắt chỉ có một mình Tiêu Thu Thủy
Đây là điểm đặc biệt của Tiêu Thu Thủy so với người khác.
Nhưng không đợi gã đại hán nói hết câu, trong bốn người trên đầu thuyền độtnhiên có ba người biến mất, chỉ còn lại một gã thư sinh mặt trắng đangcười hề hề, mành che cửa thuyển rung lên một chặp.
Hai gã đại hán không hỏi ngẩn ra, chỉ nghe gã thư sinh mặt trắng nhẹ giọng nói:
- Các ngươi là thủ hạ của Chu lão thái gia, nhất định là đã giết rất nhiều người phải không?
Một trong hai tên buột miệng đáp theo bản năng:
" alt="Truyện Thần Châu Kỳ Hiệp" />
Nguyên Diệu đang ghi sổ bên quầy, nghe Bạch Cơ nói vậy, có hơi tò mò hỏi: "Bạch Cơ, cái gì lại đến thế?"
Bạch Cơ ném thiệp lên quầy, nói: "Yến tiệc."
Nguyên Diệu nhìn qua thiệp, cười nói: "Yến tiệc thì có sao đâu? Yến tiệc đón tuyết, nghe thật tao nhã, công chúa và quý phụ thật quá thanh nhã, để đón tuyết đầu mùa ở Trường An mà còn mở yến tiệc ca múa."
Bạch Cơ nói: "Hiên Chi, yến tiệc của quý phụ đều có mục đích, ngươi không nhìn ra ý nghĩa của yến tiệc đón tuyết này sao?"
Nguyên Diệu nhìn kỹ thiệp, đọc: "Vườn Phù Dung, Phương Lâm Đài... Ồ, trời lạnh thế này, yến tiệc sao lại tổ chức ngoài trời? Không lạnh sao?"
Bạch Cơ nói: "Đây là mục đích."
Nguyên Diệu vẫn chưa hiểu.
Bạch Cơ nói: "Mùa đông lạnh giá, chán nản vô cùng lại đến lúc quý phụ khoe khoang áo lông làm thú vui rồi. Trên Phương Lâm Đài, gió lạnh cắt da, không có áo lông thì không thể chống lạnh. Quý phụ sẽ mặc những chiếc áo lông đẹp nhất của mình tham dự yến tiệc, so sánh xem ai có áo lông quý giá hơn. Đó là mục đích của yến tiệc đón tuyết."
Nguyên Diệu nghi hoặc nói: "So sánh như vậy có ý nghĩa gì?"
Bạch Cơ nói: "Tại yến tiệc, ai có áo lông quý giá sẽ được khen ngợi. Ai có áo lông cũ kĩ tồi tàn sẽ bị chế giễu, không ngẩng đầu lên được. Có ý nghĩa gì thì ta không biết nhưng mọi người đều thích thú, mỗi năm đều tổ chức yến tiệc."
Nguyên Diệu không thể hiểu. Hắn nghĩ, hành vi khoe khoang áo lông của quý phụ có lẽ cũng giống như Trần Thắng và Vương Khải khoe của vậy.
Bạch Cơ hỏi: "Hiên Chi, năm nay trong thành Trường An thịnh hành loại áo lông nào?"
Nguyên Diệu ngẩn người, nói: "Ta không hiểu phong cách phố phường, cũng không quan tâm nên không biết."
Bạch Cơ nói: "Ly Nô đi đâu rồi?"
Nguyên Diệu nói: "Ly Nô đi Chung Nam Sơn mua than rồi."
Bạch Cơ cảm thấy kỳ lạ, nói: "Trên thị trường cũng có than bán, sao phải đi Chung Nam Sơn mua?"
"Ly Nô nói, than trên thị trường không được, thương nhân gian dối thích trộn lẫn than xấu vào than đỏ không khói để bán, nhìn bề ngoài không khác gì nhưng khi đốt lên lại làm mắt nó đau. Nó thà tự mình đi một chuyến đến Chung Nam Sơn, tìm nông dân đốt than mua trực tiếp, cũng không muốn mua trên thị trường."
"Được thôi."
Bạch Cơ đành phải tự mình lên kho ở tầng hai tìm áo lông chuẩn bị tham gia yến tiệc đón tuyết.
Trong đại sảnh, Nguyên Diệu đang tiếp tục ghi sổ sách thì có một người bước vào Phiêu Miểu Các.
Đó là một nam nhân trung niên.
Nam nhân trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân hình tròn trịa, mặt trắng hơi có râu. Ông ta mặc một bộ áo lụa màu xanh đậm, cổ và tay áo đều viền lông cáo, chân đi một đôi giày da nai.
Nam nhân trung niên dường như đang suy nghĩ gì đó, khi ông ta tỉnh lại, nhận ra mình đang ở trong một cửa tiệm, không khỏi giật mình. ... Hôm nay ông ta đến chợ Tây để thu nợ, sau khi thu xong thì đi dạo trên phố giải sầu, không có ý định vào một cửa tiệm nào để mua sắm. Có lẽ do quá mải mê suy nghĩ, không biết thế nào lại bước vào Phiêu Miểu Các.
Nguyên Diệu thấy có khách, vui mừng khôn xiết, vội vàng đặt bút xuống, cười nói: "Khách quan muốn mua gì?"
Nam nhân trung niên vốn định rời đi nhưng thấy Nguyên Diệu tươi cười đón chào lại thấy hàng hóa trong Phiêu Miểu Các phong phú đa dạng bèn dừng lại, ngắm nhìn xung quanh.
"Tiệm của các người có gì?"
Nguyên Diệu cười nói: "Trong Phiêu Miểu Các có rất nhiều thứ, thật lòng mà nói, ta cũng không biết hết hàng hóa ở đây. Ngài hãy nhìn trên kệ hàng này, vàng bạc, ngọc ngà, gốm sứ, đao kiếm, thư họa, hương liệu, bảo thạch, thứ gì cũng có. Còn rất nhiều bảo vật từ biển cả vận chuyển đến, không bày hết được trong tiệm, đều đặt trong kho, nếu ngài cần, ta có thể đi lấy."
Nam nhân trung niên vừa hay đứng cạnh kệ trưng bày trâm cài và trang sức, ánh mắt ông ta lướt qua kệ.
Nguyên Diệu cười nói: "Những cây trâm vàng và vòng ngọc bích này đều rất tốt, có thể mua tặng phu nhân của ngài."
Nghe đến hai chữ "phu nhân", nam nhân trung niên run lên, ánh mắt có hơi sợ hãi.
Nam nhân trung niên nói: "Có tượng Phật, kiếm đào gỗ hay thứ gì đó có thể trấn trạch trừ tà không?"
Nguyên Diệu nghe vậy, nói: "Những thứ này không có trên kệ, ta phải vào kho tìm. Ngài vui lòng chờ một lát."
Nam nhân trung niên khoát tay, nói: "Thôi, thôi, ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi, thật ra không cần mấy thứ đó. Ta họ Ngu, tên là Ngu Ung, cũng là một thương nhân, mở một cửa hàng bán áo lông ở chợ Đông, tên là Tam Đông Các."
Nguyên Diệu cảm thấy cái tên Tam Đông Các này nghe quen tai, nghĩ lại một chút, mới nhớ ra Tam Đông Các là cửa hàng bán áo lông lớn nhất ở chợ Đông.
Tam Đông Các là một cửa hàng lâu đời, áo lông ở đây là đầy đủ nhất trong thành Trường An, từ áo lông cừu, lông thỏ, lông chó thường thấy, đến áo lông cáo, lông chồn, lông sói, lông hổ, lông nai quý hiếm, các loại áo lông chống lạnh đều có đủ. Quý phụ thành Trường An, một khi vào đông, chắc chắn sẽ đến Tam Đông Các vung tiền mua áo lông quý hiếm.
Nguyên Diệu nói: "Thì ra là ông chủ Ngu. Ta là Nguyên Diệu, đã nghe danh Tam Đông Các từ lâu."
Ngu Ung nói: "Ở tiệm của các ngươi có bán áo lông không?"
Nguyên Diệu ngẩn ra, nói: "Phiêu Miểu Các từ trước đến giờ không bán áo lông nhưng trong kho có thể có một hai món cũ."
Ngu Ung run người, vuốt râu nói: "Hiện nay, mùa đông đã đến lại đến lúc quý phụ mua sắm áo lông. Tam Đông Các năm nay có nhiều hàng mới, không phải lông cáo, lông chồn, mà là lông rái cá. Lông rái cá nhẹ và bền, lông tơ dày, giữ ấm rất tốt. Mùi hôi ít hơn lông cáo, lông chồn nhiều. Quý phụ yêu thích thời trang mới, mùa đông năm nay chắc chắn sẽ thịnh hành áo lông rái cá. Nếu các ngươi chuẩn bị một ít áo lông rái cá, chắc chắn sẽ kiếm được một khoản. Nếu ngươi lấy mười cái, ta sẽ giảm giá cho ngươi."
Nguyên Diệu ngẩn người, Ngu Ung quả không hổ là thương nhân, vào Phiêu Miểu Các không chỉ không mua đồ, mà còn muốn bán áo lông của mình cho Phiêu Miểu Các.
Ngu Ung thấy Nguyên Diệu do dự lại nói: "Ở chợ Tây này, chỉ có nhà Vương Nhị ở phố trước bán hàng da, cửa hàng của ông ta nhỏ, không bán được hàng cao cấp, chỉ bán vài thứ da thông thường. Phiêu Miểu Các này đầy những thứ vàng ngọc, chắc hẳn ông chủ cũng không thiếu tiền. Nói thật, trước đây ta không biết ở chợ Tây có một Phiêu Miểu Các như thế này? Haha, nói xa rồi, nếu hắn có thể một lần đặt năm mươi chiếc áo lông rái cá, ta cam đoan không bán lông rái cá cho các cửa hàng khác nữa. Khách hàng ở chợ Tây này đều sẽ là của nhà hắn."
Nguyên Diệu gãi đầu, nói: "Việc này, ta không thể quyết định được. Ta chỉ là một nhân viên, không phải bà chủ."
Ngu Ung nói: "Chủ của các ngươi đâu?"
Nguyên Diệu vừa định trả lời thì Bạch Cơ từ trong bước ra.
Bạch Cơ nhìn Ngu Ung một cái, cười nói: "Ta là Bạch Cơ, chủ nhân của Phiêu Miểu Các này."
Ngu Ung đánh giá Bạch Cơ một lượt, cười nói: "Không ngờ, bà chủ của Phiêu Miểu Các lại là một mỹ nhân."
Bạch Cơ cười nói: "Cảm ơn ông chủ Ngu khen ngợi. Vừa rồi ta tình cờ đi xuống, nghe thấy lời của ngài."
Ngu Ung nói: "Bạch Cơ cô nương nghĩ thế nào?"
Bạch Cơ đảo mắt, cười nói: "Ài, hiện nay kinh doanh không dễ, Phiêu Miểu Các nhìn có vẻ nhiều hàng hóa nhưng một tháng không bán được mấy món. Nói thật với ngài, ta đã ba tháng không trả lương cho hai nhân viên. Ta không có dư tiền mua một đợt áo lông rái cá nhưng ta có một ý tưởng."
Ngu Ung nói: "Ý tưởng gì?"
Bạch Cơ cười nói: "Ngài có thể gửi bán áo lông rái cá tại Phiêu Miểu Các, bán được một món, ta lấy bốn phần bạc, ngài lấy sáu phần, không bán được, khi xuân đến ta sẽ trả lại nguyên vật. Ta luôn trọng nghĩa khinh tài, vì cùng là thương nhân, ta không thu phí mặt bằng của ngài."
Nguyên Diệu toát mồ hôi lạnh. Ngu Ung gian trá muốn kiếm một khoản từ Phiêu Miểu Các nhưng Bạch Cơ dường như còn cao tay hơn muốn làm ăn không vốn.
Ngu Ung rung rinh mỡ, tức giận nói: "Bạch Cơ cô nương, sao ngươi không đi cướp đi?!"
Bạch Cơ cười tủm tỉm nói: "Ông chủ Ngu nói đùa rồi. Ngài nghĩ kỹ xem, ngài gửi bán áo lông rái cá tại chỗ ta, tương đương với việc không tốn một xu mà mở một Tam Đông Các tại chợ Tây. Ngài cầm đèn lồng đi ba vòng trong thành Trường An, cũng không tìm được chuyện tốt như vậy!"
Ngu Ung tức đến run rẩy.
Bạch Cơ nhìn sâu vào mắt Ngu Ung, khóe miệng hiện lên nụ cười quỷ quyệt.
"Ông chủ Ngu, gần đây ngài có gặp chuyện gì lạ không?"
Ngu Ung nghe xong, sắc mặt biến đổi. Ông ta từ giận chuyển sang sợ muốn nói gì đó nhưng lại im lặng.
"Không có gì, không có gì..."
Bạch Cơ đảo mắt, đổi giọng nói: "Thực ra, mùa đông lạnh giá là thời điểm tốt để bán áo lông, bán một số áo lông cũng tốt. Khi nào có thời gian ta sẽ đến chợ Đông, đến Tam Đông Các xem thử áo lông rái cá của ngài."
Ngu Ung gật đầu, nói: "Được, Bạch Cơ cô nương có thể xem hàng trước, giá cả, tất cả đều có thể thương lượng."
Ngu Ung cáo từ rời đi.
Bạch Cơ đứng trong đại sảnh, chìm vào suy nghĩ.
Nguyên Diệu nói: "Bạch Cơ sao vậy? ông chủ Ngu có gì không ổn sao?"
Bạch Cơ nói: "Phía sau ông ta có một luồng khí đen mờ ảo như móng vuốt của một con dã thú. Tuy nhiên, áo lông đến từ da thú, thương nhân bán da bị dã thú oán hận cũng là bình thường."
Nguyên Diệu kinh ngạc nói: "Ông chủ Ngu không gặp chuyện gì chứ?"
Bạch Cơ nói: "Không biết. Tuy nhiên, ông ta đã vào Phiêu Miểu Các là có duyên, khi nào rảnh thì ta đến Tam Đông Các một chuyến xem sao."
Nguyên Diệu nói: "Bạch Cơ không định cũng bán áo lông chứ?"
Bạch Cơ cười nói: "Chỉ cần kiếm được bạc, bán một mùa đông có gì là không được?"
Nguyên Diệu lại hỏi: "Bạch Cơ vừa nãy ngươi tìm gì trong kho thế?"
Bạch Cơ nói: "Tìm áo lông mặc dự yến tiệc đón tuyết, ta nhớ có một chiếc áo lông cừu quý nhưng không biết để đâu. Chờ Ly Nô về thì hỏi nó xem, hầu hết đồ đều do nó sắp xếp."
Nguyên Diệu không hỏi thêm nữa.
Bạch Cơ ngồi nhàn nhã trong phòng, xem cuốn sách mới mua về phong tục trong thành.
" alt="Truyện Phiêu Miểu 6" />
"Vậy sao?" Khóe mắt cô cay cay khi nghe tin đó . Đáng lẽ cô nên vui chớ sao lại khóc ,em gái cô khỏi bệnh và sắp trở về rồi mà? Cô siết chặt điện thoại của mình cười nhẹ trả lời "Cậu chắc vui lắm nhỉ ?"
"Tất nhiên rồi."
Cô không kiềm được mà khóc nức lên vừa đủ bên kia điện thoại có thể nghe thấy "Cậu bị sao thế?"
"Mình vui quá mà." Cô nói xong vội tắt điện thoại đi dựa vào tường ôm chặt miệng của mình mà khóc, cô biết ngày mai em cô sẽ trở về, cô phải trả lại chồng cho em của gái mình.
Nếu hai năm trước em gái cô không phải vì cô mà bị xe tải đụng phải ra nước ngoài điều trị thì có lẽ người kết hôn cùng anh chính là em của cô.
" alt="Truyện Bạn Thân Là Vợ Cũ" />
- ·Nhận định, soi kèo Bồ Đào Nha vs Đan Mạch, 02h45 ngày 24/3: Đòi nợ thành công
- ·Digitimes: LG đặt hàng sản xuất điện thoại chạy Windows Phone 8
- ·Block Fortress: War
- ·Mapple Story 2 công bố 4 lớp nhân vật đầu tiên
- ·Nhận định, soi kèo New Caledonia vs New Zealand, 13h00 ngày 24/3: Tưng bừng bắn phá
- ·Truyện Hoá Ra Chưa Từng Quên
- ·Bloomberg: Microsoft sẽ giới thiệu nhiều mẫu Surface mới
- ·HKPhone ra mắt RACER AIR thiết kế phong cách Ý giá 4,45 triệu
- ·Nhận định, soi kèo CH Ireland vs Bulgaria, 02h45 ngày 24/3: Không dễ cho chủ nhà
- ·Game di động Việt Jump & Jump sẽ liên tục được cập nhật
Blacklight Retribution
Blacklight Retribution là tựa game FPS đang được cộng đồng đánh giá khá cao về mặt đồ họa và lối chơi, game phát hành vào năm 2011 nhưng gamer Việt không thể chơi do NPH Perfect World đã khóa IP Việt Nam.
Tuy nhiên, vào đầu năm 2014, việc ra mắt cụm máy chủ Đông Nam Á đã đem lại cơ hội cho người Việt trải nghiệm tựa game MMOFPS khá mới lạ này.
Bối cảnh của Blacklight Retribution xảy ra vào thời điểm tương lai, khi các tiến bộ khoa học kĩ thuật quân sự đã đạt được khá nhiều thành tựu. Nhờ sử dụng Unreal Engine 3, Blacklight Retribution có nền đồ hóa khá đẹp, không thua kém bất kì MMOFPS nào ở thời điểm hiện tại.
Ngoài hệ thống bắn súng thường thấy ở một game FPS, Blacklight Retribution có một điểm đặc biệt là khả năng nâng cấp vũ khí ấn tượng. Người chơi có thể thay đổi tất cả các chi tiết có trên vũ khí của họ, từ báng súng, họng súng, ống ngắm, hộp đạn cho đến các chi tiết kĩ thuật bên trong vũ khí. Những thay đổi sẽ làm ảnh hưởng đến khả năng bắn chính xác, sức công phá, độ giật, khả năng bắn nhanh... đòi hỏi người chơi phải tính toán khá kĩ càng nếu không muốn vũ khí của mình là một khẩu súng đồ chơi.
Lối chơi của Blacklight Retribution xoay quanh các mục chơi truyền thống như chiếm giữ cứ điểm, Deathmatch, Domination,... Người chơi tiêu diệt đối phương nhiều bao nhiêu, lượng điểm kinh nghiệm và số tiền người chơi kiếm được càng nhiều bấy nhiêu.
Nhìn chung, nếu bạn đang tìm một tựa game MMOFPS mới lạ, có chất lượng tốt, được cộng đồng đánh giá cao, không quá “hút máu” thì Blacklight Retribution là một lựa chọn không tồi.
Đăng kĩ và tải game tại: http://www.blacklightasia.com
Ghost Recon Phantoms
Là phiên bản online của series FPS offline đình đám Tom Clancy's Ghost Recon, Phiên bản Phantoms không những giữ được truyền thống đề cao tính chiến thuật, khả năng phối hợp giữa người chơi với nhau, game còn đem đến khá nhiều thay đổi trong hệ thống nấp và bắn thường thấy trong nhãn hiệu Ghost Recon. Chính vì thế, Ubisoft không ngần ngại khi quyết tâm đạt được mục tiêu là đánh bật lại các tựa game MMOFPS đang có mặt trên thị trường.
Là một tựa game bắn súng thiên về tính chiến thuật, người chơi phải tính toán khá kĩ càng nếu muốn hoàn thành được nhiệm vụ của màn chơi. Game cung cấp 3 phe cho người chơi lựa chọn, mỗi phe đều có những đặc điểm và kĩ năng riêng biệt khác nhau. Mỗi khi vào trận đấu, cả đội phải tính toán và giao nhiệm vụ tùy thuộc vào kĩ năng của từng người nếu không muốn “nướng” mạng một cách vô ích.
Bên cạnh đó, cơ chế tính toán trong khi chiến đấu được Ubisoft làm cực tốt, nhưng việc này vô hình chung biến Ghost Recon Phantoms thành một tựa game khá kén người chơi. Cụ thể, người chơi giờ đây không còn được xả đạn như Rambo nếu muốn sống sót cho tới cuối trận.
Độ giật của súng trong game cực cao, rất khó bắn trúng mục tiệu, nhưng rất thật. Mỗi lần nhả một loạt súng, người chơi phải tính toán thật kĩ các yếu tố đang có trong game, vũ khí đang sử dụng, lớp nhân vật của mình đang có những đặc điểm riêng biệt.
Không những thế, người chơi phải tính toán chiến thuật cẩn thận trước mỗi lần vào trận đấu. Game có áp dụng cơ chế nấp và bắn - đặc điểm thường thấy của tựa game bắn súng chiến thuật - rất tốt.
Cơ chế này buộc người chơi phải cẩn thận khi muốn bắn súng mục tiêu hay tránh để đạn lạc vào người. Nếu nắm rõ tính chiến thuật và phối hợp nhịp nhàng, game sẽ có những màn bắn súng và di chuyển chuyên nghiệp như đội phản ứng nhanh SWAT nổi tiếng ở Mỹ và trên điện ảnh.
Tuy việc chơi ở cụm sever Bắc Mỹ là điều khá khó khăn với gamer Việt Nam nhưng thực tế lại không phải như vậy. Người chơi vẫn có thể trải nghiệm game một cách hoàn toàn bình thường mà không gặp phải bất kì trở ngại nào, có lẽ, đây là một điều đáng mừng nhất của một tựa game bắn súng nước ngoài mà gamer Việt Nam đã từng được chơi.
Tóm gọn lại, Ghost Recon Phantoms là tựa game bắn súng không dành cho các “tay mơ” bắn súng chỉ biết xả đạn liên tục vào đối phương. Nhưng nếu muốn trải nghiệm một tựa game chất lượng cực cao đến từ nhà phát hành Ubisoft, Ghost Recon Phantoms là một tựa game khá xuất sắc, đáng để đầu tư thời gian và trải nghiệm trong mùa hè này.
Đăng kí và tải game tại: http://www.ghostrecononline.com/.
Hawken
Hawken, một sản phẩm đến từ một nhóm phát triển hầu hết là người Việt thai nghén. Trò chơi sẽ đưa game thủ bước vào cuộc chiến của những năm 2300, thời điểm các cuộc chiến giữa con người với con người được thay thế bằng các cỗ máy vô tri vô giác.
Đóng vai trò là một chiến binh điều khiển các cỗ máy (mech), tầm nhìn của người chơi bị giới hạn trong khoang buồng máy mech, điều này sẽ đem lại khá nhiều điểm bất lợi tới người chơi. Nhưng nếu không ngại, người chơi sẽ quen và thấy khá thích cảm giác rất thật này.
Trong game có đến hàng chục chủng loại mech cho game thủ sở hữu. Mỗi loại người máy sẽ có những ưu, nhược điểm cũng như kỹ năng và vật phẩm khác nhau, phù hợp với nhiều vai trò trên chiến trường như tấn công hay phòng thủ.
Hawken đem đến cho người chơi hàng chục loại mech để có thể lựa chọn. Mỗi loại người máy sẽ có những ưu điểm khác nhau và cũng sở hữu những kĩ năng khác nhau. Người chơi phải tính toán thật kĩ nếu không muốn mất tiền một cách vô ích vào game.
Nếu bạn không ngại đầu tư thời gian vào một tựa game có phong cách chơi hoàn toàn mới lạ và… phụ thuộc vào tiền mặt để mua vật phẩm, Hawken sẽ là một sự lựa chọn không tồi trong những ngày hè nóng nực sắp tới.
Đăng kí và tải game: https://www.playhawken.com/
Warface
Warface – MMOFPS (game bắn súng góc nhìn thứ nhất) được phát triển bởi Crytek dựa trên công nghệ đồ họa đỉnh cao CryENGINE3. Warface có đồ họa cực kỳ chi tiết, mô phỏng môi trường cùng nhân vật một cách chân thực nhất. Đặc biệt hơn nữa, Warface đang là đứa con cưng của NPH VTC danh tiếng.
Sở hữu lối chơi độc đáo, đồ họa bắt mắt, Warface là một tựa game bắn súng đang được cộng đông Việt đón nhận và đặt rất nhiều kì vọng. Không dừng lại ở đó, NPH VTC đang thay đổi Warface từng ngày để đem lại những giá trị tốt và chất lượng tốt nhất tới người chơi.
Bên cạnh hệ thống dựng hình, cử động của nhân vật, CryEngine 3 cũng trang bị cho Warface hệ thống AI (trí thông minh nhân tạo) tiên tiến giúp cho người chơi hòa mình vào cuộc chiến. Với 4 lớp nhân vật Riffeman, Sniper, Engineer, Medic có các khả năng đặc biệt khác nhau, người chơi có thể lựa chọn nhân vật phù hợp nhất để hoàn thành các nhiệm vụ trong game hay đơn giản là thỏa mãn sở thích cá nhân. Bên cạnh tính năng PvE và PvP cùng nhiều chế độ chơi mới lạ, người chơi có thể tùy chỉnh vũ khí ngay trong khi thi đấu nhằm trang bị cho mình hỏa lực tốt nhất trên chiến trường.
Đăng kí và tải game: http://warface.goplay.vn
Theo EG
" alt="Những tựa game FPS đáng chơi nhất kì nghỉ lễ 30/4" />
Tam Thủy hừ một tiếng, nói.
"Đừng thua rồi tìm cớ. Con bé Hiểu Mạc này trời sinh rất thân cận thực vật, nghe nói có huyết thống tinh linh. Pháp trượng dù cho tốt cũng cần người sử dụng."
"Thua? Chỉ sợ rất khó." Hàn Khiếm cười cười lắc đầu. "Cô bé tuy rằng không tệ, nhưng muốn thắng trận này thì tuyệt đối không có khả năng. Văn Chiêu chính là nhân tuyển tranh đoạt ngôi đệ nhất Kỵ Sĩ Thánh Điện chúng ta."
Thánh Ma đạo sư Lâm Thần ngồi bên cạnh Tam Thủy, bỗng ló đầu ra nói.
"Ủa, ta nhớ không lâu nghe nói Kỵ Sĩ Thánh Điện có tuyển thủ bị ám sát trọng thương, không phải là hắn ta chứ?"
Tam Thủy bật cười, cười đến hân hoan.
Hàn Khiếm vẻ mặt xấu hổ, bực dọc nói.
"Tiểu Lâm, cố ý gây sự hả. Hừ, ngươi chờ coi."
Lâm Thần cười cợt nói.
"Ta sợ quá!"
Ảnh Tùy Phong ngồi bên cạnh nhàn nhạt nói.
"Coi như Dương Văn Chiêu bị thương cũng là do người của Thích Khách Thánh Điện làm, ngươi cười cái gì. Theo ta thấy, cuộc thi này tứ cường sợ là không có người của Ma Pháp Thánh Điện."
Lục Đại Thánh Điện, ba đánh cận chiến ba dùng pháp thuật, giữa nhau nhiều ít xảy ra cạnh tranh. Đương nhiên là cận chiến đối đầu, pháp thuật đấu pháp thuật.
Bên dưới những người dự thi làm sao nghĩ ra nhóm người lớn cũng sẽ cãi nhau, mà Dương Văn Chiêu ở trong sân bỗng nhiên bùng nổ.
Triệu hoán sư so với gã tưởng tượng càng khó nuốt. Thực vật xung quanh bỗng dưng phát cuồng, còn có dây gai đỏ không biết khi nào sẽ đột nhiên đánh lén, lại thêm toàn thân chất lỏng xanh dính dính, khiến Dương Văn Chiêu nổi điên.
Ánh sáng vàng đậm đặc nháy mắt từ trên người Dương Văn Chiêu dâng lên. Giờ khắc này, nội linh lực của gã chẳng những khuếch tán ra ngoài, còn làm thành hình dạng ngọn lửa, nóng cháy kim quang từ người gã bạo phát. Chất dịch xanh dính trên người gã trong khoảnh khắc biến mất. Mấy dây gai gần đó hễ xông vào phạm vi hỏa diểm liền bị đốt thành tro tàn.
Quang Minh Hỏa?
Long Hạo Thần giật mình. Kỹ năng này có ghi chép trong nhẫn truyền thừa của phụ thân. Nhưng hiện tại hắn còn chưa luyện nó. Theo chú giải của phụ thân, kỹ năng này phải có linh lực cấp năm bậc hai mới có thể sử dụng.
Quang và hỏa vốn là hai thuộc tính không liên quan. Thái dương hỏa là nóng rực thuần túy quang hỏa diễm, nhiệt độ cực cao. Lấy Dịch Thái Linh Lực của bản thân làm nhiên liệu bộc phát quang hỏa, nháy mắt có thể đốt cháy tất cả hắc ám, ăn mòn. Đối với Trừng Giới kỵ sĩ mà nói, có tác dụng cực lớn. Kỹ năng này thuộc loại bí kỹ, hơn nữa là tất cả Trừng Giới kỵ sĩ cấp năm phải học.
Kỹ năng này uy lực lớn vô cùng, có chứa công kích, phòng ngự, tiêu trừ hậu quả xấu, ba công hiệu lớn. Nhưng mà nó đồng dạng tiêu hao rất lớn linh lực. Muốn phát ra kỹ năng này ít nhất cần tiêu hao hai trăm Dịch Thái Linh Lực, mỗi liên tục một giây phải tiêu hao ba mươi điểm linh lực. Cho dù là kỵ sĩ cấp năm, lúc sử dụng nó khó mà kiên trì lâu được.
Không cần nói, hỏa có lực sát thương lớn đối với thực vật. Những bụi gai này tuy chịu sương mù kích động biến điên cuồng, nhưng trước mặt Quang Minh Hỏa thì chỉ có thể héo tàn.
Dương Văn Chiêu trong miệng phát ra tiếng rống dài, mũi chân đạp mặt đất, lần nữa Đột Kích. Nóng cháy quang minh đem những thực vật gần gã đều thiêu cháy không còn một mảnh. Song kiếm trong tay gã chỉ cần ngăn cản đánh lén dây gai đỏ là được. Hơn nữa có quang minh thiêu đốt, uy lực của dây gai cũng giảm sút.
Nữ triệu hoán sư ẩn trong bụi thực vật tỏ ra kinh hoàng. Cô có thể đoán chính xác vị trí của Dương Văn Chiêu, đương nhiên cũng cảm giác được tốc độ Đột Kích của gã.
Một chuỗi chú ngữ tựa như bắp nổ phun ra từ miệng cô, chỉ pháp trượng xuống mặt đất. Bỗng chốc hai cây thực vật tựa như anh đào màu hỏa hồng cấp tốc sinh trưởng, thân thể cô lướt nhanh đi.
Cẩn thận quan sát sẽ phát hiện, không biết khi nào thì thắt lưng cô có một dây mây, đó là khi mới ban đầu triệu hoán ra. Lúc này dây mây kéo cô bay đi, bụi gai lui ra nhường đường, tốc độ còn nhanh hơn cả Đột Kích của Dương Văn Chiêu.
Lúc cô lướt ngang khỏi chỗ đó, Dương Văn Chiêu đã xuất hiện ngay chỗ cô đã đứng, liếc mắt chỉ thấy thực vật mọc đầy gai như cũ phun trái đậu.
Người đâu? Dương Văn Chiêu ngẩn ra nhưng động tác trong tay không ngừng. Hai thanh trọng kiếm mang theo Quang Minh Hỏa nóng cháy quét hướng thực vật.
Những thực vật này tuy rất mạnh nhưng lực phòng ngự khá yếu, tựa như dao nóng cắt bơ, nháy mắt tan chảy.
Dương Văn Chiêu tính toán rõ ràng, đối thủ của gã chỉ là triệu hoán sư cấp bốn, linh lực hữu hạn, hơn nữa không phải là Dịch Thái Linh Lực. Chỉ cần cố gắng phá hủy vật cô triệu hoán ra, cô sẽ mất đi tư cách cùng gã đối kháng.
Ngay lúc gã công kích đám thực vật, hai quả thực đỏ rực to lớn xuất hiện trong tầm mắt gã. Hai trái đỏ tươi này phình đến cỡ trái bí đỏ, hơn nữa lấy tốc độ kinh người tiếp tục bành trướng.
Cảm giác nguy cơ ập đến. Dương Văn Chiêu vội lui về phía sau, đồng thời vung song kiếm, hai đạo Quang Trảm Kiếm hợp thành thập tự trảm chém hướng quả thực đỏ.
Ai, có thời điểm, vài người tay mau hơn đầu óc….
Đổi thành Long Hạo Thần, có lẽ sẽ không chém hai nhát này. Bởi vì đã cảm giác được nguy hiểm, tránh xa mới là chính xác.
Nhưng Dương Văn Chiêu là một thuần túy Trừng Giới kỵ sĩ, công kích đã xâm nhập vào cốt tủy, cho nên, gã thảm…
*Ầm Rầm!!!*
Một tiếng gầm rú khiến cả sân đấu kỵ sĩ đều kịch liệt chấn động. Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn đến một đoàn mây đen từ giữa bụi gai dâng lên cao.
Nữ triệu hoán sư đã trốn được rất xa, bản năng kéo mũ trùm đầu lộ ra khuôn mặt tươi cười đáng yêu, thè lưỡi nói.
"Anh đào dã man này uy lực thật là lớn. Chắc sẽ không nổ chết hắn ha?"
Trên đài chủ tịch phía xa, Hàn Khiếm đứng bật dậy. Không chỉ mình ông, những đại nhân vật đều đồng thời đứng lên. Bởi vì bọn họ biết thân phận thật sự của Dương Văn Chiêu là gì. Lúc trước bị Thích Khách Thánh Điện đả thương đã khiến Kỵ Sĩ Thánh Điện gà bay chó sủa, nếu lần này gặp chuyện không may, sợ rằng…
"Tam Thủy!" Hàn Khiếm phẫn nộ gầm lên.
Tam Thủy khuôn mặt già nua cơ bắp co giật.
"Việc này ta thật sự không biết. Con bé đó khi nào thì có thể triệu hoán thứ đó. Ta chưa từng dạy cho nó!"
"Khụ khụ khụ khụ…" Tiếng ho liên tục phát ra từ giữa sân, một hình bóng cực kỳ chật vật chui ra khỏi bụi gai.
Bộ dáng của gã khiến người buồn cười. Nguyên bản áo giáp lóe sáng biến thành cháy đen, mũ giáp cũng bị nổ bay, tóc bị bạo tạc quăn quéo lại. Trên cánh tay và thân áo giáp có nhiều chỗ tổn hại, lộ ra vết máu, trên mặt đen một vệt đỏ một vệt. Thoạt nhìn tựa như tên ăn mày.
"Tôi…tôi…" Dương Văn Chiêu lúc này bực mình đến mức nói không nên lời. Nếu gã không dùng kiếm chém, dã man anh đào biết bạo tạc có lẽ sẽ không thể thương tổn đến gã. Nhưng gã chém một cái đã kích phát nó. Tuy gã kịp lùi ra sau, nhưng sức nổ của dã man anh đào quá cường đại. May mắn trên người gã còn có Quang Minh Hỏa đang cháy, kịp thời hết sức huy song kiếm bảo vệ chỗ hiểm. Nếu không chỉ sợ trận nổ này sẽ làm gã bị thương nặng.
Cho dù là vậy, lúc này toàn thân gã đều đau nhức. Nhìn thiếu nữ đứng đối diện, trong mắt gã tràn ngập phẫn nộ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ánh sáng vàng lần nữa lóe ra, một Thánh Quang Tráo dâng lên. Trừng Giới kỵ sĩ không phải chỉ biết chút ít trị liệu, không biết phụ trợ kỹ năng. Thánh Quang Tráo là kỹ năng trị liệu mà mỗi một vị kỵ sĩ đều phải biết.
Song trọng kiếm tản ra chói mắt ánh sáng vàng, Dương Văn Chiêu hung dữ nhìn đứng không xa nữ triệu hoán sư lộ ra khuôn mặt, nhanh chóng xông hướng đối phương.
"Thôi, thôi, ngươi còn có thể đánh a! Vậy ta nhận thua!" Bạch Hiểu Mạc hơi bất đắc dĩ nói.
Tựa như Dương Văn Chiêu đã đoán trước, tu vi của cô dù sao chỉ là cấp bốn. Một chuỗi liên tục ma pháp khiến linh lực của cô tiêu hao hơn phân nửa, không có năng lực bố trí như trước nữa. Nếu đã vậy thì nhận thua tốt hơn.
Đang xông lên chợt ngừng bước chân, Dương Văn Chiêu chỉ cảm thấy lồng ngực nghẹn một hơi. Thế này xem như thắng? Có thấy qua ai chiến thắng mà chật vật như mình không? Gã vẻ mặt bi phẫn, lòng thầm nghĩ, chính mình thật là đại diện cho hai chữ "thê thảm". Có thể không cần sao!
Nhưng người ta đã nhận thua rồi, gã đâu thể tiếp tục xông tới. Gã rất hối hận, hận mình không triệu hoán ra tọa kỵ. Dương Văn Chiêu thầm thề, mấy trận đấu sau này sẽ không giả oai phong nữa, nhất định phải triệu hoán tọa kỵ toàn lực chiến. Nhìn chính mình cả người đen thui, tâm tình gã tựa như Hàn Khiếm vừa nãy, trong lòng rướm máu.
"Dương Văn Chiêu đấu Bạch Hiểu Mạc, Dương Văn Chiêu thắng, tiến nhập bát cường."
Trọng tài đúng lúc tuyên bố, đồng thời kết thúc trận đấu thứ nhất.
Mặc dù nữ triệu hoán sư Bạch Hiểu Mạc thua, nhưng cách đấu kỳ quái của cô khắc sâu ấn tượng với mọi người. Chỉ cần là người thông minh đều nhìn ra được, Bạch Hiểu Mạc có lực khống chế triệu hoán thực vật rất mạnh. Nếu có được một đồng đội như vậy, cho dù là đánh hội đồng hay đấu đơn đều được lợi ích rất lớn. Huống chi cô chỉ tới cấp bốn! Vậy mà khiến Dương Văn Chiêu cấp năm chật vật tới nhường này. Nếu cô tiến vào cấp năm thì sao? Không biết sẽ mạnh tới mức nào.
Vốn là trận thứ nhất của mười sáu cường, khiến những thí sinh chờ tới lượt đều rung động. Những người không thể dự thi mười sáu cường cũng vơi bớt nỗi lòng không phục. Nhưng trận đấu thứ hai khiến họ hơi thất vọng.
Trận thứ hai chính là hai chị em Lý Hinh, Long Hạo Thần. Không cần đánh, vừa vào sân Lý Hinh liền hướng trọng tài bày tỏ nhận thua.
Loại tình huống này dù là mấy đợt tuyển chọn Săn Ma Đoàn mười sáu cường trước đây đều khá ít thấy. Dù sao, có thể đi tới một bước này đã vô cùng gian nan, mỗi tiến lên một bước, chứng tỏ địa vị tại liên minh Săn Ma Đoàn càng cao. Cho dù biết thực lực của mình không bằng đối thủ, đa số người sẽ chọn cứng rắn chống lại. Tuy nhiên, trong quy định không có cấm không được nhận thua, trọng tài chỉ có thể tuyên bố Long Hạo Thần chiến thắng, tiến vào bát cường.
Đối với việc Lý Hinh nhận thua, Hàn Khiếm ngồi ở khán đài khá là hài lòng. Ít ra cô không tiêu hao sức lực của Long Hạo Thần. Những trận sau y như cũ mỗi ngày tiến hành, nếu ở ngày trước tiêu hao quá nhiều thì sẽ ảnh hưởng trận đấu hôm sau.
Trận thứ hai Lý Hinh nhận thua tuyệt không ảnh hưởng sự đặc sắc của trận đấu hôm nay. Bốn trận tiếp theo tràn ngập hấp dẫn, không đánh đến phút cuối cùng quyết không dễ dàng chịu thua. Người thắng đều phải trả cái giá lớn. Dù sao, thí sinh có thể tiến đến tận đây, thực lực cách biệt không quá lớn.
"Thải Nhi, tới phiên cô rồi." Long Hạo Thần hơi khẩn trương nắm bàn tay nhỏ bé của Thải Nhi.
Thải Nhi nhẹ gật đầu, nhỏ giọng nói.
"Tôi sẽ không có chuyện gì."
Vốn Long Hạo Thần muốn đưa nàng tới tận trong sân, nhưng bị Thải Nhi từ chối. Tay nàng nắm gậy trúc, một mình một người chậm rãi đi vào sân đấu.
Nhìn đến cô gái mù Thải Nhi ra trận, những thí sinh ngồi xem tâm tình khác nhau, cơ bản chia thành hai phe hoàn toàn khác biệt. Một phe đương nhiên lòng đầy thắc mắc, cô gái mắt không thấy đường lại có thể tiến nhập mười sáu cường? Phe kia thì khẩn trương và hưng phấn, bởi vì bọn họ đều đã từng thấy qua sự cường đại của Thải Nhi. Đặc biệt nhóm thích khách của Thích Khách Thánh Điện, thậm chí còn hoan hô ra tiếng.
Dựa vào biểu hiện mạnh mẽ trong trận đấu vòng loại, Thải Nhi đã được tất cả họ công nhận.
Bước chầm chậm vào sân, Thải Nhi từ từ ngừng lại. Đối thủ của nàng trước đây chưa cùng nàng đấu trận nào, trong mắt xuất hiện vài phần nghi hoặc khó hiểu.
Cô gái này thuộc Thích Khách Thánh Điện?
" alt="Truyện Thần Ấn Vương Tọa" />Không thua kém những đối thủ khác, OnePlus One được trang bị cấu hình khá cao với Snapdragon 801 tốc độ 2.5GHz cùng 3GB RAM, máy có màn hình khích thước 5.5-inch với độ phân giải FullHD. Camera cũng không tồi với sensor Sony Exmor phiên bản 2 có độ phân giải 13 megapixel. Điểm đặc biệt đó là OnePlus đã làm việc chặt chẽ với Cyanogen để sử dụng bản rom CyanogenMod 11S làm hệ điều hành chính cho One.
Về thiết kế, mặt trước máy khá giống chiếc Find 7 của OPPO, còn mặt sau lại tương tự chiếc Moto X của Motorola.
Chiếc điện thoại này sẽ được bán ra với giá bán thấp hơn Nexus 5 một chút, tuỳ vào cấu hình từng máy cụ thể. Điểm đặc biệt là bạn sẽ có nhiều tuỳ chọn nắp lưng khác nhau từ vải, gỗ, tre cho đến sợi kevlar. Bình thường có 2 phiên bản chính là trắng và đen với 16GB hoặc 64GB với giá bán lần lượt là 299$ và 349$.
" alt="OnePlus One bất ngờ ra mắt" />
- ·Nhận định, soi kèo Guadeloupe vs Nicaragua, 07h00 ngày 22/3: Ca khúc khải hoàn
- ·Truyện Xuyên Không Bất Đắc Dĩ!
- ·Truyện Hoán Đổi Ảnh Hậu
- ·Fish Surf Ocean
- ·Nhận định, soi kèo Austin FC vs San Diego, 03h00 ngày 24/3: Cửa dưới đáng tin
- ·Truyện Thần Chiến Triều Trần
- ·LG sắp đưa màn hình máy tính siêu rộng về Việt Nam
- ·Chiêm ngưỡng đồ họa tuyệt vời của Dragon Age: Inquisition
- ·Nhận định, soi kèo Guinea vs Somalia, 4h00 ngày 22/3: Phong độ trái ngược
- ·VTC Game sẽ phát hành game Giang Hồ Ký tại VN