Ngoại Hạng Anh

Truyện Nàng Là Tam Chủng Tuyệt Sắc

字号+ 作者:NEWS 来源:Bóng đá 2025-03-05 17:33:24 我要评论(0)

"Giản Thanh,ệnNàngLàTamChủngTuyệtSắlịch cup c1 chị có đang thích ai không?"Trong gió truyền đến giọnlịch cup c1lịch cup c1、、

"Giản Thanh,ệnNàngLàTamChủngTuyệtSắlịch cup c1 chị có đang thích ai không?"

Trong gió truyền đến giọng nói vừa thấp lại vừa mềm mại, tốc độ nói nhanh đến mức mơ hồ.

Giản Thanh tiến lên một bước đến gần Lộc Ẩm Khê hơn, hỏi: "Em nói gì cơ?"

Làn gió nhẹ không làm giảm bớt sự khô nóng trên người, hô hấp vẫn dồn dập như cũ. Lộc Ẩm Khê hít sâu mấy hơi, dùng ngón cái cào nhẹ băng y tế trên ngón trỏ, cố gắng nói chậm lại, gọi thẳng tên cô, hỏi: "Giản Thanh, chị có đang thích ai không?"

Giản Thanh càng ngày càng bước gần đến nàng, nhưng cô không mở miệng nói bất kỳ câu gì.

Cô mặc một chiếc áo khoác đen, hòa vào màn đêm mờ ảo.

Ánh sáng quá mờ ảo khiến Lộc Ẩm Khê không nhìn rõ biểu cảm trên mặt cô, nàng chỉ ngửi thấy mùi lạnh lẽo tựa như làn tuyết mỏng trên người cô.

Sân thể dục hiện giờ chỉ còn lại hai người các nàng, bốn bề im ắng, yên tĩnh không tiếng động.

Gió đêm thổi càng lúc càng mạnh, hơi lạnh phả vào mặt khiến cho cảm giác hưng phấn do tập thể dục yếu đi, dũng khí giống như quả bóng bị đâm thủng, từng phút từng giây chậm rãi trôi qua. Тhử‎ đọc‎ 𝘵r𝓾yệ𝓷‎ khô𝓷g‎ q𝓾ả𝓷g‎ cáo‎ 𝘵ại‎ +‎ ТrUⅿ‎ Тr𝓾y𝘦𝓷﹒v𝓷‎ +

Lộc Ẩm Khê nhìn về nơi xa xăm, không dám nhìn Giản Thanh nữa.

Giản Thanh nhìn nàng chằm chằm, khẽ nói: "Tôi muốn em gọi tôi là lão sư."

Bốn chữ ngắn gọn, giọng nói vẫn lạnh lùng như thường lệ, không bộc lộ nhiều sắc thái tình cảm.

"Vâng, Giản lão sư." Lộc Ẩm Khê xoay người, bước xuống bậc thang, "Đây là vấn đề riêng tư, chị không muốn nói cũng không sao, chỉ là do tôi thuận miệng hỏi thôi."

Thuận miệng hỏi...

Chỉ một câu hỏi đã làm tiêu tan hết dũng khí của nàng.

Lộc Ẩm Khê bước từng bước nặng nhọc, sau đó tiếp tục chạy. Rất nhanh đã bỏ lại Giản Thanh thật xa.

Nàng nghĩ rằng bản thân mình nên giả vờ nhẹ nhàng hơn, giọng điệu cũng phải nhẹ hơn đôi chút, giống như hai người bạn tốt, tùy ý hỏi thăm trạng thái cảm xúc của nhau mà không cần tỏ ra quá quan tâm đến đối phương.

Bạn tốt...

Lộc Ẩm Khê bỗng bật cười, nhưng ý cười của nàng lại có chút tự giễu.

Từ lúc bắt đầu cho đến tận bây giờ, nàng chưa bao giờ coi cô là bạn.

Cô như một bông hoa tuyệt đẹp trong gương, lại tựa như trăng trong nước.

Thì giữa hai người làm sao có thể tồn tại quan hệ bạn bè?

Trên thế giới này, có hàng ngàn hàng vạn lời giải thích về tình yêu, Lộc Ẩm Khê không biết bản thân mình nên dùng loại giải thích nào mới là đúng.

Lần đầu tiên khi nàng phát hiện mình thích cô, nàng chỉ muốn bảo vệ cô, cố gắng thay đổi kết cục bi thảm của cô.

Sau này, nàng lại càng muốn nhiều hơn nữa. Nàng muốn ở bên cô, muốn nắm lấy tay cô, muốn ôm cô, hay thậm chí là hôn cô.

Những ngày này, nàng cố gắng thôi suy nghĩ, cứ để tình cảm của mình phát triển tự do, không gò bó, muốn làm gì thì làm. Nhưng dưới sự bốc đồng của bản thân, nàng cũng bắt đầu bị cám dỗ, khao khát được cô yêu thích.

Nàng làm sao có thể tham lam như vậy được cơ chứ?

Biết rõ trong tương lai, tình cảm giữa các nàng sẽ không bao giờ thành hiện thực, biết rằng không thể hứa hẹn cùng cô cả đời, làm sao nàng có thể ích kỷ mong muốn cô đáp lại đoạn tình cảm này?

Lộc Ẩm Khê chua xót xoa xoa mũi.

Nàng không nên tham lam như vậy, nàng chỉ cần thay đổi kết cục của nhau là quá đủ rồi.

Chỉ cầu xin cô được bình an vui vẻ trong cuộc sống này, và hãy sống một cuộc đời thật viên mãn.

Ở vòng chạy tiếp theo, khi gặp lại Giản Thanh, Lộc Ẩm Khê kéo cô từ bên trong đường băng tối ra bên ngoài ánh đèn: "Bên trong có một bãi nước nhỏ, trời cũng tối rồi, nếu chị không cẩn thận sẽ giẫm lên. "

Sau đó nàng không nói bất cứ điều gì nữa, tiếp tục chạy đi.

Giản Thanh nhìn theo bóng lưng đã khuất của Lộc Ẩm Khê, cúi đầu, bước đi trong ánh đèn mờ ảo, dáng người mảnh khảnh của cô đổ bóng dài trên đường băng.

Gió nhẹ thổi khiến quần áo bay phất phới, cô nhìn vào chiếc bóng của mình trên mặt đất, sau đó để tay lên ngực tự hỏi.

Cô có người trong lòng không?

Không biết.

Cô chỉ biết rằng trong bóng tối mờ mịt không nhìn rõ được bầu trời, lại có một tia sáng le lói cuối chân trời.

*

Chạy đến vòng thứ bảy, não không thể suy nghĩ được nữa, Lộc Ẩm Khê dần dần chạy chậm lại.

Lúc đầu, nàng chỉ có thể chạy năm vòng, nhưng bây giờ nàng đã có thể chạy được tám vòng. Sau một thời gian nữa, nàng sẽ có thể trở lại mức mười vòng.

Khi chạy đến vòng thứ tám, phía chân trời xa xăm đã nổi lên từng trận sấm rền.

Lộc Ẩm Khê bước chậm lại, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.

Bầu trời đêm nay không mây, không sao.

Gió mạnh thổi đến làm cành lá bên sân thể thao đung đưa.

Lộc Ẩm Khê nhìn Giản Thanh ở phía đối diện, sau đó vững bước chạy chậm đến.

Giản Thanh nói: "Trời sắp mưa rồi, chúng ta về nhà thôi."

Lộc Ẩm Khê mới vừa vâng một tiếng, những hạt mưa nhỏ đã rơi lất phất trên mặt.

Nàng đưa tay lau nước mưa:"Vừa nói mưa thì liền mưa rồi."

Giản Thanh không nói gì, kéo nàng chạy đi.

Không có một chút thời gian đệm, trong tích tắc, hạt mưa nhỏ bỗng chốc hóa thành dòng mưa tầm tã trút xuống, gió rít cuốn lấy hơi nước, va vào người những tiếng lộp bộp lộp bộp.

Lộc Ẩm Khê chạy đến lan can bên trái khán đài, vội vàng cầm lấy áo khoác ngoài của mình, nàng không mặc vào mà kéo Giản Thanh qua, dùng áo khoác che mưa cho cô.

Hai người nhìn nhau dưới lớp áo khoác dày.

Lông mi Lộc Ẩm Khê đã lấm lem nước, nàng cười nói: "Tôi bây giờ rất giống nam chính trong phim thần tượng."

Dùng áo khoác của mình che mưa chắn gió cho nữ chính.

Dưới ngòi bút của người khác, có lẽ Giản Thanh chỉ là vai phụ. Nhưng trong lòng nàng, cô vĩnh viễn là vai chính.

Nàng muốn cẩn thận chăm sóc cho cô.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Sự thật là khi chúng ta "delete" (xóa) dữ liệu nào đó trên máy tính, hay trên smartphone, trên máy ảnh số, hay các thiết bị tương tự, chúng ta không thực sự gỡ bỏ chúng ra khỏi thiết bị, chúng ta chỉ vừa mới ẩn chúng đi mà thôi. Dữ liệu mà chúng ta "delete" vẫn còn ở đó.

Các dữ liệu đã được "delete", đặc biệt là các dữ liệu chỉ vừa mới được "delete" gần đây có thể dễ dàng được khôi phục lại nhờ các phần mềm khôi phục dữ liệu như GetDataBack, hay Data Recovery và rất nhiều các phần mềm khác mà chúng ta có thể tìm thấy được trên Internet. Điều này sẽ là một tin tốt nếu chúng ta lỡ tay xóa đi dữ liệu cần thiết, nhưng sẽ là vấn đề lớn nếu chúng ta thật sự muốn xóa hẳn dữ liệu đó.

Tóm lại, khi chúng ta thực hiện "delete" dữ liệu, chúng ta chỉ mới ẩn nó đi và khiến cho nó khó tìm thấy mà thôi.

Thuật ngữ này cũng thường được sử dụng với ý nghĩa gỡ bõ hẳn khỏi cái gì. "Erase" dữ liệu thường được sử dụng có cân nhắc và hàm ý dữ liệu đó không còn tồn tại nữa thì tốt hơn. Thông thường có 3 cách để "erase" (xóa hẳn) dữ liệu: "wipe" hoặc "scrub" chúng bằng các phần mềm chuyên biệt, hay xử lý triệt để vùng từ lưu trữ dữ liệu, và cách thứ 3 là … tự tay phá hủy thiết bị bằng búa hoặc những công cụ khác gây tổn hại hoàn toàn.

Nếu chúng ta không còn muốn sử dụng dữ liệu trên ổ cứng hay thẻ nhớ, hay thiết bị nhớ di động, hay các thiết bị nhớ khác nữa, cách đầu tiên chúng ta nên sử dụng là "wipe" hoặc "scrub". Hai phương pháp này chỉ khác nhau ở phạm vi trong cách xóa dữ liệu mà thôi.

Tóm lại, khi chúng ta "erase" dữ liệu, chúng sẽ rất khó hoặc không thể khôi phục lại được.

Thuật ngữ này thường được sử dụng khi chúng ta muốn xóa sạch mọi thứ hiện có trên ổ cứng, hoặc các thiết bị lưu trữ khác. Điều này có nghĩa là bao gồm cả dữ liệu mà chúng ta có thể thấy, truy cập được và dữ liệu đã bị "delete".

Chúng ta có thể sử dụng các phần mềm chuyên biệt để xóa toàn bộ ổ cứng như File Destroyer, Sure Delete. Chúng sẽ phá hủy toàn bộ dữ liệu bằng cách ghi đè từng phần ổ đĩa bằng một trong các phương pháp tiêu hủy dữ liệu. Điều này, có thể xem là chúng ta sẽ có một ổ mới hoàn toàn sạch sẽ.

" alt="Delete, Erase, Wipe và Shred khác nhau như thế nào?" width="90" height="59"/>

Delete, Erase, Wipe và Shred khác nhau như thế nào?