Người đàn ông (không tiết lộ tên) đến từ Singapore và cô gái Thái Lan quen nhau qua mạng từ 4 năm trước. Anh tin tưởng cô là người phù hợp với mình. Tuy nhiên, mọi chuyện không diễn ra như mong đợi.
Gần đây, anh đến Bangkok, Thái Lan và lần đầu tiên họ gặp nhau trực tiếp ngoài đời. Hai người ăn tối cùng nhau, rồi về phòng khách sạn của anh nghỉ qua đêm.
Sáng hôm sau thức dậy, người đàn ông phát hiện bạn gái không còn ở trong phòng.
Kiểm tra xung quanh, anh phát hiện toàn bộ tiền mặt, quần áo hàng hiệu và chiếc đồng hồ Rolex trị giá 40.748 USD (hơn 1 tỷ đồng) đã "không cánh mà bay".
Anh bị sốc. Anh đã gọi cảnh sát để báo cáo sự việc và nhờ họ điều tra làm rõ. Anh cho rằng mình bị cô gái đó chuốc thuốc và cướp tiền của.
Sau khi xem đoạn video từ camera an ninh của khách sạn, cảnh sát xác định cô gái Thái Lan tên là Kittiyaporn (33 tuổi). Cô từng bị bắt giữ vì tội trộm cắp.
"Tôi không biết về hoàn cảnh của cô ấy. Chúng tôi yêu nhau trên mạng 4 năm.
Tôi hoàn toàn bị sốc khi trải qua việc này. Tôi sẽ cảnh giác hơn khi bắt đầu mối quan hệ mới và thận trọng hơn khi gặp phụ nữ trong tương lai", anh cho biết.
Gia đình ca sĩ Đăng Khôi - Thủy Anh vô cùng háo hức và hạnh phúc khi được chuyển về nhà mới, căn biệt thự 2 mặt tiền với vị trí đẹp ở khu đô thị Phú Mỹ Hưng, quận 7, TP. HCM. |
Thủy Anh chia sẻ cô luôn muốn sinh nhật con sẽ là thời điểm cả nhà bên nhau và tự mình sẽ chuẩn bị mọi thứ, từ việc trang trí tiệc sinh nhật cho tới nấu nướng. Việc ra ngoài ăn uống hay tổ chức tiệc không phải điều khó nhưng quan trọng là sẽ để lại kỷ niệm gì trong suy nghĩ các con”. |
Hot mom tự nấu những món ăn Đăng Anh thích ăn nhất hay khéo léo trang trí mọi thứ liên quan tới sinh nhật. Với vợ chồng Thủy Anh - Đăng Khôi, mỗi dịp kỷ niệm ý nghĩa như vậy đều sẽ để lại cho các con những bài học hoặc giúp cả gia đình gắn kết hơn nên cùng tự nhau trang hoàng để chúc mừng sinh nhật con trai. |
Ken và Đăng Anh vừa bước vào đầu năm học đã được chuyển qua nhà mới, riêng cậu út Đăng Anh còn được đón sinh nhật “siêu to” trong căn biệt thự đồ sộ của gia đình. |
Khác với nhiều gia đình thường lựa chọn tổ chức sinh nhật cho con tại nhà hàng, Đăng Khôi Thủy Anh luôn muốn sinh nhật của các con hay bố mẹ sẽ là thời điểm cả gia đình quây quần bên nhau tại nhà, ấm cúng và ý nghĩa với sự có mặt của người thân bạn bè. |
Hai bé Ken và Đăng Anh có một lượng fan hùng hậu. Những khoảnh khắc đáng yêu của hai bé luôn nhận được hàng ngàn lượt yêu thích trên mạng xã hội. Ken và Đăng Anh được bố mẹ dạy dỗ cẩn thận, lễ phép và rất tình cảm. Những bài học về nuôi dạy con cái của Đăng Khôi Thuỷ Anh luôn nhận được sự quan tâm của cộng đồng mạng.
|
Cả nhà hạnh phúc trong ngày sinh nhật con trai thứ 2. |
Đăng Anh đã được mẹ tổ chức cho một buổi sinh nhật vui vẻ với các bạn tại lớp học nhưng những điều bất ngờ nhất đã được mẹ Thủy Anh gửi gắm cho buổi sinh nhật tại nhà mới khi có rất đông bạn bè của cậu bé đã tới tận nhà để chúc mừng. |
N.H
Đăng Khôi - Thuỷ Anh cho biết vợ chồng cô đã rất vất vả để có thể đạt được mục tiêu sở hữu căn biệt thự tiền tỷ này.
" alt=""/>Đăng Khôi, Thủy Anh tổ chức sinh nhật cho con trai trong biệt thự mớiCách đây ba năm, khi mới ra trường, tôi được phân công chủ nhiệm lớp 6.
Tôi yêu bọn trẻ, bọn trẻ cũng rất mực yêu tôi; bên cạnh đó, mối quan hệ giữa tôi và phụ huynh rất tốt. Lúc ấy, tôi cảm thấy rất hạnh phúc.
Và hạnh phúc càng nhân đôi khi chúng rời xa vòng tay của tôi mà vẫn nhớ về tôi. Mỗi lần tôi đi ngang lớp, hay ngang chỗ chúng tụ họp, chúng đều kêu tôi inh ỏi. Còn phụ huynh thì vẫn nở nụ cười với tôi khi gặp ngoài cổng trường, vẫn gửi quà mừng ngày 20/11, vẫn gọi điện thăm hỏi sức khỏe…
Đó là một niềm vui, một niềm kiêu hãnh của tôi lúc bấy giờ.
Và tôi không thể nào quên khoảng thời gian cuối năm học, một khoảng thời gian khủng khiếp khi mà lớp liên tục mất trộm. Khi lần ra manh mối cũng là lúc hè đến. Thế là suốt một mùa hè, tôi và cô hiệu trưởng phải vất vả mời phụ huynh cùng học sinh có liên quan vào để điều tra và giải quyết. Cuối cùng, sự thật được làm sáng tỏ, còn tâm trí tôi thì tối sầm lại.
12 học sinh liên quan đến vụ trộm trong lớp! Đau đớn, thất vọng, xấu hổ, tôi như chết lặng!
Rồi mọi chuyện cũng qua. Có lẽ vì tôi, cô hiệu trưởng thống nhất với phụ huynh là dạy riêng các cháu chứ không công khai mọi chuyện, nên từ đó chúng càng yêu quý tôi và cô hiệu trưởng.
Còn gì hạnh phúc bằng khi những đứa trẻ lầm đường lạc lối đã hiểu ra và thay đổi. Chúng ngoan hơn rất nhiều!
Từ đó đến nay, chúng vẫn không gây ra bất cứ lỗi lầm nào khác, ngoại trừ “căn bệnh học nhiều, hiểu chẳng bao nhiêu”. Cay đắng, tủi nhục qua đi, tôi lại vững tin hơn trên con đường mình đã chọn.
Và rồi, một năm nữa trôi qua, chúng lên lớp 8. Tuy không còn học chung nữa nhưng chúng vẫn tụ tập ở một góc sân để vui đùa, dù không còn đông như trước. Và tiếng reo hò không còn khi tôi xuất hiện, thay vào đó là nụ cười, là cái gật đầu của các cô cậu bắt đầu trưởng thành. Tôi cũng mỉm cười đáp lại
Nhưng kể từ đây, tôi bắt đầu phát hiện những sự việc mà tôi không thể tin nổi.
Một cậu bé chăm ngoan, học giỏi ngày nào, giờ trở nên “hỗn láo” với mẹ, lơ là việc học (mặc dù cậu bé vẫn lễ phép với tôi). Đã bao lần, mẹ cậu bé gọi cho tôi và khóc. Tôi khuyên can, tôi tâm sự với cậu bé nhưng vẫn không cải thiện gì mấy.
Ngày 19/11 vừa rồi, biết tôi chuẩn bị hội trại nên ở lại trường, mẹ cậu tìm đến trường lúc 19g để tặng quà mừng ngày 20/11. Và một lần nữa, tôi chứng kiến giọt nước mắt của người mẹ chảy vì con. Tôi nhận món quà với sự xấu hổ, sự đau đớn vô cùng. Tôi là người thầy thất bại!
Giờ đây, tôi vừa mở Facebook và thấy một video của một đứa học trò chăm ngoan, hồn nhiên ngày nào. Trong video, cậu bé thản nhiên ôm hôn một người cùng giới. Ngoài ra là những tấm hình giả gái hay những câu nói tục của tuổi teen bây giờ.
Đất trời như sụp đổ. Tôi nhắn tin trên Facebook tâm sự với cậu bé và phát hiện ra rằng chuyện đó không phải chỉ là trò đùa mặc dù mục đích là câu like… Dù cậu bé có hứa là sẽ suy nghĩ lại những gì tôi nói, nhưng tôi vẫn thấy quá mông lung.
Còn đâu là đứa học trò lẽo đẽo theo tôi ngày nào và hay vô tư bảo: “Khi nào đi sở thú con hú thầy đi nha”. Còn đâu là đứa trẻ ngây ngô rủ tôi đi ăn sinh nhật, cho “khách mời đặc biệt” ngồi dưới sàn nhà cùng với đám trẻ con và ăn món ăn mà nó tự nấu… Tôi là người thầy thất bại!
Hóa ra, ba năm nay tôi đang sống trong ảo tưởng do chính mình tạo ra. Tôi thực sự là người thầy thất bại! Tôi tự an ủi mình rằng: “Nó không còn trong vòng tay của mình nữa thì làm sao mình quản nó cho được”.
Nhưng không, suy đi nghĩ lại, tôi vẫn cảm thấy mình có lỗi vì tôi hiểu rằng: dạy học cũng như xây nhà; nếu nền móng vững thì ngại gì mưa to, gió lớn.
Và hơn hết, có lẽ trong ba năm qua, tôi đã quan tâm chúng như một “ngôi sao” mến “fan hâm mộ” hơn là một người cha quan tâm những đứa con.
Có lẽ đây là một trong những bài học đắt giá trong sự nghiệp trồng người của tôi.
(TheoTuấn Văn -Phụ Nữ Online)" alt=""/>Tôi là người thầy thất bại!