您现在的位置是:Bóng đá >>正文
Đề thi chuyên Vật lý vào lớp 10 Trường THPT Chuyên Sư phạm
Bóng đá333人已围观
简介Năm 2019,ĐềthichuyênVậtlývàolớpTrườngTHPTChuyênSưphạthời tiết chiều nay trường THPT Chuyên Đại học S...
Năm 2019,ĐềthichuyênVậtlývàolớpTrườngTHPTChuyênSưphạthời tiết chiều nay trường THPT Chuyên Đại học Sư phạm Hà Nội tuyển 350 chỉ tiêu hệ chuyên và 180 em hệ cận chuyên. Với tổng số thí sinh đăng ký dự thi lớp 10 là 5.045, tỷ lệ chọi vào trường là 1/9,6. Nếu tính riêng hệ chuyên, tỷ lệ này lên tới 1/14,5, cao nhất trong các trường chuyên THPT ở Hà Nội.
Thí sinh được đưa vào danh sách xét tuyển nếu dự thi đủ ba bài, không vi phạm quy chế và có điểm các bài thi đều lớn hơn 2. Điểm xét tuyển là tổng điểm Toán, Ngữ văn (hệ số 1) và môn chuyên (hệ số 2). Năm ngoái, lớp chuyên Ngữ văn lấy điểm chuẩn cao nhất là 28 điểm. Lớp chuyên Tin học có điểm đầu vào thấp nhất là 24,25 điểm.
Thúy Nga

Đề thi Ngữ văn vào lớp 10 Trường THPT Chuyên Sư phạm
- Sáng 29/5, các thí sinh dự thi vào lớp 10 Trường THPT Chuyên Sư phạm đã trải qua bài thi Ngữ văn kéo dài 120 phút.
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Club America vs Club Leon, 8h00 ngày 20/2: Quyết giữ ngôi đầu
Bóng đáChiểu Sương - 19/02/2025 04:59 Mexico ...
【Bóng đá】
阅读更多Siêu thị trả tiền lẻ bằng kẹo
Bóng đá- Không ít khách hàng từng nhăn mặt khi nhận những viên kẹo thay cho số tiền lẻ thừa từ nhân viên siêu thị. Dưới đây là câu chuyện của một vị khách "đáp trả" cách thanh toán tiền thừa "khó ưa" này.
Hiện nay hầu hết ở các siêu thị đều dùng kẹo thay vì trả tiền lẻ (200 đồng, 500 đồng thậm chí là 1000 đồng) cho khách. Nhiều người 'tặc lưỡi' cầm, nhiều người nhăn nhó khó chịu thậm chí có người từ chối lấy tiền lẫn kẹo vì số kẹo này họ đều không ăn.
Cũng rơi vào tình trạng tương tự, thành viên Phương Lê đã có cách "giải quyết" nỗi bức xúc của mình khi nhận được kẹo từ một siêu thị. Câu chuyện của anh được chia sẻ trên một diễn đàn mạng thu hút rất nhiều lượt thích và bình luận.
Theo đó, người này viết, anh rất bực mình khi siêu thị thanh toán tiền thừa bằng kẹo và không thèm hỏi ý kiến khách có đồng ý hay không. Lần này anh đi siêu thị và có hóa đơn là 50.500 đồng. Anh đưa cho nhân viên số tiền là 51.000 đồng và như thường lệ anh được trả lại một cái kẹo.
Anh nói với nhân viên: "Em đưa lại anh tờ 1000 đồng, anh có tiền trả em". Nhân viên vui vẻ đưa tiền lại cho khách. Anh cũng nhanh chóng móc viên kẹo ra gửi lại người nhân viên này và nói: "Đây trả em, cảm ơn em".
Câu chuyện được chia sẻ thu hút sự chú ý của nhiều người Khi anh cầm túi hàng đi về, nhân viên hỏi giật lại: "Anh ơi đây đâu phải là tiền?". Anh liền đáp: "Cái kẹo này là cái em trả anh hôm qua, giống cái em đưa anh lúc nãy, sao em bảo đây không phải là tiền?".
Em thu ngân vẫn kiên quyết không chịu nhưng người khách cũng phản bác: "Em đưa anh được sao anh lại không?". Câu chuyện có sự chứng kiến của người quản lý siêu thị cuối cùng phía siêu thị cũng phải chấp nhận.
Kết thúc câu chuyện của mình người kể kết luận: "Mình chấp nhận thì siêu thị cũng nghiễm nhiên cho họ cái quyền ép mình mà thôi".
Chia sẻ của anh Phương Lê đã "chạm" đến nỗi bức xúc, ngán ngẩm của nhiều người khi gặp những cảnh tương tự. Họ cho rằng chỉ cần bỏ ra khoảng 5000 đồng có thể mua 1 gói kẹo với hàng chục viên. Mỗi lần thiếu của khách 500 đồng siêu thị lại trả lại cho khách 1 viên kẹo thì khách hàng bị "móc túi" một cách quá hợp lý. Chưa kể nhiều khách không có nhu cầu, thói quen ăn kẹo.
Một số bạn đọc cũng cho rằng, siêu thị có thể nói thẳng với khách không có tiền lẻ hoặc thay vào kẹo dùng phong bì, bút bi...để cho khách có quyền lựa chọn thay vì ép khách "ăn kẹo".
Phương Lê(TH)
">...
【Bóng đá】
阅读更多Cho về chờ chết
Bóng đáChuyện là khi đang khám thì cán bộ xã đến mời chúng tôi vào bản thăm giúp một bệnh nhân nặng, đang nằm chờ chết, xem có cứu được không. Chúng tôi lên xe vào bản. Trên đường, cán bộ xã tranh thủ chia sẻ về người bệnh: 80 tuổi, dân tộc Thái. Hai tuần trước chân ông đau rồi tím đen dần, bệnh viện tuyến trên xác định bị viêm tắc động mạch, hoại tử, phải mổ cắt chân, cần có thêm chi phí. Gia đình toàn người già và yếu, không có tiền đóng nên xin về.
Ngôi nhà sàn bằng gỗ còn chắc chắn nhưng nhếch nhác. Trong nhà tối om, tôi vấp phải chai gì đó, nước đổ ra hăng hắc tinh dầu sả. Mùi tinh dầu sả trộn lẫn với mùi khăn khẳn bốc lên, cả không gian ngộp thở.
Người bệnh nằm ở góc nhà sàn, mở mắt nhìn chúng tôi, nói gì không rõ. Lật tấm chăn lên, tôi thấy cái chân phải đang hoại tử đen từ bàn chân lên đến giữa đùi, phía dưới thịt hoại tử chảy nước phải bọc vào một túi nilon.
Mấy người già nói tiếng dân tộc chúng tôi không hiểu, cán bộ xã dịch lại cho biết: về nhà, gia đình không biết làm gì, chỉ hàng ngày nấu cháo cho người bệnh. Mà từ bốn ngày nay không ăn được nữa. Cái chân thối dần thì cũng chỉ biết mua tinh dầu sả về rắc cho át đi. Cán bộ xã thương lắm nhưng không biết giúp thế nào, gặp đoàn chúng tôi liền cầu cứu.
Lãnh đạo đoàn quyết ngay, nếu gia đình đồng ý sẽ cho xe đưa đến bệnh viện để cứu chữa, chi phí bệnh viện lo. Chúng tôi hội ý với nhau là ca này suy kiệt, nhiễm trùng nhiễm độc nặng lắm rồi, cần phải hồi sức và mổ ngay, nhưng nguy cơ tử vong rất cao. Thôi thì còn nước còn tát.
Sau khi cán bộ xã phiên dịch xong, mắt người nhà lộ vẻ ái ngại rồi bảo để nghĩ đã. Chúng tôi đành tặng ít tiền thăm hỏi rồi ra về. Sáng hôm sau xã cho biết ông đã yếu lắm rồi nên gia đình không đưa đi nữa. Khi tôi viết những dòng này thì bệnh nhân đã mất. Thế là cũng xong một kiếp người, lặng lẽ chấp nhận số phận, không kêu than.
Cách đây khá lâu tôi từng kể về một trường hợp bệnh nặng nhưng hết tiền nên gia đình xin về chờ chết. Có bạn đọc phản ứng, bảo, sao không dùng bảo hiểm y tế, sao không kêu gọi từ thiện... Nói thật, các bạn đó quá thiếu thực tế, chỉ thấy chỗ nọ chỗ kia có những ca hiểm nghèo rồi được những tấm lòng vàng cứu sống... Những chuyện đó có, nhưng không phải đa số.
Từ khi về làm ở y tế cơ sở, tôi mới hiểu đầy đủ cảnh vật lộn để sinh tồn của người dân đau yếu. Các hỗ trợ của xã hội là có, nhưng chưa đủ, chưa kịp thời, và nhất là chưa đúng nơi đúng chỗ.
Làm ở tuyến cơ sở mới thấy đa số người dân chỉ lên đến bệnh viện hạng ba, tức tuyến huyện, một số ít lên đến tuyến tỉnh, khỏi được thì tốt, không khỏi cũng quay về. Lên tuyến trung ương thường phải là gia đình có điều kiện kinh tế khá giả, hoặc còn trẻ, có thể vay mượn được. Nhiều người già bệnh chọn cách về nhà, chờ trời gọi chứ không đi tiếp.
Tôi hoàn toàn hiểu các đồng nghiệp của mình ở trong tình trạng lực bất tòng tâm. Chúng tôi ở tuyến dưới, nhiều khi phải nhìn bệnh nhân ra về, vì muốn giúp cũng không có nguồn lực. Thỉnh thoảng chỉ giúp được một hai ca đặc biệt, còn làm thành đại trà thì lấy đâu ra tiền. Vấn đề nằm ở chỗ phải xác lập được nguồn chi trả bền vững và cơ chế chi trả hợp lý.
Bảo hiểm y tế đang thực hiện tốt vai trò hỗ trợ người dân trong khám chữa bệnh, nhưng vì nhiều lý do mà mức hỗ trợ này chưa đủ. Nguồn gốc là do mức thu quá thấp nên không đủ để chi theo yêu cầu thực tế.
Để so sánh, chi bình quân cho y tế của các nước phát triển là khoảng 10% GDP, và GDP của các nước đó khoảng 30.000 USD/người/năm, tức là chi cho y tế khoảng từ 3.000 USD/người/năm. Trong khi đó ở Việt Nam năm 2022 tỷ lệ phủ BHYT là khoảng 90%, tổng thu BHYT năm 2022 khoảng 110.000 tỷ đồng (4,58 tỷ USD). Với tổng dân số Việt Nam năm 2022 là 98 triệu, ta có khoảng 50 USD cho mỗi đầu người dân. Số tiền BHYT này hoàn toàn chi cho công tác khám chữa bệnh. Ngân sách nhà nước còn chi gần 100 USD đầu người cho y tế dự phòng và những công việc khác của ngành.
Nguồn quỹ như vậy là không thể nào đủ cho nhu cầu khám chữa bệnh. Để bảo toàn quỹ, BHYT bắt buộc phải thực hiện nhiều động tác kỹ thuật để khống chế chi. BHYT chỉ đáp ứng được khoảng 60% chi phí khám chữa bệnh, còn lại 40% là người bệnh tự chi trả. Những ai không lo được cái khoản 40% kia thì lặng lẽ về nhà phó mặc cho số phận.
Gần đây Bộ Y tế có chủ trương để đáp ứng nhu cầu khám chữa bệnh thì ngoài BHYT, người dân nên mua các gói bảo hiểm sức khỏe tự nguyện theo hình thức kinh doanh, để hỗ trợ thêm. Tuy nhiên do là kinh doanh nên các hãng bảo hiểm có những điều kiện loại trừ rất gắt gao, gần như không bán bảo hiểm sức khỏe cho người già, người có bệnh mạn tính, hoặc có bán thì mức phí rất cao.
Trở lại ca bệnh thương tâm mà tôi chứng kiến ở trên thì thấy, người dân tộc thiểu số ở vùng núi cao đã có BHYT do ngân sách nhà nước mua cho, nhưng chỉ mình BHYT là không đủ, bảo hiểm thương mại thì chắc chắn không ai bán, gia đình cũng không vay mượn được ai.
Trong khi chờ đợi những thay đổi lớn về cơ chế chi trả của các loại hình bảo hiểm từ các cấp quản lý, tôi đề xuất một giải pháp cụ thể, có thể thực thi được ngay. Đó là theo Nghị định 146/2018 Hướng dẫn thi hành luật BHYT sửa đổi thì có điều khoản BHYT chi trả 100% chi phí khám chữa bệnh và không giới hạn trần thanh toán, nhưng đối tượng được hưởng khá hẹp. Có thể mở rộng điều khoản này thêm đối tượng đặc biệt khó khăn, tương tự với những trường hợp như câu chuyện tôi kể ở trên. Để không bị lạm dụng, cần quy định cấp nào có thẩm quyền phê duyệt từng ca bệnh khó khăn này.
Như vậy mới hy vọng những điều đau lòng như trên không còn xảy ra nữa.
Quan Thế Dân
">...
【Bóng đá】
阅读更多
热门文章
- Kèo vàng bóng đá Anderlecht vs Fenerbahce, 03h00 ngày 21/2: Khách hoan ca
- Hẹn ăn trưa, cô gái bị MC Cát Tường ‘mắng’ vì không thành thật
- Người tình 8X lên tiếng về tin mang thai với cựu Chủ tịch Taobao
- Phát triển sinh kế bền vững để bảo vệ rừng
- Nhận định, soi kèo PSBS Biak Numfor vs Persik Kediri, 15h30 ngày 21/2: Tiếp tục gieo sầu
- Mẹo làm sạch ổ vi khuẩn gây bệnh từ vòi hoa sen bằng nguyên liệu sẵn có
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Sociedad vs Midtjylland, 3h00 ngày 21/2: Vượt trội
-
Chị Thùy Linh tham gia chương trình Tâm sự mẹ bỉm sữa sau 2,5 tháng sinh con Chị rất nhạy cảm và hiểu rõ sự thay đổi của cơ thể. Thế nên, chu kỳ kinh nguyệt chỉ chậm đúng 1 ngày, chị đã cảm nhận được mình đậu thai.
Ngay lập tức, chị đi mua que thử và mừng rỡ khi linh cảm của mình đã đúng. Để chắc chắn hơn, chị tự đến phòng khám gần nhà để kiểm tra thêm lần nữa.
“Bác sĩ chẩn đoán thai nhi còn quá nhỏ, cần chờ thêm 6-8 tuần để khẳng định phôi phát triển hay không”, chị Linh thuật lại.
Chị Linh không thông báo ngay cho chồng, âm thầm lên mạng tìm hiểu cách ăn uống, đi đứng… tốt cho thai nhi. Chị dự định, thai nhi ổn định sẽ báo tin vui cho chồng và hai bên gia đình.
Tuy nhiên, đúng dịp đó, chị Linh cùng cả nhà chồng về quê ăn Tết. Tất cả cùng nằm chung một phòng trên tàu hỏa.
Trong lúc sắp xếp hành lý, chị Linh làm rơi que thử thai xuống sàn. Mẹ chồng chị nhặt được que và hỏi con dâu. Vì vậy, chị đành thông báo sớm với cả nhà.
Chị Linh nói, bản thân may mắn khi có một thai kỳ không mệt mỏi, không thèm ăn. Gần ngày dự sinh, chị được bác sĩ thông báo có dấu hiệu sắp sinh và yêu cầu nhập viện. Tuy nhiên, chị dự đoán mình chưa sinh, nhất quyết về nhà ngủ.
Chị Linh kể: “Tôi không biết tại sao lúc đó lại tự tin như thế. Có lẽ, linh cảm của người mẹ thường chính xác”.
5h sáng ngày hôm sau, chị Linh thức dậy, tắm rửa, thay quần áo, chuẩn bị vật dụng thiết yếu và bắt đầu hành trình đi sinh.
Mua nhà mới được đón con
Dù trải qua thai kỳ khỏe mạnh, suôn sẻ nhưng chị Linh phải đối diện thử thách là những cơn đau đẻ quằn quại.
Lần đầu sinh con, chị Linh không rõ những phương pháp sinh con không đau. Thế nên, bác sĩ tư vấn phương pháp gây tê ngoài màng cứng để “đẻ không đau” thì chị tự tin từ chối.
“Lúc bác sĩ tư vấn, tôi không thấy đau nên nghĩ không cần thiết phải tiêm. Thế nhưng, ngay sau đó, tôi bắt đầu cảm nhận được những cơn đau khủng khiếp ập đến. Đúng như các bà các mẹ hay bảo là đau đến mức cầm thanh giường vắt ra nước”, chị Linh chia sẻ.
Vượt cạn an toàn, chị Linh được nhà mẹ đón về quê chăm sóc trọn 6 tháng. Em bé ngoan ngoãn, dễ nuôi và hay cười.
Người mẹ trẻ vắt kiệt sức làm việc để mua nhà, đón con về sống chung Hạnh phúc làm mẹ chưa được bao lâu, chị Linh phải đối diện với những xáo trộn của cuộc sống. Qua đấu tranh tâm lý, chị quyết định chấm dứt hôn nhân.
“Con tôi còn quá nhỏ. Đáng ra, bé phải được lớn lên trong gia đình hạnh phúc. Mỗi lần nhìn con, tôi thấy thương vô cùng, cảm giác tội lỗi cứ vây lấy”, chị Linh tâm sự.
Ly hôn khi con tròn 16 tháng tuổi, chị Linh chưa đủ khả năng tài chính và tâm lý không ổn định. Thế nên, bố mẹ chồng đưa ra yêu cầu nếu chị mua được nhà ở TP.HCM thì mới được đón con về.
Thương con, không muốn bé chịu khổ cùng mình, chị Linh lựa chọn cho con sống cùng ông bà nội.
Để sớm đoàn tụ với con gái, chị Linh lao vào làm việc, vắt kiệt sức kiếm tiền mua nhà. Chị không còn thời gian suy nghĩ đến những chuyện tiêu cực mà chỉ ước có thật nhiều tiền.
Đó là chuỗi ngày chị làm việc xuyên đêm, rồi tranh thủ thời gian chạy sang nhà chồng cũ thăm con.
Vượt qua nghịch cảnh, chị Linh mua nhà lúc con gái 4 tuổi. Thời điểm đó, dịch bệnh bùng phát, ông bà nội của bé phải về miền Bắc. Do đó, bé thuận lợi đoàn tụ cùng mẹ.
Hiện tại, con gái đầu của chị Linh đã có thể giúp mẹ chăm em, làm việc nhà. Đặc biệt, cô bé rất hiểu chuyện và yêu thương mẹ thật nhiều.
Người phụ nữ vì con quay lại với chồng cũ, chỉ 1 ngày sau lại bị bạo hành
Sau 8 năm dài chịu đựng người chồng gia trưởng, bạo lực, 8X xinh đẹp quyết định ly thân. Nhưng vì thương con, để con có đủ ba mẹ, cô cố gắng quay lại chung sống cùng chồng. Tuy nhiên, chỉ 1 ngày sau đó, cô lại bị chồng bạo hành." alt="Tâm sự mẹ bỉm sữa tập 206: Mẹ ra sức kiếm tiền mua nhà để đón con về đoàn tụ">Tâm sự mẹ bỉm sữa tập 206: Mẹ ra sức kiếm tiền mua nhà để đón con về đoàn tụ
-
- Những ngày này, Hà Nội bước vào đợt nắng kỉ lục với nền nhiệt dao động từ 36-38 độ C, có thời điểm trên 39 độ C. Nhiều người lao động phải vất vả 'vật lộn” với thời tiết nắng nóng.
Theo dự báo của trung tâm Khí tượng thủy văn, những ngày này nắng nóng đỉnh điểm. Sinh hoạt của người dân trở nên khó khăn hơn bao giờ hết.
Trưa 2/6, nhiệt độ Hà Nội đạt ngưỡng 38-39 độ C. Thời tiết nắng nóng cộng với sự bốc hơi từ nền đường và xe cộ khiến nhiều người tham gia giao thông phải núp dưới bóng cây “trốn nắng” khi dừng đèn đỏ
Ra đường, ai cũng che chắn kít mít
Giấc ngủ vội của một nam thanh niên bên lề đường
Bác bảo vệ tranh thủ ngủ trưa
Hầm đường bộ trên một trục đường lớn ở quận Thanh Xuân trở thành điểm nghỉ trưa lý tưởng cho những người bán hàng rong (Ảnh: Dân trí)
Người dân lao động chọn thảm cỏ dưới cầu vượt đường trên cao làm chỗ ngả lưng buổi trưa (Ảnh: Dân trí)
Những giấc ngủ dưới hầm đi bộ (Ảnh: Em đẹp)
Bác xe ôm tranh thủ chợp mắt
Tuy ngồi dưới gốc cây, được trang bị quạt điện nhưng anh chàng bảo vệ vẫn phải che chắn thêm nhiều thứ “phụ kiện” để tránh nắng
Hàng ngày, cô Nguyễn Thị Huệ đi nhặt ve chai từ 7h sáng đến 1h chiều nhưng hôm nay cô phải về từ 11h30 do không chịu được nắng
Đợt nắng nóng này sẽ kéo dài thêm 2-3 ngày nữa
Dự báo đợt nắng nóng này sẽ kéo dài thêm 2-3 ngày nữa. Sau đó khoảng tối và đêm 4/6, miền Bắc và Bắc Trung Bộ sẽ giảm nhiệt mạnh do ảnh hưởng của rãnh áp thấp bị nén gây mưa rào và dông trên diện rộng.
Thúy Nga – Thủy Tiên
" alt="Nắng nóng 39 độ, dân Hà Nội kêu trời">Nắng nóng 39 độ, dân Hà Nội kêu trời
-
Nghe đến nhạc kịch khán giả thường buồn ngủ nhưng lần đầu tiên một vở nhạc kịch broadway tràn ngập những màn giải trí không chỉ “bỏng mắt” mà còn “đã tai” đã đến với khán giả TP.HCM.
“Cuộc sống Paris” (La Vie Parisienne) rộn rã sắc màu nghệ thuật và tràn ngập đam mê trong hai tối 19&20-11 trên sân khấu Nhà hát TPHCM khiến khán giả sững sờ.
Cổ điển và đương đại
Mâu thuẫn bắt đầu khi hai anh chàng thị dân Paris tên Bobinet và Gardefeu cùng yêu cô gái trẻ Métella và phát hiện đã bị cô nàng… cắm sừng để đi theo một người đàn ông giàu có. Hai anh chàng bèn bắt tay nhau để “chơi” lại đám quý tộc nhiều tiền. Đúng lúc đó, gặp dịp cặp vợ chồng nam tước Gondremarck đi du lịch từ Thụy Điển đến Paris du hí. Bản chất thèm ăn chơi của ngài Gondremarck và sự tình cờ như cái duyên khi Gondremarck đã nghe tiếng tăm của nàng Métella xinh đẹp và đã rất muốn đến gặp cô nàng. Vậy là hai anh chàng trung lưu Paris dụ đám người hầu, thợ giày, gia nhân cùng “bày tiệc”, dưới hình dạng đám quý tộc “giả cầy” để “lòe” ngài nam tước, khiến người xem cười đau bụng.Giọng nữ cao Phạm Khánh Ngọc (áo đen, ngồi) cực kỳ nóng bỏng trong vai Gabrielle hoang dã
Bi hài kịch cổ điển trong nguyên bản tiếng Pháp được “làm mới” bằng những màn đối đáp tiếng Việt tràn ngập hơi thở đương đại. Chàng ca sĩ điển trai Nam Khánh vào vai anh thợ giày xuất sắc, lúc phải “hóa thân” thành sĩ quan, khi lại biến thành hoàng thân oai vệ, nhưng không quên được bản chất thợ giày nên hễ thấy giày ai xấu là anh chàng lập tức… lên cơn quát tháo, bắt cởi ra vì như vậy là… sỉ nhục đôi chân.
Những màn trao đổi thú vị giữa ngài nam tước Thụy Điển do giọng nam trung Đào Mác thủ vai với các quý bà Paris xinh đẹp – Pauline (Lý Hoàng Kim), Gabrielle (Phạm Khánh Ngọc) cũng cực kỳ hài hước và chuyển tải những bi hài kịch của hiện tại.
Phạm Khánh Ngọc – Gabrielle diễn xuất sắc cùng Nam Khánh – anh thợ giày Paris
Ngài nam tước Gondremarck vui vẻ cùng các quý bà Paris thực chất chỉ là những cô hầu gái
Trong lúc sung sướng lao theo ảo vọng ăn chơi với các cô nàng Paris xinh đẹp, điều mà ngài nam tước Gondremarck không ngờ nhất là cuộc hẹn đặc biệt với kiều nữ Métella đã khiến ngài rớt bịch từ thiên đàng ăn chơi xuống thực tế phũ phàng. Hóa ra những bữa tiệc chỉ là “giả cầy”, khách sạn lớn chỉ là nhà của hai chàng trung lưu và đám quý tộc cũng lộ nguyên hình cổ vũ cho những trò vui hè phố. Dẫu sao, cái kết rất có hậu khi màn cao trào đỉnh điểm chính là âm mưu phối hợp giữa nàng Métella xinh đẹp với bà vợ của ngài nam tước muốn kéo ông chồng trở lại với đời thực.
“Cú đánh” mạnh mẽ vào cảm xúc khán giả
“Cuộc sống Paris” mang đến cho khán giả món ăn đẳng cấp Broadway được dàn dựng thành công trên sân khấu Việt, bởi có quá nhiều yếu tố ảnh hưởng đến dòng nhạc kịch này. Thứ nhất là phải có một kịch bản không chỉ hoàn chỉnh mà còn xuất sắc, lần này là siêu phẩm của nhà soạn nhạc tên tuổi Jacques Offenbach (Pháp), với phong cách đặc trưng tới mức gần như đã hình thành một thể loại, một phong cách riêng biệt.Những màn nhảy múa mang tính giải trí tràn ngập vở diễn
Một vở Broadway bắt buộc phải đảm bảo cả hai yếu tố: nghệ thuật sang trọng và tính giải trí rất cao. “Cuộc sống Paris” với rất nhiều tình tiết hài hước là các trò lừa gạt, đùa cợt, tán tỉnh của hai anh chàng trung lưu Bobinet và Gardefeu ở Paris (Pháp) xoay quanh nhân vật nữ mà cả hai chàng cùng yêu - cô gái phức tạp Métella đã vừa cống hiến cho khán thính giả âm nhạc vô cùng lôi cuốn, lại đồng thời phơi bày một câu chuyện hài hước đỉnh điểm là sự bóc mẽ một cách sâu cay những trò lố của thị dân, quý tộc khi mà những con người mới vừa đó thể hiện mình như một hình mẫu đạo đức thì ngay sau đó hiện nguyên hình là những kẻ phù phiếm, ngoại tình, tìm đến Paris để được thỏa sức phiêu lưu tình ái.
Giọng nữ cao Phạm Duyên Huyền hút hồn khán giả với vai Métella xinh đẹp và là trung tâm của vở diễn
Rất nhiều màn nhảy múa nóng bỏng, những màn trình diễn nghệ thuật hình thể của các diễn viên đã khiến “Cuộc sống Paris” thực sự rộn rã sắc màu nghệ thuật. Nhà hát Nhạc vũ kịch TPHCM tỏ rõ ưu thế khi cùng lúc sở hữu tới ba đoàn nghệ thuật: đoàn múa, đoàn ca kịch và dàn nhạc giao hưởng. Các nghệ sĩ được làm việc với nhạc trưởng tài năng người Pháp Pactrick Souillot – một trong những nhạc trưởng xuất sắc nhất hiện nay tại châu âu. Phần sân khấu do đạo diễn trẻ tài năng Tây Phong chỉ đạo. Dàn ca sĩ “đỉnh” nhất hội tụ khiến từng vai diễn đều tỏa sáng.
Phạm Duyên Huyền – giọng nữ cao rất đẹp vào vai Métella, cô gái Paris xinh đẹp, và tinh ranh, có tình ái phức tạp và là trung tâm của câu chuyện. Giọng nữ cao Phạm Khánh Ngọc, người mới đây giành giải Nhì tại cuộc thi Thanh nhạc Asean lần thứ nhất tổ chức tại Singapore giờ đây toả sáng trên sân khấu với vai Gabrielle nóng bỏng, hoang dã và vô cùng thông minh, ca sĩ giọng nam cao Nam Khánh xuất sắc vào vai anh thợ giày, ca sĩ giọng nam trung Đào Mác trở thành ngài nam tước Gondremarck, giọng nữ cao Lý Hoàng Kim trong vai cô gái Pauline xinh đẹp…Gần 200 nghệ sĩ, diễn viên, nhạc công đã cùng góp sức cho thành công của “Cuộc sống Paris”
Vở diễn như một “cú đánh” mạnh mẽ vào cảm xúc của khán giả. Không khí cực sôi động với những giọng ca hàng đầu, vũ đạo độc đáo, âm nhạc tuyệt vời, cảnh trí thay đổi liên tiếp nhanh gọn và thông minh, trang phục rực rỡ, hiện đại, lời thoại dí dỏm, vui nhộn khiến khán giả vô cùng thư giãn. Cái kết của vở diễn rất có hậu và nhẹ nhàng, vui vẻ, tràn ngập không khí hội hè, nơi hội tụ của âm nhạc và nghệ thuật.
Hòa Bình
Ảnh: Sơn Trần
" alt="Nhạc kịch: “Bỏng mắt”, đã tai với nhạc kịch “Cuộc sống Paris”">Nhạc kịch: “Bỏng mắt”, đã tai với nhạc kịch “Cuộc sống Paris”
-
Nhận định, soi kèo U20 Indonesia vs U20 Yemen, 18h30 ngày 19/2: Những người khốn khổ
-
- Những năm đó, đêm nào rạp Kim Chung có Minh Phụng – Lệ Thuỷ diễn là khán giả ùn ùn kéo đến rạp. Sức hút từ hai người lớn đến nỗi báo chí Sài Gòn lúc bấy giờ gọi họ là “cặp bão biển đang dâng cao”.
Cải lương là bộ môn nghệ thuật thuần Việt, tức chỉ người Việt mới có cải lương. Dù thời hoàng kim của cải lương đã lùi vào dĩ vãng, nhường chỗ cho những hình thức giải trí mới theo quy luật thời đại. Những giọng ca vàng một thuở như Minh Phụng, Minh Vương, Thanh Nga, Lệ Thuỷ, Mỹ Châu… dù kẻ mất người còn nhưng chưa bao giờ các thế hệ khán giả quên đi hoặc thôi yêu mến họ.
Chân dung Minh Phụng và Lệ Thuỷ thời trẻ. Minh Phụng, Lệ Thuỷ cũng như phần nhiều danh ca cải lương thường có xuất thân nghèo khó. Song trong cái khổ, hai giọng cải lương lại sớm bộc lộ khả năng trời phú. Từ nhỏ, Minh Phụng đã mê đàn ca tài tử. Mỗi ngày đi bán bánh, hễ thấy có tụ họp ca hát là ông đứng lại nghe. Những tuồng, bản vọng cổ trên đài phát thanh ông đều say sưa học thuộc. Còn Lệ Thuỷ nhà đông em. Năm 9 – 10 tuổi, bà hay bồng em ra mé cầu Cống, chỗ có tiệm sửa radio thường mở loa cho cả xóm nghe vọng cổ. Bà nghe bài nào là thuộc bài nấy, nghe chán chê thì về nằm võng trước nhà ca lại ru em.
Cả hai nhanh chóng trở thành cặp đào – kép đẹp đôi, ăn ý nổi tiếng. Từ đam mê, cả hai sớm đi vào con đường nghệ thuật. Học xong lớp đệ nhị (lớp 11 ngày nay), Minh Phụng vẫn đi bán hàng để kiếm thu nhập. Nhiều bận bán ế, người ta biết ông hát hay bèn nói: “Mày hát đi, hát rồi tụi tao mua cho”. Thế là nhờ mê hát mà ông bán được thêm nhiều. Từ những lần góp mặt hát hò, Minh Phụng mới được soạn giả Hương Huyền giới thiệu vào đoàn Tân Đô – lúc bấy giờ đang tập tuồng tại sân khấu đình Điều Hòa. Năm 1962, ông lần đầu tiên được diễn, vai một ông sư trong tuồng Bến tang thương, hát tại rạp Viễn Trường, Mỹ Tho.
Trái lại, Lệ Thuỷ sau khi học hết tiểu học thì không được học tiếp vì không có giấy khai sinh. Song nhờ vậy, bà có cơ hội tiếp cận cải lương một cách bài bản. Trong một lần hát ru em, có người đi ngang qua nghe thấy, liền mời bà vào ban văn nghệ. Từ đó, Lệ Thuỷ bắt đầu theo thầy học nghệ. Rành ca vọng cổ, bà lại tiếp tục học chơi đàn kìm.
May mắn thay, ít lâu sau Lệ Thuỷ được nhận làm đào con cho đoàn Trâm Vàng. Đoàn thì thường xuyên lưu diễn mà mỗi lần đi, bà phải ngồi dưới sàn xe, tối ngủ tại sân khấu, vừa tủi vừa nhớ nhà. Phải đến lúc được hãng Asia mời thu bài Nấu bánh đêm xuân chung với nghệ sĩ Hữu Phước, Lệ Thuỷ mới được nhìn nhận như một cô đào, sự nghiệp bắt đầu ‘lên hương’.
Thành công nhất của Minh Phụng – Lệ Thuỷ phải kể đến những vở kiếm hiệp kỳ tình trên sân khấu Kim Chung. 15 làm đào chánh, đến năm 16, tiếng hát Lệ Thuỷ qua đĩa nhựa đã nườm nượp xuất hiện ở thị trường, ào ạt trôi về tận miền quê xa xôi hẻo lánh. Khoảng năm 70, bà gặp Minh Phụng ở đoàn Kim Chung 5 - khi ấy cũng đã có tiếng, được giao nhiều vai chánh, hát cùng toàn đào ngoại hạng như Út Bạch Lan, Mỹ Châu, Diệu Hiền… Thế nhưng, phải đến khi Lệ Thuỷ - Minh Phụng sóng đôi mới tạo nên hiện tượng trong giới cải lương miền Nam bấy giờ.
Loạt vở Xin một lần yêu nhau, Kiếp nào có yêu nhau, Đêm lạnh chùa hoang… của cả hai đã tạo nên sức hút lớn đến nỗi báo giới Sài Gòn khi ấy phải gọi họ là “cặp bão biển đang dâng cao”. Đêm nào đoàn có cặp ‘Bão biển’ diễn là khán giả xem đông nghìn nghịt. Đĩa nào ra cũng bán chạy, tuồng nào ra cũng thắng lớn. Khu vực phía Nam bỗng chốc bị xáo động bởi cặp đôi tài danh này. Nhiều nữ sinh cúp học, nghỉ học để đi nghe thần tượng hát. Theo đó, hàng loạt câu chuyện bên lề bắt đầu được thêu dệt về “Hoàng tử sân khấu”, về cặp “Bão biển”, “Tiên đồng – Ngọc nữ” hot nhất lúc bấy giờ.
Minh Phụng – Lệ Thuỷ khi về già. Thời gian trôi đi, kể từ năm 2000, sức khỏe Minh Phụng giảm sút nghiêm trọng do biến chứng của tiểu đường gây ra. Năm đó, ông cùng Lệ Thuỷ lưu diễn ở miền Trung cho đoàn Trần Hữu Trang 2. Vợ ông (nghệ sĩ Kiều Tiên) bận chuyện nhà nên không đi theo được. Đi giữa đường thì Minh Phụng đột ngột ngất xỉu. Lệ Thuỷ hoảng hồn đổ hai chai dầu xanh Thái ra tay rồi cạo gió, mát-xa cho ông. May sao một lúc thì ông tỉnh lại.
Cuối năm 2003, Minh Phụng bị hôn mê sâu gần hai tháng, tình trạng sức khỏe khi ấy rất xấu, các bác sĩ bệnh viện Chợ Rẫy đề nghị mổ tim dù xác suất thành công chỉ 50%. Còn nước còn tát, Lệ Thủy ra sức động viên gia đình Minh Phụng đồng ý để bác sĩ tiến hành phẫu thuật. Đến ngày mổ, bà cùng Thanh Tuấn đẩy xe đưa Minh Phụng lên bàn mổ. Cuối cùng, ca mổ thành công, ông thoát chết nhưng những biến chứng, tổn thương của bệnh hiểm nghèo vẫn hành hạ ông nhiều năm sau cho đến khi mất.
Những ngày cuối đời, Lệ Thuỷ thường xuyên có mặt bên giường bệnh để an ủi, động viên ông. Mười ngày trước khi mất, Minh Phụng vẫn còn tỉnh táo, thậm chí hăng hái bàn với Lệ Thuỷ đến Tết sẽ diễn nguyên tuồng Xin một lần yêu nhau– vở thành công nhất trong sự nghiệp của cặp ‘Bão biển’ lừng lẫy một thời.
Gia đình nghệ sĩ Minh Phụng thời trẻ. Ca sĩ Y Phụng và em trai trong ngày cha mất. Song ước nguyện ấy mãi mãi không thành hiện thực. 29/11/2008, Minh Phụng qua đời sau thời gian dài vật lộn với bạo bệnh. Điều khiến Lệ Thuỷ day dứt khôn nguôi chính là ngày ông qua đời, bà trót hợp đồng diễn ở hải ngoại từ trước, thành ra không giành trọn vẹn thời gian tiễn đưa bạn diễn về nơi an nghỉ. Lúc Minh Phụng trút hơi thở cuối cùng, nghệ sĩ Kiều Tiên khóc thảm thiết nhưng vẫn nhờ Lệ Thuỷ ‘làm mặt’ cho chồng. Bà lấy tóc giả đội cho Minh Phụng, thoa son phủ phấn lên thi hài rồi dỗ dành: “Rồi nè, đẹp rồi nè, ra đi tươi tắn nghe anh!”. Nói xong, Lệ Thuỷ thẫn thờ nhìn linh cữu ông cho đến lúc người nhà giục bà ra sân bay cho kịp chuyến bay.
Minh Phụng mất nhưng huyền thoại thì sống mãi, mỗi người kể lại thêu dệt thêm mỗi khác nhau. Giỗ ông năm nào cũng đông đủ đồng nghiệp đến viếng, nhất là không khi nào vắng mặt nửa mảnh ‘Bão biển’ Lệ Thuỷ dù giờ đây tuổi bà cũng đã cao. Dĩ nhiên, dù không còn dịp đứng chung sân khấu nhưng tiếng hát của Minh Phụng – Lệ Thuỷ vẫn vang lên đâu đó mỗi ngày, từ những thôn xóm, nhà dân, từ trong tim của người hâm mộ. Vì khán giả không thể quên đi cặp đôi tài danh minh chứng cho thời vàng son của nghệ thuật cải lương một thuở.
Gia Bảo
" alt="Ước nguyện không thành của Minh Phụng dành cho Lệ Thuỷ">Ước nguyện không thành của Minh Phụng dành cho Lệ Thuỷ