当前位置:首页 > Nhận định > Soi kèo phạt góc Nữ Panama vs Nữ Pháp, 17h ngày 2/8 正文
标签:
责任编辑:Kinh doanh
Nhận định, soi kèo CS Sfaxien vs Club Africain, 20h00 ngày 20/2: Cửa trên ‘tạch’
Gia đình tôi buổi tối hôm khai mạc đã nín thở ngồi trước màn hình. Chúng tôi nín thở, trước hết vì sợ khủng bố, vì ngay trước đó đã có tin cảnh báo, sau nữa là vì thời tiết được dự báo mưa rất to. Nhưng suốt buổi lễ, điều khiến cả nhà tôi nín thở lại là những câu chuyện muôn màu muôn vẻ diễn ra trước mắt - khi đẹp đến nao lòng, lúc lại lố bịch, trào phúng, quá khích đậm chất Pháp.
Có lẽ cản trở lớn nhất đối với khán giả toàn cầu chính là những ẩn dụ đằng sau từng chi tiết nhỏ trong lễ khai mạc. Nhiều người cho rằng Thế vận hội Olympic là sự kiện chung của toàn nhân loại, nên không thể đòi hỏi khán giả phải có kiến thức hàn lâm để thẩm thấu chương trình. Điều này cũng nói lên phần nào sự kiêu hãnh của nước Pháp: hãy tìm hiểu về chúng tôi, yêu hay không tùy bạn.
Hình ảnh người phụ nữ ôm chiếc đầu của mình bên khung cửa sổ tòa nhà Conciergerie là Marie-Antoinette, hoàng hậu với lối sống xa hoa đã trở thành biểu tượng cho sự ngông cuồng không kiểm soát của tầng lớp quý tộc Pháp. Giây phút đó cũng vang lên giai điệu nổi tiếng của Cách mạng Pháp Ah! Ça Ira(Rồi sẽ tốt thôi!). Một màu hồng tỏa ra xung quanh tòa nhà Conciergerie, chính là nơi hoàng hậu bị giam giữ trước khi bị đưa ra chém đầu vào 16/10/1793. Vậy là không có thần chết nào cả. Hình ảnh biểu tượng về hoàng hậu Marie-Antoinette là một phần của câu chuyện Cách mạng Pháp, khởi đầu cho tuyên bố về giá trị tự do - bình đẳng - bác ái của quốc gia này.
Nếu để ý, khán giả sẽ thấy ca sĩ da màu xuất hiện khá nhiều, nổi bật nhất là màn biểu diễn của Aya Nakamura. Mấy tháng trước, khi có tin siêu sao R&B người Pháp gốc Mali Aya Nakamura sẽ biểu diễn tại Thế vận hội, một làn sóng phẫn nộ nổ ra, đặc biệt từ nhóm bài trừ người nhập cư. Họ cho rằng cô ấy "không đủ Pháp", thậm chí còn không biết nói tiếng Pháp đúng cách.
Nhưng ban tổ chức sắp xếp cho Aya biểu diễn ngay trước Viện Hàn lâm Pháp, nơi bảo vệ nhiệt thành "ngôn ngữ của Molière", cùng Lực lượng Vệ binh Cộng hòa, dàn nhạc của Hiến binh Quốc gia. Đây là một ý tưởng táo bạo. Trước Viện Hàn lâm Pháp, Aya đã hát một đoạn nhạc có lời thế này "Chắc tôi phải sửa lại ngôn từ của mình thì họ mới hài lòng, phải dùng ngôn ngữ Moliere cơ!". Màn biểu diễn chính là một tuyên ngôn về sự cởi mở, hiện đại ở nước Pháp đa văn hóa ngày nay.
Bên cạnh màn nhạc Pop rất "đời" của Aya, khán giả lại được thấy nghệ sĩ da màu Axelle Saint-Cirel đứng trên nóc Cung điện lớn ngân vang quốc ca Pháp La Marseillaisetheo phong cách opera, trong y phục mang màu cờ nước Pháp do nhà mốt Dior thiết kế. Axelle là ca sĩ nhập cư, chưa có nhiều tiếng tăm ở Pháp. Sau buổi biểu diễn, nhiều tờ báo đăng tiêu đề: "Axelle Saint-Cirel, người đã hát quốc ca Pháp trong lễ khai mạc Olympic Paris 2024, là ai?"
Thế kỷ này, thế giới vẫn còn nói nhiều về bình đẳng giới, về nữ quyền. Để thể hiện sự ủng hộ bình đẳng giới, tại Olympic Paris, những bức tượng của phụ nữ Pháp từ nhiều thời đại đấu tranh cho nữ quyền đã xuất hiện, gồm tượng của Gisèle Halimi - luật sư đấu tranh cho phụ nữ; triết gia - nhà văn Simone de Beauvoir; nhà nữ quyền vô chính phủ Louise Michel; và Simone Veil, cựu bộ trưởng, nghị sĩ, người sống sót sau thảm họa diệt chủng, người đã chiến đấu quyết liệt chống lại đảng Bảo thủ để hợp pháp hóa việc phá thai vào năm 1975.
Nhưng cũng có những người đã bỏ qua những chi tiết đầy cởi mở và mang nhiều giá trị gắn kết sắc tộc, văn hóa này, chỉ để phản đối màn biểu diễn của những drag queens - nghệ sĩ thuộc cộng đồng LGBT. Tận 3-4 ngày sau lễ khai mạc, người ta vẫn còn tranh cãi xem bức tranh nào đã được tái hiện...
Đối với chúng tôi, màn biểu diễn thể hiện một phong trào văn hóa mới. Tôi hỏi cô con gái 17 tuổi nghĩ thế nào về tiết mục drag queens, con bảo con không thích lắm, không phải gu của con nhưng con thấy không vấn đề gì, chương trình thêm phong phú đặc sắc thôi, lễ khai mạc đâu chỉ dành riêng cho con. Là một người mẹ, tôi thấy vui vì con có cái nhìn cởi mở, bao dung và tươi sáng.
Thế giới luôn chuyển động, công nghệ thay đổi, đời sống thay đổi, văn hóa cũng sẽ dịch chuyển. Có thể sự dịch chuyển văn hóa này chưa phù hợp với mỹ cảm một số thế hệ, nhưng không có nghĩa là nó không có đời sống riêng và không thể tiếp tục phát triển. Trên thực tế, drag queens không phải là hiện tượng mới lạ, mà đã có lịch sử lâu đời trong nhiều nền văn hóa dưới các hình thức khác nhau, từ các buổi diễn thời kỳ Elizabeth ở Anh, nơi đàn ông thường đóng vai nữ, cho đến Kabuki ở Nhật Bản hay Kinh kịch ở Trung Quốc.
Ngày nay, hoạt động văn hóa drag queens thể hiện tính đa dạng và bao dung của xã hội hiện đại. Chúng khuyến khích sự chấp nhận và tôn trọng những khác biệt về giới tính và bản dạng. Đây là yếu tố quan trọng để xây dựng một xã hội công bằng, nơi mọi người đều được tôn trọng và có quyền thể hiện bản thân. Nghiên cứu từ Robert D. Putnam, giáo sư tại Đại học Harvard (2007) chỉ ra rằng những xã hội chấp nhận và khuyến khích đa dạng văn hóa thường có xu hướng hạnh phúc và sáng tạo hơn. UNESCO cũng đã công nhận nhiều nghệ sĩ drag như là những đại sứ văn hóa, giúp thúc đẩy sự đa dạng và bảo vệ các giá trị văn hóa.
Cuối cùng, màn thắp ngọn đuốc Olympic thực sự là một khoảnh khắc mang tính biểu tượng, theo phong cách Jules Verne. Trước đây, ngọn lửa Olympic được thắp sáng bên trong sân vận động, nhưng người Pháp quyết định cho "ngọn lửa" bay lơ lửng trên Thành phố Ánh sáng, để tỏ lòng kính trọng với những người tiên phong trong ngành hàng không Pháp, anh em nhà Montgolfier, những người phát minh ra khinh khí cầu. Chuyến bay khinh khí cầu đầu tiên diễn ra vào năm 1783, tại Jardin des Tuileries, ở cùng địa điểm.
Lần này, công ty điện lực EDF của Pháp đã tạo ra ngọn lửa không cháy mà chiếu sáng, bằng nước và ánh sáng, thể hiện cam kết của Pháp đối với quá trình chuyển đổi xanh.
Lễ khai mạc Olympic Paris 2024 có những hạt sạn, đã được báo chí chỉ ra, và Ban tổ chức cũng đã xin lỗi nếu ai đó cảm thấy bị xúc phạm. Nhưng sẽ không công bằng nếu đó là tất cả những gì được nhớ đến về sự kiện này.
Trong một xã hội với tinh thần, tự do, bình đẳng, bác ái, không một ai, không một nghệ sĩ nào bị lãng quên, dù người đó già hay trẻ, hàn lâm hay đại chúng, béo hay gầy, da màu hay da trắng, giới tính thông thường hay giới tính đặc biệt. Theo các nhà tổ chức, mục đích của việc này là "truyền bá tinh thần Olympic, thấm nhuần tình hữu nghị và đoàn kết, mời gọi thế giới đến với nhau sau sự kiện này". Có lẽ chính vì thế, để kết thúc, BTC đã chọn ca khúc Ca tụng tình yêuđể cất lên bằng tiếng tiếng hát của Céline Dion.
Lễ khai mạc Olympic Paris là một dịp nhắc lại rằng, thế giới vẫn còn quá nhiều khác biệt, ngay cả khi người ta dường như nỗ lực làm gì đó để góp phần xóa mờ sự khác biệt.
Nhưng tôi nghĩ, thế giới còn lại gì nếu không còn tình yêu và sự sẻ chia, giữa người và người, với nghệ thuật, với những điều mới mẻ?
Tình yêu và sự sẻ chia sẽ giúp con người vượt lên những tị hiềm, khác biệt, để nhìn sâu hơn vào những thông điệp bao trùm, để gắn kết và yêu thương; thay vì chia rẽ bởi các chi tiết phân mảnh, thoạt tưởng như là cười cợt và báng bổ.
Ngô Thị Phương Lê
" alt="Khai mạc Olympic"/>Không đâu, đó không phải là mục đích của lá thư này.
Trái lại, chị muốn chào mừng em.
![]() |
Chào mừng em đến với "Gia đình hiện đại". Chào mừng đến với một kiểu quan hệ hoàn toàn khác mà trước đây em chưa từng trải qua. Đúng, quan hệ nhưng không phải theo định nghĩa thông thường. Lũ trẻ gắn kết bố mẹ chúng trong một mối quan hệ gần giống như công việc tạo ra quan hệ giữa em và sếp của em vậy. Nếu thành công là mục tiêu, thì dù trong công việc hay khi làm cha làm mẹ, mối quan hệ giữa những người liên quan đều rất quan trọng. Nhưng lá thư này sẽ không tràn ngập những lời khuyên về cách ứng xử với một người đàn ông mà chị đã biết từ năm 20 tuổi, vì đó không còn là việc của chỉ nữa rồi. Chị sẽ không nói bất cứ điều gì riêng tư về anh ấy với em cả. Chị cũng không định nói vì sao chuyện giữa bọn chị lại đổ vỡ. Tất cả những gì chị muốn nói về đề tài này là: Với chị, anh ấy là một người đàn ông tốt, nhưng để dành cho người khác.
Nghe có vẻ kỳ quái quá, nhưng đúng là chị không hề ác cảm với em. Các con của chị sẽ được nhìn thấy một khía cạnh ở cha chúng mà trước đây chúng chưa từng thấy. Chúng sẽ chứng kiến sự hạnh phúc nở bùng từ niềm vui, sự phấn khích và cả bí ẩn đi kèm với một mối quan hệ mới. Chúng sẽ thấy cha chúng lấp lánh hy vọng, sẽ nghe thấy anh ấy cười (rất nhiều và rất to, cái này chúng đã phản ánh với mẹ, và nói chuyện vời một niềm vui lộ rõ qua giọng nói. Và vì chúng rất yêu và ngưỡng mộ bố, tất cả những thay đổi này ở anh ấy khiến chúng cũng vui lây.
Chị muốn em biết rằng, việc em được sống thật với chính mình là rất quan trọng. Đừng cảm thấy bị đe dọa hay lạc lõng bên cạnh 4/5 gia đình này. Cũng giống như em, chúng tôi cũng phải đối mặt với một sự xuất hiện mới trong cuộc đời của mình. Nhưng tôi tin rằng, nếu như em đủ tốt với anh ấy thì em cũng đủ tốt với lũ trẻ.
Và chúng tôi không mong em sẽ thay đổi bất cứ điểm nào trong cách sống của mình.
Bất cứ lúc nào em cũng có thể nói chuyện với chị, với anh ấy và cả lũ trẻ nữa. Đừng im lặng, hãy là chính mình.
Em sẽ thường xuyên bắt gặp bọn chị (chồng chị, 3 đứa nhóc và chị). Em sẽ ngồi cạnh bọn chị tại các buổi hòa nhạc, trận đấu, lễ tốt nghiệp và vô số sự kiện khác. Ban đầu, cảm giác sẽ rất kỳ lạ đấy, nhưng chị hy vọng em sẽ sớm quen thôi. Dù bọn trẻ hiểu rất rõ rằng bố chúng và chị đã li dị và hoàn toàn không còn tình yêu với nhau, chúng cần được biết rằng bố mẹ chúng rất đồng lòng và thống nhất trong việc nuôi dạy, hỗ trợ con cái. Và việc xuất hiện cùng nhau ở các sự kiện gia đình là một cách để thể hiện sự hỗ trợ đó.
Chị muốn chúng khi đứng trên sân khấu và nhìn xuống khán giả bên dưới sẽ bắt gặp tất cả chúng ta đang say sưa theo dõi, với niềm tự hào và sự vui thích. Nhiều người bạn của chị đã hỏi cảm giác ngồi cạnh bố và mẹ kế của tụi nhỏ có kỳ lắm không. Trên thực tế, chị từng làm nhiều việc còn kỳ hơn tế để khuyến khích, dạy dỗ và nuôi nấng bọn trẻ. Chị mong em hãy tham gia cùng bọn chị (khi em sẵn sàng) và trở thành một phần của sự hỗ trợ vô điều kiện đó. Em sẽ tham gia những cuộc trao đổi giữa chị và anh ấy, hãy hiểu rằng bọn chị chỉ giao tiếp để "nuôi dậy thành công" tụi nhỏ thành những người đàn ông tuyệt vời mà thôi. Bất cứ lúc nào em cảm thấy không thoải mái hay những cuộc gặp như vậy là vô bổ, chị mong em hãy nhìn vào bức tranh tổng thể và hiểu rằng, những cuộc trao đổi ngoài đề tài tụi nhỏ gần như không tồn tại.
Anh ấy sẽ không bao giờ gọi cho chị để xin ý kiến tư vấn về thời trang.
Anh ấy sẽ không gọi chỉ để tán gẫu về một chương trình TV yêu thích.
Anh ấy cũng không gọi để phàn nàn về một ngày làm việc tồi tệ.
Quan hệ giữa bọn chị chỉ xoay quanh 3 cậu nhóc đang lớn. Và vai trò của chị trong cuộc sống của anh ấy đơn thuần chỉ là "mẹ của các con" mà thôi.
Không có gì hơn.
Chị đánh giá em rất cao vì "dám" xây dựng quan hệ với một ông bố của 3 cậu nhóc đang ở tuổi teen như vậy. Trải nghiệm này cũng mới mẻ không kém với chúng và chúng hoàn toàn không biết phải làm gì hay nói gì khi ở gần em. Chúng là những đứa trẻ tuổi teen với đời sống riêng, giấc mơ, hy vọng và cả dự định riêng, và không phải lúc nào cũng biết cách cư xử. Chị mong em hãy hiện diện nhiều hơn trong cuộc sống của chúng, tìm hiểu từng đứa một.
Chị hy vọng rằng theo thời gian và nỗ lực gần gũi của em, em sẽ có mối quan hệ thân thiết với chúng. Tất nhiên, việc này đòi hỏi rất nhiều cố gắng và kiên nhẫn, sẽ có những lúc mọi chuyện không dễ dàng, nhưng thứ gì đáng quý mà chả như vậy.
Chị hy vọng lá thư này không khiến em phát hoảng. Chị nghĩ em sẽ hiểu rằng không đời nào chị có thể nói hết ra những điều này khi chúng ta gặp nhau lần đầu.
Do đó, một lần nữa, chị chào đón em đến với cuộc sống mới, một cách trân trọng và thận trọng.
Tina".
Phương Lâm (lược dịch)
" alt="Hoảng hốt với tâm thư 'Gửi em, bạn gái mới của chồng chị!'"/>Taylor Powell (22 tuổi) nhận ra chuyện hẹn hò của mình không được như mong muốn. Cô đã chán ngấy với các cuộc trò chuyện giả tạo hay tìm kiếm đối tượng yêu đương trên các ứng dụng hẹn hò. Bởi thế, cô đã bắt đầu hành trình sống độc thân.
"Trước khi độc thân, tôi nghĩ mình đã có đủ thất vọng. Tôi không có hứng thú với bất kỳ cảm giác nào. Tôi từng hẹn hò, họ nói muốn có một mối quan hệ nghiêm túc với tôi, thế nhưng đến cuối cùng họ vẫn rời đi. Cảm giác bị lừa dối theo cách thức như thế thật sự rất đau lòng", Powell nói.
Bước vào cuộc theo đuổi chủ nghĩa độc thân, cô đã chia sẻ trải nghiệm của mình trên kênh Tiktok và thu hút hàng nghìn lượt xem mỗi video.
Xu hướng sống độc thân, không tình dục hiện đang được nhiều cô gái theo đuổi. Họ không muốn bản thân phải thất vọng trước những cuộc hẹn hò chóng vánh, hay bị lừa dối, không có kết quả như kỳ vọng.
Tương tự với lựa chọn của Powell, tài khoản có tên @billieemali cũng chia sẻ về cuộc sống độc thân. Video của cô nhận về hơn 100.000 lượt thích. Cô cho biết: "Tôi chọn cuộc sống độc thân, không hẹn hò, không tình dục, không cho phép chàng trai nào phá vỡ cuộc sống bình yên của tôi trong hơn 8 tháng qua. Điều này thật tuyệt!".
Cyndi Darnell, nhà trị liệu tình dục ở New York, Mỹ (Ảnh: SCMP).
Cyndi Darnell, một nhà trị liệu tình dục ở New York (Mỹ) cho rằng, quan điểm không hẹn hò của phụ nữ là một trào lưu "thực sự mạnh mẽ"; và nó chỉ ra một "vấn đề văn hóa" trong xã hội. Hơn nữa, việc chú ý đến sức khỏe tình dục với xu hướng này "chắc chắn là một dấu hiệu của thời đại".
"Phụ nữ ngày càng nhắc nhiều hơn về sự đồng thuận, niềm vui, nhu cầu cá nhân, họ cũng muốn tập trung cho chính mình. Tôi nghĩ đó là một điều tốt", Darnell cho biết.
Sống độc thân trở thành xu hướng chăm sóc sức khỏe ở Mỹ
Darnell coi xu hướng độc thân là một phản ứng trước tình trạng thiếu giáo dục, nhận thức đúng đắn về tình dục và các mối quan hệ. Cô giải thích: "Đây là thay đổi lớn nhất mà tôi từng thấy trong 20 năm làm công việc trị liệu tình dục. Trước đây, mọi người không có nhiều thông tin; còn ngày nay lại phải tiếp nhận quá nhiều nguồn thông tin và không biết phải làm gì với nó. Cuối cùng, họ đóng cửa trái tim, không hẹn hò".
![]() |
Cyndi Darnell, nhà trị liệu tình dục ở New York, Mỹ (Ảnh: SCMP). |
Theo cô, nhiều người chọn sống độc thân vì "cảm thấy choáng ngợp trước những sự lựa chọn. Tôi không có đủ cảm xúc để xử lý những cuộc trò chuyện phức tạp. Nhiều người muốn gặp gỡ, làm tình với những mối quan hệ gợi sự kết nối".
Darnell cũng nhấn mạnh thêm, độc thân chỉ là sự lựa chọn của một số người. Độc thân cũng không phải là cách duy nhất để phụ nữ thay đổi lối sống của mình. "Họ vẫn có thể vừa hẹn hò, vừa xây dựng mối quan hệ lành mạnh và tôn trọng bản thân.
Tiến sĩ Megan Fleming, nhà tâm lý học lâm sàng ở New York, đồng ý rằng cuộc sống độc thân tạo điều kiện để con người ta có cơ hội "chú tâm vào giây phút hiện tại và suy ngẫm".
"Trải nghiệm cuộc sống độc thân, bắt đầu bất cứ thứ gì bạn muốn; đây là điều đáng để thử. Nó giúp bạn hiểu rõ hơn về vai trò của tình yêu và tình dục, khám phá chính mình, để cuối cùng bạn có thể chọn được đối tượng hẹn hò phù hợp", nhà tâm lý học cho hay.
Tiến sĩ Megan Fleming, nhà tâm lý học lâm sàng (Ảnh: SCMP).
Mặc dù Powell dự định chỉ sống độc thân trong vòng một năm, nhưng cô lại kéo dài tình trạng này suốt 3 năm tiếp theo. Cô vẫn đang học hỏi và trưởng thành nhờ cuộc sống không hẹn hò.
"Đó chắc chắn là một khoảng thời gian để giác ngộ tuyệt vời. Tôi hiểu giá trị bản thân, biết được mình xứng đáng với những gì. Hơn nữa, tôi cũng có "bộ lọc tự động" với mọi đối tác mình gặp gỡ. Khi ai đó có ý tiếp cận, tôi thẳng thắn bộc bạch với họ về lối sống mình lựa chọn và theo dõi phản ứng của họ. Cuộc sống độc thân của tôi được coi như lá chắn bảo vệ, bởi vì đây là cách để nhìn thấy tính cách thực sự và giá trị đích thực của một người nào đó", Powell tâm sự.
Nhiều người dùng mạng xã hội cũng hào hứng chia sẻ về chủ đề sống độc thân. Nickname @mahamaven - chủ nhân của video hút 379.000 lượt xem, nhận ra ngày càng có nhiều phụ nữ chọn sống không tình dục. Một tài khoản để lại bình luận rằng: "Thật sự (tình yêu) không đáng để đau khổ"; số khác thì không thích rơi vào trạng thái bị thao túng về mặt cảm xúc.
![]() |
Cyndi Darnell, nhà trị liệu tình dục ở New York, Mỹ (Ảnh: SCMP). |
Powell cũng chia sẻ thêm, nhiều cô gái quan tâm đến lối sống độc thân và xem đây như một phương pháp chăm sóc sức khỏe thể chất, tinh thần. "Nhiều người nhận ra bản thân muốn được bình yên khi sống độc thân, còn hơn là dành tình cảm cho một người dối gian. Nếu bạn mất nhiều hơn những gì bạn nhận được, bạn có thể giành quyền kiểm soát".
Các chuyên gia cũng đồng ý rằng, việc dành thời gian cho bản thân có thể giúp bạn cân bằng lại trạng thái cảm xúc.
Fleming nói: "Đôi khi mọi người vướng vào vòng lặp hẹn hò, cảm giác như bị từ chối rất nhiều lần; thậm chí là rơi vào trạng thái trầm cảm, tổn thương lòng tự trọng. Vì vậy, đôi khi tạm rời xa các ứng dụng hẹn hò sẽ giúp bạn tĩnh tâm hơn."
Sống độc thân một cách lành mạnh
![]() |
Cyndi Darnell, nhà trị liệu tình dục ở New York, Mỹ (Ảnh: SCMP). |
Để có thể tận hưởng cuộc sống "không hẹn hò, không tình dục", bạn cần lưu tâm những điều sau đây.
Hãy chắc chắn độc thân là điều bạn muốn
Nếu bạn đang chọn sống độc thân theo thực tế, Darnell khuyên rằng, hãy đảm bảo "bạn sẵn sàng lựa chọn nó" và "đưa ra một số lý do có ý nghĩa đối với bạn". Còn nếu bạn làm điều đó vì còn những khúc mắc về tình dục thì hãy tìm một người có thể giúp bạn lý giải thông tin ấy.
Định nghĩa cuộc sống độc thân
Theo Fleming: "Đối với một số người, độc thân có nghĩa là không quan hệ tình dục. Còn số khác lại cho rằng, độc thân là không hôn, không đụng chạm".
Hiểu điều bản thân cần
Trong quãng thời gian sống độc thân, bạn có thể tận dụng để khám phá bản thân. Hãy tìm kiếm giải pháp giúp cơ thể thấy thoải mái nhất.
Hơn thế nữa, đây cũng là lúc không có một ai đó hiện hữu trong tâm trí bạn, bạn dễ dàng nhìn nhận vào tầng sâu cảm xúc của chính mình. Có thể bạn sẽ phát hiện ra những điều mới mẻ hay tìm ra hình mẫu lý tưởng.
Tìm kiếm sự trợ giúp từ chuyên gia
Nếu bạn muốn tìm hiểu về tình dục, khám phá bản thân, Darnell khuyên bạn có thể tìm đến các chuyên gia. Cô nói: "Bạn hoàn toàn không cần phải xấu hổ khi tìm kiếm sự hỗ trợ, đặc biệt là trong một thời đại cởi mở".
Theo Dân Trí
Nhằm tiết kiệm chi phí và có thể đầu tư từ số vốn nhỏ, nhiều người trẻ Hàn Quốc tìm đến các dự án góp vốn, thuê chung bất động sản đắt đỏ.
" alt="Người trẻ và lối sống không hẹn hò, không tình dục"/>"Trồng hoa cỏ, rau màu vẫn luôn là đam mê từ trước đến nay của tôi giúp bản thân cảm thấy thư giãn, thoải mái sau những bộn bề lo toan từ công việc, cuộc sống. Mỗi lần làm vườn, chăm sóc, vun xới từng gốc hoa, chậu rau khiến tôi rất vui và phấn chấn.
Khi tinh thần thoải mái thì đầu óc mới minh mẫn và sức khỏe mới ổn định được. Đó là điều tôi mong muốn khi tìm đến với thiên nhiên, cỏ cây, hoa lá", chị Hằng chia sẻ.
![]() |
Vườn hồng rực rỡ quanh năm trên sân thượng của một gia đình ở TPHCM |
Từ mong muốn trên, chị quyết định tận dụng mọi không gian có thể để trồng cây, làm vườn. Vườn có tổng diện tích vườn 27m2, bao gồm sân thượng 12m2 phía trước, sân thượng sau nhà rộng 12m2 và một ban công nhỏ 3m2.
![]() |
Với không gian phía trước, chị Hằng bố trí chỉ trồng hoa hồng, đủ các loại, từ hồng nội đến hồng ngoại như Aube, Lafont, Kate, Abraham, Tezza cá hồi,...
![]() |
Phần sân thượng phía sau, gia chủ dành 1/3 diện tích cho hoa hồng, còn lại trồng rau củ quả. Chị ưu tiên các giống rau ngắn ngày, cho thu hoạch liên tục như rau muống, mồng tơi, rau dền, rau ngót Nhật, rau cải, cà chua,... và rau gia vị như húng lủi, diếp cá, răm, húng quế, gừng, hành, nghệ, lá lốt. Ngoài ra, vườn còn có vài cây ăn trái là cóc thái, ổi.
![]() |
Vì sân thượng ở trên cao, lại hạn chế về diện tích nên chị Hằng gặp không ít khó khăn, nhất là công đoạn vận chuyển đất, vật tư để trồng hồng và rau trái. Thương vợ vất vả, chồng chị cặm cụi leo 4 tầng lầu, mang vác "đồ nghề" để bà xã thỏa mãn đam mê làm vườn, chăm cây.
![]() |
Thời gian đầu theo đuổi hành trình làm "nông dân sân thượng", chị chưa có kinh nghiệm nên phải tự tìm hiểu mọi thứ trên mạng, qua các kênh Youtube và đọc nhiều tài liệu liên quan.
![]() |
Chị cũng tham khảo kiến thức về việc lựa chọn giống, cách trồng và chăm các loại cây,... từ những người có cùng đam mê hoặc đã gặt hái thành quả. Gần 2 tháng trời nghiên cứu, gia chủ cũng "dắt túi" được chút kiến thức và áp dụng vào thực tế, tích lũy kinh nghiệm dần dần.
![]() |
Đến nay, sau năm rưỡi gắn bó, chị Hằng đã gây dựng thành công vườn hồng 50 gốc các loại, chủ yếu là hồng ngoại. Mỗi loại, chị trồng vài cây để vườn đa dạng, nhiều màu sắc hơn.
![]() |
Trước khi mua giống về trồng, chị Hằng phải tìm hiểu kỹ lưỡng đặc tính từng loại để biết cây sống khỏe hay không và lựa cách chăm sóc phù hợp. |
Trước khi mua giống về trồng, chị Hằng phải tìm hiểu kỹ lưỡng đặc tính từng loại để biết cây sống khỏe hay không và lựa cách chăm sóc phù hợp.
![]() |
Gia chủ lựa giống theo các tiêu chí như dáng cúp bự, hoa sai và thơm, lâu tàn, nhất là thích hợp với khí hậu quanh năm nắng nóng ở Sài Gòn. |
Sau một thời gian chăm sóc, chủ nhân khu vườn cũng đúc rút được một số kinh nghiệm từ thực tế. Hồng là giống ưa nắng nên cần bố trí chỗ trồng nhiều nắng, đảm bảo cây hấp thu đủ ánh sáng từ 6-8 tiếng/ngày.
![]() |
Giá thể trồng hồng phải tơi xốp, thoáng khí và thoát nước tốt. Hồng ưa ẩm nhưng nếu đất ướt quá sẽ làm cây dễ bị bệnh hoặc chết. Khi thời tiết nắng nóng (đặc biệt là mấy tháng hè) thì không nên tưới quá nhiều phân, nhất là mấy phân nóng như phân gà, phân dơi. Nếu tưới thì chỉ dùng lượng bằng 1/2 so với mùa mát và tưới xa gốc, mỗi lần cách nhau khoảng 7-10 ngày.
![]() |
Cứ 10-15 ngày, chị Hằng xịt phòng và trị bệnh cho cây một lần. Nếu cây bệnh thì cần xử lý kịp thời, phun trị 3 ngày/lần, làm 3 lần liên tiếp. Nếu phun buổi chiều thì sáng hôm sau phải xịt rửa lá để tránh tình trạng cháy lá.
![]() |
Mùa mưa ở Sài Gòn kéo dài, hồng dễ bị đen thân, thối gốc và chết cây. Để tránh tình trạng này, gia chủ chú ý bón bổ sung ít trichoderma vào gốc cây mỗi tháng một lần.
![]() |
Vườn hồng rực rỡ quanh năm trên sân thượng của một gia đình ở TPHCM |
Hiểu rõ đặc tính từng cây, thêm chút "mát tay" nên chị Hằng trồng hồng không quá khó khăn. Các cây đều sống khỏe, nở hoa đẹp và to. Chị thường hái hoa tươi vào cắm, trang trí không gian sống cũng như tự chế nước cất hoa hồng, làm trà hoa hay món ăn,...
Mỗi ngày lên vườn, ngắm những bông hồng nở rực rỡ, cô "nông dân sân thượng" lại cảm thấy tràn đầy năng lượng, tinh thần lạc quan hơn, xua tan mọi mệt mỏi, lo âu của công việc và cuộc sống.
Không chỉ sở hữu vườn hồng tràn ngập hương sắc, chị Hằng còn gặt hái thành quả lao động từ góc nhỏ trồng rau màu. Các loại rau không khó trồng, dễ chăm lại nhanh cho thu hoạch.
Thỉnh thoảng chị bổ sung dinh dưỡng cho rau bằng phân hữu cơ. Trước khi thu hoạch một tuần, chị ngừng bón phân để đảm bảo rau sạch, an toàn cho sức khỏe.
"Nhờ có khu vườn nhỏ mà tôi thấy mỗi ngày trôi qua thật thú vị và ý nghĩa. Ngắm từng chùm hoa mới nở hay thu hoạch những rổ rau xanh mướt, tôi và ông xã cảm thấy tinh thần lạc quan và đầy năng lượng hơn.
Tôi cũng muốn lan tỏa điều đó đến bạn bè và mọi người xung quanh để mọi người cảm nhận được sự tuyệt vời và tích cực từ cuộc sống", chị Hằng bày tỏ.
Theo Dân Trí
Thấy vườn hồng của mẹ được nhiều người mê mẩn, Việt Anh bỏ phố về quê, thuê đất, lập trang trại rộng 18.000m2 với trên 10.000 gốc hồng quý, hiếm.
" alt="Vườn hồng rực rỡ quanh năm trên sân thượng của một gia đình ở TPHCM"/>Vườn hồng rực rỡ quanh năm trên sân thượng của một gia đình ở TPHCM
Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng.
Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.
Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.
Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.
Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.
Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.
Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.
Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.
Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.
Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.
Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.
Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.
Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.
Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.
Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?
Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.
Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.
Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.
Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.
Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?
Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)
(Theo PL TPHCM)
" alt="Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!"/>