您现在的位置是:Nhận định >>正文
Chàng trai cưỡi ngựa từ châu Âu về quê ở Trung Quốc
Nhận định372人已围观
简介Dư Trí Hiển (Sinh năm 1990,àngtraicưỡingựatừchâuÂuvềquêởTrungQuốlịch thi đấu cúp liên đoàn an...
Dư Trí Hiển (Sinh năm 1990,àngtraicưỡingựatừchâuÂuvềquêởTrungQuốlịch thi đấu cúp liên đoàn anh Sơn Đông, Trung Quốc) là du học sinh ở châu Âu. Anh từng học tại Genoa, Italia rồi chuyển đến Na Uy để học thạc sĩ và từng có thời gian làm việc tại Italia.
Là người thích đi du lịch, Trí Hiển đi được nhiều nước ở châu Âu trong những năm theo học. Trong chuyến đi, anh gặp nhiều người bạn thú vị, chụp ảnh chung với họ, được trải nghiệm nhiều điều hấp dẫn. Và bỗng nhiên trong đầu anh nảy ra ý định cưỡi ngựa trở về quê nhà ở Trung Quốc.

Anh cho hay, ý tưởng đến bật chợt chứ không hề có kế hoạch trước và cũng không có lý do gì đằng sau ngoài việc anh muốn làm như vậy.
Trước đó, Trí Hiển chưa từng cưỡi ngựa nhưng khi quyết định trở về quê, anh mua một con ngựa trắng 8 năm tuổi rồi học cách cưỡi trong vài tháng để chuẩn bị cho hành trình của mình.
Khi biết kế hoạch của anh, người thân bán tín bán nghi. Chỉ đến khi những hình ảnh ngồi trên lưng ngựa của anh xuất hiện, họ mới tin đó là sự thật.
Ngày 20/2/2022, Dư Trí Hiển bắt đầu hành trình về Sơn Đông, Trung Quốc từ Lalin (Tây Ban Nha). Tổng quãng đường anh tính toán từ Tây Ban Nha về đến Sơn Đông là hơn 9600km. Hiện anh đã tới Hà Lan, vượt chặng đường hơn 2.500km.
Nếu đi bộ, Trí Hiển có thể đi được 30 km/ngày nhưng khi cưỡi ngựa, tốc độ sẽ chậm hơn vì phải dừng chân cho ngựa nghỉ, ăn uống. Để tiết kiệm chi phí, anh mua một chiếc lều, nệm hơi để ngủ vào ban đêm.
Khó khăn trong quá trình di chuyển là chú ngựa của anh có thể bỏ trốn theo những con ngựa khác. Nó từng làm hỏng máy tính xách tay và rơi nhiều đồ đạc của anh khi chạy theo đồng loại.

Ngoài chi phí đi lại, ăn uống (chủ yếu là mua thức ăn ở siêu thị), Trí Hiển phải bỏ tiền để thay móng ngựa hàng tháng. Mỗi tháng, tổng chi của anh ước chừng khoảng 17-19 triệu đồng. Theo dự tính anh sẽ về đến quê nhà trong vòng một năm nhưng có nhiều việc ngoài dự kiến nên thời gian sẽ phải kéo dài thêm. Vì vậy mọi chi phí anh đều phải rất tiết kiệm.
Hiện tại Trí Hiển đã đến Hà Lan. Theo lịch trình ban đầu, chàng trai sẽ đi Tây Ban Nha, Pháp, Đức, Séc, Slovakia, Hungary, Ukraine, Nga và Kazakhstan rồi tới Trung Quốc.
Suốt chặng đường, Trí Hiển gặp rất nhiều người, chụp ảnh chung với họ. Cảnh đẹp thiên nhiên cũng cuốn hút chàng trai sinh năm 1990 này.
Câu chuyện cưỡi ngựa về quê của anh được người dùng mạng quan tâm, anh cũng trở thành cái tên được nhiều người biết đến. Nói về tương lai, anh chưa có dự tính gì cũng không dám nói trước. Anh chỉ đang nỗ lực để hoàn thành việc cưỡi ngựa về quê như mong muốn.
Theo 163, Sohu

Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Gwangju vs Pohang Steelers, 14h00 ngày 22/3: Khó tin cửa dưới
Nhận địnhHư Vân - 21/03/2025 22:25 Hàn Quốc ...
阅读更多Sao Hàn 29/3: Tòa nhà CJ ENM đóng cửa vì nhân viên nhiễm Covid
Nhận địnhSao Hàn 29/3: Tòa nhà CJ ENM tại Sangam, Seoul tạm thời đóng cửa vì nhân viên nhiễm Covid-19. Đại diện CJ ENM xác nhận: "Vào hôm nay, một nhân viên có kết quả xét nghiệm dương tính với virus Corona. Để đảm bảo virus không lây lan, chúng tôi đã đóng cửa toàn bộ tòa nhà và đang tiến hành các biện pháp khử trùng khẩn cấp". Ngoài ra, tất cả nhân viên đã bắt đầu làm việc tại nhà kể từ ngày 27/2. Những ai ra vào tòa nhà đều được kiểm tra nhiệt độ. Được biết, nhân viên có kết quả dương tính với Covid-19 được tiết lộ là nhà sản xuất chương trình Food Bless You.
Diễn viên Kim Ji Won động viên người dân chống chọi với dịch bệnh.
Theo Insight, trong lúc hành khách đang chờ đợi tại một ga tàu điện ngầm ở Seoul, giọng nói của Kim Ji Won được phát trên loa: "Xin chào mọi người, tôi là Kim Ji Won. Có lẽ các bạn cũng rất bất ngờ khi nhận được lời thông báo này của tôi đúng không? Tất cả những đoá hoa rực rỡ nhất đã nở rộ ngoài kia rồi, nhưng tôi lại cho rằng, mùa Xuân chưa đến trong lòng chúng ta. Trong thời điểm như thế này, tôi muốn nghĩ về cuộc đời của mình như một thước phim truyền hình. Trong bộ phim đó, kẻ ác càng mạnh, nhân vật chính càng có thêm động lực để giành chiến thắng ở phút cuối. Chúng ta có lẽ đã gặp phải một con quỷ quấy rối mang tên Covid-19, nhưng hãy cùng nhau làm việc chăm chỉ hơn để tất cả chúng ta có thể đạt được mục tiêu ban đầu bản thân đã đặt ra và biến những giấc mơ chúng ta luôn ấp ủ thành sự thật. Sau cùng, chúng ta đều là nhân vật chính trong chuỗi drama của cuộc đời mình mà". Được biết, đây là chiến dịch chiến dịch do công ty S.A.L.T Entertainment kết hợp cùng chương trình radio của đài MNC thực hiện. Các ngôi sao nổi tiếng như Kim Ji Won, Park Shin Hye, Kim Seon Ho, Kim Joo Heon, Kim Jung Hwa sẽ tham gia góp tiếng nói chứa thông điệp tốt đẹp để động viên người dân qua đài radio tàu điện ngầm ở Seoul.Kim Yo Han khiến nhiều người ngạc nhiên khi cho biết mình không có dây chằng ở mắt cá chân do chấn thương thể thao trước đó. Khi nói về vai chính trong bộ phim học đường School 2020 sắp tới, anh chàng cho biết: “Tôi thực sự lo lắng về diễn xuất. Thật ra, tôi đã hướng đến sự nghiệp với Taekwondo nhưng đã phải từ bỏ ước mơ sau khi bị thương ở mắt cá chân. Tôi không có dây chằng ở cả hai mắt cá chân”. Ca khúc ON của BTS giành chiến thắng tại chương trình âm nhạc Music Core trước ITZY và Zico. Đây cũng là chiếc cúp thứ 16 mà nhóm đạt được với bài hát này. Bản nhạc phim đình đám một thời của Goblin - ca khúc Stay With Me do Chanyeol (EXO) và Punch thể hiện đã cán mốc 200 triệu lượt xem trên Youtube. Sau 4 năm ra mắt, đây là bản nhạc phim đầu tiên của Kpop đạt được cột mốc này. Cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp Park Joo Ho chia sẻ hình ảnh mới nhất của đứa con thứ 3 vừa chào đời tháng 1/2020. Đứa bé có tên là Jin Woo (tên tiếng Hàn Quốc) và Élyséen (tên tiếng Pháp). Được biết, gia đình của Park Joo Ho, bao gồm hai đứa con Na Eun và Gun Hoo, đã quyết định tạm ngừng tham gia chương trình The Return of Superman để tập trung chăm lo cho đứa trẻ mới sinh. Song Joong Ki thảo luận để nhận vai Yoo Jae Ha cho bộ phim The Season of Us. Công ty cho biết: “Nam diễn viên nhận được một lời mời đóng phim The Season of Us và anh ấy trong quá trình xem xét nó một cách tích cực. Được biết, bộ phim kể về cuộc đời của Yoo Jae Ha, một nhạc sĩ thập niên 80 không may qua đời ở tuổi 25. Tuy nhiên, anh ấy đã để lại một album tuyệt vời, được nhiều người ngưỡng mộ và nghiên cứu cho đến ngày nay. Phim The World of the Married của Kim Hee Ae và Park Hae Joon đạt tỷ suất người xem 6.3% ngay từ tập 1, trở thành bộ phim có rating tập mở đầu cao nhất trong lịch sử đài jTBC tính đến thời điểm hiện tại. Thành tích này giúp bộ phim vượt qua rating tập mở đầu của hai bộ phim đình đám gần đây là Hạ cánh nơi anh (rating 6.1%) và Tầng lớp Itaewon (5%). SuperM hoãn buổi biểu diễn We Are The Future: Live in Japan tại Tokyo Dome, Nhật Bản ngày 23/4. Công ty SM sẽ hoàn tiền và thông báo về các kế hoạch tương lai. TWICE tiếp tục thông báo hoãn buổi biểu diễn TWICELIGHTS tại Tokyo Dome, dự kiến ban đầu diễn ra vào ngày 3 và 4/3 trước khi bị hoãn lại vào ngày 15 và 16/4. JYP Entertainment vẫn chưa quyết định thời gian mới cho buổi concert và họ vẫn đang trong quá trình bàn bạc chi tiết. Taeyeon hoãn chuyến lưu diễn tại Nhật Bản, dự kiến diễn ra từ ngày 24/4 đến ngày 14/6. Hiện vẫn chưa có thông tin mới về thời gian tổ chức buổi diễn. ONF hoãn lại chương trình Fancon 2020 in Japan, dự kiến ban đầu diễn ra vào ngày 19 và 24/4. Thông tin chi tiết về ngày mới sẽ được thông báo trong tương lai. GOT7 - nhóm nhạc nhà JYP Entertainment hoãn lại buổi diễn Keep Spinning ở Bangkok, Thái Lan lần 2. Trước đó, nhóm đã lên lịch lại cho buổi concert một lần là từ 15 và 16/2 thành ngày 9 và 10/5. Tuy nhiên, do diễn biến phưc tạp và lan rộng của Covid-19, công ty quản lý quyết định hoãn một lần nữa và cho biết sẽ bàn bạc lại về thời gian diễn ra buổi diễn. Khánh Ngọc
Trở về từ Colombia, Song Joong-ki tự cách ly
- Song Joong Ki tự cách ly 2 tuần sau khi trở về từ Colombia, qua Los Angeles của Mỹ. Công ty quản lý chia sẻ: “Khi rời sân bay quốc tế Incheon, cậu ấy không có triệu chứng đặc biệt nào (như sốt hoặc các triệu chứng khác)''.
">...
阅读更多Tay vợt pickleball hàng đầu thế giới giao lưu với đội Công an nhân dân
Nhận địnhĐại diện Hiệp hội thể thao Công an nhân dân tặng áo đấu cho Dylan Frazier (ngoài cùng bên phải). (Ảnh: H.Long).
Trong buổi giao lưu, Dylan Frazier đã chia sẻ: "Tôi vừa hạ cánh xuống Việt Nam. Ấn tượng đầu tiên của tôi là con người Việt Nam rất thân thiện. Tôi thích món ăn Việt Nam và ấn tượng với tình cảm nồng ấm của con người nơi đây".
Dylan Frazier cũng chia sẻ quá trình tập luyện và bí kíp chinh chiến ở môn pickleball. Anh nói thêm: "Tôi chơi pickleball cách đây 8 năm tại Florida. Đây là môn thể thao dễ tiếp cận, đặc biệt là gia đình. Nó giúp các thành viên gắn kết, xóa đi khoảng cách tuổi tác và tài chính.
Tôi xuất phát điểm chỉ là vận động viên mức độ 3,5 (trung bình cận nâng cao) và mất 8 năm mới được như ngày hôm nay. Đây không phải là môn thể thao dễ như mọi người nghĩ. Để thành công, các vận động viên cần có nỗ lực, chiến lược và sự kiên nhẫn.
Tôi hy vọng các vận động viên Việt Nam bỏ nhiều thời gian tập luyện, nỗ lực để có thành tích tốt. Trong bộ môn pickleball, việc tập đi tập lại các kỹ thuật có ý nghĩa quan trọng. Điều đó giúp cho bạn tạo nên thói quen, phản xạ và có thể đưa quả bóng tới nơi mình muốn".
Thị trường pickleball Việt Nam đang dần lớn mạnh và bắt đầu thu hút được các vận động viên nước ngoài. Đó là tiền đề hướng tới sân chơi pickleball chuyên nghiệp tại Việt Nam.
Việt Nam sắp có hệ thống giải đấu pickleball quy mô lớn vào cuối năm nay và đầu năm sau. Hệ thống giải đấu có tên VPC (Vietnam Pickleball Open Cup) do New Sports tổ chức.
Đại diện Hiệp hội Thể thao Công an nhân dân, ông Hải Long, chia sẻ: "Hệ thống giải pickleball của chúng tôi bao gồm giải phong trào, giải Pro và thêm thể thức mới ở Việt Nam là giải đồng đội. Đây là thể thức mà ở bên Mỹ, các vận động viên thi đấu với tên gọi là MLP.
Tôi mong muốn môn pickleball ở Việt Nam có thể bám được xu thế cũng như hệ thống chuyên nghiệp của Mỹ ngay từ thể thức thi đấu. Hệ thống của Hiệp hội thể thao Công an nhân dân một năm sẽ có ba giải được tổ chức ở Hà Nội, TPHCM và Đà Nẵng.
Tôi hy vọng phong trào pickleball có thể phát triển trên khắp Việt Nam. Chúng ta có tay vợt gốc Việt rất thành công là Quang Dương. Tôi tin rằng Việt Nam sẽ có rất nhiều tài năng như thế. Do đó, chúng tôi muốn tổ chức hệ thống thi đấu chuyên nghiệp và tìm kiếm tay vợt xuất sắc cho Việt Nam".
Giải pickleball đầu tiên của VPC sẽ được tổ chức từ ngày 12-15/12 tại cụm sân Bồ Đề. Giải đấu này sẽ quy tụ hơn 300 vận động viên và có hơn 20 nội dung thi đấu.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Liberia vs Sao Tome và Principe, 23h00 ngày 24/3: Cơn ác mộng kéo dài
- Hồ Ca không quên ơn người trợ lý đã cứu mình trong tai nạn năm xưa
- Đăng ảnh con lên Facebook cũng có thể bị kiện
- Sao Hàn 9/4: Nhan sắc 'hớp hồn' trứ danh nữ thần của Suzy gây sốt
- Nhận định, soi kèo Ethiopia vs Ai Cập, 4h00 ngày 22/3: Khó có bất ngờ
- Thanh Lam góp ý về thái độ của Đức Tuấn vì kỳ vọng vào các bạn trẻ
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Uruguay vs Argentina, 06h30 ngày 22/3: Mất Messi, mất hết
-
1. Đi làm sớm
Nghiên cứu của Trường Kinh doanh Michael G. Foster, ĐH Washington cho rằng những nhân viên đến văn phòng sớm thường được đánh giá là những người tận tụy hơn và làm việc hiệu quả hơn những người đến muộn. Trong khi họ không quan tâm tới việc những người tới muộn có thể sẽ ở lại công sở muộn hơn những người đến sớm.
Nếu bạn thấy mình làm việc hiệu quả hơn trong khung giờ từ 10 giờ tới 6 giờ, thay vì từ 9 giờ tới 5 giờ, hãy giải thích với sếp tình huống của mình và chấp nhận đối mặt với khả năng “tư duy thiên vị buổi sáng” của họ.
2. Xin ý kiến
Có thể bạn thường dè chừng khi hỏi sếp bất cứ điều gì, nhưng nghiên cứu của Trường Kinh doanh Harvard cho rằng xin lời khuyên không đồng nghĩa với việc làm bạn có vẻ ngu ngốc. Nó có thể giúp bạn được đánh giá là có năng lực hơn.
Trong một thí nghiệm với 170 sinh viên đại học, họ được yêu cầu ghép cặp với một cộng sự - mà thực tế chỉ là mô phỏng máy vi tính. Khi họ hoàn thành nhiệm vụ được giao trên máy vi tính, “cộng sự” này sẽ nói là “tôi hi vọng nó ổn” hoặc “tôi hi vọng nó ổn. Bạn có lời khuyên nào không?”
Kết quả là những sinh viên được xin lời khuyên đánh giá những “cộng sự” xin lời khuyên là có năng lực hơn.
Các nhà nghiên cứu cũng giải thích rằng khi bạn xin lời khuyên, bạn đang thừa nhận kinh nghiệm và trí thông minh của người đó, vì thế họ có thiện cảm với bạn.
3. Đặt ra mục tiêu dài hạn
Công ty tư vấn phát triển lãnh đạo Zenger đã dành 5 năm để tập hợp 50.000 đánh giá về hơn 4.000 nhân viên.
Theo phát hiện của công ty này, có một hành vi giúp một nhân viên nổi bật trong mắt của cả ông chủ lẫn những nhân viên còn lại, đó là: đặt ra những mục tiêu dài hạn.
Điều thú vị là hầu hết mọi người không nhận ra những mục tiêu này là rất quan trọng.
4. Chú ý tới tiểu tiết
Ryan Holmes – CEO của Hootsuite – đã viết trong một bài đăng trên Linkedln rằng, ở công ty ông, “chỉ một trục trặc kỹ thuật nhỏ cũng có thể ảnh hưởng tới nhiều khách hàng trong một thời gian ngắn. Một nhân viên có khả năng phát hiện ra những lỗi nhỏ thực sự có thể nổi bật giữa đám đông”.
5. Nói “cảm ơn”
Bày tỏ lòng biết ơn của mình trước thông tin phản hồi của sếp – thậm chí là nếu nó tiêu cực – có thể giúp họ cảm thấy ấm áp hơn về bạn – theo một nghiên cứu vào năm 2011 từ ĐH Nam California.
Trong một thí nghiệm với khoảng 200 sinh viên năm cuối tham gia. Họ được yêu cầu đánh giá bản phác thảo hướng dẫn mà một “cộng sự” viết về cách lắp ráp các bộ phận của một thiết bị (thực ra là không có “cộng sự” nào cả, mà các hướng dẫn được biết bởi người làm thí nghiệm).
Khi nhận được đánh giá, những người thực hiện thí nghiệm gửi lời một lời nhắn với tư cách là “cộng sự”. Một số nói rằng “tôi chỉ muốn cho bạn biết là tôi đã nhận được phản hồi của bạn về phác thảo của tôi”. Một số khác thì nói rằng “Cảm ơn bạn rất nhiều! Tôi rất biết ơn!”.
Kết quả là, những người tham gia thí nghiệm ở vị trí giám sát đánh giá những “cộng sự” biết ơn mình cao hơn.
6. Nghỉ phép
Theo phân tích của Oxford Economics for Project: Time Off, những nhân viên sử dụng hết thời gian nghỉ phép của mình có khả năng được thăng chức hoặc tăng lương cao hơn 6,5% so với những người không sử dụng ít nhất 11 ngày nghỉ có lương.
Tất nhiên, điều đó không có nghĩa là nghỉ phép giúp bạn thăng tiến ngay lập tức, mà nó mang lại cho bạn thêm năng lượng để cống hiến tốt hơn, sáng tạo tốt hơn.
7. Phát biểu ý kiến
Jenna Lyons – chủ tịch kiêm giám đốc sáng tạo của J. Crew Group Inc. chia sẻ với Motto rằng bà khuyên mọi người nên chia sẻ quan điểm của mình. “Tôi thấy nếu mọi người không tham gia đối thoại, họ sẽ không thể nổi bật”.
Đừng sợ ý kiến của mình ngu ngốc. Giống như Lyons nói, bạn “đừng bao giờ sợ đưa ra một ý tưởng, tất cả chúng ta đều có những ý kiến hay và những ý kiến dở”.
- Nguyễn Thảo (Theo Business Insider)
Xem thêm:
9x chia sẻ kinh nghiệm lên sếp" alt="7 cách đơn giản lấy lòng sếp">7 cách đơn giản lấy lòng sếp
-
Ivy League" đưa ra một góc nhìn khác về một xu hướng du học đang thịnh hành. Xem phần 1
Dưới đây là phần 2 của bài viết.
“Thành quả của sự đầu tư”– cụm từ mà ngày nay bạn thường nghe tới khi người ta nói về đại học. Có một điều mà có vẻ như chưa có ai đặt câu hỏi là “thành quả” ở đây ý nói về điều gì. Có phải chỉ là kiếm được nhiều tiền hơn? Hay mục đích duy nhất của giáo dục là giúp bạn kiếm được việc làm? Vậy tóm lại, học đại học để làm gì?
Thứ đầu tiên mà đại học mang đến cho bạn là dạy bạn cách nghĩ. Nó không đơn giản chỉ là phát triển những kỹ năng tư duy ứng với mỗi ngành học. Đại học là cơ hội để bước ra ngoài thế giới khoảng vài năm, không phải bận tâm tới thành kiến của gia đình hay sự cấp bách của việc phải có một sự nghiệp. Bạn được phép chiêm ngưỡng mọi thứ từ xa.
Tuy nhiên, học cách suy nghĩ chỉ là bước đầu tiên. Có một điều mà bạn cần phải suy nghĩ, đó là: xây dựng bản thân. Khái niệm này nghe có vẻ lạ. Nhà văn người Mỹ David Foster Wallace từng nói “Chúng ta dạy họ rằng bản thân là thứ mà bạn nghiễm nhiên có”. Nhưng nó chỉ tồn tại thông qua hành động thiết lập giao tiếp giữa trí óc và trái tim, giữa trí óc và trải nghiệm – những thứ khiến bạn trở thành một cá nhân, một thực thể duy nhất – một tâm hồn. Nhiệm vụ của đại học là giúp bạn bắt đầu làm điều đó.
Đại học không phải là cơ hội duy nhất để học cách nghĩ, nhưng là cơ hội tốt nhất. Có một điều chắc chắn: nếu bạn không bắt đầu ngay từ lúc bạn nhận bằng cử nhân, có rất ít khả năng bạn sẽ làm được sau này. Đó là lý do giải thích tại sao học đại học chỉ để chuẩn bị cho xin việc là đã lãng phí phần lớn thời gian 4 năm học.
Các trường danh giá thích khoe khoang rằng họ dạy sinh viên của mình cách suy nghĩ, nhưng tất cả những gì họ làm là dạy sinh viên những kỹ năng phân tích và hùng biện cần thiết cho sự thành công trong giới kinh doanh và các ngành nghề khác. Tất cả chỉ nghiêng về kỹ nghệ – sự phát triển chuyên môn – và mọi thứ cuối cùng lại được đánh giá theo khái niệm kỹ nghệ.
Các trường đại học tôn giáo – thậm chí là những trường địa phương, chẳng tên tuổi gì – thường làm việc này tốt hơn. Qủa là một bản cáo trạng cho các trường Ivy và đồng bọn của nó: rằng những trường đại học hạng tư trên cột xếp hạng học thuật – những kẻ nhận sinh viên có điểm SAT thấp hơn họ vài trăm điểm – lại cung cấp nền giáo dục tốt hơn, theo đúng ý nghĩa cao nhất của từ này.
Ít nhất thì các lớp học ở trường danh giá cũng khắt khe về mặt học thuật, tùy thuộc vào khóa học của họ chứ? Không hẳn vậy. Trong các ngành khoa học thì thường là như vậy, nhưng các ngành khác thì không hẳn. Tất nhiên là có những ngoại lệ, nhưng giáo sư và sinh viên phần lớn bước vào một thứ được gọi là “hiệp ước không gây chiến”. Sinh viên được coi như những “khách hàng”, họ sẽ được thỏa mãn thay vì bị thách thức. Các giáo sư được vinh danh vì những nghiên cứu, để họ dành ít thời gian cho những bài giảng trên lớp nhất có thể. Toàn bộ cơ cấu khuyến khích này chống lại việc giảng dạy. Trường càng danh giá thì xu hướng này càng mạnh. Kết quả là bài càng kém thì điểm càng cao.
Đúng là giới trẻ ngày nay tham gia hoạt động xã hội nhiều hơn, có khả năng thích ứng với những thứ sáng tạo và có tinh thần doanh nghiệp cao hơn. Nhưng có một sự thật, ít nhất là ở các trường danh giá nhất, rằng giả sử những tinh thần tốt đẹp này vẫn tồn tại khi họ đã tốt nghiệp (giả sử nhé), thì chúng cũng thường bị đánh bật bởi một quan điểm nông cạn là cái gì làm nên một cuộc sống có giá trị, đó là: sự giàu có, thành tích và danh tiếng.
Bản thân sự trải nghiệm bị biến thành chức năng công cụ thông qua bài luận vào đại học. Trải nghiệm là thứ để đưa vào bài luận “làm hàng”. Tờ New York Times từng đưa tin về ngành công nghiệp đang ăn lên làm ra nhờ sản xuất những mùa hè chuẩn bị bài luận. Nhưng thứ điên rồ nhất là sự hời hợt của những hoạt động này: một tháng du lịch vòng quanh nước Ý để học về thời kỳ Phục hưng, dành “cả ngày” với một ban nhạc nổi loạn. Cả một ngày!
Tôi nhận thấy điều tương tự khi nói tới hoạt động vì cộng đồng. Tại sao lại phải tới những nơi như Guatemala để làm từ thiện, thay vì Milwaukee hay Arkansas? Còn nếu ở Mỹ thì tại sao cứ phải đổ đến New Orleans? Có lẽ chẳng có gì phải ngạc nhiên khi bọn trẻ được dạy rằng hoạt động cộng đồng là thứ mà chúng làm vì chính bản thân mình, vì một tấm hồ sơ đẹp. “Xuất sắc bằng cách làm việc tốt” trở thành một khẩu hiệu.
Nếu có một ý tưởng, mà thông qua đó khái niệm trách nhiệm xã hội được truyền đạt ở các trường danh giá, thì đó là “khả năng lãnh đạo”. “Harvard dành cho những nhà lãnh đạo” trở thành một câu nói chán ngắt của dân Cambridge. Là một sinh viên xuất sắc nghĩa là liên tục được khuyến khích nghĩ về bản thân như một nhà lãnh đạo tương lai. Trở thành cộng sự ở một công ty luật lớn hay trở thành một tổng giám đốc, leo lên chiếc cột mỡ của bất cứ hệ thống nào mà bạn quyết định tham gia. Tôi không nghĩ rằng những người đứng đầu các trường danh giá từng nghĩ tới việc khái niệm lãnh đạo nên có một ý nghĩa cao hơn, hoặc là bất cứ ý nghĩa nào khác.
Điều trớ trêu là, những sinh viên ưu tú này thường được nói rằng họ có thể trở thành bất cứ ai mà họ muốn, nhưng hầu hết đều chọn trở thành một trong những thứ rất giống nhau. Tính tới năm 2010, khoảng 1/3 sinh viên tốt nghiệp Harvard, Princeton, Cornell làm việc trong lĩnh vực tài chính hoặc tư vấn. Những ngành nghề biến mất khỏi tầm ngắm của họ gồm có: giáo sĩ, quân đội, chính trị gia, thậm chí là các ngành học thuật trong đó có khoa học cơ bản. Bỏ học để trở thành một Mark Zuckerberg tiếp theo được xem là hấp dẫn, nhưng trở thành một nhân viên xã hội bị xem là lố bịch. “Điều mà Wall Street phát hiện ra là, những đại học này đang sản xuất ra một lượng lớn những cử nhân vô cùng thông minh nhưng lại hoàn toàn lạc lối. Những đứa trẻ có mã lực mạnh mẽ, có tinh thần làm việc đáng kinh ngạc, nhưng lại chẳng biết làm gì tiếp theo”.
Với hầu hết các trường danh giá, hệ thống này vẫn đang làm việc rất tốt. Lượng hồ sơ ngày càng tăng, quỹ hiến tặng ngày một lớn mạnh, học phí tăng đi kèm với những than vãn mang tính hình thức, nhưng chẳng ảnh hưởng gì tới kinh doanh. Còn việc nó có hiệu quả với ai hay không lại là một câu hỏi khác.
Khá nực cười khi phải nhấn mạnh rằng những trường như Harvard là thành trì của sự đặc quyền – nơi mà những người giàu đưa con cái tới để học cách đi lại, cách nói chuyện và cách suy nghĩ giống như người giàu. Chúng ta không biết điều đó sao? Hay chúng ta chỉ đang giả vờ là chúng ta đang sống trong một chế độ trọng dụng nhân tài?
Dấu hiệu của sự công bằng giả dối của hệ thống này chính là hệ thống chính sách dưới cái mác “sự đa dạng”. Hãy ghé thăm bất cứ ngôi trường danh giá nào khắp đất nước rộng lớn này. Bạn có thể thấy những cảnh tưởng ấm lòng khi những đứa trẻ da trắng đang kết nối với những đứa trẻ da đen, châu Á, Latin. Đám trẻ ở những trường như Stanford nghĩ rằng môi trường của chúng đa dạng nếu có một người tới từ Missouri, một người khác tới từ Pakistan, nếu một người chơi cello, còn người khác thì chơi bóng vợt. Chẳng có ai nghĩ đến chuyện tất cả bố mẹ chúng đều là những bác sĩ, hay chủ ngân hàng.
Điều đó không có nghĩa là không có một vài ngoại lệ, nhưng đó là tất cả những gì họ có. Nhóm thiệt thòi nhất theo chính sách tuyển sinh hiện tại của chúng ta là những em tới từ tầng lớp lao động và những sinh viên da trắng sống ở nông thôn – những người hầu như hiếm khi xuất hiện trong khuôn viên các trường danh giá.
Đừng lừa phỉnh bản thân nữa. Trò chơi tuyển sinh phần lớn không dành cho tầng lớp thấp hay tầng lớp trung lưu đang tìm kiếm sự đổi đời, thậm chí không dành cho tầng lớp thượng lưu đang nỗ lực duy trì vị trí. Ở những khu ngoại ô giàu có và những ốc đảo xa xỉ trong thành phố - nơi mà trò chơi đang diễn ra, vấn đề không phải là bạn có được học trường danh giá hay không, mà là bạn sẽ học trường nào. Chọn giữa Penn và Tufts, chứ không phải là Penn và Penn State. Chẳng có gì đáng bận tâm nếu một thanh niên sáng dạ học ở Ohio State, trở thành bác sĩ, sống ở Dayton, thu nhập tốt. Như thế vẫn là quá tệ.
Những con số thì không thể nói dối. Năm 1985, 46% sinh viên năm nhất ở 250 đại học danh giá nhất tới từ ¼ bộ phận có thu nhập cao nhất. Năm 2000, con số này là 55%. Đến năm 2006, chỉ có khoảng 15% tới từ nửa dưới của bảng phân phối thu nhập. Trường càng danh giá thì bộ phận sinh viên càng có xu hướng thiếu bình đẳng. Đến năm 2004, 40% sinh viên năm nhất tới của các trường danh giá nhất tới từ những gia đình có mức thu nhập trên 100.000 đô la – tăng 32% so với 5 năm trước đó.
Lý do chính của xu hướng này cũng rất rõ ràng. Dù không tăng học phí, nhưng mức chi phí để “sản xuất” ra những đứa trẻ phù hợp với sự cạnh tranh trong cuộc chơi tuyển sinh thì ngày càng tăng. Những gia đình giàu có bắt đầu dùng tiền để dọn đường cho con cái họ tới Ivy League ngay từ khi chúng được sinh ra: học nhạc, mua dụng cụ thể thao, du lịch nước ngoài, và quan trọng nhất là học phí trường tư hoặc học ở những trường công hàng đầu.
SAT là công cụ để đánh giá khả năng học tập, nhưng cũng là cách để đo thu nhập cha mẹ. Vấn đề không phải là con nhà nghèo không đủ tiêu chuẩn để theo học. Mà là các trường tư danh giá sẽ không bao giờ để điều kiện kinh tế của toàn bộ sinh viên phản ánh chính xác bộ mặt kinh tế của toàn xã hội. Họ không đủ khả năng để làm việc đó. Họ cần một lượng lớn những người đóng học phí đầy đủ, và họ cần các nhà tài trợ.
Các trường danh giá không chỉ bất lực trong việc đảo ngược động thái hướng tới một xã hội bất bình đẳng hơn, mà chính sách của họ thậm chí còn thúc đẩy tích cực điều đó.
Tôi có thể làm gì để tránh trở thành một thứ bỏ đi đầy đặc quyền– nhiều bạn trẻ đã viết thư hỏi tôi như vậy. Bạn không thể đồng cảm với những người ở tầng lớp khác mà vẫn nghĩ theo cách của mình. Bạn cần phải tương tác trực tiếp với họ trên nguyên tắc bình đẳng, chứ không phải làm vì “cộng đồng” hay trên tình thần “cố gắng”, cũng đừng sấn tới một người trong ban cố vấn đại học, mua cho họ một cốc cà phê, đổi lại là “hỏi về bản thân họ”.
Thay vì làm tình nguyện, sao không thử làm bồi bàn để hiểu rằng công việc đó vất vả như thế nào, cả về thể chất lẫn tinh thần. Bạn thực sự không thông minh như người ta vẫn nói về bạn đâu; bạn chỉ thông minh hơn theo cách nào đó. Có những người thông minh không học đại học danh tiếng, thậm chí là không học đại học – thường là vì lý do giai cấp. Có những người thông minh không tỏ ra thông minh.
Tôi không ảo tưởng rằng nơi bạn học không quan trọng. Nhưng vẫn còn những lựa chọn khác. Vẫn có những trường công tốt ở khắp nơi trên đất nước này.
Báo cáo của US News and World Report cho thấy tỷ lệ sinh viên năm nhất nằm trong 10% sinh viên xuất sắc nhất ở trường phổ thông. Với 20 trường tốp đầu, con số này thường là trên 90%. Tôi sẽ lo lắng khi học ở những ngôi trường này. Sinh viên định hình mức độ của cuộc thảo luận. Họ định hình giá trị và những kỳ vọng. Một phần vì sinh viên mà tôi cảnh báo bọn trẻ tránh xa các trường Ivy và đồng bọn. Những đứa trẻ ở trường ít danh giá hơn có xu hướng thú vị hơn, tò mò hơn, cởi mở hơn, ít đặc quyền hơn cũng như bớt hiếu thắng hơn.
Nếu có bất kỳ nơi nào mà đại học vẫn là đại học, giảng dạy và nhân văn vẫn là niềm tự hào của họ thì đó là những trường đại học giáo dục khai phóng. Lựa chọn tốt nhất có thể là những trường bậc 2 như Reed, Kenyon, Wesleyan, Sewanee, Mount Holyoke… Thay vì cố cạnh tranh với Harvard và Yale, những trường này vẫn giữ được lòng trung thành của mình với các giá trị giáo dục thực sự.
Không trở thành một thứ bỏ đi đầy đặc quyền cũng là một mục tiêu đáng ngưỡng mộ. Nhưng cuối cùng, vẫn là cùng nhau tìm ra lối thoát dẫn tới một kiểu xã hội khác, chứ không phải đơn thuần là cải cách hệ thống từ trên xuống dưới.
Hệ thống giáo dục phải hành động để giảm thiểu sự phân chia giai cấp, chứ không phải là làm nó hồi sinh. Hành động phải dựa trên giai cấp, thay vì chủng tộc. Sự ưu tiên dành cho những đứa trẻ thừa kế hay các vận động viên phải được loại bỏ. Điểm SAT nên đặt nặng các yếu tố kinh tế xã hội. Các trường nên chấm dứt kiểu hồ sơ đưa ra giới hạn về số lượng hoạt động xã hội mà bọn trẻ phải liệt kê, mà nên tập trung vào những công việc mà trẻ thu nhập thấp thường tham gia thời phổ thông – những công việc mà con nhà giàu không bao giờ làm. Các trường cũng nên từ chối những yếu tố gây ấn tượng nhờ sự giàu có của cha mẹ.
Sự thay đổi cũng cần phải đi sâu hơn là cải cách quá trình tuyển sinh. Vấn đề là bản thân các trường Ivy League. Chúng ta đang ký hợp đồng đào tạo ra những thế hệ lãnh đạo cho các doanh nghiệp tư nhân. Tuy nhiên, không nhiều trong số họ hành động vì lợi ích chung. Họ sẽ đặt lợi ích của mình lên trên hết. Liệu ham muốn nhận tiền tài trợ từ cựu sinh viên của Harvard có phải là một lý do phù hợp để duy trì hệ thống này?
Tôi từng nghĩ rằng chúng ta cần tạo nên một thế giới mà mọi đứa trẻ đều có cơ hội như nhau để vào các trường Ivy League. Tôi thấy rằng cái mà chúng ta thực sự cần là tạo ra một nơi mà bạn không cần phải vào Ivy League hay bất kỳ trường tư nào để có được nền giáo dục hàng đầu.
Giáo dục công chất lượng cao – được tài trợ bằng tiền công – vì lợi ích của tất cả mọi người. Ai cũng có cơ hội tiến xa nếu họ đủ chăm chỉ và tài năng – bạn biết đấy, giấc mơ Mỹ. Bất kể ai nếu muốn đều có được những trải nghiệm giúp mở mang trí óc, làm giàu tâm hồn mà một nền giáo dục khai phóng có thể mang lại. Chúng tôi nhận ra rằng hệ giáo dục K-12 chất lượng và miễn phí chính là quyền công dân. Chúng ta cần công nhận – như chúng ta từng làm và nhiều quốc gia đã làm – rằng điều này cũng đúng với giáo dục đại học. Chúng ta đã thử chế độ quý tộc thống trị. Chúng ta đã thử chế độ nhân tài. Bây giờ đã đến lúc để thử chế độ dân chủ.
- Nguyễn Thảo(Theo New Republic)
Bài viết của William Deresiewicz – một tác giả người Mỹ, giáo sư tại ĐH Yale. Một trong những cuốn sách gây tiếng vang của ông là “Excellent Sheep: The Miseducation of the American Elite and the Way to a Meaningful Life” xuất bản năm 2014.
" alt="Ivy League">Ivy League
-
Cách hát karaoke trên TikTok
Trước hết người dùng cần tra tìm các bản nhạc gắn liền với từ khóa "karaoke" trên TikTok. Hoặc nếu được, hãy tự mình tải lên video karaoke chạy chữ bài hát tùy ý.
Người dùng có thể tra tìm các bản nhạc gắn liền với từ khóa "karaoke" trên TikTok. Khi đã vào xem video karaoke gốc, người dùng bấm biểu tượng chia sẻ và chọn mục "Duet".
Khi đã vào xem video karaoke gốc, người dùng bấm biểu tượng chia sẻ. Hãy chọn mục "Duet". Trước khi quay Duet người dùng có thể chọn bố cục xếp 2 khung hình, hoặc chọn bật tắt mic thu âm,... với dãy công cụ bên tay phải. Đối với video karaoke, người dùng cần bật thu âm và thường chọn bố cục React.
Trước khi quay Duet người dùng có thể chọn bố cục xếp 2 khung hình, hoặc chọn bật tắt mic thu âm,... với dãy công cụ bên tay phải. Đối với video karaoke, người dùng thường chọn bố cục React. Anh Hào
Hướng dẫn đổi hình đại diện TikTok thành video
Khi muốn hình đại diện TikTok trở nên sinh động hơn, người dùng có thể hãy tham khảo hướng dẫn đổi sang dùng video avatar.
" alt="Hướng dẫn Cách hát karaoke trên TikTok Đơn Giản">Hướng dẫn Cách hát karaoke trên TikTok Đơn Giản
-
Siêu máy tính dự đoán Uruguay vs Argentina, 06h30 ngày 22/3
-
Nhật Bản cắt bỏ phần viết về căn cứ quân sự Mĩ ở Okinawa trong SGK