您现在的位置是:Công nghệ >>正文
Nhận định, soi kèo Dinamo Makhachkala vs Lokomotiv Moscow, 22h59 ngày 28/2: Áp sát ngôi đầu
Công nghệ2843人已围观
简介 Pha lê - 28/02/2025 11:28 Nga ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Heidenheim vs Monchengladbach, 21h30 ngày 1/3: May mắn không mỉm cười
Công nghệPha lê - 01/03/2025 09:42 Đức ...
阅读更多‘25 năm trước, tôi là kẻ phiêu lưu ngốc nghếch nhất châu Âu’
Công nghệCách đây 25 năm, Barry Neild lên đường đi du lịch theo đường bộ từ phía bắc nước Anh đến Morocco chỉ với vỏn vẹn 100 USD trong túi.
Mục tiêu của tôi, mà đến giờ không nhớ nổi vì sao làm vậy, là tìm đến sa mạc. Tôi không biết chắc sa mạc nằm ở đâu hay làm thế nào để đến đó. Nhưng với kế hoạch không hoàn hảo này, tôi hy vọng sẽ có nhiều niềm vui trên đường đi.
Tôi thực sự đã tìm được niềm vui, nhưng trong vài tuần sau đó, tôi cũng bị trộm đồ, hành hung và lừa đảo. Dù vậy, có lẽ một phần vì đã gặp những điều như thế, tôi vẫn coi đó là một trong những chuyến đi đáng nhớ của cuộc đời.
Bị đánh ở Paris
Điểm dừng đầu tiên là Paris (Pháp). Không đủ tiền thuê phòng ngủ qua đêm, cũng chẳng kiếm được chỗ dựng lều, kế hoạch của tôi là khám phá thành phố trong một ngày, sau đó đi tàu đêm rời khỏi đây.
Đó là ngày đầu tiên trong chuyến phiêu lưu nước ngoài nên tôi rất phấn khích. Trước khi có vé máy bay giá rẻ, đi du lịch bất cứ nơi nào ở châu Âu vẫn là một viễn cảnh kỳ lạ. Tôi hít thở không khí không mấy trong lành của Paris và tận hưởng những khoảnh khắc trẻ trung, sống động.
Khi tôi bước vào một trạm tàu điện ngầm với tấm vé nắm chặt trong tay, một người đàn ông Pháp tiếp cận và hỏi xin tôi thuốc lá bằng tiếng Pháp. Mừng rỡ vì anh ta nhầm tôi với người bản địa, tôi đáp lại lịch sự bằng ngôn ngữ nước bạn: “Xin lỗi. Tôi không hút thuốc”.
Anh ta bất ngờ lùi một bước rồi tung cú đá vòng cầu kép gần như hoàn hảo khiến tôi văng ra xa. Một số hành khách khác chỉ lặng lẽ bước qua tôi. Tôi đứng dậy, bật khóc và bỏ chạy trước khi anh ta kịp có hành động tấn công nào khác.
Sự tự tin mỏng manh của tôi đã tan vỡ. Ngay lúc đó, tôi cảm thấy đơn độc và tuyệt vọng. Tôi đã làm gì vậy? Tại sao tôi cố gắng đi du lịch đến Morocco? Tôi cảm thấy mình là kẻ phiêu lưu ngu ngốc nhất châu Âu.
Neild có tấm vé tàu hỏa có thể sử dụng ở Pháp, Tây Ban Nha, Morocco, nhưng chi phí ăn uống và chỗ ở rất hạn hẹp. Không còn gì lưu luyến ở Paris, tôi đến nhà ga và lên một chuyến tàu đi về phía nam.
Đôi khi những chuyến đi kéo dài và chậm chạp. Đôi khi các toa tàu quá đông. Đôi khi nhà vệ sinh trông thật khủng khiếp.
Nhưng sự kết hợp của nhà ga, xe lửa và đường ray tạo nên cảm giác phiêu lưu vượt thời gian. Đó là một thế giới riêng rất lý thú.
Sự thất vọng của những tên trộm
Khi phong cảnh nước Pháp đã ở lại phía sau, nhiệt độ thì càng nóng hơn, tôi một lần nữa say sưa trong khung cảnh trước mắt.
Ở Barcelona (Tây Ban Nha), do thiếu khu cắm trại ở trung tâm thành phố, tôi thuê một chiếc giường trong nhà nghỉ gần đại lộ Las Ramblas. Đó là thời điểm 3 năm sau khi thành phố đăng cai Thế vận hội Mùa hè, chi phí vẫn tương đối rẻ.
Tôi đã dành vài ngày dạo chơi loanh quanh và ăn bánh sandwich phô mai rẻ tiền, giống như một du khách sành điệu.
Sau đó, tôi lại lên kế hoạch cho chuyến đi xuyên đêm tới Madrid để tiết kiệm tiền. Nhưng khi màn đêm buông xuống, tôi được người gác tàu cho biết mình không thể lên tàu mà không đặt chỗ từ nhiều tiếng trước.
Tôi không có nơi nào để đi và không đủ tiền thuê một căn phòng. Trong thời đại còn sử dụng chi phiếu cho khách du lịch, tôi không có cách nào chi trả ở Tây Ban Nha ngoài giờ ngân hàng làm việc.
Tôi có thẻ ATM cho trường hợp khẩn cấp, nhưng nó chỉ hoạt động ở một quốc gia khác, như Bỉ.
Sau khi bị hành hung ở Paris, Neild tiếp tục gặp vận xui ở Barcelona.
Tôi kiểm tra ba lô của mình và quay trở lại đại lộ Las Ramblas. Trong khi suy tính điều làm tiếp theo, tôi được một người đàn ông Tây Ban Nha tiếp cận hỏi đường. Đó là cách đánh lạc hướng kinh điển, trong khi đồng bọn của anh ta đứng sau trộm hành lý của tôi.
Lần này tôi không khóc. Mất mát lớn nhất là chính chiếc túi. Tôi tự an ủi mình bằng cách tưởng tượng đám trộm tụ tập bên đường và cãi vã về sự thảm hại của những gì chúng vừa cướp được: Một cặp kính râm giá rẻ, vài lọ kem chống nắng từ thương hiệu bình dân và một cuốn sách.
Lúc này, kế hoạch A là lẻn vào nhà nghỉ cũ và tìm một giường trống. Tôi sẽ cố đi qua quầy tiếp tân, nhưng chủ nhà sẽ đuổi theo, lôi cổ tôi ra ngoài đường.
Kế hoạch B là ngủ qua đêm tại một trong những công viên của thành phố. Nhưng phương án này nhanh chóng bị loại bỏ.
Chỉ còn lại kế hoạch C. Đêm hôm đó và hầu hết ngày hôm sau, tôi lang thang trên đường phố. Tối hôm đó tôi trở lại nhà ga, đặt chỗ và bước lên chuyến tàu cuối cùng rời khỏi Barcelona.
Ở Madrid, hình như tôi đã khám phá một bảo tàng nghệ thuật và ăn thêm nhiều chiếc sandwich phô mai rẻ tiền. Sau đó, tôi lại đi về hướng nam, lần này tới Granada - một thành phố lịch sử, nơi tọa lạc Cung điện Alhambra ngoạn mục.
Neild tham quan Alhambra - cung điện theo kiến trúc Moorish có có tuổi đời hàng thế kỷ ở Tây Ban Nha.
Lòng tốt từ những người xa lạ
Chỉ đến khi đặt chân tới nhà ga Granada trong buổi bình minh, tôi mới nhận ra đó là khởi đầu của cuối tuần. Không có ngân hàng nào mở cửa. Và một lần nữa, tôi không có tiền mặt hoặc bất cứ nơi nào để trú ngụ.
Những điều xảy ra tiếp theo, đến tận bây giờ, vẫn là một trong những điều thú vị nhất tôi từng trải qua.
Trên tàu, tôi tâm sự với một sinh viên người Chile về tình trạng khó khăn hiện tại. Cô ấy mời tôi đến nơi ở của những người bạn Tây Ban Nha quen qua thư mà mình đang đến thăm ở Granada.
Cô ấy thậm chí chưa từng gặp họ trước đó. Nhưng khi cô ấy hỏi liệu tôi có thể dựng lều trong vườn của họ hay không, họ mời tôi vào nhà và cho tôi ngủ trên ghế sofa.
Nhóm sinh viên tốt bụng cho Neild một chiếc ghế sofa để ngủ, cùng với thức ăn và đồ uống ở thị trấn Granada, Tây Ban Nha.
Không chỉ vậy, trong 3 ngày tiếp theo, họ mời tôi ăn, uống bia và làm hướng dẫn viên du lịch cho tôi. Thậm chí, khi tôi có ý muốn gửi chút chi phí ăn ở vài ngày qua khi ngân hàng mở cửa trở lại, họ kiên quyết từ chối.
Tôi vẫn còn cảm kích trước sự hiếu khách của họ. Những năm qua, tôi cố gắng giúp đỡ nhiều người khác. Mặc dù vậy, tôi không thể tưởng tượng bản thân có thể mời một gã như mình của năm 24 tuổi vào nhà. Tất nhiên, không phải vì mái tóc.
Điểm dừng chân tiếp theo là Algeciras - thị trấn cảng nhộn nhịp với kiến trúc Moorish. Đây là nơi phà chở khách qua eo biển Gibraltar đến cảng Tangier của Morocco.
Sự sợ hãi bắt đầu xuất hiện. Tôi đã không chuẩn bị tinh thần cho những gì trải nghiệm ở Pháp và Tây Ban Nha, nhưng ít nhất tôi còn có hành trình xe lửa để quay trở lại. Trong phần tiếp theo của hành trình, ngay cả lịch trình tàu chạy cũng sẽ là bí ẩn.
Neild tại một nhà trọ giá rẻ ở Morocco, nơi nhiều khách du lịch ở chung để tiết kiệm chi phí.
Mạo hiểm
Buổi tối trước khi lên thuyền, tôi gặp 2 cô gái cũng đến từ miền bắc nước Anh. Họ dường như thương hại một gã có vẻ ngoài thảm hại và nhường cho tôi chiếc giường dự phòng trong phòng khách sạn mà mình thuê.
Trong suốt phần còn lại của chuyến đi, tôi cũng kết bạn với một vài cặp vợ chồng hào phóng, nhường cho tôi chiếc giường dự phòng trong căn phòng của họ.
Thành phố Tangier thật dữ dội. Tôi bị một người bán hàng đeo bám và dọa dẫm hàng giờ, cho đến khi tôi cắt đuôi anh ta tại một quán cà phê.
Khi màn đêm buông xuống, tôi trả tiền trước cho một khách du lịch khác để share căn phòng người đó đã thuê. Hóa ra, đó là một ký túc xá tồi tàn, chỉ có những tấm nệm rách.
Dù bị lừa, tất cả đành chấp nhận. Thậm chí, chiếc vòi hoa sen tệ đến mức không ai trong chúng tôi dám sử dụng.
Wouter và Marie-Odile - cặp vợ chồng người Hà Lan - nằm trong số người giúp đỡ Neild trong chuyến đi.
Ngày nay, Morocco có những chuyến tàu liên tỉnh nhanh và hiện đại. Nhưng vào năm 1995, chúng cũ kỹ, chậm chạp và thơ mộng - không tính nhà vệ sinh. Giữa các trạm dừng, mùi thức ăn, trà bạc hà và không khí nóng len qua các cửa sổ đang mở.
Hai người bạn Hà Lan mới quen dẫn tôi tới Marrakech. Ở đó, chúng tôi tìm được một căn phòng giá rẻ có ban công. Tôi rất ngạc nhiên bởi quần áo khô rất nhanh khi phơi giữa cái nắng gay gắt giữa trưa.
Điểm đến cuối cùng
Điểm dừng chân cuối cùng của tôi là Toubkal - đỉnh núi cao nhất ở Morocco. Ai đó đã gợi ý rằng tôi có thể trông thấy sa mạc Sahara từ một nơi nào đó gần đỉnh.
Tôi nhảy lên xe buýt, sau đó là chiếc xe tải chở đầy cừu đến ngôi làng nhỏ Imlil nằm trên dãy núi cao của Morocco. Tôi yêu nơi này. Không khí mát mẻ hơn. Không ai cần mặc cả về giá bán từng miếng trái cây. Và điều tốt nhất là có khu cắm trại.
Thế nhưng, đó cũng là lúc tôi phát hiện chiếc lều mà mình mang theo qua 4 quốc gia cần có 2 cột để có thể dựng lên. Những thứ đó, lúc này, đang yên vị trên chiếc kệ trong tầng hầm của bố mẹ tôi, hay nói cách khác là cách đây 2.700 km.
Điểm cuối hành trình của Neild là ngọn núi cao nhất Morocco - Toubkal.
Tôi chưa bao giờ trông thấy sa mạc. Sau một đêm trằn trọc trong tấm vải chùng xuống, được giữ tạm bằng những thanh gỗ xiêu vẹo, tôi thất bại trong việc trèo lên đỉnh Toubkal.
Nhưng điều đó không thành vấn đề. Tôi đã chiến thắng nỗi sợ hãi của chính mình, và cả sự ngu ngốc, để đi qua dãy Atlas cao của châu Âu và châu Phi. Trong vòng vài tuần, một phiên bản mới đầy tự tin của tôi đã học nghiệp vụ báo chí, mà sau này giúp tôi đi khắp thế giới.
Vài tháng sau chuyến đi, tôi tình cờ hội ngộ 2 người phụ nữ đồng hương mà tôi share phòng ở Algeciras. Chúng tôi gặp lại trong một quán rượu, nên tôi mua cho họ đồ uống như một lời cảm ơn.
“Chúng tôi không nghĩ ai sẽ gặp lại anh. Chúng tôi cứ lo ai đó ở Morocco sẽ giết anh mất”, một trong số họ nói với tôi.
Cô bạn khác đồng tình: “Với kiểu tóc này, họ có thể đã cho anh ân huệ”.
Nỗ lực leo lên Toubkal thất bại nhưng chuyến đi đã truyền cảm hứng cho nhiều cuộc phiêu lưu của Neild sau này. Lo sợ bị bạn gái 'cắm sừng', chàng trai đề nghị chu cấp hơn 100 triệu một tháng
Cô gái này sẽ nhận được 100 triệu tháng nhưng phải chấp nhận những điều kiện mà người yêu đưa ra, bao gồm không để người khác tán tỉnh hoặc chạm vào vai cô.
">...
阅读更多Chủ trọ Bình Dương đi từng phòng tặng quà, giảm tiền thuê cho công nhân nghèo
Công nghệĐang dọn mâm cơm chuẩn bị cho bữa tối, chị Phạm Thị Phúc (SN 1992, Hà Tĩnh), ở trọ tại phường Dĩ An (Thị xã Dĩ An, Bình Dương) nghe tiếng xôn xao ngoài cửa phòng. Chị vô cùng bất ngờ khi thấy chị Hoàng Thị Nhài, người quản lý dãy trọ, xuất hiện với mấy túi quà trên tay.
Phần quà bao gồm 1 chai nước mắm, dầu ăn, cá hộp, gạo… Số quà này được chị Nhài đại diện cho chủ trọ, mang tặng những người thuê, để giúp họ vượt qua khó khăn trong mùa dịch bệnh.
Các công nhân xúc động chia sẻ khi được tặng quà, giảm tiền thuê phòng. Cả xóm trọ ùa ra nhận quà, không khí vui như ngày hội. Mỗi gia đình dù mới đến hay ở trọ đã lâu năm đều được một phần như nhau.
Không chỉ vậy, người chủ trọ còn thông báo, tháng 4/2020, những người thuê - đa số là công nhân ở các khu công nghiệp, sẽ được giảm 50% tiền thuê phòng. Nếu tình hình dịch bệnh kéo dài, họ có thể sẽ được hỗ trợ tiền phòng những tháng tiếp theo.
Người thuê trọ khoe quà được chủ nhà tặng. Dãy trọ nơi chị Phúc thuê gồm 20 phòng với mức giá 1,1 triệu đồng/tháng do ông Bùi Minh Trí làm chủ.
‘Vợ chồng bác Trí ở xa nên việc trông coi nhà trọ nhờ chị Hoàng Thị Nhài quản lý. Vừa rồi, đại diện chủ trọ cũng đến từng phòng hỏi thăm tình hình, lắng nghe từng khó khăn của các gia đình.
Sau đó, chủ trọ cũng khuyên chúng tôi hạn chế ra ngoài, hạn chế tụ tập… tuân thủ các quy định về y tế để phòng dịch bệnh’, chị Phúc chia sẻ thêm.
Nhận quà dù rất vui nhưng nữ công nhân này không quá bất ngờ vì chị thừa nhận người thuê ở đây thường xuyên nhận được sự quan tâm, giúp đỡ từ chủ trọ.
Gửi con ở quê cho ông bà, 10 năm nay vợ chồng chị vào Bình Dương làm công nhân, cũng là từng ấy năm họ thuê phòng ở xóm trọ này. ‘Chúng tôi chẳng bao giờ có ý định chuyển phòng vì chủ trọ quá tốt. Nơi đây, như nhà của chúng tôi vậy’, chị khẳng định.
Xóm trọ nơi vợ chồng chị Phúc gắn bó suốt 10 năm. Vào những ngày Tết, chủ trọ đến từng phòng hỏi thăm và tặng quà Tết. Chị Phúc cũng nhớ những năm vợ chồng chị phải ở lại đón Tết tại Bình Dương. Nhờ tình cảm quan tâm của chủ trọ, họ bớt cô đơn hơn nơi đất khách quê người.
Cũng theo nữ công nhân, đợt này, do ảnh hưởng dịch Covid-19, nên công ty chị cắt giảm tăng ca vì vậy thu nhập cũng bị giảm. ‘Trong mùa dịch công việc khó khăn hơn nhưng vợ chồng bác chủ hiểu và thông cảm, có những hành động hỗ trợ như vậy, chúng tôi rất xúc động’, chị nói.
Gia đình chị Hạnh (Thanh Hóa) cũng là thành viên ở xóm trọ này từ năm 2017. Chị sinh con nên thuê 2 phòng trọ để tiện sinh hoạt.
‘Gia đình tôi nhận được 2 phần quà và cả 2 phòng trọ đều được giảm tiền thuê. Xa quê vào đây lập nghiệp, nhận được sự hỗ trợ của người chủ nhà, chúng tôi xúc động khó nói hết thành lời’, chị cho biết.
Trước đó, nhiều cá nhân, tổ chức trên cả nước cũng đã hỗ trợ tiền/hiện vật cho các cá nhân, tổ chức để cùng vượt qua khó khăn trong thời kỳ dịch bệnh.
Người dân ủng hộ các y bác sĩ ở bệnh viện Bạch Mai và Nhiệt đới Trung ương. Trong đó, nhóm cư dân ở một chung cư cao cấp tại Thanh Xuân (Hà Nội) đã gửi tặng 1000 bộ quần áo bảo hộ, 2000 hộp mỳ tôm, 4900 chiếc bỉm cao cấp cho bệnh viện Bạch Mai và bệnh viện Nhiệt đới Trung Ương để chung tay phòng chống dịch Covid-19.
Bà chủ Bình Dương miễn tiền trọ 80 phòng, khách thuê bật khóc
Hiểu những khó khăn của người thuê trọ khi dịch bệnh Covid-19 diễn biến phức tạp, chị Dương quyết định giúp họ vượt qua thời gian khó khăn.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Galatasaray vs Konyaspor, 23h00 ngày 27/2: Hướng tới ngôi đầu
- Phố trung tâm Sài Gòn vắng người qua lại, hàng quán đóng cửa
- Tâm sự bạn trai dọa tung clip nóng nếu không cưới
- Trang phục của chị em trên phố khiến nhiều người nhức mắt
- Nhận định, soi kèo Ajman Club vs Al
- Nghệ sĩ Tả Đại Bân sau hơn 40 năm đóng Bồ Tát 'Tây du ký'
最新文章
-
Soi kèo góc West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2
-
Chế độ dinh dưỡng hợp lý Một chế độ ăn lành mạnh đóng vai trò vô cùng quan trọng đối với hệ miễn dịch, có thể giúp giảm nguy cơ lây nhiễm các bệnh hiện nay.
Ăn đầy đủ các chất sinh năng lượng như: chất béo, chất đạm, chất bột đường. Viện Dinh dưỡng đã xây dựng tháp dinh dưỡng cho các nhóm tuổi và tình trạng sinh lý nhằm hướng dẫn cho người dân lượng thực phẩm cần sử dụng trong một ngày để có thể cung cấp đủ các chất dinh dưỡng và các vi chất dinh dưỡng cho cơ thể.
Tháp dinh dưỡng cho sức khỏe người Việt (Nguồn: Viện Dinh dưỡng) 4 nhóm chất dinh dưỡng là nhóm tinh bột (chủ yếu từ các loại ngũ cốc), nhóm chất đạm (thịt, cá, trứng, sữa,…) nhóm chất béo (mỡ động vật, dầu thực vật), nhóm vitamin và khoáng chất (các loại rau, củ, quả...). Khi cơ thể có đầy đủ chất dinh dưỡng đồng nghĩa với chúng ta có một hệ miễn dịch khỏe mạnh và tăng sức đề kháng.
Bổ sung vitamin C
Vitamin C giúp tăng cường hệ miễn dịch, trung hoà các gốc tự do trong cơ thể, ngoài ra vitamin C góp phần tăng hấp thu sắt, tạo hồng cầu. Tuy nhiên, cơ thể con người lại không thể tự sản sinh hoặc tổng hợp vitamin C mà cần phải được cung cấp qua các loại thực phẩm để duy trì sức khỏe.
Vitamin C có trong trái cây (bưởi, quýt, đu đủ chín, cam, nho…) và rau xanh (cần tây, cải xanh, súp lơ, mồng tơi, rau ngót,...). Trong thời điểm hiện nay nhu cầu bổ sung vitamin C cần cao hơn so với những lúc thông thường.
Bệnh viện Truyền máu huyết học TP.HCM phát tặng Trà Xanh Không Độ cho những người tham gia hiến máu để bổ sung vitamin C, tăng cường sức đề kháng sau khi hiến máu nhân đạo. (Ảnh Hoàng Hùng) Nếu bạn không có đủ thời gian để thường xuyên sử dụng các loại nước ép trái cây hay tăng cường sử dụng rau xanh thì trà xanh đóng chai được chiết xuất từ lá trà Thái Nguyên là cách tiện lợi hỗ trợ bạn bổ sung vitamin C mỗi ngày. Trà xanh đóng chai không chỉ bổ sung vitamin C mà còn chứa hợp chất EGCG - hợp chất chống oxy hóa mạnh nhất tự nhiên giúp tăng cường sức đề kháng cơ thể.
Mỗi ngày chỉ cần tối thiểu 2 chai trà xanh đóng chai giúp bạn bổ sung vitamin C một cách tiện lợi, dễ dàng để tăng sức đề kháng cho cơ thể trong thời điểm hiện nay.
Tăng cường tập thể thao
Theo Fox News, Một nghiên cứu mới đây do Đại học Brigham Young (Mỹ) thực hiện cho thấy người tập thể dục ít nhất 150 phút/tuần thì họ tăng thêm 3,4 năm tuổi thọ. Còn nếu tập gấp đôi thời lượng trên thì họ tăng thêm 4,2 năm tuổi thọ.
Nữ runner kiêm VĐV leo núi Kim Cương chinh phục đỉnh núi Bà Đen. Kim Cương, nữ runner kiêm vận động viên leo núi (Tây Ninh) chia sẻ, luyện tập thể thao như đi bộ, chạy bộ vừa sức ít nhất 30 phút mỗi ngày không chỉ giúp tăng cường sức đề kháng cơ thể mà còn giúp giải tỏa căng thẳng, giảm stress, cho bạn minh mẫn và yêu đời hơn.
Tăng cường tập thể dục không chỉ thúc đẩy về mặt thể chất mà còn cả tinh thần. Chạy bộ giúp bạn có một tinh thần mạnh mẽ để có thể chiến đấu với trầm cảm và căng thẳng. Nó giúp loại bỏ mệt mỏi, tăng cường sản xuất các tế bào bạch cầu trong cơ thể và tăng cường khả năng miễn dịch, giúp bạn nâng cao sức đề kháng cho cơ thể trước các tác nhân gây bệnh hiện nay.
Việc luyện tập giúp nâng cao sức đề kháng được coi là "thành trì" vững chắc bảo vệ sức khỏe khỏi những sự “tấn công” từ các tác nhân bên ngoài. Sức đề kháng giúp cho cơ thể chống lại các tác nhân có hại như virus, vi khuẩn, nấm, ký sinh trùng… xâm nhập vào cơ thể gây bệnh. Nếu sức đề kháng tốt, cơ thể khỏe mạnh sẽ ít nguy cơ mắc bệnh hơn.
Vệ sinh cá nhân, không gian sống
Một trong những cách đơn giản và hữu hiệu để tăng sức đề kháng cho cơ thể trong những ngày dịch bệnh là giữ gìn vệ sinh thật tốt.
Luôn luôn rửa tay với nước sát trùng theo khuyến nghị của Bộ Y tế sẽ góp phần đẩy lùi các tác nhân gây bệnh hiện nay.
Bên cạnh đó, đừng quyên vệ sinh môi trường, không gian sống. Hãy luôn dọn dẹp và khử trùng nơi ở để để hạn chế các mầm bệnh có cơ hội sinh trưởng và phát triển ngay trong nhà, để hỗ trợ tăng sức đề kháng cho cả nhà mình.
Thế Định
" alt="4 cách tăng đề kháng ‘thần tốc’ bảo vệ bản thân trong mùa dịch">4 cách tăng đề kháng ‘thần tốc’ bảo vệ bản thân trong mùa dịch
-
Những người hùng ở Vũ Hán
Các nhân viên giao hàng không muốn lên lầu.
Tài xế Zhang Sai đang ở bên ngoài một toà nhà chung cư ở Vũ Hán - tâm dịch Covid-19 đang làm tê liệt thành phố sôi động này. Anh được yêu cầu không giao đồ ăn tới tận cửa nhà khách hàng để giảm thiểu nguy cơ nhiễm bệnh.
Nhưng người phụ nữ trên điện thoại đã van nài anh. Chỗ đồ ăn là dành cho mẹ cô ấy – người không thể đi xuống sảnh để gặp anh.
Zhang mủi lòng. Anh bỏ qua yêu cầu của ông chủ và chạy lên trên. Khi anh vừa đặt túi đồ ăn xuống sàn nhà, cánh cửa mở ra. Ngay lập tức, anh vội vã bỏ đi. Anh cuống cuồng dùng ngón tay bấm nút thang máy, chạm vào bề mặt mà anh sợ rằng có thể lây truyền virus.
Cứ thế, Zhang - tài xế 32 tuổi - phi hết tốc lực tới điểm giao hàng với một ngón tay duỗi thẳng đứng để không chạm vào những ngón tay còn lại. Ngón tay ‘nguy hiểm’ kia có thể coi là khu vực cách ly thu nhỏ.
‘Tôi rất sợ. Vì đang đi xe máy nên tôi cảm thấy ngón tay mình giống như một lá cờ’ - anh nhớ lại trong cuộc phỏng vấn qua điện thoại.
Với nhiều người Trung Quốc thời điểm này, những nhân viên giao hàng như Zhang là kết nối duy nhất giữa họ và thế giới bên ngoài. Khác với những ngày thường, các tài xế trên đường phố Vũ Hán giờ đây được tôn vinh như những người hùng.
Trên khắp mọi miền của Trung Quốc, có ít nhất 760 triệu người - gần 1/10 dân số thế giới - đang phải đối mặt với một số hình thức cách ly. Yêu cầu này đặc biệt nghiêm ngặt hơn ở Vũ Hán - nơi mà những nỗ lực của Chính phủ trong việc ngăn chặn virus đã khiến gần 11 triệu dân phải đóng chặt cửa trong nhà.
Mỗi hộ gia đình được cử 1 người ra ngoài mua nhu yếu phẩm 3 ngày 1 lần. Nhiều người không muốn mạo hiểm tính mạng mình một chút nào vì sợ bị lây nhiễm. Trong số hơn 2.200 người chết và 75.000 ca nhiễm bệnh, phần lớn đều ở Vũ Hán.
Nhưng con người thì vẫn phải ăn. Đó là lý do tại sao Zhang và cộng đồng tài xế của mình chạy xe ngoài đường mỗi ngày. Khi Vũ Hán và các thành phố khác đóng cửa, họ trở thành động mạch chủ của quốc gia, là người giữ cho những miếng thịt, mớ rau còn tươi ngon đến tay người dân.
Zhang Sai - nhân viên giao hàng ở Vũ Hán những ngày dịch bệnh Rõ ràng họ đang làm một công việc vô cùng nguy hiểm và vất vả. Hiện Zhang đang làm việc cho Hema - một chuỗi siêu thị được sở hữu bởi gã khổng lồ Alibaba. Anh đi khắp thành phố mà chỉ có thiết bị bảo hộ là chiếc khẩu trang và chai nước rửa tay mà công ty cấp cho mỗi buổi sáng.
Đồng phục của anh là bộ quần áo màu xanh sáng với logo con hà mã. Đó là dấu hiệu để thông báo với các cơ quan chức năng rằng anh được phép lưu thông trên đường phố.
Ban đêm, anh cố gắng không nghĩ đến dịch bệnh. Anh nghe nhạc trữ tình và theo dõi những thông tin tích cực trên tivi.
Hàng chục chuyến giao hàng mỗi ngày của anh không chỉ vì người dân Vũ Hán, mà còn vì cuộc sống của chính gia đình anh. Cả nhà 3 người lớn và 2 đứa con sinh đôi 4 tuổi đều trông cậy hết vào nguồn thu nhập của Zhang. Anh không bao giờ nghĩ tới việc nghỉ làm, ngay cả khi sự nguy hiểm hiển hiện rõ ràng. Khi gia đình bảo anh nên nghỉ, anh cũng phớt lờ lời khuyên ấy.
Gia đình Zhang hiện đang sống ở khu ngoại ô TP. Vũ Hán. Anh không thể về thăm nhà vì dịch bệnh, nhưng ngày nào cũng trò chuyện qua video. Zhang cho biết, nếu đi nhanh và làm nhiều giờ mỗi ngày, anh có thể kiếm được 8.000 tệ (khoảng 26,5 triệu đồng) mỗi tháng – nhiều hơn thu nhập cũ của anh là bưu tá. Trong khi mức thu nhập trung bình ở Vũ Hán năm 2017 là khoảng 6.640 tệ/ tháng (22 triệu đồng).
Zhang và các đồng nghiệp liên tục chia sẻ kinh nghiệm ngăn ngừa việc nhiễm bệnh. Một đồng nghiệp khuyên anh nên dùng chìa khoá để bấm nút thang máy. Vào một buổi chiều, có người chia sẻ trong nhóm ‘chat’ của công ty là một bệnh nhân nghi nhiễm Covid-19 đã chết ở khu vực 125. Anh ta khuyên đừng giao hàng tới khu vực đó nữa.
‘Chết tiệt. Tôi phụ trách giao hàng khu vực này’ – một người nói.
Nhưng đến giờ, vẫn chưa có đồng nghiệp nào của Zhang bị nhiễm bệnh.
Tuy vậy, dịch bệnh lại mang đến những màu sắc tươi sáng khác trong công việc của Zhang. Trước đây, đường phố đông đúc vào giờ cao điểm. Còn bây giờ, đường xá vắng tanh, giúp anh đi khắp thành phố một cách dễ dàng.
Và điều đặc biệt là con người ta cũng tử tế hơn. Trước kia, một số khách hàng còn không thèm mở cửa hay liếc nhìn anh. Sau khi dịch bệnh bùng phát, ai cũng nói lời cảm ơn anh khi nhận hàng.
‘Có một câu nói như thế này: ‘Mọi lời nói của con người đều trở nên tử tế khi cái chết cận kề’. Ai cũng rất mệt mỏi rồi. Ai cũng phải chịu đựng quá lâu’ – Zhang nói.
Chính quyền thành phố Vũ Hán vừa yêu cầu các khu dân cư thành lập các điểm giao hàng ‘không tương tác’. Khi Zhang giao hàng, anh chỉ cần đưa hàng tới một trạm kiểm soát được chỉ định trong khu phố và rời đi.
Tuy nhiên, bỏ qua mọi thứ bất thường của những ngày này, với Zhang, thay đổi lớn nhất lại là thói quen giải trí sau một ngày làm việc của anh. Trước kia, khi về nhà, anh chỉ xem tivi hoặc đi chơi với bạn bè. Còn bây giờ, mỗi tối, anh lại viết bài cho tạp chí. Những bài viết được đăng tải và chia sẻ khiến anh rất vui.
Bài đăng đầu tiên của anh là vào ngày 30/1 trên tạp chí điện tử Single Read với tựa đề ‘Tự thuật của một người giao hàng ở Vũ Hán’. Kể từ đó, anh đã được đăng thêm 5 bài viết nữa.
Anh viết về chuyện mình đã nhờ một người bạn chăm sóc các con trai nếu anh bị bệnh, về chuyện nhìn thấy 2 ông già chơi cờ ngoài đường mà không hề đeo khẩu trang…
‘Bình thường, bạn sẽ thấy nhiều người ra ngoài tắm nắng, chơi cờ, mua sắm hoặc chẳng làm gì cả’ – anh viết. ‘Thường thì tôi cho rằng họ quá ồn ào. Nhưng bây giờ tôi phát hiện ra rằng một thành phố không có ai la hét thật là nhàm chán’.
Zhang kể, anh vốn nuôi dưỡng khát vọng văn chương. Anh từng viết tiểu thuyết, làm thơ nhưng chưa từng được đăng tải bất cứ tác phẩm nào.
Anh chỉ học hết cấp 2. Anh nghĩ rằng điều đó sẽ khiến các biên tập viên e ngại. Nhưng cuối cùng, họ đã xuất bản những bài viết của anh mà chỉ sửa một chút ngữ pháp.
Anh đọc tất cả bình luận phía dưới bài viết của mình. Nhiều người nói họ không tin rằng một nhân viên giao hàng lại viết được như thế.
‘Tôi nghĩ người ta thích tôi vì tôi giống như họ’ – anh nói.
Zhang nói anh sẽ tiếp tục viết ngay cả khi dịch bệnh đã được đẩy lùi. Anh bắt đầu nhận ít đơn hơn để có thời gian viết lách.
Nếu các tạp chí dừng xuất bản bài viết của anh, anh vẫn sẽ đi giao hàng để kiếm tiền, nhưng sẽ không ngừng viết.
Những tài xế thầm lặng giữa thành phố Vũ Hán
Lei là một trong số hàng ngàn tình nguyện viên lái xe giúp cư dân đang sống ở TP. Vũ Hán - trung tâm của dịch bệnh corona - di chuyển trong thành phố.
Những người hùng trên đường phố Vũ Hán
-
Volkswagen, nhà sản xuất ôtô lớn nhất châu Âu, đang chuẩn bị cắt giảm chi phí thông qua việc đóng cửa ít nhất ba nhà máy tại Đức và giảm quy mô các nhà máy còn lại. Chủ tịch công đoàn của Volkswagen, Daniela Cavallo, cho biết kế hoạch này là một phần của chiến lược tái cơ cấu toàn diện hơn so với dự kiến ban đầu. "Đây là kế hoạch của tập đoàn công nghiệp lớn nhất Đức nhằm bắt đầu quá trình bán tháo tại quê hương của mình", Cavallo bổ sung, nhưng không nêu rõ nhà máy nào sẽ bị ảnh hưởng hoặc bao nhiêu trong số khoảng 300.000 nhân viên của Volkswagen tại Đức có thể bị sa thải.
" alt="Volkswagen có thể đóng cửa ba nhà máy tại Đức">Volkswagen có thể đóng cửa ba nhà máy tại Đức
-
Nhận định, soi kèo SLNA vs Công an Hà Nội, 18h00 ngày 1/3: Khách hoan ca
-
Vợ chồng Khoa trong đám cưới hồi tháng 4/2019.
Vợ chồng anh Khoa cùng quê. Anh làm trong ngành thiết kế đồ họa. Chị Như là giáo viên dạy tiếng Anh ở TP Nha Trang.
Đầu năm 2017, họ lên kế hoạch làm đám cưới sau hai năm yêu nhau. Đôi trẻ vừa chụp hình cưới xong thì mẹ Khoa mất vì u hạch. Đám cưới phải hoãn lại.
Lúc đó, Như cũng đang có khối u ở cổ. Năm 2013, cô đi khám thì có kết quả u lành. Khi mẹ bạn trai mất vì ung thư, cô linh tính có điều gì đó không lành. Đưa tay sờ lên cổ, Như cảm nhận được, bên cạnh cục u còn có những u nhỏ khác.
Đám tang mẹ bạn trai vừa xong, Như và bố bắt xe vào Bệnh viện Ung bướu TP.HCM khám. Xét nghiệm sinh thiết cho kết quả, Như bị ung thư tuyến giáp giai đoạn hai. Nghĩ, ‘án tử’ đã gọi tên mình, cô ôm bố khóc nức nở.
Vừa mất mẹ vì bệnh ung thư, giờ bạn gái cũng bị bệnh này, Khoa điếng người. Khi tìm hiểu về căn bệnh của bạn gái, anh kết luận: Bệnh có thể chữa được nhưng phải mất nhiều thời gian. Bỏ qua nỗi buồn của mình, anh luôn tỏ ra vui vẻ, lạc quan, để bạn gái có động lực chữa bệnh.
Đây là hình kỷ niệm khi nhà trai sang nhà gái rước dâu. Về phần bố Như, ông nghĩ con gái sẽ khó thoát khỏi cửa tử nên gọi Khoa đến nhà nói chuyện. ‘Bây giờ Như bị như vậy, tương lai không biết ra sao. Thôi con để Như đó cho bố lo, còn con nên đi tìm người khác’. Đăng Khoa cãi bố vợ tương lai: ‘Dù cô ấy thế nào con cũng không bỏ’. Anh quả quyết: ‘Con sẽ cùng cô ấy chiến thắng căn bệnh này’.
Hạnh phúc mỉm cười
Tháng 6/2017, Như hoàn thành thủ tục nhập viện điều trị và chuẩn bị cho ca phẫu thuật định mệnh. Ở chỗ làm, Khoa cũng hoàn thành các thủ tục nghỉ việc. ‘Lúc mẹ bị bệnh, tôi đang làm việc ở Sài Gòn nên không chăm mẹ được. Giờ Như cũng bị như mẹ, tôi không muốn mình phải hối hận lần thứ hai’, Khoa nói về quyết định nghỉ việc của mình.
Họ chụp hình kỷ niệm trong một lần đi du lịch. Hôm Như vào phòng mổ, anh cùng mẹ bạn gái túc trực bên ngoài ngóng tin. ‘Khi tỉnh lại, người tôi thấy đầu tiên là anh ấy. Anh ấy hỏi nhiều lắm, nhưng lúc đó mệt, tôi không nói được nhiều. Mấy ngày sau, tôi ăn vào là nôn ra hết, anh ấy ngồi bên cạnh vuốt lưng, cầm thau cho tôi’, Huỳnh Như nhớ lại.
Hai tháng sau khi mổ, Như phải uống iod phóng xạ liều cao để điều trị tế bào ung thư. Mỗi lần uống phải vào phòng cách ly 3 ngày. Trước khi bạn gái vào phòng điều trị, Khoa đích thân dọn giường, vệ sinh, khử trùng các vật dụng trong phòng rồi mới yên tâm cho bạn gái vào phòng cách ly.
Trên trang cá nhân, anh Khoa luôn viết những lời tình cảm cho vợ. Ở bên ngoài, Khoa lên mạng đọc các món ăn bổ dưỡng cho người bệnh, rồi đi chợ, tự nấu mang đến bệnh viện cho bạn gái. ‘Lần nào tôi tỉnh dậy sau đợt xạ trị, anh ấy cũng đứng chờ ở cửa. Tôi mỏi, đau nhức, anh xoa bóp, nhẹ nhàng động viên mà không sợ mình bị nhiễm xạ’, Như nhìn chồng nói.
Khoa cũng nhìn vợ trìu mến: ‘Xạ trị xong, Như đau lắm, nhưng cô ấy vẫn cố ăn những món tôi nấu’.
Như xạ trị đến lần thứ hai, bác sĩ thông báo, tế bào ung thư của cô đã di căn đến phổi. Cô lặng thinh. Nằm bên cửa sổ nhìn ra ngoài, cô thấy mọi thứ như ngừng hoạt động. ‘Chắc thần chết đã gọi tên tôi’, Như nhớ lại. Nghĩ đến bạn trai, cô lặng lẽ khóc.
‘Anh ấy đã quá đau khổ vì mất mẹ rồi. Lỡ tôi có chuyện gì, anh lại mất thêm một người thân’, cô giáo Như nhớ lại. Sau đó, cô nhất quyết chia tay. Khoa xua tay: ‘Anh sẽ lo cho em đến khi nào không lo được nữa. Chúng mình cùng cố gắng em nhé’.
Những tháng ngày sau đó, anh lặng lẽ làm điểm tựa cho bạn gái. Còn Như luôn cảm động trước những ân cần, tình cảm và việc làm bạn trai dành cho mình. Cô cũng dần ăn ngon miệng và quyết tâm chiến thắng với căn bệnh ít còn sự sống khi mắc phải.
Sau hơn 9 tháng là vợ chồng, họ sắp được làm bố mẹ. Và hạnh phúc đã mỉm cười với họ. Sau ba năm đi lại giữa Nha Trang và Sài Gòn xạ trị, thăm khám sức khỏe Như cũng khá hơn. Đến tháng 4/2019, họ tổ chức đám cưới trong sự chúc phúc của người thân, bạn bè. Năm tháng sau, Như nhận kết quả: hết tế bào ung thư. Cô ôm chồng thật chặt và thì thầm: ‘Cảm ơn chồng yêu’.
Hiện Như vẫn tiếp tục uống thuốc ngừa ung thư. Cô cũng đã đi dạy trở lại. ‘Tôi cũng có thai rồi. Em bé mới hình thành thôi. Tôi có hỏi bác sĩ thì biết, việc mang thai cũng đã an toàn, chỉ cần đi khám nội tiết để điều chỉnh liều thuốc bổ sung thôi’, Như hạnh phúc cho biết.
Niềm vui của Khoa hôm nay là hằng ngày đi làm về được nhìn thấy vợ mạnh khỏe, được thưởng thức những món ăn Như nấu. Anh cho biết, trong mắt mình, Như là một chiến binh dũng cảm. Trên trang cá nhân anh liên tục viết những ca từ dành cho vợ, đi kèm là hình ảnh hai vợ chồng nắm tay, ôm hôn, nhìn nhau đắm say.
‘Anh luôn có một người bạn tri kỉ - là em. Lúc nào cũng cảm thông cho anh, lúc nào cũng là người đồng hành với cuộc đời anh để nhắc nhở anh phải sống thật ý nghĩa, thật hạnh phúc. Có lẽ em mạnh mẽ hơn anh trong lý trí, trong suy nghĩ và trong cả cách sống. Nhưng có một điều anh luôn nói với bản thân mình rằng, mỗi ngày sẽ yêu em nhiều hơn’, Khoa viết cho vợ.
Tình yêu của anh chồng Long An với người ngồi xe lăn, hơn 5 tuổi
Bị cả gia đình phản đối, anh Trí vẫn muốn được ở bên chăm sóc, che chở cho người vợ tật nguyền, hơn mình 5 tuổi.
" alt="Tình yêu của bạn trai giúp cô giáo Khánh Hòa chiến thắng ung thư">Tình yêu của bạn trai giúp cô giáo Khánh Hòa chiến thắng ung thư