Ngoại Hạng Anh

Nhận định, soi kèo Al Rayyan vs Al Duhail, 22h45 ngày 23/1: Chắn đứng mạch toàn thắng

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-01-26 16:55:29 我要评论(0)

Pha lê - 23/01/2025 10:07 Nhận định bóng đá g mh 370mh 370、、

ậnđịnhsoikèoAlRayyanvsAlDuhailhngàyChắnđứngmạchtoànthắmh 370   Pha lê - 23/01/2025 10:07  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
{keywords}

Cô con gái anh luôn luôn gây khó dễ cho tôi, cô bé không hề có thái độ hợp tác với tôi trong bất cứ trường hợp nào (Ảnh minh họa)

Trước khi lấy anh, tôi đã biết trước Min không ưa mình, nhưng tôi cố gắng chịu đựng vì nghĩ rằng sau này về ở chung một nhà thì mọi chuyện sẽ khác. Nhưng đáp án mà tôi nhận được hoàn toàn không như tôi nghĩ. Tôi càng muốn gần con bé thì nó lại càng muốn đẩy tôi ra xa hơn, con bé luôn luôn tìm mọi cách để đối đầu với tôi. Con bé giúp tôi nhận ra rằng việc nuôi con của chồng khó khăn đến mức nào.

Min “thiết lập” lệnh cấm với tôi, không cho tôi tự ý động vào đồ, chưa được sự cho phép thì tôi không được bước vào phòng nó. Có lần tôi vi phạm luật cấm, giúp con dọn dẹp phòng thì nó đã nổi cáu với tôi. Điều đáng buồn là khi thấy Min hỗn như vậy, chồng đã quay ra mắng con, khiến nó phải tuyên bố thẳng thừng với tôi rằng: “Con chỉ có một mẹ, cô đừng mong được làm mẹ của con”.

Con bé luôn tỏ thái độ khó chịu khi nhìn thấy anh quan tâm đến tôi, nếu không có việc gì làm khó tôi, con bé sẽ tìm mọi cách để hạn chế ở cùng một chỗ với tôi. Tôi nấu món gì con bé cũng chê rồi nói chen vào “món này, món kia ngày xưa mẹ nấu rất ngon”. Nó luôn cố gắng tạo một khoảng cách nhất định với tôi.

Tôi mua quần áo cho Min thì con bé nhất định không chịu nhận, con không thích đã đành còn vứt nó xuống đất. Chắc do cơn giận của tôi tích tụ lâu ngày nên khi thấy Min làm như vậy, tôi đã đánh con vài cái, đây là lần đầu tiên tôi đánh nó và việc này khiến mối quan hệ mẹ kế con chồng ngày càng đi vào ngõ cụt. Mọi chuyện sau này của tôi và Min càng khó khăn hơn, tôi không thể nào điều khiển được con bé, nó luôn làm những việc khiến tôi muốn phát điên.

Trong bữa ăn, tôi muốn gắp thức ăn cho Min, con bé không cần nghĩ ngợi gì lập tức gạt phắt tay tôi, hành động này của con nhanh chóng khiến bữa ăn trở nên u ám. Con bé luôn luôn bày bộn mọi thứ linh tinh ra nhà, và người phải dọn lại là tôi, tôi chỉ cần quát mắng nó vài câu là nó lại chạy đi mách bố. Chồng vốn là một người biết lí lẽ và có phần nóng tính, nên trước những hành động của Min, anh phạt rất nghiêm.

Tôi nhớ có lần, cô giáo chủ nhiệm có gọi điện thông báo cho gia đình là Min đi học có đánh nhau, điều này khiến chồng rất tức giận. Anh hỏi mà con bé không chịu nói nên đã đánh con mấy cái. Sau khi bị đánh, con bé khóc và chạy về đóng phòng, nhưng điều đáng nói là trước khi về phòng Min đã giương mắt nhìn thẳng tôi và “tuyên án” tôi chính là người cướp đi bố con bé, khiến bố không còn thương nó như trước, nó bị đánh là vì tôi.

Tôi đứng bất động khi nghe lời tuyên án của Min, tôi không biết mình đã làm sai điều gì để con bé ghét đến vậy, tôi không hề ghét bỏ hay đối xử với nó không tốt. Từ trước khi lấy anh cho đến bây giờ, tôi đã phải nỗ lực rất nhiều với mong muốn thu ngắn khoảng cách giữa mẹ kế con chồng. Nhưng bức tường thành Min dựng lên quá kiên cố, tôi không thể nào vượt qua được.

Chính vì chuyện của Min mà vợ chồng tôi cũng không thoải mái, trong lòng mỗi người dường như đang hiện lên một chút tội lỗi. Tôi buồn khi nhìn thấy dáng vẻ mệt mỏi và đầy suy tư của anh. Và tôi cũng buồn cho chính số phận của mình, tôi chưa dám nói với bố mẹ tình hình của mình, vì tôi sợ họ lo lắng. Giờ tôi đang tự nói rằng có lẽ nào mình đã thực sự sai khi lựa chọn bước chân vào căn nhà này. Đâu đó trong đầu tôi suy nghĩ về một kết thúc không có hậu cho cuộc hôn nhân này.

Theo Tâm sự của độc giả minhthuy....@... (Khám phá)

" alt="Ngán ngẩm cảnh con riêng chia rẽ bố và vợ hai" width="90" height="59"/>

Ngán ngẩm cảnh con riêng chia rẽ bố và vợ hai

Rồi thêm một lần nữa chúng ta suýt lạc mất nhau, khi chính em muốn dừng lại vì áp lực gia đình. Anh đã gọi rất nhiều lần nhưng em không nghe máy. Lúc đó, từ một đất nước khác, bố đã gọi cho em vì thấy con trai bố tuyệt vọng. Em từ ngạc nhiên sang kính trọng bố sau cuộc nói chuyện ngắn gọn. Em biết bố yêu con trai của bố đến thế nào khi quyết định gọi cho đứa con gái mà bố chưa từng gặp bao giờ. Đó là lần đầu tiên bố gọi cho em để thông báo rằng con trai bố buồn và lo lắng như thế nào, và hỏi em có khỏe không. Chỉ có vậy.

{keywords}

Sau lần đó, chúng ta quyết tâm chinh phục ba mẹ em để mình được bên nhau mãi mãi. Cuối cùng anh đã khiến ba mẹ xiêu lòng và hứa gả. Rồi sợ ba mẹ đổi ý, anh lại ỉ ôi để đám cưới sớm hơn ngày ấn định... cuối cùng ba nói với mẹ: "Thằng này lạ thiệt, sớm cũng chết, muộn cũng chết, mà nó cứ đòi chết sớm. Thôi thì... nó đã muốn chết thì cho nó chết!".

Như một sự bù trừ, anh thì cao to như khủng long, còn em thì bé tí. Có lẽ giống như câu dân ca "anh thấy em nhỏ xíu, nhỏ xíu... anh thương" nên từ khi mới quen nhau cho đến bây giờ, việc gì anh cũng giành làm hết. Chính em cũng đã nhầm khi trông mặt mà bắt hình dong trước vẻ ngoài cục mịch và bàn tay thô vụng của anh. Ai cũng tưởng anh chỉ có thể làm được những việc như bốc vác... vậy mà anh biết làm tất cả từ việc sửa điện nước trong nhà, leo trèo lên mái nhà sửa chữa đủ thứ, sửa xe cho vợ... cho đến cầm chổi quét nhà, giặt đồ, rửa chén... Duy chỉ có mỗi việc anh nhất quyết không chịu làm là nấu ăn vì anh cứ khăng khăng "anh nấu không ngon, đồ ăn vợ nấu là số một, từ ngày ăn đồ ăn vợ nấu rồi anh không ăn nổi đồ ăn anh nấu nữa". Rồi anh chuẩn bị sẵn sàng hết những gì cần thiết, để vợ chỉ cần vô bếp là đứng nấu, nêm nếm thôi.

Đi với nhau, anh giành mang vác hết, không cho vợ cầm một thứ gì nặng nề. Giành giật qua lại một hồi anh chưng ra bộ mặt hình sự nói "khi trên người chồng còn chỗ để mang thì vợ không phải mang vác gì hết, rõ chưa!". Lần nào giận nhau cũng bực dọc nói "tui ghét anh" thì chồng đều đanh mặt trả lời "tớ không cần cậu thương tớ, chỉ cần một mình tớ thương cậu là được rồi. Cậu ghét tớ cũng được, nhưng đừng có buông tay tớ ra". Và điều đặc biệt là cho dù bị vợ giận hay giận vợ, bao giờ anh cũng nhẹ nhàng, ngọt ngào.

Thương nhất là trong những bữa ăn chồng cứ lựa món béo bở gắp cho vợ, còn mình thì xì xụp húp nước và ăn rau. Vợ phản đối thì cứ bảo: Cậu 'to khỏe' thì ăn những món đó đi để không thôi qua cầu gió bay, thổi mất vợ tớ. Tớ vốn 'nhỏ bé yếu đuối' nên ăn vầy là được rồi. Biết tính chồng nên dần dà vợ có thói quen nấu nướng theo kiểu "cả làng ăn hổng hết" để chồng phải động đũa vì tiếc của mà chịu ăn những món ngon.

{keywords}
 

Sắm thêm chiếc điện thoại xịn, chồng bắt vợ phải xài. Còn chồng thì xài cái cũ vợ đang xài. Vợ phản đối thì cố kiếm ra cái để "xạo" cho bằng được: "Cái điện thoại này là đổ đểu, người đểu phải xài hàng đểu mới hợp, nên vợ phải xài cái này thôi, không cãi nữa nhé!".

Xa nhau, chồng cứ hay gọi về nhắc "cậu chăm sóc vợ tớ cho cẩn thận nhé, nhớ cho vợ tớ ăn uống đầy đủ... cậu mà để vợ tớ ốm là tớ bỏ đói thằng chồng mập của cậu đấy". Nhờ cái tính tếu táo ấy mà lúc nào hai vợ chồng cũng vui vẻ như gala cười, thấy mỗi ngày bên nhau thật ngắn.

Dù bận rộn túi bụi nhưng chồng vẫn cố gắng tranh thủ gọi điện hỏi thăm ba mẹ và họ hàng nhà vợ. Có lần vợ gọi về cho dì út, nghe trách một câu mà mát cả lòng: "Cả năm con mới gọi cho út được một lần, còn thằng cháu rể thì lại rất tình cảm, út bệnh nó cũng biết để gọi hỏi thăm nữa". Những ngày ông ngoại bệnh sắp mất, chồng nói với vợ "để chồng về ở với ông ngoại ít hôm, vì công việc vợ không thể nghỉ được, vợ đã không thể làm được thì chồng sẽ làm thay vợ. Giờ ông bà nội và bà ngoại mất cả rồi, chỉ còn ông ngoại thôi. Không có ông ngoại thì không có mẹ, không có mẹ thì đâu có vợ". Vợ biết chồng về đó thì sẽ không ăn uống thoải mái như khi được vợ chăm, không ngủ thẳng giấc... nhưng chồng vẫn cương quyết làm.

Ngày xưa có nhiều người từng nhìn vào vẻ bề ngoài hầm hố của chồng và vì những định kiến mà khuyên vợ hãy suy nghĩ cho kỹ, vì đợi đến lúc "ở trong chăn mới biết chăn có rận" thì đã tàn đời rồi. Cũng may mắn là vợ đã cương quyết đến cùng, nếu không thì bây giờ đâu có được tấm chăn không 'có rận' mà còn ấm đến nhường này. Tự nhủ với lòng sẽ hiếu thảo với bố mẹ chồng và chung thủy suốt đời để vợ cũng là tấm chăn ấm của chồng. Qua trang báo, muốn nói một lời cảm ơn chồng, cảm ơn bố vì hôm ấy đã gọi cho vợ... để chúng ta không đi lướt qua nhau trong cuộc đời này.

(Theo Hải Thư/Phunuonline)

" alt="Giữ vợ bằng... 'chăn' chất lượng cao" width="90" height="59"/>

Giữ vợ bằng... 'chăn' chất lượng cao