Nhận định, soi kèo Urawa Red Diamonds vs Fagiano Okayama, 12h00 ngày 8/3: Chưa thấy niềm vui
Thực hiện Đề án Đào tạo nghề cho lao động nông thôn theo Quyết định 1956/2009/QĐ-TTg của Thủ tướng Chính phủ, chất lượng nguồn lao động và việc làm cho lao động nông thôn ở Hà Nam từng bước được nâng cao, góp phần thực hiện hiệu quả chương trình xây dựng nông thôn mới và giảm nghèo bền vững của tỉnh.Theo mục tiêu của đề án, trong giai đoạn 2016-2020, toàn tỉnh Hà Nam sẽ đào tạo nghề cho 32.000 lao động nông thôn, trong đó 6.500 người sẽ được đào tạo nghề nông nghiệp, 25.500 người được đào tạo nghề phi nông nghiệp.
Tỉnh sẽ ưu tiên dạy nghề cho các đối tượng thuộc diện được hưởng chính sách ưu đãi như: “Người có công với cách mạng, hộ nghèo, hộ có thu nhập tối đa bằng 150% thu nhập của hộ nghèo, người tàn tật, người bị thu hồi đất canh tác”.
Chính sách hỗ trợ đào tạo nghề cho lao động nông thôn được thực hiện theo quy định của Nhà nước và tình hình thực tế của địa phương.
 |
Ảnh: Lê Anh Dũng |
Hà Nam có 23 cơ sở giáo dục nghề nghiệp, tích cực tham gia vào công tác đào tạo nghề cho lao động nông thôn thời gian qua.
Năm 2018, trên cơ sở điều tra, khảo sát, tổng hợp nhu cầu học nghề của lao động nông thôn, nhu cầu sử dụng lao động của các doanh nghiệp, cơ sở sản xuất trên địa bàn, các đơn vị, địa phương đã tổ chức 150 lớp đào tạo nghề cho 3.725 lao động nông thôn.
Trong đó, 58 lớp dạy nghề phi nông nghiệp cho 1.406 lao động, 92 lớp dạy nghề nông nghiệp cho 2.066 lao động với kinh phí hỗ trợ đào tạo 3,67 tỷ đồng, trong đó 3,2 tỷ đồng là ngân sách Trung ương, còn lại là ngân sách địa phương.
Ngành nghề đào tạo chủ yếu là may công nghiệp, thêu ren, kinh doanh thuốc bảo vệ thực vật và thú y, trồng cây nông nghiệp chất lượng cao, nghề chăn nuôi.
Trong tổng số 3.725 lao động nông thôn được hỗ trợ học nghề có 3.059 lao động có việc làm sau đào tạo, chiếm hơn 85%.
Trên 1.000 lao động được doanh nghiệp tuyển dụng, gần 200 lao động được doanh nghiệp bao tiêu sản phẩm, gần 2.000 lao động tự tạo việc làm, 50 người đã thành lập được tổ hợp tác. Đặc biệt, đã có 22 hộ gia đình có người tham gia học nghề thoát nghèo sau 1 năm học nghề, gần 2.000 hộ có người tham gia học nghề trở thành hộ khá.
Ông Đặng Xuân Hải, Phó Giám đốc Sở Lao động-Thương binh và Xã hội Hà Nam chia sẻ: “Hầu hết các nghề đào tạo đáp ứng nhu cầu sử dụng của các doanh nghiệp trong và ngoài tỉnh, góp phần phát triển các làng nghề truyền thống, người lao động tự tạo việc làm tại chỗ, phát triển sản xuất, tăng năng suất lao động.
Các cơ sở dạy nghề thực hiện liên kết với doanh nghiệp để người lao động sau học nghề được nhận vào làm việc ngay.
Nắm bắt các thông tin về nhu cầu lao động của các doanh nghiệp để giới thiệu cho người học sau đào tạo hoặc liên kết với doanh nghiệp bao tiêu sản phẩm cho người lao động.
Nhiều cơ sở phối hợp với các các chuyên gia giỏi trong lĩnh vực trồng trọt, chăn nuôi, phát triển kinh tế hộ gia đình, mời về truyền đạt kinh nghiệm, thực hành tại gia, thu hút bà con nông dân tham dự”.
Theo lời ông Hải, Sở Lao động - Thương binh và Xã hội đã chủ trì, phối hợp với các sở, ngành có liên quan, UBND các huyện, thành phố tham mưu với UBND tỉnh ban hành kế hoạch đào tạo nghề cho lao động nông thôn; phân bổ kinh phí thực hiện hoạt động nâng cao chất lượng đào tạo nghề cho lao động nông thôn thuộc Chương trình mục tiêu quốc gia xây dựng nông thôn mới giai đoạn 2016 - 2020 với tổng kinh phí là 6,9 tỷ đồng.
Đồng thời đô đốc, hướng dẫn Sở Nông nghiệp và Phát triển nông thôn, UBND các huyện tổ chức thực hiện công tác đào tạo nghề cho lao động nông thôn trên địa bàn tỉnh bảo đảm thiết thực, hiệu quả...
Ông Vũ Văn Kiên, Phó Trưởng phòng Dạy nghề, Sở Lao động-Thương binh và Xã hội chia sẻ: “Chủ trương của đề án là dạy nghề nông nghiệp và dịch vụ nông nghiệp cho những lao động nông thôn trực tiếp làm nông nghiệp.
Dạy nghề phi nông nghiệp cho lao động nông thôn chuyển từ nông nghiệp sang làm trong các lĩnh vực kỹ thuật, công nghệ, dịch vụ, tiểu thủ công nghiệp tại các địa phương hoặc chuyển sang làm việc ở các khu công nghiệp, xuất khẩu lao động.
Việc hỗ trợ đào tạo nghề cho lao động nông thôn cần bảo đảm những yếu tố thiết thực, hiệu quả như tăng nguồn kinh phí cho các cơ sở đào tạo đầu tư trang thiết bị, đào tạo đội ngũ giảng viên.
Bởi, chỉ riêng đối với nghề may, việc hiện đại hóa công nghệ may hiện nay đòi hỏi người dạy và người học phải có kỹ năng, trình độ nhất định. Điều này bản thân người dạy phải được nắm bắt trước thông qua tập huấn, đào tạo thường xuyên.
Để đạt được mục tiêu năm 2019 toàn tỉnh có thêm 3.850 lao động nông thôn được đào tạo nghề, tỷ lệ có việc làm đạt từ 85%; tỷ lệ lao động qua đào tạo toàn tỉnh được nâng lên 67%, trong đó lao động qua đào tạo có chứng chỉ bằng cấp đạt 53%, cần tăng cường cơ sở vật chất, thiết bị dạy nghề cho các cơ sở giáo dục nghề nghiệp tham gia đào tạo nghề cho lao động nông thôn’.
Diệu Bình
" alt=""/>Hà Nam phấn đấu đến năm 2020 đào tạo nghề cho 32.000 lao động nông thôn
Vợ chồng tôi lấy nhau đã gần 30 năm, hai đứa con đã khôn lớn trưởng thành. Chồng hơn 7 tuổi nên về hưu trước vợ hai năm. Vì anh từng giữ chức vụ cao nên lương hưu hàng tháng cũng được gần 10 triệu.Chừng đó tiền lương cùng các khoản đầu tư tích luỹ, vợ chồng tôi có thể ung dung hưởng tuổi già. Con cái đều đã có gia đình riêng, tự lo được cho mình, không phiền hà ông bà chuyện cháu chắt nên cuộc sống của chúng tôi khá thoải mái.
Vậy mà, cách đây chừng nửa năm, chồng tôi nằng nặc đòi đi làm bảo vệ cho một toà nhà chung cư cách nhà gần 10km. Tôi ra sức can ngăn vì thấy không cần thiết nhưng anh bảo ở nhà một mình rất chán, muốn đi làm cho khuây khoả.
Tôi động viên anh chịu khó tầm mấy tháng nữa, tôi sẽ xin nghỉ chế độ sớm ở nhà với anh. Chồng lấy lý do đến lúc đó thì hay, giờ đi làm đã.
Hai đứa con biết chuyện, chúng nó bảo, ba đi làm thì cứ để ba đi nhưng kiếm công việc nào nhàn hơn chứ làm bảo vệ chung cư phải trực theo ca rất vất vả.
Mặc cho vợ con lên tiếng, chồng tôi vẫn nhất quyết làm theo ý của mình. Chồng đi làm được vài tuần, tôi đã thấy anh có biểu hiện lạ, ít về nhà ăn cơm và cứ ôm điện thoại khư khư bên cạnh, gọi điện nhắn tin một cách lén lút. Thêm nữa, dù chỉ đi làm bảo vệ, anh ăn diện áo quần bảnh bao và rất chải chuốt.
Tôi bí mật kiểm tra thì thấy tin nhắn từ số máy lạ với lời lẽ thân mật. Theo dõi thái độ, cách sinh hoạt gần đây của chồng, tra cước điện thoại thấy anh thường xuyên nhắn tin gọi điện đến một số máy, một ngày vài cuộc gọi.
Tôi gọi điện tới số máy đó thì giọng một cô gái trẻ bắt máy nhưng khi nghe nhắc đến tên chồng tôi thì bên kia vội vàng cúp máy. Tôi nói chuyện với chồng thì anh chối thẳng, bảo đó là số máy của một gia đình ở toà nhà thường nhờ anh lấy hàng giúp chứ không có chuyện gì khuất tất.
Nhưng tôi không tin những điều chồng nói nên lấy một số máy khác gọi lại, lần này cô kia không cúp máy mà trả lời khá rõ ràng. Tôi lịch sự hẹn gặp cô ta vì có chuyện cần trao đổi, cô ta cũng đồng ý.
Khi gặp nhau tôi mới biết cô ta tên Ngân, làm nhân viên của công ty có văn phòng tại toà nhà chồng tôi làm bảo vệ. Về tuổi tác, Ngân chỉ hơn con gái đầu của tôi vài tuổi.
Tôi nói chuyện rất nhẹ nhàng đề cập đến những tin nhắn với mối quan hệ của Ngân và chồng tôi. Ngân chẳng những không chối bỏ mà còn thừa nhận thách thức, cô ta mạnh miệng bảo: 'Tôi không quyến rũ chồng chị, anh ấy tự tìm đến, có chồng mà không biết giữ mất là đúng rồi'.
Những lời nói của Ngân như tát thẳng vào mặt, tôi đau đớn khi bị người tình của chồng sỉ nhục. Ngân bảo, từ khi gặp cô ấy, chồng tôi mới hiểu thế nào là sự hấp dẫn thăng hoa chứ sống với tôi chẳng khác gì một khúc gỗ. Ngân còn kể, chồng tôi chủ động hoàn toàn trong mọi việc, nói sống với tôi chỉ vì con cái chứ tình cảm đã nhạt từ lâu. Ngay cả chuyện chồng kiên quyết đi làm bảo vệ chung cư cũng chỉ muốn có thời gian gần gũi với người tình nhiều hơn.
Những lời Ngân nói không sai hoàn toàn, đúng là mấy năm gần đây, tôi bước vào giai đoạn mãn kinh nên không còn nhu cầu về chuyện chăn gối. Nhưng chồng không đòi hỏi nên tôi nghĩ anh cũng không có nhiều ham muốn nữa.
Đồng thời Ngân khẳng định, mối quan hệ của cô ta và chồng tôi dựa trên cơ sở đổi chác chứ không hề có ý định lâu dài. Cô ta vì thương hại chồng tôi mới đáp lại chứ người như cô ta thì kiếm đâu chẳng ra người yêu. Sự trơ trẽn trâng tráo của Ngân khiến tôi cạn lời vì biết càng nói thì cô ta càng thách thức.
Tôi chẳng còn cách nào khác đành phải nhờ hai đứa con khuyên ba. Lúc đầu, chồng tôi còn từ chối nhưng sau đó thừa nhận và hứa sẽ không gặp hay liên hệ gì với Ngân nữa. Nhưng tôi biết, anh lén lút vẫn gọi điện, gặp Ngân mỗi khi có thể. Tôi không thể ngờ, ở cái tuổi xế chiều, tôi lại bị phản bội một cách đớn đau như thế nên không thiết tha gì nữa.
Hai đứa con tôi lại rất kiên quyết, chúng nó đã phong toả tài khoản ngân hàng khiến chồng tôi không có tiền để chu cấp cho bồ. Con bảo: 'Đối với loại này, chỉ cần cắt nguồn viện trợ kinh tế, tự khắc nó sẽ rời xa ba, mẹ chẳng cần đánh ghen ầm ĩ làm gì'.
Đúng là chồng tôi không được người tình chào đón nữa, anh đã nghỉ việc làm bảo vệ chung cư nhưng suốt ngày sống trong âu sầu buồn bã như cái xác không có hồn.

Dại dột cho trai Tây 'sex miễn phí' chỉ vì vội vã tìm cách lấp chỗ trống sau ly hôn
Chị ớ người và nhận ra rằng, bấy lâu mình đang “bao” trai Tây, phục vụ miễn phí người tình nước ngoài không chỉ ăn uống mà còn trong cả chuyện sex. Chị cảm thấy mình thực sự ngu ngốc vì bị lợi dụng mà không biết.
" alt=""/>Lương hưu cao, chồng vẫn 'quần là áo lượt' đi làm bảo vệ và bí mật đằng sau

Công chúa Alice.Công chúa Alice được sinh ra ở lâu đài Windsor (Anh) vào ngày 25/2/1885. Bà là con của hoàng tử Louis xứ Battenberg và công chúa Victoria xứ Hesse. Bà là cháu của Nữ hoàng Victoria - người cũng có mặt lúc bà được sinh ra.
Công chúa Alice trải qua thời thơ ấu không mấy yên bình ở nhiều nơi: Darmstadt, Jugenheim, London và Malta.
Lúc còn nhỏ, bà bị chẩn đoán điếc bẩm sinh sau khi mẹ bà phát hiện con gái phát triển ngôn ngữ rất chậm.
Được dạy bằng cách đọc chuyển động của môi, bà vẫn nói được tiếng Anh, tiếng Pháp và tiếng Đức. Là con gái cả trong nhà, bà cũng là phù dâu trong đám cưới của Công tước xứ York mà sau này là Vua George V.
Trong lễ đăng quang của Vua Edward VII vào năm 1902, bà gặp hoàng tử Andrew của Hy Lạp và Đan Mạch.
Tháng 10/1903, bà kết hôn với hoàng tử Andrew và trở thành công chúa Andrew của Hy Lạp và Đan Mạch.
Trong khi chồng bà tiếp tục sự nghiệp trong quân đội thì bà quan tâm nhiều tới các hoạt động từ thiện và thăm nom người thân.
Trong các cuộc chiến Balkan, bà trở thành y tá trong khi chồng bà vẫn phục vụ trong quân đội. Năm 1913, Vua George V thậm chí còn trao tặng cho bà huy hiệu Hội Chữ thập đỏ hoàng gia vì những đóng góp.
 |
Công chúa Alice quan tâm tới các hoạt động từ thiện. |
Công chúa Alice và hoàng tử Andrew có 5 người con, trong đó con trai út là hoàng tử Philip – sau đó được phong là Công tước xứ Edinburgh khi kết hôn với Nữ hoàng Elizabeth II.
Năm 1916, khi Pháp bắn phá Athens, bà và các con phải trốn dưới cung điện trước khi anh rể của bà là Vua Constantine I buộc phải thoái vị. Gia đình hoàng gia Hy Lạp sau đó phải chạy trốn sang Thụy Sĩ.
Năm 1920, Vua Constantine khôi phục lại quyền lực. Tuy nhiên, một Ủy ban Cách mạng đã buộc nhà vua phải ra khỏi Hy Lạp sau cuộc chiến Greco-Thổ Nhĩ Kỳ.
Hoàng tử Andrew bị bắt và sau một cuộc đảo chính đẫm máu, ông bị trục xuất. Cả gia đình ông buộc phải chạy khỏi Hy Lạp trên chiếc tàu hải quân Anh.
Vợ chồng công chúa Alice sau đó sống trong một căn nhà bên ngoài thủ đô Paris – nơi mà chồng bà tập trung hơn vào các công việc từ thiện và tôn giáo.
Mùa đông năm 1928, bà tin rằng mình nhận được những thông điệp thiêng liêng từ Chúa và được ban tặng năng lực chữa lành. Không lâu sau, bà bị suy nhược thần kinh vào năm 1930. Các chuyên gia y tá đồng ý với kết luận bà bị tâm thần phân biệt hoang tưởng.
Sau khi được chẩn đoán ở Berlin, bà được đưa tới phòng điều trị của bác sĩ Ludwig Binswanger ở Thụy Sĩ.
Nhà phân tâm học huyền thoại - Tiến sĩ Sigmund Freud lúc đó cho rằng ảo tưởng của bà có nguyên nhân là do sự thất vọng về tình dục.
Trong thời gian bà điều trị, các con gái bà đều kết hôn với các hoàng tử Đức.
 |
Công chúa Alice từng được chẩn đoán bị tâm thần phân biệt hoang tưởng. |
Sau khi điều trị ở Thụy Sĩ, công chúa Alice lại tiếp tục được đưa tới Italy điều trị trong một thời gian ngắn. Bà gần như cắt đứt mọi liên lạc với gia đình và dần trở nên xa cách với chồng.
Năm 1937, trong một vụ tai nạn hàng không, con gái bà – công chúa Cecilie qua đời, bà mới quay về tham dự tang lễ. Đến năm 1938, bà lại tới Hy Lạp để làm việc và giúp đỡ người nghèo, sống khiêm tốn trong một căn hộ nhỏ ở Athens.
Thế chiến thứ 2 bùng nổ, bà bắt đầu làm việc cho Hội Chữ thập đỏ, tổ chức việc nấu súp và đến Thụy Điển với lý do thăm gia đình để thu thập các vật tư y tế.
Athens được giải phóng vào tháng 10/1944 - thời điểm mà bà đã hết bánh mỳ, bơ và đã không được ăn thịt trong nhiều tháng, sống trong điều kiện rất tồi tàn.
Hi vọng được đoàn tụ cùng chồng, nhưng sau đó bà biết ông đã qua đời ở Monaco vào tháng 12/1944.
Năm 1947, bà trở về Anh để dự đám cưới con trai Philip với người thừa kế ngai vàng - công chúa Elizabeth.
Năm 1951, bà trở thành mẹ chồng của Nữ hoàng Elizabeth II sau khi Vua George VI qua đời. Trong lễ đăng quang, bà mặc trang phục của một nữ tu giống như khi tham dự lễ cưới của con trai.
Năm 1967, khi cuộc đảo chính diễn ra, bà đã rời khỏi Hy Lạp và chuyển đến sống ở Cung điện Buckingham cùng con trai Philip và con dâu - Nữ hoàng Elizabeth II.
 |
Công chúa Alice và con trai - hoàng tử Philip. |
Chỉ lấy một phòng trong cung điện, bà vẫn giữ lối sống giản dị, ăn mặc khiêm tốn, tuy nhiên bà có thói quen hút thuốc trong thời gian dài.
Trong thời gian ở Buckingham, bà đã có quãng thời gian tuyệt đẹp với con trai trong những khu vườn của cung điện.
Tháng 12/1969, bà qua đời tại đây, không để lại bất cứ tài sản gì vì bà đã cho đi tất cả.
Ban đầu, thi hài bà được chôn ở lâu đài Windsor, nhưng đến năm 1988, bà được chuyển tới Tu viện Thánh Mary Magdalene trên núi Olives (Israel) theo ý nguyện.

Tỷ phú 21 tuổi xuất thân trong gia đình hoàng gia ở Ấn Độ
Ở tuổi 21, Padmanabh Singh - vị 'vua' trẻ nhất của thành phố Jaipur, Ấn Độ - sở hữu khối tài sản 2,8 tỷ USD.
" alt=""/>Cuộc đời khác thường của mẹ chồng Nữ hoàng Elizabeth II