Người sáng lập Color Me: Từ mơ ước kiếm 10 triệu đồng đến doanh thu 200 triệu đồng/tháng
![]() |
Chàng sinh viên mê lập trình game đi dạy thiết kế
Sinh năm 1995 tại Quảng Trị,ườisánglậpColorMeTừmơướckiếmtriệuđồngđếndoanhthutriệuđồngthágia do la hom nay ngay từ những năm học cấp 3 Nguyễn Việt Hùng đã dành phần lớn thời gian cho môn Tin học. Với hơn chục giải thưởng lớn nhỏ, anh được đại học FPT tuyển thẳng cùng suất học bổng 140%.
Chàng sinh viên 9X rất mê lập trình game. Trong thời gian rảnh, anh thường mày mò viết game và mong muốn thành lập một công ty chuyên về lĩnh vực này. Tuy nhiên, kiếm đâu ra tiền để hiện thực hóa mơ ước lại là bài toán khó với Hùng khi đó.
Có cơ hội tham gia vào một số tổ chức, Hùng nhận thấy nhiều bạn sinh viên tại Hà Nội rất thích học thiết kế đồ họa nhưng học phí tại các trung tâm thường khá cao, khoảng 2,5 triệu-3 triệu/tháng. Vốn yêu thích mỹ thuật từ nhỏ và có khả năng thiết kế, Hùng hỏi một người chị làm marketing rằng “Nếu bây giờ em mở một lớp thiết kế với giá 500 nghìn đồng thì có ai đi học không? Người chị này trả lời “Không biết, nhưng mày mở thì chị đi học”. Thế là Hùng quyết định thử "làm liều xem sao".
“Khó khăn lớn nhất là tìm được những học viên đầu tiên vì khi ấy ngoài cái tên, Color Me không có gì cả. Tôi và những người bạn phải đến từng trường Đại học, dán poster khắp nơi, thậm chí trong cả nhà vệ sinh. Sau một thời gian, việc quảng cáo này cũng phát huy tác dụng. Khóa học đầu tiên ra đời với 3 lớp học cùng 45 học viên.”, Hùng nhớ lại.
Lúc đó, chàng sinh viên FPT chỉ tính toán đơn giản rằng với 45 học viên cùng mức học phí 500 nghìn đồng, mỗi tháng trừ chi phí, Hùng sẽ kiếm được 10 triệu đồng. Như vậy, sau 1 năm, anh sẽ có hơn 100 triệu đồng để lập công ty game.
Nghĩ là làm, từ thứ 2 đến thứ 6, Nguyễn Việt Hùng là cậu sinh viên chăm chỉ tại trường Đại học. Thứ 7 và chủ nhật, anh lại bắt xe bus từ Hòa Lạc vào nội thành Hà Nội để dạy thiết kế.
Sau thành công của khóa đầu tiên, Hùng tiếp tục mở khóa tiếp theo. Tuy nhiên, điều khiến anh bất ngờ nhất là chỉ trong một tuần mở đơn, đã có hơn 100 người đăng ký. Hùng nhận ra rằng thay vì mở một lớp học, anh có thể thành lập cả một trung tâm.
Với số tiền lãi hơn chục triệu đồng từ khóa học đầu tiên, Hùng và những người bạn của mình đi khắp Hà Nội, đến từng ngóc ngách để tìm thuê địa điểm, mua sắm bàn ghế và thiết bị.
Giống như hầu hết start-up khác, Hùng cũng phải vật lộn với hàng tá công việc trong giai đoạn đầu khởi nghiệp. Chàng trai trẻ quyết định bảo lưu việc học 6 tháng để xây dựng giáo trình, tuyển dụng nhân sự và hoàn thiện bộ máy vận hành của Color Me.
Sau 1 năm thành lập, đã có hơn 1.700 học viên tốt nghiệp từ các khóa thiết kế đồ họa do Hùng xây dựng. Color Me đang có 2 chi nhánh tại Hà Nội, 1 chi nhánh ở Hải Phòng. Trong thời gian tới, CEO 21 tuổi dự định sẽ tiếp tục mở thêm cơ sở tại Hà Nội và TP.HCM.
Hùng cho biết doanh thu của Color Me hiện nay đạt hơn 200 triệu mỗi tháng. Toàn bộ lợi nhuận được anh sử dụng để tái đầu tư và phát triển các hoạt động của trung tâm.
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Ethiopia vs Ai Cập, 4h00 ngày 22/3: Khó có bất ngờ
-
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Nhưng khi thấy một cơn mưa sắp kéo đến thì mình chỉ có thể tìm chỗ trú chứ làm sao ngăn được? Ngày phát hiện ra chồng mình ngoại tình, tôi đã giả câm, giả điếc để níu giữ cái gọi là hạnh phúc gia đình. Tôi cứ sống như con bù nhìn như thế cho đến khi nhỏ em gái gần như hét vào mặt tôi: “Bà làm vợ kiểu gì mà chồng có bồ nhí vẫn không hay biết thế? Hàng xóm người ta còn biết ổng thường hay ra vô nhà nghỉ nào mà bà còn ngồi ở đây nấu cơm?”.
Rồi không đợi tôi trả lời, nhỏ em cương quyết kéo tay tôi: “Đi, đi. Tui biết chỗ hai người đó. Tới bắt tại trận cho nhục mặt”. Tôi run rẩy lắc đầu. Thật không ngờ rằng, thái độ của tôi càng khiến cho cô em thêm phần cương quyết: “Không có gì phải sợ hết. Người nên sợ là con hồ ly tinh kia. Đi với em. Để em cào nát mặt nó ra. Phải cho nó bài học để nó đừng đi phá gia đình người khác nữa”. Khi nghe em gái nói thế, trong tim tôi đã bùng cháy ngọn lửa ghen tuông. Nhưng ngọn lửa chỉ leo lắt nên chưa kịp bùng lên đã bị dập tắt. Tôi rụt tay lại và nói như van nài: “Thôi em về đi. Để chị suy nghĩ”.
Bây giờ nhớ lại, tôi thấy lúc đó mình thật ngu ngốc. Thà cứ im lặng để giữ về phần mình sự cay đắng còn hơn để người đàn ông của mình nhận ra là vợ anh ta đã phát hiện sự thật. Tôi đã tính im lặng mãi miễn sao chồng tôi vẫn ở bên cạnh như trước đây là được. Nhưng dù tôi có chịu kiếp chồng chung thì liệu cô kia có chấp nhận hay không? Và sẽ ra sao nếu cô ta quyết chiếm chồng tôi làm của riêng?
Trước khi đưa ra quyết định, tôi bắt đầu thay đổi. Mỗi ngày tôi dậy sớm hơn và cố gắng nấu nhiều món ăn hơn. Ngoài ra tôi còn chăm chút lại dáng vẻ bên ngoài của mình và chịu khó “chiều” chồng hơn mỗi khi anh đòi hỏi. Tôi dường như cố gắng hết sức để chồng cảm thấy vui vẻ thoải mái khi quay về nhà.
Nhưng mọi nỗ lực níu kéo của tôi gần như vô vọng. Chồng tôi không nhận ra những thay đổi đó và anh ấy luôn hờ hững. Thậm chí cả ngày sinh nhật của con anh cũng không thèm về. Và chính lúc này đây, tôi mới thật sự giận dữ. Ngọn lửa đó phút chốc bùng lên mạnh mẽ, nó đốt cháy sự hèn nhát và nhu nhược trong tôi. Nó khiến tôi làm một việc mà trước đây chưa từng dám nghĩ đến, gọi điện cho chồng và kêu về nhà nói chuyện nghiêm túc.
Chưa đầy mười phút sau, chồng tôi xuất hiện trước cửa với vẻ mặt vô cùng lo lắng. Không vòng vo, tôi nói một cách dứt khoát: “Một là anh bỏ con kia. Hai là ly dị” Tôi buộc anh đưa ra câu trả lời ngay lập tức và sẽ không có cơ hội nào khác. Nhưng thật mỉa mai, câu trả lời tôi nghe được không như những gì tôi đã liệu tính: “Nếu em còn thương anh, thương con trai thì cho anh thêm chút thời gian nữa, để anh giải quyết mọi chuyện ổn thỏa rồi sẽ về lại bên cạnh em”.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet
Nghe chồng nói tôi gục xuống như thân chuối bị chặt. Ngay cả một lời nói dối để tôi vui anh cũng không nói. Anh muốn tôi thương anh vậy ai sẽ thương tôi, kẻ bị lừa dối và phản bội? Tôi mấp máy môi: “Tùy anh nhưng giải quyết cho sớm. Nếu không thì…” Và ngay đêm đó, trong điện thoại tôi hiển thị tin nhắn với giọng điệu đầy thách thức: “Chào chị. Em là người yêu của anh H. Vừa nãy, em có nghe anh H kể lại là chị bắt phải chọn giữa vợ và người yêu. Em nghĩ hay là chị nên buông tay để chúng em được chính thức đến với nhau. Em hứa sẽ chăm sóc tốt cho con trai của chị như là con ruột của mình”.
Ngay lập tức tôi gần như phát điên. Tôi quăng điện thoại vào mặt chồng và xé nát quần áo trong tủ đồ của anh ấy. Tôi cứ thế vừa khóc vừa gào. Tôi quậy phá bù lại cho những tháng ngày nhịn nhục.
Cuộc sống không bao giờ là dễ dàng và tôi đã chọn sai cách để giữ gìn hạnh phúc. Thay vì đối mặt thì tôi lại chọn cách trốn tránh. Tôi không chịu thừa nhận hôn nhân của mình đã bị phai nhạt theo thời gian. Sự êm đềm đã làm cho nó trở nên nhàm chán. Trong khi tôi yên phận thì chồng tôi lại thấy ngột ngạt và bắt đầu “dòm ngó” những của ngon vật lạ hấp dẫn bên ngoài. Nỗi đau của tôi. Bài học đắt giá của tôi đã giúp tôi bừng tỉnh và quyết đấu tranh đến cùng. Tôi không muốn đến lúc mất hết rồi mới hối tiếc trong muộn màng.
(Theo Minh Thùy/Phunuonline)" alt="Không biết ghen là… mất chồng">Không biết ghen là… mất chồng
-
Ảnh đồ hoạ: Hoàng Hiệp Ngược lại với xu hướng giảm nhẹ của xe trong nước, xe nhập khẩu lại tăng trưởng khá. Cụ thể, trong tháng 7, lượng xe nhập khẩu về nước ước đạt 17.000 chiếc với giá trị kim ngạch đạt 337 triệu USD. So với con số 15.890 chiếc và giá trị kim ngạch 310 triệu USD của tháng 6, ô tô nhập khẩu trong tháng 7 đã tăng 7,0% về lượng và tăng 8,7% về giá trị.
Cũng theo số liệu thống kê, tổng cộng số lượng ô tô nhập khẩu nguyên chiếc trong 7 tháng đầu năm 2024 ước đạt 91.585 chiếc với giá trị 1,888 tỷ USD. So với cùng kỳ năm 2023, con số này đã tăng mạnh 14,7% về lượng nhưng chỉ tăng nhẹ 0,7% về giá trị.
Lượng xe nhập khẩu trong tháng 7 tăng lên mức cao nhất từ đầu năm 2024 đến nay. Ảnh minh hoạ: MMV Giá trị trung bình đơn chiếc của xe nhập khẩu trong 7 tháng đầu năm chỉ đạt 20.600 USD/chiếc (xấp xỉ 520 triệu đồng/chiếc), giảm khoảng 12,5% so với cùng kỳ. Điều này cho thấy xu hướng của các nhà nhập khẩu ô tô trong thời gian đầu năm 2024 vừa qua là ưu tiên đưa về nước những dòng xe bình dân có giá trị thấp.
Bạn có góc nhìn nào về nội dung trên? Hãy để lại ý kiến dưới phần bình luận. Mời bạn đọc cộng tác, gửi tin bài về Ban Ô tô xe máy - Báo VietNamNet theo email: otoxemay@vietnamnet.vn. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Ô tô ngoại không ngừng tăng, Việt Nam chi hơn 1,5 tỷ USD nhập về trong nửa nămDù sức mua trên thị trường ô tô Việt đang chững lại nhưng ô tô ngoại vẫn ồ ạt đổ về. Chỉ trong trong nửa đầu năm 2024, đã có gần 75.000 chiếc xe nhập khẩu về với giá trị 1,547 tỷ USD. Xu hướng chính là những dòng xe giá rẻ." alt="Ô tô nhập khẩu tăng kỷ lục trong tháng 7 bất chấp tháng 'Ngâu' sắp đến">Ô tô nhập khẩu tăng kỷ lục trong tháng 7 bất chấp tháng 'Ngâu' sắp đến
-
Nhiều trẻ gặp bất ổn ngay trong gia đình (Ảnh minh họa).
Người mẹ trải lòng, vợ chồng chị có hai cậu con trai, cậu em dễ nuôi, dễ chịu bao nhiêu thì cậu anh bướng bỉnh, trái nết bấy nhiêu. Chị hiểu con cá tính, luôn muốn bảo vệ bản thân nên dễ đụng độ, gặp nhiều khó khăn. Vậy nhưng, bố và nhiều người thân trong gia đình như ông bà, cô chú "ác cảm" với cháu, luôn cho rằng cháu hư, nghịch, khó dạy...
Chồng chị thường xuyên chê bai, mắng mỏ con lớn với những lời lẽ rất khó nghe, đưa cậu bé ra so sánh với em trai, than thở "làm anh mà không được một phần em". Quan hệ hai bố con rất tệ, bố thất vọng về con, con uất ức với bố.
Bình thường, quan hệ hai bố con đã không mấy khi vui vẻ, trong thời gian phải ở nhà suốt mấy tháng vì dịch bệnh thì những va chạm thật sự bùng nổ. Con nghỉ học, bố mẹ ở nhà nhiều, đụng mặt nhau nhiều nên xung đột liên tục xảy ra.
Chồng chị khắt khe, áp đặt con phải thế này thế nọ, xưng "mày - tao" với đứa con nhỏ 11 tuổi. Còn con, cậu bé cũng cãi lại... Nhiều lần, mâu thuẫn của hai cha con kết thúc bằng những cái bạt tai của bố hoặc những tiếng quát thét, xỉ vả "tao không đẻ ra loại con này". Cháu hét vào mặt bố, nói ghét bố đủ kiểu.
Là vợ, là mẹ, chị Th. vô cùng bế tắc. Chị động viên, trò chuyện, mong con thông cảm cho bố nhưng không có nhiều tác dụng, cậu bé ghét bố và đặc biệt... ghét luôn cả em trai.
Chị bất lực không thể nào tìm được tiếng nói chung với chồng trong việc dạy con. Chồng chị bảo thủ, gạt hết mọi góp ý. Mặc cho chị chia sẻ, cá tính cộng thêm lứa tuổi đang có nhiều xáo trộn tâm lý của con có những khó khăn, cần "nắn dần", chồng chị nếu không quát mắng thì cũng quay sang mỉa mai, nói mẹ dạy con hư.
Với thái độ bất hợp tác của chồng, chị không biết làm cách nào để "cứu" con. Chị hoảng loạn khi nhìn thấy rõ những khủng hoảng, bất ổn của cậu bé vì nhiều tháng giam mình trong nhà.
Mới đây, hai bố con cãi vã, chồng chị bật ra câu nói độc địa "mày chết đi cho tao, tao chỉ có một đứa con thôi", cậu con cả đóng cửa một ngày trong phòng, không ra ngoài, không ăn không uống. Đến khuya, chị Th. mới dỗ được con ra ngoài, trò chuyện...
Lúc mẹ con ngồi thủ thỉ dưới bếp, cậu bé bất ngờ chạy lại lấy con dao gọt hoa quả, hai tay cầm dao, đưa ra phía trước mắt, vừa khóc vừa run rẩy: "Con ghét bố, con ghét em, mẹ ơi! Con không muốn sinh ra trong cuộc đời này". Chị Th. nhìn ánh mắt tức giận, uất ức của con sẫm lại trong tranh sáng tranh tối mà không khỏi rùng mình. Chị ôm chặt lấy con, hai mẹ con cùng khóc!
Quan hệ vợ chồng đã nhợt nhạt lâu nay, ở nhà nhiều đụng mặt nhiều, lại thêm vấn đề của con nên càng căng thẳng, nhiều đêm chị Th. nằm khóc, nghĩ đến việc ly hôn để con thoát được cuộc sống trong cảnh xung đột với bố.
Hoảng loạn không kém, chị Trần Thị Hà, ở Thủ Đức, TPHCM kể, chị vừa trải qua phen hết hồn hết vía khi cô con gái 8 tuổi tiết lộ "có khi con rất ghét mẹ, con muốn giết mẹ". Con bé vốn rất tình cảm nên chị không thể tưởng tượng nổi con có suy nghĩ đó, lời nói đó...
Người mẹ thừa nhận, vợ chồng chị bộn bề công việc, hai con nhốt mình trong nhà hơn nửa năm nay, không được chăm sóc đầy đủ.
Các cháu gắt gỏng, quấy, ăn ngủ rất khó khăn. Vừa chăm con vừa làm việc, chị mệt mỏi, căng thẳng nên cũng hay quát mắng, cáu gắt, có khi thiếu kiềm chế đánh con.
Trẻ "xả" được là... còn may!
Tại hội nghị "Chăm sóc sức khỏe thể chất, tinh thần cho trẻ em do tác động của dịch bệnh Covid-19" do Sở GD-ĐT TPHCM tổ chức, tiến sĩ, bác sĩ Phạm Phương Thảo - Phó Chủ nhiệm Bộ môn Giáo dục Sức khỏe Tâm lý y học, ĐH Y Dược TPHCM chia sẻ, có những bệnh nhân bà đang hỗ trợ điều trị tâm lý học lớp 8, lớp 9. Các cháu "nuôi hận" rất khủng khiếp với bố mẹ, các phụ huynh thì chỉ biết khóc hết nước mắt.
Trẻ em tại TPHCM theo bố mẹ về quê trong đại dịch Covid-19 (Ảnh: P.N).
Theo bác sĩ Thảo, trẻ gặp khó khăn về tâm lý sẽ có hai biểu hiện, có em thu mình lại, cũng có những em bộc ra bên ngoài bằng lời nói, hành vi.
"Khi các em xả ra, nói ra được là còn may. Trẻ bị dồn đọng bức xúc, tâm tư, tự chịu đựng, không bộc lộ còn nguy hiểm hơn nhiều, sau này có thể dẫn đến trầm cảm, lo âu. Lúc này, cha mẹ rất cần hiểu hành vi của trẻ không phải là bản chất của con mà là biểu hiện cho thấy con đang gặp khó khăn, cần được thông cảm, giúp đỡ", bác sĩ Phạm Phương Thảo khuyến cáo.
Bác sĩ Phạm Phương Thảo lưu ý, tình trạng cách ly, "đóng cửa" vì Covid-19 tác động vô cùng nguy hiểm lên trẻ em, thanh thiếu niên với những hậu quả bất lợi lâu dài. Các em mất kết nối bên ngoài, mất khung cảnh trường học, mất tương tác, thiếu vận động...
Và đặc biệt, trẻ phải đối mặt với nguy cơ tăng cao bị bạo hành ngay trong gia đình, trở thành nạn nhân của bạo lực ngay trong gia đình. Bao nhiêu khó khăn, bế tắc, khủng hoảng lúc này, người lớn có xu hướng trút lên trẻ nhỏ.
Đại dịch Covid-19 tràn qua, mọi cảnh cửa với thế giới bên ngoài của trẻ khép lại, lúc này chỉ còn môi trường gia đình. Ngôi nhà được xem là mái ấm, nơi an toàn nhất cho trẻ lúc này nhưng nhiều khi lại chính là nơi khủng bố nhất mà người khủng bố trẻ chính là bố mẹ, theo bác sĩ Nguyễn Phương Thảo.
Phụ huynh thương con nhưng nhiều người không biết cách nắm bắt tâm lý, chia sẻ, hỗ trợ con mà biến trẻ trở thành nạn nhân của bạo lực. Nhiều người khi trưởng thành gặp vấn đề tâm lý xuất phát từ... bố mẹ.
Một chuyên gia tâm lý TPHCM cho biết, nhiều vấn đề của chúng ta, của con trẻ không phải do Covid-19 trực tiếp gây ra. Nhưng dịch bệnh như chất xúc tác khoét sâu, làm rõ những bất ổn có sẵn, phơi bày trần trụi nhất trong các mối quan hệ, kể cả quan hệ ruột thịt.
"Nhiều phụ huynh mất con từ chính cách giao tiếp của mình với trẻ. Nhiều vấn đề của trẻ nhưng người cần "điều trị" không phải các em mà là chính bố mẹ", ông nhấn mạnh.
Trước thực trạng trẻ chịu tác động nặng nề từ dịch bệnh, Phó Giám đốc Sở GD-ĐT TPHCM Dương Trí Dũng chia sẻ, công tác tư vấn tâm lý học đường sẽ là nội dung quan trọng ngành giáo dục tập trung thực hiện trong năm học này. Trong đó, hoạt động này cần nhất sự kết nối từ bố mẹ, giáo viên và cả chuyên gia tâm lý để hỗ trợ các em.
Theo Dân Trí
Đừng yêu con sai cách
Hành trình làm cha mẹ đi kèm vô vàn sự hy sinh không tên khi bạn sẵn sàng đặt lợi ích, hạnh phúc gia đình lên trên hết. Vì lẽ đó, chúng ta luôn mong nhận lại tình cảm trân trọng từ người thân, đặc biệt là con cái.
" alt="Rụng rời khi con trai lớp 5 cầm dao, run rẩy khóc: 'Con ghét bố, ghét em!'">Rụng rời khi con trai lớp 5 cầm dao, run rẩy khóc: 'Con ghét bố, ghét em!'
-
Nhận định, soi kèo Real Salt Lake vs Dallas, 08h30 ngày 23/3: Dallas hát khúc khải hoàn
-
Tôi làm giáo viên, sống trong nghề tới nay đã 15 năm, nên tôi hiểu câu chuyện "Thưởng Tết giáo viên 'hai kg đường, một lít dầu ăn'" như chia sẻ của tác giả Do Vo Than là hoàn toàn đúng thực tế ngày nay. Chuyện được thưởng một tháng lương như một số người nghĩ thì cả trăm trường may ra có một. Thậm chí, đến tận bây giờ mà rất nhiều trường tôi biết vẫn thưởng Tết cho giáo viên không quá 500.000 đồng. Cách đây 15 năm, tôi vào biên chế với mức lương 1,7 triệu đồng. Đến dịp Tết, tôi chỉ được nhận trợ cấp vỏn vẹn 250.000 đồng. Tôi xin nhấn mạnh là trợ cấp chứ không được xem là thưởng Tết. Nghe anh em đi trước nhắc nhở, nên tôi đi mua quà Tết biếu ba sếp hết tổng cộng 700.000 đồng. Gom hết phần lương và trợ cấp còn lại, tôi đưa mẹ một ít tiêu Tết. Cuối cùng, bản thân chẳng còn lại bao nhiêu tiền nên muốn mua cái gì hay đi đâu tôi cũng phải cân nhắc rất kỹ, lo không đủ tiền để sống hết tháng hai.
Sau cái Tết đó, tôi quyết định rời khỏi biên chế và tìm đến các trường tư có thu nhập cao hơn, nhường suất biên chế của mình cho ai cần (giống như người ta vẫn hay nói theo kiểu phũ phàng: "Không làm được thì nghỉ cho người khác làm"). Tôi còn không lo nổi cho bản thân mình thì còn lo được cho ai. Con mọi người cần được giáo dục tốt, nhưng con tôi mới là đứa trẻ tôi cần quan tâm đầu tiên.
Tôi nghĩ rằng, nghề nghiệp có thể bạn không quyết định được (vì nghề chọn người) nhưng nơi làm việc là thứ bạn hoàn toàn quyết định được. Hãy mạnh dạn bước sang môi trường tư thục hoặc cao hơn là các trường chất lượng cao, trường quốc tế, để có thể đàng hoàng nhận được mức lương xứng đáng 20 đến 30 triệu đồng. Khi đó, có thưởng Tết hay không cũng không quan trọng nữa.
>> Tôi không trông đợi thưởng Tết
Ở đây, tôi xin nhấn mạnh một điều rằng người giáo viên kêu lương thấp không có gì là sai trái. Có những trường phúc lợi tốt cho giáo viên, có trường không, nhưng thực tế là số trường cho giáo viên được một chế độ lương thưởng tốt là không nhiều. Ở những nơi đó, tính cạnh tranh càng cao hơn, nên một là bạn phải thật giỏi, hai là mất tiền mới chạy vào được.
Tôi trước kia có biên chế ở trường điểm (tôi đỗ do đủ điểm xét công chức) nhưng tôi vẫn bỏ ngang vì không chịu nổi. Các bạn ở bên ngoài đôi khi chỉ ngồi và tưởng thôi, chứ đến giáo viên ở Hà Nội có khi tết cũng chẳng có gì chứ đừng nói là ở các địa phương. Tôi thường không gọi mấy khoản mình nhận dịp Tết là thưởng mà chỉ coi là trợ cấp vì vỏn vẹn vài đồng bạc chẳng đủ để tiêu gì. Trong khi đó, ở các trường thực sự có thưởng Tết cho giáo viên lại đa phần là trường song ngữ, trường chất lượng cao.
Có thể nói, thực tế mức lương và thưởng của giáo viên công lập ở ta vô cùng bèo bọt. Dù có cảm thông hay không thì chúng ta cũng không thể phủ nhận thực tế đó. Bạn có quyền nói "ai chê lương thấp thì nghỉ việc", nhưng tôi tin chắc nó không thể khiến các giáo viên giỏi trụ lại lâu hơn với môi trường giáo dục công lập. Người tài vẫn sẽ lần lượt rời đi nếu xã hội không thay đổi cái nhìn và có những đãi ngộ xứng đáng với những người làm giáo dục.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt="Thưởng Tết 250.000 đồng khiến tôi bỏ biên chế giáo viên">Thưởng Tết 250.000 đồng khiến tôi bỏ biên chế giáo viên
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Atletico Nacional vs Independiente Medellin, 05h45 ngày 24/3: Đối thủ khó chịu
- Số phận đã đẩy tôi vào một cuộc tình quá oan nghiệt
- Làm bánh mì kẹp salad gà cho bữa sáng
- Biển số ngũ quý 9 của TP. HCM 51D
- Nhận định, soi kèo Vancouver Whitecaps vs Chicago Fire, 09h30 ngày 23/3: Duy trì mạch toàn thắng
- Hai cầu thủ hạng Nhất đánh nhau bị cấm 4 trận
- Tình và tiền từ bài học của bố
- Kết quả bóng đá Liverpool 4
- Nhận định, soi kèo Minnesota Utd vs LA Galaxy, 3h30 ngày 23/3: Tiếng vọng từ quá khứ
- 'Trưởng thôn Văn Hiệp' được xét đặc cách danh hiệu NSƯT
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Georgia vs Armenia, 21h00 ngày 23/3: Thể hiện đẳng cấp
- Chuẩn bị cho thế hệ trẻ những công việc của tương lai
- Tuyệt phẩm vô lê gieo sầu cho Argentina
- Cựu bộ trưởng tài chính Mỹ cảnh báo cú sốc lạm phát thời ông Trump
- Nhận định, soi kèo Uruguay vs Argentina, 06h30 ngày 22/3: Mất Messi, mất hết
- FE CREDIT mang Tết ấm đến vùng cao
- 'Anh yêu đã ngủ chưa?'
- Khủng hoảng sau sinh vì bố mẹ chồng khắt khe, hờ hững
- Siêu máy tính dự đoán Uruguay vs Argentina, 06h30 ngày 22/3
- Người lớn tuổi làm gì hạn chế ngã khi chóng mặt?
- 'Rất vô lý khi chung cư tăng giá chỉ vì có sổ hồng'
- Bệnh cúm gia cầm A(H9) nguy hiểm như thế nào?
- Soi kèo góc Gwangju vs Pohang Steelers, 14h00 ngày 22/3
- Huawei Việt Nam tặng 100 bộ trạm sạc dự phòng cho các trường vùng xa
- Bộ trưởng VH
- Chị em nào muốn đẹp mỗi tháng đôi lần nên ăn món này
- Nhận định, soi kèo Vancouver Whitecaps vs Chicago Fire, 09h30 ngày 23/3: Duy trì mạch toàn thắng
- Mỗi năm VN có 17.000 bệnh nhân ung thư phổi tử vong
- Cách kết hợp khoai tây và thịt bò kiểu mới
- Bầu cử tổng thống Mỹ 2024: Milwaukee thắt chặt an ninh giữa áp lực bang chiến trường
- 搜索
-
- 友情链接
-