1.jpg
Model này có giá hơn 800 USD. " />

Laptop Lenovo IdeaPad U350 siêu mỏng

Thời sự 2025-01-27 17:05:27 6
êumỏnewcastle – man city
1.jpg
Model này có giá hơn 800 USD.
本文地址:http://casino.tour-time.com/html/050d899895.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Sông Lam Nghệ An vs Becamex Bình Dương, 18h00 ngày 23/1: Bất phân thắng bại

Những chú chó robot Aibo thông minh của Sony do phòng thí nghiệm sinh vật số của hãng tạo ra và giới thiệu vào năm 1999. Chúng có thể di chuyển trên sàn nhà và có thể biểu lộ các cảm xúc, vui, buồn, tức giận, ngạc nhiên, khiếp sợ và không thích. Chúng có giá 2.500USD. Những chú chó Aibo thường được các chủ nhân yêu thích nhưng rào cản về giá đã ngăn cản sản phẩm này trở nên phổ biến và chinh phục thế giới. Sony đã kết thúc dự án này sau khi cơ cấu lại công ty trong thời gian gần đây.

Sony Vaio MusicClip

1.jpg.jpg

Sony đã tạo ra thị trường âm thanh di động vào năm 1979 khi hãng ra mắt thương hiệu Walkman. Sau đó, Sony đã đè bẹp Apple trong thị trường nhạc số nhưng sản phẩm đầu tiên của hãng đã bị thất bại. Sai lầm lớn nhất của hãng là dựa vào ATRAC, một định dạng tệp tin độc quyền được sử dụng với các đĩa MiniDisc của hãng. Sau năm 2000, nhạc số đã được dùng để chia sẻ và có định dạng MP3. Sự ghép đôi không tương xứng này đã tạo nên rắc rối cho Sony. Hơn nữa, bộ phận PC VAIO của hãng đưa ra sản phẩm (gồm MusicClip) cạnh tranh với máy nghe nhạc Walkman. Đây chính là sai lầm tự tạo của Sony trong lĩnh vực này.

Sony e-Villa

1.jpg.jpg

Năm 2001, nhiều hãng đã đánh cượ́c vào thiết bị Internet- thiết bị đầu cuối để truy cập Internet và lướt web. eVilla của Sony là sản phẩm có chức năng đó. Với màn hình CRT 15-inch và modem dial-up 56kb/giây. Chúng được thiết kế có khả năng truy cập vào email và web. Nhưng sản phẩm xuất hiện khi có nhiều đối thủ cạnh tranh đã có mặt trên thị trường và nhiều người tiêu dùng quyết định mua PC mới. Do đó, chưa đầy 3 tháng bán ra thị trường, Sony đã dừng sản phẩm này.

Airboard

1.jpg.jpg

Xuất hiện 10 năm trước khi người dùng quen với việc xem truyền hình trên máy tính bảng iPad, Airboard của Sony đã cung cấp cho người dùng khả năng truy cập tới web và email. Máy tính bảng Airboard có màn hình 10-inch và kết nối qua Wi-Fi tới một trạm cơ bản gồm kết nối Interent và bộ điều hướng TV. Thậm chí chúng có thể chạy đa tác vụ nhờ chức năng hình ảnh trong hình ảnh TV. Nhưng Airboard chưa bao giờ thâm nhập sâu vào người tiêu dùng và nhiều người nhầm lẫn chúng không khác gì TV di động đắt tiền.

Qualia

1.jpg.jpg
">

Những sản phẩm thất bại nặng nề nhất của Sony

Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs Ipswich Town, 22h00 ngày 25/1


"A, điều đó chứng minh em vẫn còn chưa trưởng thành hết." Liễu Hạ Niên đang rửa mặt ngẩng đầu lên nói, trêи mặt đầy nước, mắt cô híp lại, chỉ có thể lờ mờ nhìn người đang mặc áo ngủ màu hồng phấn ngồi trước gương.

"Là mụn, không phải mụn mọc khi dậy thì." Trần Mặc Nhiễm chỉnh lại.

Liễu Hạ Niên ngửa đầu, lau mặt, những giọt nước dư thừa chảy xuống qua khe hở giữa những ngón tay của cô, chảy xuống gò má rồi đi xuống cổ, chạy dọc khắp thân thể. Khuôn mặt được gió thổi tới, khiến hơi nước bốc hơi mang theo nhiệt lượng, mang lại một cảm giác lành lạnh thật thoải mái. Liễu Hạ Niên mở mắt ra, thấy Trần Mặc Nhiễm đang bĩu môi trước mặt mình.

"Mụn quan trọng lắm sao?" Liễu Hạ Niên nhướng mày, vẻ mặt mười phần tàn bạo, một giọt nước còn sót lại trượt xuống bên mặt, cứ như giọt sương đọng lại trêи lá sen. Trần Mặc Nhiễm thích nhìn vẻ mặt đó của Liễu Hạ Niên, khuôn mặt trung tính rất dễ khiến người ta động lòng.

"Rất quan trọng." Trần Mặc Nhiễm vừa thưởng thức vẻ mặt đó, vừa cố chấp đáp.

"Quan trọng đến mức nào?" Liễu Hạ Niên lại không cho là đúng.

"Nhảm nhí, đến hai mươi mốt tuổi mặt mới bắt đầu mọc cục mụn đầu tiên trong đời, hơn nữa lại là ở nơi dễ thấy như mũi, theo chị có thực đáng sợ không?" Trần Mặc Nhiễm nói một hơi, mặt đỏ ửng lên, làn da trắng nõn hiện lên một lớp trân châu màu hồng nhạt.

Liễu Hạ Niên ngoắc, nói: "Lại đây."

Trần Mặc Nhiễm lề mề đi lại gần từng bước, Liễu Hạ Niên nói tiếp: "Gần đến khi em bĩu môi là đã có thể hôn tôi là được."

Trần Mặc Nhiễm ngượng ngùng, xấu hổ nhấc chân, từ từ đi đến trước mặt nàng, hình dung khoảng cách bĩu môi là hôn được Liễu Hạ Niên, nhưng dù nàng có cố đến đâu thì môi chỉ chạm được vào cằm Liễu Hạ Niên, vì Trần Mặc Nhiễm thân cao chỉ đến mức đó mà thôi.

Liễu Hạ Niên một tay chống trêи bồn rửa mặt, một tay ôm vai Trần Mặc Nhiễm, cúi người xuống, hôn phớt qua vành môi đang vểnh lên đối diện. Trần Mặc Nhiễm bĩu môi ra hết cỡ.

Liễu Hạ Niên cẩn thận quan sát những nốt mụn dậy thì mà Trần Mặc Nhiễm bảo là hai mươi mốt tuổi mới xuất hiện.

Liễu Hạ Niên lui mặt lại, chừa ra một khoảng cách nhỏ, môi Trần Mặc Nhiễm bĩu ra cứ như mũi heo.

Ngón tay Liễu Hạ Niên nhéo mũi nàng, nói: "Nhỏ đến mức mắt thường nhìn không thấy."

"Chị thấy mà!" Trần Mặc Nhiễm kiên trì bảo vệ quan niệm những nốt mụn này cực kỳ quan trọng.

"Tôi không thấy gì hết." Khi Liễu Hạ Niên nói câu này vẻ mặt rất nghiêm túc, ánh mắt nhìn thẳng Trần Mặc Nhiễm, tràn ngập sức thuyết phục.

"Khi luật sư gạt người mắt không hề chớp hay sao?"

"Trêи thực tế nói như thế là sai, nếu em muốn biết người đó có đang nói dối không thì nên đặt tay lên ngực người đó, xem xem tim người ta có đang đập nhanh không." Liễu Hạ Niên nghiêm trang chỉ bảo Trần Mặc Nhiễm, tay bắt lấy tay em ấy, kéo chúng vào bên trong chiếc áo T sơ mi màu đen, cho nó sờ soạng bên trong.

Hướng lên trêи một chút là xương sườn của Liễu Hạ Niên, lướt qua ba bốn xương sườn là khu vực đồi núi phập phồng bằng phẳng như vùng Giang Nam, nơi đó có hai quả đồi, mềm mại và nóng hầm hập cứ như bánh mỳ, Trần Mặc Nhiễm tham lam mở ra năm ngón tay, bắt lấy quả đồi bên trái.

Chủ nhân Liễu Hạ Niên của chúng nhíu mi lại, nói: "Bác sĩ, em đang quấy nhiễu tình ɖu͙ƈ a. Tôi có thể đến toà án kiện em đó."

Trần Mặc Nhiễm nhịn không được bật cười ra tiếng, vì Liễu Hạ Niên nói một câu nực cười như vậy mà nét mặt vẫn nghiêm trang và nghiêm túc được, khiến câu nói đó gây tương phản, càng làm cho người khác buồn cười hơn.

"Chị phát triển rất kém a, nhìn xem, bộ ngực bằng phẳng như vậy, sao có nhiều sữa nuôi sống tiểu hài tử được."

"Vậy phải lớn giống em mới được à?" Liễu Hạ Niên nhướng mày lần thứ hai, Trần Mặc Nhiễm nghe xong trong lòng rung động không thôi.

"Hai chúng ta chỉ cần một người ngực đại là đủ rồi, không phải sao?" Liễu Hạ Niên bình tĩnh phân tích.

"Mời phát biểu lý do, nhớ phải đầy đủ."

"Nói thí dụ như nếu cả hai chúng ta ngực đều đại thì không phải không ôm chặt nhau được sao, còn có…"

Liễu Hạ Niên ngả đầu nghiêng mười độ, Trần Mặc Nhiễm vừa nhìn đã biết cô muốn làm cái gì, liền hé miệng ra đón lấy, tư thế và động tác này đã trở thành phản xạ có điều kiện, đã ăn sâu vào chuỗi DNA, xuất phát từ bản năng của hai nữ nhân.

Đầu lưỡi hai người quấn lấy nhau như dây thừng ba bốn vòng, đang chìm đắm vào thế giới riêng thì lại có người ấn chuông đánh vỡ thế giới đó.

"Có người!" Liễu Hạ Niên nghe thấy tiếng chuông, thu hồi đầu lưỡi đang tung hoành ngang ngược trong miệng Trần Mặc Nhiễm lại, nhưng lại bị Trần Mặc Nhiễm cuốn lấy. Trần Mặc Nhiễm đưa tay ra, ôm chặt lấy thân thể của cô, hàm hồ nói: "Đừng động đậy."

"Như vậy không tốt đâu." Liễu Hạ Niên không chủ động đáp lại, cũng không đẩy Trần Mặc Nhiễm ra. Cô chờ Trần Mặc Nhiễm hôn đủ rồi, thu hồi đầu lưỡi đã tạm thỏa mãn của em ấy lại, ɭϊếʍ đôi môi đã ướt sũng, nói: "Có thể ra mở cửa được rồi đó."

Giữa bờ môi hai người xuất hiện một làn tơ màu bạc, rất nhanh đã đứt ra, Trần Mặc Nhiễm có vẻ ngượng ngùng và bảo thủ, Liễu Hạ Niên lại thích dáng vẻ tiểu nữ nhân đó của em ấy.

Liễu Hạ Niên cười nhạt, ngón cái lau nước miếng đang chảy từ khóe môi của người kia. Chuông cửa bên ngoài cứ như đang gọi hồn thúc giục không ngừng, khiến người nghe buồn bực bất an, tiếng chuông cửa dồn dập khiến Liễu Hạ Niên thoáng nhăn mày, khi ra mở cửa vẫn duy trì vẻ mặt như vậy.

Người ngoài cửa là người cô trăm triệu không ngờ tới: Phương Tiểu Minh, khuôn mặt trắng nõn của cậu ta cười thật tươi, ánh mắt tỏa sáng. Liễu Hạ Niên hiểu rõ tính của cậu ta, vẻ mặt này là cậu ta có chuyện muốn xin xỏ cô đây.

Thân thể Liễu Hạ Niên chặn trước cửa, không cho hắn đi vào, thể hiện rõ thái độ muốn cự tuyệt.

Phương Tiểu Minh thành khẩn: "Tôi chưa quên việc tôi đã chia tay Nhiễm Nhiễm đâu."

Những lời này cứ như một đoạn băng cứ lặp đi lặp lại mãi, Liễu Hạ Niên vừa nghe thấy câu này đã mở cửa rộng ra, nói: "Vào đi."

Phương Tiểu Minh đi vào, kéo theo một valy hành lý, để nó dựa một bên vào tường. Phương Tiểu Minh đầu tiên nhìn xung quanh căn phòng, phát hiện nơi nơi đều có dấu vết của Trần Mặc Nhiễm, trêи vách tường còn có ảnh chụp của cô ấy, trêи TV đầy những cô búp bê bằng rối, những thứ này một người trưởng thành như Liễu Hạ Niên sẽ tuyệt đối không bao giờ đụng tới, trêи kệ TV còn có một cuốn tiểu thuyết ngôn tình (*), bìa sách có một cô gái chibi mở mắt thật to nhìn hắn.

Ngay cả trong không khí đều đầy hương vị của Trần Mặc Nhiễm.

Hương vị của Liễu Hạ Niên mang theo một chút cảm giác trung tính mát lạnh mang đầy mùi hương bạc hà, vừa kiêu ngạo vừa nội liễm, còn hương vị của Trần Mặc Nhiễm là hương hoa ngọt ngào vô cùng sinh động, tản khắp chung quanh, ngay cả màu nước hoa nàng dùng cũng có màu phấn hồng.

"Nơi này thật giống một gia đình a!" Phương Tiểu Minh nhận xét.

Nghe như thế Liễu Hạ Niên cũng quay đầu lại, thản nhiên mỉm cười, ý tứ hàm xúc trong đó không cần nói ai cũng biết.

Đây là gia đình của nàng và tiểu nữ nhân kia, không chỉ đơn giản là một ngôi nhà để che gió che mưa, nơi này còn đầy hương vị của một gia đình.

">

Truyện Khi Cup A Gặp Cup C

友情链接