您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Matt Law dự đoán Pháp vs Đan Mạch, 1h45 ngày 4/6
NEWS2025-03-24 11:47:37【Thế giới】8人已围观
简介ựđoánPhápvsĐanMạchhngàâm lịch hôm nay bao nhiêu Ẩn Danh - 02/06/2022 15:3âm lịch hôm nay bao nhiêuâm lịch hôm nay bao nhiêu、、
很赞哦!(782)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Serbia vs Áo, 0h00 ngày 24/3: Chủ nhà gặp khó
- Tâm sự của người vợ chán nản người chồng keo kiệt
- Ngôi nhà kỳ lạ nằm dưới tảng đá nặng 850 tấn giữa sa mạc rộng lớn
- Cái giá đáng sợ sau mối tình một đêm với chị đồng nghiệp công ty
- Nhận định, soi kèo Scotland vs Hy Lạp, 0h00 ngày 24/3: Kịch tính
- Chứng khoán hôm nay 15/10: Cổ phiếu chứng khoán gây áp lực cho thị trường
- 5 thói quen ăn sáng ảnh hưởng đến tuổi thọ
- Lý do Toyota Vios thường nằm top bán chạy tại Việt Nam
- Nhận định, soi kèo Stupcanica vs Tomislav, 21h30 ngày 23/3: Ngày thăng hạng đã gần
- 5 công viên, vườn thực vật hút du khách ở Brisbane, Australia
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Pháp vs Croatia, 02h45 ngày 24/3: Khó đấy!
Chị Nguyễn Thị Lan, làm nhân viên căng tin ở Bệnh viện quận Thủ Đức (TP.HCM). Tám giờ sáng ngày 16/8, trong lúc dọn dẹp, chị nhặt được chiếc ví của ai đó đánh rơi dưới nền nhà.
Mở chiếc ví ra xem, chị thấy có đầy đủ giấy tờ, thẻ ngân hàng của một người có tên Bình Luận và gần 4 triệu đồng tiền mặt. Ngay lập tức, chị trình báo sự việc với ban lãnh đạo bệnh viện để tìm người đánh rơi trả lại.
Số tiền gần 4 triệu đồng của anh Bình Luận chuẩn bị lo cho người thân đang nằm viện. Ảnh: BVCC. Bệnh viện quận Thủ Đức cho biết, sau khi chị Thủy trình báo, bệnh viện đã xem lại camera và phát loa thông báo tìm người đánh rơi. Sáng 17/8, anh Bình Luận đã đến căng tin, xác nhận anh đánh rơi ví khi đến đây mua đồ cho người thân đang điều trị bệnh.
Sau khi đối chứng thông tin, phía bệnh viện khẳng định, chiếc ví là của anh Luận nên đã trả lại cho anh.
Nhận lại chiếc ví đã đánh rơi, anh Luận vừa vui vừa xúc động. “Tôi rất cảm kích và biết ơn việc làm của chị Lan”, anh Luận nói.
Chị Lan trả lại chiếc ví cho anh Bình Luận. Ảnh: BVCC. Sau khi nhận lại chiếc ví, anh có nhã ý tặng lại chị Lan chút tiền, nhưng chị kiên quyết từ chối. Chị cho biết, đây là hành động nhỏ, cũng như công việc chị đang làm hằng ngày.
“Anh Bình Luận còn phải lo các chi phí cho người thân đang nằm viện. Nếu tôi mất giấy tờ cũng sẽ lo lắng như anh ấy”, chị Lan nói. Chị cũng không quên chúc anh Bình Luận cùng người thân sớm xuất viện.
Món quà quản lý khách sạn tặng trẻ em nghèo
Những chiếc xe đạp cũ, rỉ sét nhiều người mang bỏ, anh Trần Quyết Thắng, 30 tuổi, xin về thay phụ kiện, sơn sửa thành mới tặng những em bé có hoàn cảnh khó khăn.
">Nhặt được 4 triệu đồng, nữ nhân viên căng tin bệnh viện tìm cách trả lại
Tôi sinh ra ở vùng ven của Hà Nội, gia đình làm trang trại chăn nuôi nên kinh tế khá giả. Sau này, tôi thi đỗ đại học ngành nông nghiệp với mong muốn tiếp nối nghề của bố mẹ.
Tốt nghiệp, dự định về quê lập nghiệp năm nào đành bỏ dở khi tôi kết hôn với người đàn ông ở phố cổ. Anh làm nghề tài xế giao hàng cho công ty thực phẩm sạch.
Ảnh: Nguyễn Tấn Vinh Chúng tôi gặp nhau trong một hội chợ nông sản và nảy sinh tình cảm. Chồng tôi từng có một đời vợ nhưng sớm đứt gánh giữa đường. Vợ cũ anh sang nước ngoài lao động rồi đi bước nữa với người chồng bản địa.
Chồng tôi nhận trách nhiệm nuôi dạy con. Anh và vợ cũ chỉ sinh được một cậu con trai.
Cháu bị khủng hoảng chuyện của bố mẹ nên mắc chứng trầm cảm nhẹ. Sáu tháng một lần, anh lại đưa con đến bác sĩ thăm khám.
Thời gian mới hẹn hò, anh không giấu chuyện gia cảnh của mình, nhiều lần mời tôi về nhà chơi.
Nhà anh ở phố cổ sầm uất nhưng diện tích chưa đầy 20m2 cho 4 người ở, mọi vật dụng sinh hoạt, bếp nấu để chung cùng với chỗ ngủ.
Mỗi tối, mọi người kéo ri-đô ngăn đôi nhà. Một bên là bố mẹ anh nằm, một bên là anh và con trai.
Ngày xưa, vợ cũ của anh vì không chịu được cảnh sống ra đụng, vào chạm nên quyết tâm ra đi.
Cách đây vài năm, cả ngõ anh ở vẫn dùng vệ sinh chung nhưng hai năm nay, anh cơi nới được một phần diện tích nhỏ, làm thêm nhà vệ sinh riêng.
Tôi cảm thương hoàn cảnh của anh, thường xuyên qua lại giúp đỡ việc lặt vặt.
Năm đó, tôi về làm dâu nhà anh trong sự ngỡ ngàng của bạn bè. Ai cũng nghĩ tôi có nhan sắc, có học thức sẽ kiếm được người chồng khá giả hơn.
Một số người lại chê trách tôi đâm đầu vào chỗ khổ chỉ vì cái mác phố cổ. Tôi bỏ ngoài tai mọi lời đàm tiếu, dành tâm sức vun vén tổ ấm nhỏ.
Khi chúng tôi kết hôn, con trai anh mới 10 tuổi. Tôi chấp nhận kế hoạch 3 năm để dành thời gian chăm sóc con chồng.
Căn nhà vẫn chia đôi bằng ri-đô. Con riêng của chồng sang nằm với ông bà nội, vợ chồng tôi ngủ một bên.
Tôi cũng thấy bí bách, chật chội nhưng nghĩ đây là con đường mình tự lựa chọn nên cố gắng chịu đựng.
Thế nhưng, gần đây tôi bắt đầu thấy chán nản. Con trai chồng đến tuổi dậy thì, cháu biết tò mò về những vấn đề tâm sinh lý.
Vài lần, tôi thức dậy lúc nửa đêm, thấy cháu trằn trọc chưa ngủ. Tôi vén ri-đô, ngó sang nhắc con đi ngủ giữ sức khỏe.
Chẳng ngờ, tôi phát hiện thằng bé đang xem một số clip nhạy cảm trên mạng bằng điện thoại. Chiếc điện thoại này chồng tôi tặng con hôm sinh nhật.
Tôi khuyên chồng nên dành thời gian trò chuyện và hướng dẫn con đối mặt với các vấn đề của tuổi mới lớn. Dẫu sao, anh là đàn ông, sẽ dễ nói chuyện với con hơn. Chồng lại bảo thủ, anh gần như phó mặc mọi việc dạy con cho tôi.
Với sự việc như vậy, nhẽ ra anh cần điềm tĩnh, giáo dục con nhẹ nhàng để thằng bé hiểu. Chồng tôi lại cư xử cực đoan, đánh con một trận đòn đau rồi tịch thu luôn chiếc điện thoại.
Thằng bé càng lớn càng bướng và lầm lỳ. Cháu nghĩ do tôi mách lẻo nên bố mới đánh nó. Đêm nào cháu cũng thức đến 4 giờ sáng.
Từ chỗ quý mến tôi, thằng bé trở nên bất cần, ghét mẹ kế ra mặt. Nhiều hôm tôi nấu nướng, phần cơm cháu cũng không ăn. Bà nội phải dỗ dành, nấu cho cháu bát mì tôm. Mẹ chồng tôi bênh cháu nội, chỉ trích con dâu đủ điều.
Quãng thời gian này tôi mới mang bầu, tinh thần mệt mỏi. Mẹ chồng tôi mắc chứng ngủ ngáy, đêm đến tôi bị ảnh hưởng tiếng ồn, mãi mới chợp mắt được.
Tôi bàn với chồng về nhà ngoại ở tạm, căn nhà này để bố mẹ chồng và thằng bé sống cho thoải mái. Cuối tuần hai vợ chồng về thăm ông bà và cháu.
Sang năm, bố mẹ tôi bán được đất, tôi sẽ vay mua căn hộ chung cư 2 phòng ngủ, đón ông bà với thằng bé sang ở cùng.
Chồng tôi nói đã quen với nếp sống ở đây, giờ về quê vợ cách trung tâm thành phố 30 km, anh sẽ khó thích nghi. Chồng tôi cũng bày tỏ quan điểm không thích dựa dẫm bên nhà ngoại, như vậy sẽ khiến anh mất thể diện.
Hiện vợ chồng tôi cãi vã liên tục, ngày nào cũng căng thẳng vì bất đồng.
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Chồng tôi ‘từ mặt’ cả nhà vợ vì món nợ 10 triệu đồng
Lúc vay tiền, em gái tôi hứa lên hứa xuống sẽ trả đúng hạn. Vậy mà đến lúc chúng tôi cần, em lại quay ngoắt đi, không chịu trả.
">Chuyện khó nói của nàng dâu phố cổ sau tấm ri
Khoảng mười năm trước, khi Facebook hay YouTube chưa phải là vấn đề nổi cộm như hiện nay, loại website phổ biến mà nhiều người hay truy cập là các forum (diễn đàn) mua bán và các trang tổng hợp tin tức, đọc báo giùm bạn... Tới nay, chúng không còn nhiều vì Facebook và YouTube đủ sức đáp ứng cả hai nhu cầu trên.
Mức sống được cải thiện, tốc độ Internet đã tốt hơn giúp chúng ta tiếp cận thông tin trên mạng dễ dàng hơn. Nhưng trong khi một số ít hưởng lợi từ Internet, nhờ các kênh mua sắm online hay các khóa học trực tuyến, kết nối với các nhóm chuyên gia, số còn lại lãnh đủ hậu quả từ mảng tối của Internet bao gồm tin bẩn, lừa đảo tiền và tình, trở thành công cụ câu like, câu view hoặc dính vào những "phong trào" vô bổ như anti-fan.
Về bản chất, các mạng xã hội đều tốt đẹp. Facebook đầu tiên được tạo ra để kết nối bạn bè ở trường đại học. YouTube muốn đem lại thông tin theo dạng video thay vì văn bản. Tuy nhiên, vì sức ép kiếm tiền mà các mạng xã hội phải chạy theo quảng cáo và tìm kiếm nguồn nội dung từ chính người dùng. Từ đó, đủ loại nội dung xấu được đưa lên.
Dân trí còn tương đối thấp, tiếng Anh vẫn còn là một trong những tâm điểm khi bàn các chủ đề về sự nghiệp, học hành, nên có rất nhiều thông tin, website hữu ích bằng tiếng Anh nhưng chúng ta không thể tiếp cận, thậm chí không thể tìm ra. Bởi dù Google có thể cung cấp đầy đủ thông tin, nhưng cái mà dân văn phòng, người đi làm vẫn hay hỏi lẫn nhau là "keyword" (từ khóa) nào để nhập vào Google - họ không có đủ khả năng tiếng Anh để chọn ra keyword phù hợp.
Ngoài tin tức, các nội dung số có giá trị đều phải trả tiền. Các khóa học online phải qua các website giáo dục và trả tiền từ 100.000 đồng đến hai triệu đồng. Chính bởi sự hạn chế về khả năng và cách tiếp cận, không biết cách chọn lọc các nguồn nội dung có giá trị, nhiều người quay sang Facebook, YouTube và bị chúng cuốn vào.
>> Nhận ra Facebook không quan trọng sau khi xóa
Chúng ta được khuyên dùng Internet để truy cập thông tin theo đúng nghĩa là các nội dung có lợi cho bản thân, nhưng đang có khá nhiều người giới hạn không gian Internet của mình trong một khoảng nhỏ hẹp mà họ gọi là "lên mạng" - thông qua Facebook, YouTube và một số app (ứng dụng) khác.
Một ví dụ cho thấy sự khác thường trong nhu cầu sử dụng Internet là Twitter. Nội dung trên Twitter không mang tính giải trí nhiều bởi giới hạn về độ dài, nên gần như người Việt ít dùng.
Có lẽ mỗi chúng ta phải thẳng thắn nhìn lại nhu cầu (cần) và sở thích (muốn) thông tin của mình, để sử dụng không gian mạng một cách tỉnh táo nhất.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">Facebook, YouTube thỏa mãn 'cơn đói' thông tin của người Việt
Nhận định, soi kèo Real Salt Lake vs Dallas, 08h30 ngày 23/3: Dallas hát khúc khải hoàn
Bảng giá đất của phiên đấu giá 58 lô đất tại Sóc Sơn được lan truyền trên mạng xã hội, xuất hiện những lô tới 30 tỷ đồng/m2 (Ảnh chụp màn hình).
Trao đổi với phóng viên Dân trí, một lãnh đạo UBND huyện Sóc Sơn cho biết, đã nắm được thông tin xuất hiện những lô đất được trả tới giá 30 tỷ đồng/m2. "Đây có thể do người tham gia trả giá nhầm", ông nói.
Trên quan điểm cá nhân, vị này cho rằng, phiên đấu giá còn có những lô đất được trả lên tới 90-100 triệu đồng/m2, có thể sẽ bị bỏ cọc. Bởi, theo giá thị trường tại xã Mai Đình - được đánh giá có vị trí đẹp, giá giao dịch cao nhất cũng chỉ 51-53 triệu đồng/m2.
"Có một số nhóm đầu cơ đất tại Sóc Sơn, tham gia đấu giá nhằm thổi giá đất để bán những lô đất đã sở hữu tại khu vực", lãnh đạo UBND huyện Sóc Sơn chia sẻ.
Từ tháng 8 tới nay, nhiều phiên đấu giá đất ngoại thành Hà Nội đã thu hút hàng trăm người tham dự. Giá trúng đã liên tiếp thiết lập kỷ lục mới nhiều khu đất trên 100 triệu đồng/m2. Tuy nhiên, gần đây, giá trúng đấu giá đất ngoại thành Hà Nội đã có dấu hiệu "hạ nhiệt" sau nhiều động thái từ cơ quan chức năng.
">Bất thường đấu giá đất huyện Sóc Sơn: Xuất hiện mức giá 30 tỷ đồng/m2
Mắng chửi con sẽ tạo nên hành vi tiêu cực đối với trẻ. (Ảnh minh họa).
Do cha mẹ thiếu hiểu biết
Những người làm cha làm mẹ thường xuyên mắng chửi, thóa mạ con mặc dù con chỉ mắc lỗi rất nhỏ, trước hết là họ thiếu hiểu biết.
Thiếu hiểu biết về tâm lý của trẻ, về những tác động tiêu cực mà những lời mắng chửi mang lại, họ cũng không nhận thức được trách nhiệm của mình trong mỗi cái sai của con.
Họ thường chỉ mắng cho bõ tức, nói những lời cay độc để con vì thế mà sửa chữa khuyết điểm. Họ không biết rằng những đứa con được giáo dục bằng chửi rủa, đánh đập thường khó phát triển tâm lý, tình cảm và cả trí tuệ một cách toàn diện. Chúng luôn mang trong mình một sự mặc cảm ghê gớm khi ngay từ nhỏ đã bị chỉ mặt đặt tên là đứa “ngu ngốc”, “mất dậy”, “hư hỏng”.
Nói rằng cha mẹ sỉ nhục, chửi mắng con cái là vì họ không yêu con là không đúng, nhưng rõ ràng sự thiếu hiểu biết về giáo dục con cái có thể mang lại những tác động lâu dài khó lường.
Bất lực trong giáo dục
Một lý do khác khiến cha mẹ thường xuyên mắng chửi con là họ bất lực trong giáo dục. Đây cũng là hậu quả của một quá trình giáo dục không có khoa học, không thấu hiểu rõ tâm lý, không gần gũi và tâm sự với con, quá nuông chiều, quá buông lỏng, đến khi con hư rồi lại quá nóng giận với những trạng thái tiêu cực.
Nhiều cha mẹ khi con còn nhỏ thì cưng chiều hết mực. Đến khi con hư thì họ trừng phạt bằng đòn roi. Nhưng con vẫn tiếp tục tái phạm. Nhiều lần như vậy, họ không còn cách nào khác là thóa mạ con bằng những lời cay độc.
Giận cá chém thớt
Điều này xảy ra với rất nhiều gia đình. Khi áp lực cuộc sống đè nặng khiến tâm trí cha mẹ không thoải mái. Giữa lúc đó, chỉ cần con vi phạm bất kỳ điều gì dù là nhỏ nhất hay làm phiền hoặc làm họ “ngứa mắt” là có thể châm ngòi cho một trận chửi rủa không thương tiếc. Nghiêm trọng hơn, có những người còn dựa vào con, mắng con nhưng đích ngắm đến lại là người bạn đời của mình. Sự oan ức và thiếu bao dung của cha mẹ trong trường hợp này có thể khiến trẻ cực kỳ ức chế và căm tức.
Họ từng là nạn nhân bị cha mẹ mắng chửi
Người ta đã chỉ ra có mối liên hệ giữa những người hay bị đánh đòn, bị đối xử bất công, bị xỉ vả khi còn nhỏ, lớn lên, họ cũng thường có xu hướng mang tính cách này để đối xử với người khác. Đôi khi, người lớn không ý thức được việc họ bị ảnh hưởng bởi quá khứ. Nhưng thực tế tính cộc cằn, thô lỗ, hay chửi rủa của bố mẹ có ảnh hưởng đến họ và đến lượt mình, họ cũng làm như vậy với con cái.
Sở dĩ những ông bố bà mẹ trong hoàn cảnh đó trở nên thô lỗ với con cái ở hiện tại là vì họ xem đó là điều bình thường, những lời quát tháo, thóa mạ con cái, việc mắng con ngu đần, dốt nát, hư hỏng được tuôn ra một cách rất tự nhiên.
Tuy nhiên, họ quên đi một điều, trước đây, khi bị mắng chửi như vậy, họ từng vô cùng căm giận bố mẹ. Vậy thì giờ đây, khi mắng con, hãy nhớ rằng chúng cũng rất giận họ.
Cách dạy con gọn gàng, ngăn nắp mà không cần mắng mỏ, quát tháo
Việc dạy trẻ tính ngăn nắp chính là thử thách lớn nhất đối với các bậc phụ huynh.
">Chuyên gia giáo dục lý giải vì sao cha mẹ hay nổi nóng, quát mắng con
Trong thời đại kỹ thuật số phát triển rầm rộ như hiện nay, đa số người trẻ phóng chiếu cái tôi cá nhân của mình lên các trang mạng xã hội. Khi cuộc sống thực tế quá thiếu thốn, không được như mong đợi, nhiều người trẻ khỏa lấp kỳ vọng của bản thân bằng cách xây dựng mình trên mạng thành một con người khác thực tế - điều mà chúng ta vẫn hay gọi là "sống ảo".
Nói về thực trạng "sống ảo" của nhiều người Việt hiện nay, độc giả Bimconchia sẻ: "Tôi sống ở Quận 12, TP HCM. Hàng xóm của tôi năm nay 60 tuổi nhưng tối ngày đăng hình lên mạng về đủ thứ trên đời: đi du lịch cũng đăng ảnh, cắt tỉa cây cũng đăng ảnh, nhà dột cũng đăng ảnh, cơm cháy cũng đăng ảnh...
Nhìn người người cắm đầu vào điện thoại ở công viên mà tôi thấy ngán ngẩm cho người Việt. Trong khi cũng khung cảnh y như vậy ở New York, tôi chẳng thấy mấy người cầm điện thoại. Đây chính là điều khác biệt cực lớn giữa người phương Tây và các nước Á Đông. Sống ảo là 'đặc sản' ở nước ta khi mà người ta không còn thấy thế giới thực tế có gì hay ho. Họ đâm đầu vào 'thế giới ảo' và không dứt ra được.
Tôi không ngạc nhiên khi một ngày thấy hai chị em kia ở cách nhau có vài mét (phòng khách và bếp) mà nhắn tin cho nhau thay vì nói chuyện trực tiếp. Họ coi như vậy là bình thường. Còn tôi thì ngán ngẩm lắc đầu".
Đồng quan điểm, bạn đọc Nguyentienbdkể về câu chuyện của bản thân: "Trong buổi họp lớp của tôi, sau khi gọi món xong, ai cũng lấy điện thoại ra chụp hình, rồi 'thả trôi' trên mạng để khoe mẽ, câu like. Đi chơi với gia đình nhưng nhiều người đi tới đâu là chụp hình tới đó. Họ thay đồ nhiều như đi chụp hình đám cưới vậy, đến nỗi không còn thời gian dành cho người thân. Trên mạng, họ đăng hình đẹp lung linh như tiểu thư, đại gia, trong khi thực tế còn thiếu nợ, ngoại tình...".
>> Định kiến với người sống ảo
Độc giả Hien Buiđặt dấu hỏi về giá trị của thói quen "sống ảo": "Tuần trước, tôi mới đi Phan Thiết có việc, vô tình thấy mấy bạn trẻ (do ở chung resort). Vô tình gặp các bạn trẻ trong các không gian chung của resort, nhưng lúc nào tôi cũng thấy họ sử dụng điện thoại:
1. Họ chụp hình liên tục ở bãi biển, hồ bơi, khu vui chơi.
2. Họ sử dụng điện thoại liên tục tại sảnh khách sạn, trong cầu thang máy.
3. Trong bữa sáng và bữa tối, sau khi mang đồ ăn về bàn, họ vừa ăn vừa sử dụng điện thoại.
Nhiều lúc, tôi tự hỏi họ trả tiền cho một ngày thư giãn ở resort chỉ để sử dụng điện thoại sao?".
"Cách đây vài tuần, tại công ty mới, tôi thấy có một bạn trẻ vừa vào làm đã check-in bằng cách nhờ bạn chụp vài tấm ảnh với các kiểu tạo dáng khác nhau để đăng Facebook. Tôi tự hỏi, thế hệ trẻ có nghiêm túc không nhỉ? Đã ở cái tuổi đi làm mà nhiều người suy nghĩ và hành động như một đứa trẻ con vô ưu. Việt Nam sẽ đi về đâu nếu thế hệ trẻ lúc nào cũng mơ màng, trà sữa trân châu và check-in sống ảo?", bạn đọc Demynguyenlo ngại.
">Đâm đầu vào 'sống ảo'