您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Rochedale Rovers vs Pine Hills, 16h15 ngày 8/4: Viết lại lịch sử
NEWS2025-04-11 10:43:18【Ngoại Hạng Anh】0人已围观
简介 Hồng Quân - 07/04/2025 16:53 Úc hôm nay việt nam đá mấy giờhôm nay việt nam đá mấy giờ、、
很赞哦!(56)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Kawasaki Frontale vs Yokohama Marinos, 17h00 ngày 9/4: Tiếp tục lận đận
- Giáo viên xử trí tình huống học sinh nói hỗn láo ngay trước mặt
- Hacker xóa dấu vết, gỡ dữ liệu cá nhân rao bán 200 triệu
- Những lý do khiến tình yêu 'tan' sớm
- Nhận định, soi kèo Cruz Azul vs America, 10h10 ngày 9/4: Cruz Azul vào bán kết
- Đáp án môn Giáo dục công dân mã đề 312 thi THPT quốc gia 2019
- Sao Việt 24/1/2024: Chiến Thắng chống rét hài hước, diễn viên Thái Sơn nhập viện
- Nữ sinh 22 tuổi đăng quang Hoa hậu Hong Kong 2021
- Nhận định, soi kèo Atletico Tucuman vs Instituto Cordoba, 07h00 ngày 8/4: Vị khách yếu bóng vía
- Chia tay rồi, em mới biết em yêu anh nhiều lắm!
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Tartu JK Tammeka vs Flora Tallinn, 23h00 ngày 8/4:
50 thí sinh có điểm xét tuyển cao nhất ngành Y khoa xét từ thi tốt nghiệp THPT Những thí sinh có điểm xét tuyển ngành Y khoa cao nhất theo phương thức kết hợp điểm thi tốt nghiệp THPT và chứng chỉ tiếng Anh Ngành Răng-Hàm- Mặt xét từ kết quả thi tốt nghiệp THPT có 79 thí sinh trúng tuyển. Thí sinh có điểm xét tuyển cao nhất 28,55.
Ngành Răng-Hàm- Mặt xét từ kết quả thi tốt nghiệp THPT kết hợp chứng chỉ tiếng Anh có 45 thí sinh trúng tuyển. Thí sinh có điểm xét tuyển cao nhất 29,24.
Những thí sinh có điểm xét tuyển cao nhất ngành Răng- Hàm- Mặt Năm nay điểm chuẩn Trường ĐH Y Dược TP.HCMdao động từ 19-27,34. Ngành Y khoa xét tuyển từ kết quả thi tốt nghiệp THPT có điểm chuẩn cao nhất là 27,34.
Điểm chuẩn Trường ĐH Y Hà Nội cao nhất 27,73
Trường ĐH Y Hà Nội vừa công bố điểm chuẩn theo điểm thi tốt nghiệp THPT năm 2023. Ngành Y khoa có điểm chuẩn vào trường cao nhất.">Danh sách trúng tuyển Trường đại học Y Dược TP.HCM năm 2023
- Sau một cuộc cãi vã với vợ, tôi đã bỏ ra quán bia, ngồi uống một mình, mong nhờhơi men giải sầu. Lúc đó tôi đã gặp một cô gái khá đẹp, thânhình lại gợi cảm.
TIN BÀI KHÁC:
Hãy hiểu và tha thứ cho anh!
Hành trình sáu năm làm mẹ đơn thân
Tình cũ - lại chuyện dại khờ
Em tặng tình một đêm cho chàng sinh viên khù khờ
Anh liếc nhìn…và tấm ga vẫn trắng tinh
Sao lại gọi sống “thử”, tôi thấy nó rất thật!
Vào khách sạn, lên giường và …
Sống thử và…thật
Tôi đã trao ...điều đó không tốt cho người đến sau
Chia tay rồi, em mới biết em yêu anh nhiều lắm!
">Giận vợ...sa ngã tình một đêm
Hôm nay 3/7, ông Mai Văn Trinh, Cục trưởng Cục Quản lý chất lượng (Bộ GD-ĐT) đã kiểm tra công tác chấm thi THPT quốc gia 2019 ở tỉnh Bắc Kạn.
Trao đổi với đoàn kiểm tra của Bộ GD-ĐT, ông Đoàn Văn Hương, Phó giám đốc Sở GD-ĐT, Trưởng ban chấm thi tự luận Sở GD-ĐT Bắc Kạn, cho biết năm nay Sở đã điều động 38 thầy cô ở các trường THPT trên toàn tỉnh chấm thi tự luận.
Trước khi chia ra chấm thi, Sở tổ chức chấm chung 30 bài, trong đó chấm tập thể 10 bài và theo nhóm với 20 bài.
“Điểm của 30 bài thi được chấm chung này không cao. Trong số này, có 20 bài thi dưới điểm trung bình, bài điểm cao nhất là 7,5. Tuy nhiên, vì chỉ là 30 bài thi trong tổng số 2.572 bài thi tự luận của toàn tỉnh nên về mặt thống kê chưa nói lên được điều gì”, ông Hương nói.
Cô Nông Thị Sen – một cán bộ chấm thi chia sẻ, tính đến hiện tại, với những tệp bài cô đã chấm, đa số các thí sinh làm bài đáp ứng ở mức độ trung bình, tức chỉ đạt tầm 5 - 6 điểm. Cũng có một số bài điểm cao hơn. Điểm cao nhất trong số bài cô đã chấm là 8 điểm. Thấp nhất là 2,75 điểm.
Qua số bài thi mình đã chấm, cán bộ chấm thi Hà Thị Hồng đánh giá sơ bộ, các thí sinh làm bài không tốt bằng năm ngoái.
Phòng chấm thi tự luận THPT quốc gia năm 2019. Ảnh: Thanh Hùng Thầy Hà Cát Khoa- cán bộ được phân công nhiệm vụ chấm kiểm tra cho hay, trong số các túi bài thi, thầy chọn ngẫu nhiên bài điểm cao hoặc thật thấp để chấm. “Bài cao nhất mà tôi rút ra để chấm là bài vòng 1 được 8 điểm, vòng 2 được 7,5 điểm”, cán bộ này cho hay.
Một cán bộ chấm kiểm tra khác cho biết, trong số những túi bài được giao chấm kiểm tra, điểm chênh giữa vòng 1 và vòng 2 không nhiều. Đa số lệch điểm chấm 2 vòng dưới 1, mức lệch phổ biến từ 0,25 và 0,5. Rất ít bài lệch 0,75. Ví dụ sáng nay chỉ có bài này sẽ phải thảo luận, vì vòng 1 chấm 8,5; vòng 2 chấm 7,5.
Tuy nhiên, cũng có bài thi 2 vòng chấm chênh nhau từ 1 đến 1,5 điểm. “Có 1 bài vòng 1 được cán bộ vòng1 cho 8,5 điểm, nhưng cán bộ vòng 2 chỉ chấm 7,5 điểm. Với những bài vênh từ 1 điểm trở lên thì phải có bước thảo luận để thống nhất điểm”, vị này nói.
Ông Ma Thế Quyên, Giám đốc Sở GD-ĐT Bắc Kạn cho biết thêm, qua các bài đã chấm, quãng điểm trải đủ từ 1 đến 8, nhưng chưa nhiều điểm 8. Mức điểm phổ biến là điểm trung bình. Tính đến thời điểm hiện tại, chưa có thí sinh nào bị điểm liệt bài tự luận.
Thanh Hùng
Cao Bằng đã có 2 thí sinh đạt 9 điểm môn Ngữ văn
- Tại Hội đồng thi Sở GD-ĐT Cao Bằng, tính tới hiện tại đã có 2 bài thi môn Ngữ văn đạt 8,5 điểm.Nhiều bài thi 5 đến 6 điểm và cũng đã có những bài thi dính điểm liệt.
">Bắc Kạn đã có thí sinh đạt điểm 8 môn Ngữ văn
Kèo vàng bóng đá Bayern Munich vs Inter Milan, 02h00 ngày 9/4: Tin vào Nerazzurri
- Cách đây hơn 10 năm, tôi cũng thường tham gia đoàn đi dọc Tây Bắc. Với những hồ hởi và nhiệt huyết tuổi trẻ, sẵn lòng làm mọi việc có thể để giúp đồng bào vùng cao bớt lạnh, đỡ khổ.
Rồi thì từ những việc làm nhỏ, mong muốn cả cộng đồng chung tay giúp sức mang ấm áp đến những nơi lạnh lẽo và hoang vu...
Mộng tưởng là thế, khi chưa bắt đầu đi, khi chưa đến nơi, mới chỉ nhìn ảnh, mường tượng cảnh một gian nhà cô quạnh giữa bao la trời đất, những đứa trẻ mặt lấm lem bùn nhưng thông minh, đáng yêu thế, giá chúng được học hành tử tế thì giỏi giang nào kém gì ai. Còn thực tế lại là một câu chuyện dài...
Chơi tuyết ở bản Sâu Chua (xã Sa Pả, huyện Sa Pa, tỉnh Lào Cai). Ảnh: Huy Trường
Tại nơi tập trung đông khách du lịch như Sapa, Sín Chải - các bé được đào tạo bài bản với ngoại ngữ 1 là tiếng Kinh, ngoại ngữ 2 là tiếng Anh, và còn có thể nói được 1, 2 câu tiếng Pháp, Nhật, Hàn... Khả năng học và nói ngoại ngữ của người dân tộc thực sự rất đáng nể.
Lần đến Sapa đầu tiên, một vài em bé đến và ngọng ngịu nói với tôi: "Cô đẹp lắm. Tặng cô." Thấy cảm động và thương quá, liền lấy một cái vòng đeo tay và đưa 50 ngàn cho một đứa nhỏ nhất đám. Bé nói: "Không có tiền"(ý nói tiền trả lại). Tôi đáp: "Không cần. Cho con".Bé liền rẽ đám trẻ chạy vụt đi, tôi ngẩng lên nhìn theo, thoáng cái đã thấy bé ở phía đằng xa, tay đưa tờ tiền cho một người đàn ông, đương thì ngậm tẩu thuốc. Chẳng rõ đó là cha bé, hay là gì...
Sau lần đó, mỗi khi có việc trở lại Sapa, thấy tụi trẻ chạy theo hàng đàn, với những mắt đen hạt nhãn ngơ ngác, vẫn cái âm điệu ngọng ngịu: "Cho cô", "Tặng cô"- tôi lại thấy giật mình. Và bất giác đưa mắt nhìn quanh, thấy như có một cặp mắt diều hâu đâu đó, đang dõi theo lũ gà con.
Cũng từ đó, tôi không mua, hay cho bọn trẻ con khi thấy chúng bán hàng hay đi ăn xin nữa. Bởi tôi biết rằng, hành động thương hại đầy cảm tính của mình, chẳng giúp gì được cho lũ trẻ ấy, mà chỉ tiếp tay cho những người lớn, tiếp tục dùng lũ trẻ làm công cụ kiếm tiền, moi móc, rỉa rói lòng thương đặt không đúng chỗ mà thôi.
Cũng về sau, khi trên đường phố Hà Nội, có dạo xuất hiện rất nhiều cảnh một phụ nữ bế đứa nhỏ đang say ngủ đi ăn xin, hoặc bán singum, rồi bị báo chí đặt nghi vấn là không phải con ruột, đứa trẻ bị hít á phiện lên cứ ngủ lơ mơ suốt... Rộ lên vậy, rồi mới không thấy cảnh những người đàn bà bồng đứa nhỏ trên tay đi xin chút lòng thương hại của khách bộ hành.
Tôi nhớ lần tới Xín Mần, đem theo rất nhiều quần áo, vào và trao trực tiếp cho người dân, không qua chính quyền phường xã. Người dân tộc rất thẳng tính, họ bỏ túi đồ ra và lựa những cái theo ý họ là thích, còn lại để trải đệm cho trâu, ngựa, hoặc làm giẻ lau, giẻ gác bếp, ủ nồi, lau thịt sống, thịt chín (thịt nướng trên bếp đều phải có nhiều giẻ để lau qua trước khi xé ra dùng, vì để lâu ngày ám nhiều khói bếp).Ngồi nói chuyện rất lâu, uống mấy lượt rượu ngô, rồi mới được ông chủ nhà kể cho nghe bao chuyện hay.
Khề khà bên khói bếp, ông chủ nhà bảo: "Quần áo được cho nhiều lắm. Dùng không hết".Hỏi: "Thế sao trẻ con vẫn cởi truồng?". Ông bảo: "Tại nó đái nhiều, không mặc đỡ phải thay". "Thế thì đội mũ cho nó chứ, lạnh thế này." "Nó không muốn đội, đội vào nó vứt ra. Chịu".
Hóa ra đâu phải mọi cái cứ trong trẻo như mình nghĩ, bọn trẻ con đó được nuôi từ bé đã quen với khí hậu khắc nghiệt, ngày thì nắng như đổ lửa, đêm nằm gió lùa hun hút.
Thế nên dẫu mùa đông người xuôi thấy lạnh cóng, thì miền ngược lại lấy đó là sự thường. Hầu như người dân tộc không ai thích mặc nhiều quần áo, vướng víu, chật chội lắm. Bọn trẻ con chỉ thích mặc một đến hai cái áo, đưa mũ cho cũng không chịu đội, chỉ thích chân trần chạy nhảy, đi dép ngượng chân đâm lại dễ ngã hơn.
Trộm nghĩ, người dân tộc có khác, khôn thật, nuôi con đúng kiểu Nhật, được tôi luyện từ nhỏ, sức đề kháng vượt trội, chẳng bị nuôi kiểu cậu ấm, cô chiêu như miền xuôi.
Lại nhớ có lần ông anh kể vụ đi làm đường giúp dân, đổ bê tông cho đường đất ở một huyện vùng cao. Năm trước năm sau quay lại, con đường bê tông cỏ mọc lún phún, người dân tộc bảo: "Đường của cán bộ làm chỉ để trâu bò đi thôi, chứ tao đi nóng chân lắm!"
Té ra, đường bê tông thì xe cộ, phương tiện dễ lưu thông đấy, nhưng với người dân tộc, quen đi chân trần, nền đất ẩm mềm mại và mát mẻ sẽ tốt hơn là đường bê tông vừa cứng vừa nóng. Thế mới thấy cái mình tưởng là tốt, là hay, mang đến cho người ta, chưa chắc đã được quý, được trọng như mình tưởng.
Tôi đến nhiều nơi, và đã đặt câu hỏi, trẻ con đúng là cần giúp thật, nhưng có lẽ, nên giúp từ người lớn, từ những người là Cha, là Mẹ chứ? Nếu không phải Cha chúng cả ngày chỉ lờ đờ bên bếp củi, với chai rượu "uống cho ấm cái bụng", không phải Mẹ chúng, một mình nhặt nhạnh đủ cách để kiếm cái ăn cho con, cho chồng, thì chúng đâu phải sống như cỏ dại thế, hồn nhiên, vô ưu lớn lên giữa bao la đại ngàn... Đó là cái sướng, hay cái khổ?
Điều đó còn tùy thuộc quan niệm của mỗi người, chủ thể và khách thể. Thật khó để áp đặt rằng cuộc sống hoang dã và có phần bản năng ấy là khổ. Những vụ tự tử vì bị tập trung về ở nhà gạch do chính phủ xây dựng cho bà con vùng cao năm nào vẫn còn đó, là một điều gì đó rất gần, để chúng ta hiểu rằng, khi muốn đem điều tốt đến cho người khác, không có nghĩa là nó chỉ tốt theo quan niệm của ta mà thôi.
- Bạn đọcAn Nhiên
"Đừng ngồi phòng sưởi nghi ngờ từ thiện"
"Tôi không nghi ngờ cái nghèo ở vùng cao nhờ những chitiết vụn vặt từ các chuyến đi đầy bất lực và ngột ngạt. Bất cứ lúcnào có thể làm được gì đó với những người nghèo là tôi và nhữngngười bạn lại sẵn sàng lên đường…"
">Người miền núi nuôi con kiểu Nhật?
- Trên trang Giáo dục - báo điện tử VietNamNet ngày 14/7/2017, tòa soạn có đăng tải những chia sẻ của thầy giáo Nguyễn Hoàng Chương về sự chênh lệch giữa điểm học và thi (qua kỳ thi THPT Quốc gia), dưới góc nhìn của một cán bộ quản lý qua bài viết “Điểm số còn mang tính nhân văn”. Là một người trực tiếp đứng lớp, người viết cũng có đôi điều băn khoăn.
Trong bài viết trên, thầy hiệu trưởng đã có cái nhìn khá bao quát thực tế tình trạng học, thi ở bậc phổ thông trong ngành giáo dục, nhất là ở các trường học có mặt bằng “đầu vào” của học sinh thấp (có thể biết được thông qua điểm thi tuyển hoặc xét tuyển vào lớp 10).
Ở các trường này, áp lực về việc phải nâng tỷ lệ đầu ra cuối bậc phổ thông là rất lớn (được đánh giá qua số lượng học sinh lớp 12 được công nhận tốt nghiệp).
Một buổi chấm thi kỳ thi THPT quốc gia 2017. Ảnh: Lê Văn Nói khác đi, xuất phát điểm là trường “tốp dưới” nhưng các trường phải đuổi kịp trường “tốp trên” trong việc đảm bảo “chất lượng đầu ra”. Có thể thấy, với thầy và trò ở cuối bậc trung học phổ thông, việc đảm bảo tỷ lệ đỗ tốt nghiệp 100% là một cách để khẳng định thương hiệu của nhà trường, khẳng định với gia đình là các em xứng đáng để được công nhận “tú tài” (cách gọi tên bằng tốt nghiệp trung học phổ thông trước đây).
Thế nhưng, băn khoăn của người viết chính nằm ở cái tỷ lệ ấy.
Dư luận mỗi năm vẫn cứ “nóng” khi nghe tỷ lệ tốt nghiệp cứ theo đà “năm sau cao hơn năm trước” chứng tỏ xã hội vẫn chưa thể an tâm được với “chất lượng thật” của giáo dục, nhất là có độ “vênh” lớn giữa điểm học và điểm thi mà trên thực tế, nếu tất cả diễn ra bình thường và đúng thực chất thì độ vênh giữa 2 loại điểm này phải ở mức... chấp nhận được.
Thực sự, bản thân người viết cũng khó lòng an tâm khi dõi theo điểm số ở kỳ thi vừa qua. Có vài nguyên nhân, có thể điểm lại đôi điều bên dưới đây.
Trước hết, dẫu có lập luận kiểu nào chăng nữa thì giới chuyên môn không thể phủ nhận về sự “dễ thở” của đề thi vừa rồi.
Thay đổi hình thức, kỹ thuật đánh giá thi cử bằng trắc nghiệm khách quan đã tạo cơ hội cho sự may rủi (mà có vẻ cái sự “may” nhiều hơn cái “rủi”), chưa kể là trong việc ôn luyện, nhiều trường học đã bắt đầu với sự thay đổi này ngay những phút đầu tiên Quy chế thi THPT Quốc gia được công bố dưới dạng dự thảo, so với các môn học khác, các môn vẫn thường được xem trọng như toán, lý, hóa đã được học sinh và gia đình đầu tư rất lớn công sức, tiền của.
Dẫu ngành giáo dục có quy định bằng thông tư việc dạy thêm, học thêm nhưng việc học sinh đi học thêm để... mua điểm không phải là hiếm.
Giải pháp này góp phần đẩy kết quả học tập trên lớp cao hơn hẳn so với thực lực học sinh là điều không khó để kiểm chứng, chính bản thân người trong cuộc là người biết và hiểu rõ nhất.
Bởi thế, nhiều độc giả của các trang báo điện tử ở phần bình luận cá nhân sau thông tin về điểm số, tỷ lệ, nhất là hiện tượng “mưa điểm 10” đã đề xuất cần có thống kê về sự tương quan giữa học sinh giỏi thực sự với điểm thi quốc gia của chính học sinh ấy xem có vênh lệch gì không hay người đạt điểm thi 9-10 chỉ là học sinh với sức học thấp hơn.
Kế đến, theo quan sát lâu nay, với một trường học có mặt bằng thấp, thầy cô giáo phải tốn nhiều công sức, tâm sức so với những trường “nhỉnh” hơn.
Phải linh hoạt trong nội dung, phương pháp, phải... sát đối tượng là những điều mà chắc hẳn giáo viên dạy ở các trường ấy phải ưu tiên thực hiện.
Đã nhiều năm nay, chuẩn kiến thức kỹ năng môn học chính là “pháp lệnh” đối với giáo viên khi soạn, giảng trong quá trình đứng lớp.
Nói rằng “điểm số còn mang tính nhân văn” với nghĩa là động viên, khích lệ, để học sinh thấy được sự tiến bộ, trân trọng những gì thuộc về công sức, chất xám mà bản thân bỏ ra là xét khía cạnh tích cực của vấn đề điểm số, điều mà trong việc thực hiện chức trách của mình, nhà giáo nào cũng được “quán triệt”; khích lệ bằng điểm số là một giải pháp vẫn được ưu tiên cho đến lúc này.
Tuy nhiên, khi mà cái “nhức nhối” của nạn dạy thêm-học thêm chưa được giải quyết tận gốc rễ thì niềm tin của xã hội về “chất lượng thật” vẫn hãy là điều còn mơ hồ.
Người trong cuộc khó lòng thốt ra những điều khó nói chứ trên thực tế chúng tôi đã chứng kiến bao lứa học sinh ở trường mình, trường của bạn bè mình phải tất tả ngược xuôi thêm-bớt với ít nhất là 2 thầy cô, vài ba lớp luyện thi không phải là chuyện hiếm dù các em chỉ ở vùng nông thôn.
Theo lời kể của một số em, học với thầy cô trên lớp là để lấy điểm, với thầy cô luyện thi là để đầu tư cho những “chuyến đi xa”.
Tâm lý của các em là “không bổ bề ngang cũng bổ bề dọc”- kiểu nào em cũng được lợi nếu chịu khó lao theo thầy cô.
Cũng khi đó, câu chuyện của những em học sinh gia cảnh khó khăn, nỗ lực tự học, tự khẳng định “giá trị thật” của bản thân đáng để tự hào và tôn vinh biết bao.
Bản thân người viết vài ba năm nay đã gắn bó với các em học sinh như thế. Các em này có cha mẹ bươn bả bằng nghề nông, bằng bán vé số dạo, chỉ lo nổi cái ăn, cái mặc hằng ngày của 3-4 đứa con đang độ tuổi ăn học và các em tự vươn lên bằng chính sức học của mình, chỉ học ở trường, tự học ở nhà, không thêm bớt, không lớp luyện thi mà đã vào được đại học với số điểm trên 21, thuộc những trường “tốp trên” là một niềm hãnh diện xứng đáng cho bản thân các em, cho người thân và cả xóm giềng, nhà trường.
Do vậy, câu chuyện về độ vênh giữa điểm học - thi ngoài việc cần được nhìn trên “diện” rộng thì cũng cần nhìn vào những “điểm” dẫu nhỏ lẻ nhưng cũng cho thấy được bản chất vấn đề mà những người làm công tác giáo dục nói chung, nhiệm vụ quản lý giáo dục nói riêng có những giải pháp căn cơ, thuyết phục hơn.
Còn ở hiện tại, bản thân người viết vẫn lo ngại về “áp lực có thật” đang đè nặng lên vai của học sinh và các trường học trong năm học 2017-2018 sắp tới khi mà tỷ lệ tốt nghiệp của nhiều tỉnh thành ở năm học 2016-2017 đều vượt con số 95%, có tỉnh còn vượt mốc 99%, có tỉnh từ việc chỉ có 1 trường THPT đạt tỷ lệ đỗ tốt nghiệp 100% năm 2016 thì đến năm 2017 này đã đạt con số hơn 15 trường.
Liệu rồi điệp khúc “năm sau cao hơn năm trước” sẽ được tính toán ra sao?
- Một giáo viên phổ thông
Nỗi lo tốt nghiệp năm sau cao hơn năm trước
Chúng ta đang thưởng thức thiên nhiên như thế nào?
Trong cuốn sách này, từ việc tìm hiểu thái độ của các nền văn hóa đối với thiên nhiên, cách mà các tầng lớp xê dịch xưa đến với thiên nhiên, những rung động, xúc cảm của bản thân đối với thế giới thực vật đến côn trùng…, tác giả đưa ra một cái nhìn mới mẻ về cách chúng ta kết nối và thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên cũng như cách chúng ta bồi đắp năng lực cảm thụ thiên nhiên và thay đổi cách tương tác với thế giới.
Qua hai nhân vật hư cấu là Tò Mò và Suy Ngẫm - đại diện cho những người trẻ ham học hỏi, có cá tính riêng và cùng yêu thiên nhiên - tác giả dẫn dắt chúng ta vào một cuộc hành trình độc đáo trải dài xuyên suốt trong cuốn sách.
Đó là hành trình theo không gian: từ rừng xuống biển, từ những cảnh quan trác tuyệt cho đến những cảnh sắc bình thường như đầm lầy, bãi cỏ, cánh đồng hoang, từ lúc đẹp trời đến cả lúc xấu trời, từ ngày mưa đến ngày nắng…
Đó còn là hành trình theo chiều lịch đại, đi dọc lịch sử của những cách thức đến với thiên nhiên trong quá khứ, từ hàng nghìn năm trước đến nay, trong mối tương quan với quan điểm thẩm mĩ, bối cảnh xã hội và tư tưởng các thời đại khác nhau để lần ra gốc tích những quan niệm cái đẹp mà ngày nay người ta xem là hiển nhiên.
Trong cuốn sách, tác giả Đặng Hoàng Giang cho biết, cách đây gần 100 năm, nhà bảo tồn thiên nhiên người Mỹ John Muir đã gọi xu hướng “lang thang trong những vùng hoang dã” như là dấu hiệu “đầy hy vọng của thời đại”. “Hàng nghìn con người mệt mỏi, căng thẳng, sống quá mức tiện nghi đang bắt đầu nhận ra rằng lên núi là trở về nhà; rằng sự hoang dã là một nhu cầu thiết yếu; và rằng những khu rừng và khu bảo tồn trên núi không chỉ hữu ích như những nguồn cung cấp gỗ và sông để tưới tiêu, mà còn là nguồn sống”.
Trước đó, Henry David Thoreau cất lời kêu gọi trở về với thiên nhiên, lời kêu gọi mà nhiều triết gia, nhà nhân học, nhà mỹ học về thiên nhiên thế kỷ 20 đã tiếp bước và đào sâu từ các góc tiếp cận của mình…
Tuy nhiên, xu hướng về với thiên nhiên ngày nay có nhiều thay đổi. Hiện tượng du lịch đại chúng, xuất hiện cùng sự phát triển của nhiếp ảnh và mạng xã hội đã ảnh hưởng không ít đến việc cảm thụ thiên nhiên của chúng ta. Tác giả đặt ra câu hỏi: Chúng ta đến với thiên nhiên hay đi shopping thắng cảnh?, Chúng ta ngắm thiên nhiên hay ngắm chính chúng ta?...
Tác giả cũng cho biết, thiên nhiên tự thân đã bị biến đổi thành một thứ hàng hóa mà con người tiêu thụ thông qua hình ảnh và các trải nghiệm bề mặt. Những đỉnh núi, bãi biển hay thảo nguyên trở thành phông nền phục vụ nhu cầu chụp ảnh của du khách, thay vì được nhìn nhận bởi tự thân chúng.
Thay đổi cách ứng xử của chúng ta với thiên nhiên
Từ những gì đôi bạn trẻ: Tò Mò và Suy Ngẫm đã chia sẻ với nhau, tác giả cho biết, gu thẩm mỹ của chúng ta, thái độ của chúng ta và cách ứng xử của chúng ta với thiên nhiên phụ thuộc rất nhiều vào truyền thống văn hóa và hệ giá trị đi kèm.
Tác giả Đặng Hoàng Giang. Ảnh: O.P.
Tuy nhiên, theo tác giả thiên nhiên đẹp như nó vốn có, và nó không phụ thuộc vào các quy chuẩn mà con người áp đặt. Mặt khác, thị hiếu, quan điểm của chúng ta về đẹp và xấu trong tự nhiên ngày không đơn giản là những thứ tùy gu, thuộc sở thích cá nhân mà tác động trực tiếp đến cách ta kiến tạo thế giới.
Cuốn sách mở ra những con đường mới để mỗi người có thể phát triển khả năng rung động và kết nối sâu sắc với mọi hình thái của thiên nhiên, thay vì chỉ với những phong cảnh hợp Instagram.
Hành trình của Tò Mò và Suy Ngẫm cũng giúp ta đi xuyên qua vẻ bề ngoài để cảm nhận được vẻ đẹp của sự phong phú, phức tạp và bí ẩn của âm thanh và mùi vị; của chuồn chuồn, nhện và bướm di cư; của đầm lầy, hoa tàn và lúc xấu trời - những điều mà trước kia ta coi là bình thường, thậm chí tầm thường, xấu xí.
Theo tác giả, năng lực cảm thụ những vẻ đẹp khác nhau, khó cảm nhận của thiên nhiên cần được bồi đắp, khơi gợi, thậm chí đào tạo. Điều này có ý nghĩa xã hội to lớn và quan trọng hơn mọi khẩu hiệu kêu gọi bảo tồn, bởi có lẽ ta chỉ tâm huyết để gìn giữ và bảo vệ những điều mà vẻ đẹp của nó khiến ta rung động.
Vẻ đẹp của cảnh sắc tầm thườngchứa đựng nhiều quan điểm triết học, mỹ học, thế giới sinh vật… nhưng được truyền tải một cách khéo léo, dễ tiếp cận qua những cuộc đối thoại, trò chuyện đời thường giữa cặp nhân vật Tò Mò và Suy Ngẫm.
Qua đó, tác giả khơi gợi ở bạn đọc cách cảm nhận đúng về vẻ đẹp của thiên nhiên: Thiên nhiên đẹp như nó vốn có, không phụ thuộc vào các quy chuẩn đẹp mà chúng ta áp cho con người và khi đã yêu thiên nhiên, một cách tự nhiên, chúng ta sẽ biết cách bảo vệ thiên nhiên.
Đọc được sách hay, hãy gửi review cho Tri Thức - Znews
Bạn đọc được một cuốn sách hay, bạn muốn chia sẻ những cảm nhận, những lý do mà người khác nên đọc cuốn sách đó, hãy viết review và gửi về cho chúng tôi. Tri Thức - Znews mở chuyên mục “Cuốn sách tôi đọc”, là diễn đàn để chia sẻ review sách do bạn đọc gửi đến qua Email: books@znews.vn. Bài viết cần gửi kèm ảnh chụp cuốn sách, tên tác giả, số điện thoại.
Trân trọng.
">Vì sao chúng ta cần thay đổi cách thưởng thức vẻ đẹp thiên nhiên?