您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Nhận định, soi kèo U23 Portimonense vs U23 Farense, 17h00 ngày 8/4: Khách đáng tin
NEWS2025-04-11 00:57:03【Thế giới】6人已围观
简介 Hư Vân - 08/04/2025 04:30 Bồ Đào Nha bong đá việt nambong đá việt nam、、
很赞哦!(1523)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Backa Topola vs FK Zeleznicar Pancevo, 23h00 ngày 7/4: Chưa từ bỏ hy vọng top 8
- Bị chê vừa già vừa xấu khi về ra mắt nhà người yêu
- Gợi ý các món hải sản chế biến bằng nồi chiên không dầu
- Ngư dân nghèo đổi đời thành triệu phú nhờ vật thể lạ
- Nhận định, soi kèo Sporting Lisbon vs Braga, 02h45 ngày 8/4: Lấy lại ngôi đầu
- ‘Món ăn nhà nghèo’ giúp 9X Bắc Giang khởi nghiệp, doanh thu tiền tỷ
- Nam sinh giành ngôi thủ khoa lớp 6 trường Trần Đại Nghĩa
- Tín hiệu ngoài hành tinh gửi đến Trái Đất chính thức được giải mã
- Nhận định, soi kèo Nữ Mỹ vs Nữ Brazil, 09h30 ngày 9/4: Tròn 10 trận thắng
- Triệu phú 27 tuổi chia sẻ bí quyết làm giàu
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Nữ Croatia vs Nữ Albania, 21h00 ngày 8/4: Nỗi đau thêm dài
Em năm nay 22 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học và xin được một việc làm văn phòng khá tốt. Người yêu em năm nay 29 tuổi, anh ấy và em đã yêu nhau được gần 2 năm. Khoảng thời gian đầu yêu nhau, bọn em rất hợp nhau, từ chuyện trò, đi chơi hay làm gì, lúc nào cũng có nhau.
Nhưng đến năm thứ hai yêu nhau, em nhận thấy anh là người đàn ông không thể trở thành chỗ dựa cho em được vì anh là người không có ý chí, cố gắng trong cuộc sống. Cả hai chúng em đều ở tỉnh lên thành phố lập nghiệp, khi yêu nhau, hai đứa hứa hẹn sẽ cố gắng tích cóp để cùng mua đất, xây nhà trên thành phố xong xuôi sẽ tính đến chuyện kết hôn.
Vậy mà yêu nhau hơn một năm, anh bảo rằng muốn về quê lập nghiệp cho gần gia đình, với lại ở thành phố bươn chải khó khăn, không biết đến bao giờ mới mua được đất để xây nhà. Em không đồng ý vì em không muốn xa gia đình để về quê anh, hơn nữa, công việc của em ở đây cũng đang rất tốt.
Càng yêu em càng thấy mình đang thật sự dấn thân vào mối quan hệ chông chênh. Em có thể lấy một người chồng nghèo về vật chất nhưng không thể lấy một người chồng nghèo ý chí được. Em lúc nào cũng muốn tận dụng thời gian làm việc kiếm tiền, để sau này có cuộc sống sung túc, khấm khá hơn. Nhưng anh lại khác, anh chỉ muốn cuộc sống bình dị và không chịu cố gắng vì bất cứ điều gì.
Mặc dù đã gần 30 tuổi nhưng anh vẫn chưa có công ăn việc làm ổn định. Nhiều lần em góp ý anh nên chăm chỉ làm ăn để lo cho tương lai sau này thì anh giận dỗi. Em cảm thấy anh không phải là người đàn ông đáng tin tưởng, có thể lo lắng cho cuộc đời em về sau nên em nói lời chia tay.
Và mỗi lần như thế, anh lại nổi điên lên, đập phá hết tất cả những gì xung quanh anh. Rồi anh tự hành hạ bản thân mình, lấy tay đấm vào mặt, đấm vào tường cho chảy máu,
Nhiều lần em cố tình tránh mặt anh để chấm dứt mối quan hệ thì anh lại phi ngay ra cầu chụp ảnh lại gửi cho em và nhắn rằng, nếu em không chịu gặp, anh sẽ tự tử. Em có nhờ mẹ anh can thiệp nhưng anh không nghe bất cứ ai, ngoại trừ em.
Có nhiều lần sợ quá, em trốn về quê để anh đỡ làm phiền thì nửa đêm, anh lại mò về đầu ngõ nhà em. Anh gọi em tắt máy thì anh lại gọi vào số mẹ em khiến cả nhà em phải tỉnh giấc. Mỗi lần hai đứa có chuyện gì, anh lại nổi điên lên nên em đành làm hòa cho xong mọi chuyện.
Đỉnh điểm nhất là cách đây hơn một tháng, em có nói hết suy nghĩ, tâm tư của mình về mối quan hệ của hai đứa, cũng như những điều em nghĩ về anh. Em lo sợ cuộc sống tương lai về sau sẽ không thể hạnh phúc khi em phải sống một cuộc sống tù túng như vậy. Sau đó, anh đồng ý chia tay, đồng ý sẽ không bao giờ làm phiền đến em nữa.
Thế nhưng được đúng 3 ngày, anh lại xuất hiện và một mực đòi vào phòng em chơi. Em không mở cửa thì anh lại quấy phá, làm ầm ĩ cả khu trọ nên em đành mở cửa cho anh vào. Đến tối muộn, em bảo khuya quá rồi, anh về đi để em đi ngủ nhưng anh vẫn không chịu về. Em mặc kệ anh ngồi đó và đi ngủ.
Nhưng không ngờ anh lại ra phía ban công phòng em (tầng 15), anh nói với vào: "Chúc em ngủ ngon", em nghe thấy có điều gì không ổn nên ra xem thì thấy anh đã trèo ra phía bên ngoài ban công. Anh bảo: "Nếu em buông tay thì cuộc đời anh coi như chấm dứt". Em chạy ra khóc lóc van xin anh đừng làm vậy và khuyên nhủ anh rất nhiều.
Sau một hồi van nài thì anh bắt em hứa hẹn: "Nếu em đừng bỏ mặc anh thì anh mới trèo vào". Em đành gật đầu đồng ý thì anh mới leo vào trong. Thật sự cứ nghĩ đến cảnh đó, em rất hoảng sợ.
Yêu anh hai năm, thời gian hạnh phúc thì ít, thời gian lo sợ quá nhiều. Em đã rất nhiều lần khuyên nhủ anh nhưng hễ cứ giận dỗi nhau, anh lại tìm đường đi tự tử. Thật sự em quá mệt mỏi và tuyệt vọng, em không biết phải làm sao để thoát khỏi mối quan hệ này nữa? Rất mong mọi người đọc được bài viết này, hãy cho em lời khuyên đúng đắn!
Vượt 400km đến thăm chồng, vợ sững sờ thấy cảnh trong vườn
Tôi đã cố không tin vào những gì người ta nói nhưng cảnh tượng trước mắt khiến tôi muốn ngã quỵ.
">Sợ hãi với anh người yêu cứ chia tay là ra ngay cầu đòi tự tử
Vợ chồng tôi cưới nhau hơn 10 năm. Cuộc sống không giàu có nhưng ổn định. Tôi làm công việc nghiên cứu khoa học, cô ấy làm kế toán.
Biết tính mình hơi khô khan, vợ lại là người ưa lãng mạn nên quá trình chung sống, tôi cũng cố gắng tạo ra những khoảnh khắc ý nghĩa tặng vợ, cho tình yêu được thăng hoa.
Ảnh: B.N Hôn nhân có những lúc mâu thuẫn, bát đũa xô. Tuy vậy, tôi thường chủ động làm hòa.
Công việc của tôi khá bận, nhiều hôm phải ở phòng thí nghiệm đến 9 - 10h tối mới về. Do bận như vậy nên cuối tuần tôi thường dành thời gian cho gia đình.
Chuyện đời sống “riêng tư” tôi tự nhận mình là người phong độ, tinh tế, chưa bao giờ khiến vợ phải phàn nàn.
Ngày xưa, so với những chàng trai đến tỏ tình vợ, tôi là người có ngoại hình nổi bật nhất, học ở nước ngoài về nên càng chiếm được ưu thế. Bố mẹ vợ khi ấy còn ủng hộ, tác thành cho tôi.
Mọi thứ êm đềm trôi qua cho đến ngày vợ tôi thay lòng, đổi dạ. Trái tim và trí óc cô ấy dành cho người đàn ông khác, thua kém tôi về mọi mặt.
Tình địch của tôi là Tú - bán thịt lợn sạch. Tú hay giao thịt đến nhà, thân thiết với cả hai vợ chồng tôi.
Tôi không biết hai người nảy sinh tình ý từ lúc nào mà vợ tôi nằng nặc đòi ly hôn, để lại hai con cho chồng nuôi dưỡng. Cô ấy muốn dọn đến chung sống với Tú.
Vợ tôi nói, Tú mới là tình yêu đích thực mình tìm kiếm. “Không hiểu sao ngày xưa em lại lấy anh. Ở bên anh, em không có cảm xúc gì, khô khan như khúc gỗ. Tú mới mang lại cho em sự ấm áp”.
Mỗi lời nói của vợ như mũi dao đâm thấu tim. Tôi uất hận thì ít mà bàng hoàng, đau đớn thì nhiều. Bao nhiêu năm ở bên nhau, xây đắp tổ ấm, chưa bao giờ tôi nghĩ đến cảnh chia ly.
Tú mới học hết cấp II, làm lao động chân tay, ăn nói bỗ bã. Mặt anh ta lúc nào cũng bóng nhẫy mồ hôi, quần áo mặc luộm thuộm. Tại sao người yêu cái đẹp, kỹ tính như vợ tôi lại phải lòng Tú?
Tôi tìm cách níu kéo, cho các con có gia đình đầy đủ. Hơn nữa, tôi vẫn còn yêu vợ rất nhiều. Tôi hi vọng, vợ chỉ bị say nắng và khi cơn say qua đi, cô ấy sẽ quay về bên ba bố con.
Thế nhưng, mọi nỗ lực của tôi bằng số 0, cô ấy quyết dứt tình ra đi. Hai đứa nhỏ khóc lóc gào thét, mẹ chúng vẫn dửng dưng.
Tôi xin nghỉ phép năm, chăm sóc các con. Những ngày thiếu vắng bàn tay phụ nữ, tôi thấy lúng túng và mệt mỏi.
Hàng trăm công việc không tên. Sáng tôi dậy từ 5h, chuẩn bị quần áo, nấu nướng cho lũ trẻ. Bảy giờ, ba bố con vội vàng rời nhà đến trường.
Sau đó, tôi về dọn dẹp nhà cửa, đi chợ… Năm giờ chiều phóng xe thật nhanh đến đón con. Hôm nào tôi cũng quay cuồng, 12h đêm mới được ngả lưng.
Ngày xưa, mỗi lần vợ kêu mệt mỏi, nhờ chồng hỗ trợ, tôi vẫn nói với vợ: “Mấy việc vặt em cũng kêu ca". Cô ấy nghe xong lại lủi thủi tự đi làm.
Mười ngày, tôi trông thảm hại, râu ria không cạo, quần áo nhàu nhĩ. Trước đây, vợ luôn chuẩn bị trang phục tươm tất cho chồng, tiễn tôi đi làm. Tối về, nhà cửa đã tinh tươm, tôi chỉ việc tắm rửa, ăn uống rồi nghỉ ngơi.
Tôi chợt nhận ra, không phải tự nhiên mà nhà cửa sạch sẽ, không tự nhiên con cái ngoan ngoãn, việc nhà cũng không hề đơn giản…
Một ngày có 24 tiếng nhưng vợ tôi phải gồng mình gấp nhiều lần mới có thể chu toàn gia đình.
Có lẽ sự vô tâm của tôi khiến vợ nguội lạnh tình cảm. Tú đã xuất hiện trong lúc cô ấy yếu đuối, buồn bã.
Tôi thực sự ân hận. Giờ tôi phải làm gì để vợ quay lại bên gia đình?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Mê đắm tình trẻ, vợ tôi muốn bỏ chồng
Vợ tôi muốn bỏ chồng con, đến chung sống với đồng nghiệp kém 8 tuổi.
">Chồng đẹp trai, phong độ vợ vẫn ngoại tình với anh bán thịt lợn
Trần Đức xin visa du học Australia từ ngày 23/5 nhưng đã 11 tuần, hồ sơ vẫn chưa được duyệt.
"Lúc trước, em hoảng loạn vô cùng. Còn giờ, em buông xuôi", Đức, 18 tuổi, nói.
Nam sinh Hà Nội nộp hồ sơ vào Đại học Công nghệ Queensland ở thành phố Brisbane, dự định nhập học vào tháng 7. Trường yêu cầu học sinh có mặt muộn nhất vào ngày 2/8, nhưng vì chưa có visa nên Đức buộc phải xin lùi sang kỳ nhập học tháng 2 năm sau. Ở Australia, đây là hai kỳ nhập học chính của các đại học.
Tương tự, Nguyễn Minh Anh, sinh viên một trường đại học Hà Nội, cũng chưa thể đến Australia như dự định. Trong hai tháng chờ visa, em đã gửi khoảng 5 thư yêu cầu tới lãnh sự quán, mong được xem xét để kịp lịch học song không có phản hồi.
"Em cũng không nhận được mail báo bổ sung giấy tờ nên rất sốt ruột", Minh Anh chia sẻ.
Minh Anh học chương trình liên kết giữa trường với Đại học Monash. Chương trình học đã bắt đầu từ 22/7, nên Minh Anh phải học từ xa một số môn trong thời gian chờ đợi. Với các môn khác, nữ sinh không thể tham gia vì trường không dạy online.
Hôm 11/8 là hạn cuối cùng Minh Anh phải có mặt ở Đại học Monash. Do đó, nữ sinh đã lỡ đợt nhập học này.
">Du học sinh lỡ kỳ nhập học vì chậm visa Australia
Nhận định, soi kèo Al Jubail vs Jeddah, 22h40 ngày 8/4: Cửa trên thất thế
Trong đoạn video dài gần 4 phút, người phụ nữ bình tĩnh kể lại cuộc sống hôn nhân của mình, đồng thời giải thích lý do tự lái xe ô tô đi du lịch một mình. Hiện, đoạn video đang được 2 triệu người thích.
Người phụ nữ tên là Su Min, quê ở Hà Nam (Trung Quốc), năm nay 56 tuổi.
Người phụ nữ quyết ra khỏi nhà, đi du lịch một mình sau nhiều năm chịu đựng cuộc hôn nhân không hạnh phúc. Trong video, Su Min cho biết quá nửa phần đời đã trôi qua, bà sống không hề hạnh phúc với người chồng gia trưởng. Ngoài công việc kiếm tiền, bà phải chăm sóc chồng con và đảm đương mọi việc nhà.
Người chồng không bao giờ đưa cho bà một đồng nào.
"Sống với chồng, tôi không những không được cầm một xu của anh ấy mà còn phải nấu ăn cho anh ấy, dọn dẹp, giặt giũ quần áo miễn phí hàng ngày. Là một gia đình, lẽ ra phải là một cộng đồng kinh tế nhưng chồng tôi thì không như vậy", Su Min nói.
Bà cho biết, chồng bà tiêu tiền rất xa hoa nhưng ông ta lại luôn chặt chẽ với bà và không hề quan tâm đến vợ.
Su Min nhiều lần muốn ly hôn nhưng vì nghĩ đến con, muốn con có một gia đình trọn vẹn nên cố chịu đựng.
"Sau này con gái ra trường đi tìm bạn đời, tôi lại nghĩ, con sẽ bị "mất mặt" với nhà chồng nếu có bố mẹ ly hôn. Thế nên tôi tiếp tục nhẫn nhịn. Khi con gái sinh con, tôi đến nhà con ở, đỡ đần con chăm sóc cháu, đưa đón cho đến khi cháu đi học thì mới thôi”, người phụ nữ 56 tuổi nói.
Sau khi các cháu đi học, Su Min rời khỏi nhà con gái, trở lại nhà của mình để sống. Tuy nhiên, chồng bà vẫn giữ thói quen cũ khiến bà không thể chịu đựng nổi.
Bà quyết tâm một lần sống cho chính mình: Rời gia đình và tự lái xe đi du lịch.
Ngay khi quyết định như vậy, bà bắt đầu tìm kiếm mọi thông tin liên quan đến các chuyến du lịch tự lái trên Internet, mua những món đồ cần thiết phục vụ cho chuyến đi.
Trong hai tháng tự lái xe vừa qua, Su Min nói rằng cảnh đẹp đã từ từ chữa lành trái tim chán nản của bà, tâm trạng của bà được cải thiện và tầm nhìn rộng mở.
Nhiều người đồng tình với Su Min về việc, hãy một lần sống cho mình để tìm ra giá trị của bản thân. Từ đó biết yêu quý, trân trọng bản thân hơn.
Được biết, gần đây, Su Min đã đến Côn Minh, Lệ Giang và Đại Lý, cắm trại ở bãi biển Erhai và ngủ thiếp đi khi nghe tiếng chim hót. Su Min còn nói, bà muốn đến Hải Nam để đón năm mới.
Con rể muốn bà nhanh chóng về quê trước Tết nhưng Su Min "không muốn làm việc cho mọi người nữa".
“Sau này, khi không còn gì phàn nàn và có thể thông cảm cho chồng, tôi có thể sẽ quay lại”, Su Min bộc bạch.
Tiếng kèn trong phòng bệnh và chuyện tình xúc động của cặp đôi U90
Khi tiếng kèn harmonica cất lên, đôi vợ chồng U90 chìm đắm trong thế giới âm nhạc. Tình yêu, sự quan tâm của họ dành cho nhau khiến nhiều người ngưỡng mộ.
">Chán chồng, người phụ nữ 56 tuổi hành động khiến 2 triệu người thích
">Đứa trẻ nào có bố mẹ giàu?
Lực lượng chuyên trách trên địa bàn quận Ba Đình (Hà Nội) dùng vợt lưới bắt chó thả rông (Ảnh: Quang Phong).
"Một chủ trương đúng đắn đáng lẽ ra phải làm lâu rồi, nhiều người thả chó ra đường mà không rọ mõm, chúng cứ gặp người lạ là đuổi cắn. Đây là hành vi rất vô trách nhiệm của chủ nuôi khi coi thường sức khỏe, tính mạng người khác", bạn đọc Quốc Nam Nguyễn viết.
Bạn đọc Trương Thắng cho rằng nên bổ sung thêm mức xử phạt với người nuôi chó nếu thả rông chúng ra đường: "Tôi rất tán thành với chủ trương này, cần bắt hết chó thả rông và cũng nên kèm quy định phạt gia đình có chó thả rông, phạt thật nặng và cần nhân rộng mô hình này ra cả nước!".
"Ủng hộ cả 2 tay chính sách này! Chó thả rông ngoài bệnh dại còn cắn người nữa, rất đáng sợ. Hy vọng chính quyền làm ngay và duy trì lâu dài, ở tất cả các ngõ ngách, để không còn cảm giác sợ mỗi khi thấy chó chạy ngoài đường nữa.
Nhiều người đi xe máy đâm vào chó thả rông không ít người bị thương và tử vong, vấn đề là mô hình này khi triển khai sẽ xử lý tận gốc được vấn đề bức xức này không? Có làm thường xuyên không? hay đầu voi đuôi chuột?",bạn đọc An Nguyễn băn khoăn.
"Sao không thấy nói đến việc cấm và phạt thật nặng những người dắt chó hay thả chó đi vệ sinh bậy bạ trên vỉa hè, ngoài đường phố, trong công viên nhỉ, vì vấn đề này tôi thấy cũng rất nhiều người bức xúc. Ở nước ngoài, chó đi vệ sinh thì chủ nuôi phải cầm theo túi dọn "sản phẩm" của chúng chứ ở ta thì chỉ cần giữ sạch nhà mình là được, ai đã từng dẫm phải "mìn" khi đi dạo trên phố hay trong công viên thì mới thấu được nỗi bức xúc này", bạn đọc Quang Toàn chia sẻ.
Bạn đọc Tùng Anh cho rằng, muốn nhanh và khỏi tốn kém thì cho phép người dân tự đăng ký lập đội, đảm bảo hết nạn chó lang thang bởi: "Chó thả rông gây rất nhiều tai hại, cho dân tự lập đội bắt và xử lý thì khỏi phải quản nạn ăn cắp chó".
Mong muốn mô hình này sẽ được triển khai rộng khắp, bạn đọc Vũ Khánh: "Hẻm nhà tôi 246 Lê Văn Quới, Bình Hưng Hòa A, Bình Tân, Hồ Chí Minh, gần như 50% người dân trong hẻm nuôi chó thả rông đi đại tiện, tiểu tiện ngang nhiên, rải đầy hẻm, ô nhiễm vô cùng. Và đặc biệt có 3 em bé bị chó cắn. Mong cơ quan chức năng TPHCM sớm thành lập đội như thế này để đến hốt hết chó trong hẻm giúp bà con được yên tâm đi bộ trong hẻm. Xin cám ơn rất nhiều ạ".
Bạn đọc Ngọc Sơn đến từ Phan Thiết cùng chung niềm mong mỏi:"Không biết khi nào Phan Thiết mới có đội này nhỉ. Tệ nạn chó trong nhà ra ngoài đường phóng uế bừa bãi rất nhiều, nhất là cung đường Hùng Vương. Nhiều người dắt chó ra đường mà không đeo rọ mõm cho chúng, nhất là mấy con chó dữ, mong là mô hình này được nhân rộng trên cả nước và làm với tinh thần quyết liệt".
">Lập đội bắt chó thả rông: Cả nước nên học theo Hà Nội?